Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Làm Công Cho Thiên Đạo

Chương 35: Giảo Hoạt




Chương 35: Giảo Hoạt

Đối với đàn Phong lang đang hăng máu, nhưng Lê Khiếu Long vẫn rất bình tĩnh, không ngừng thay đổi vị trí, để tránh bản thân bị vây công. Sau khi né được cú vồ của một con Phong lang, Lê Khiếu Long kích phát pháp kiếm, chém ngang lưng, tiễn nó về với cát bụi.

Nhưng cũng ngay lúc này, ở phía xa xa, đột nhiên truyền đến tiếng hú, sau đó là âm thanh gầm gừ. Hắn quay đầu nhìn về phía kia, lập tức nhìn thấy một đám yêu thú đang lao nhanh về phía này. Lê Khiếu Long liền biết viện quân của đám Phong Lang này đã đến. Đồng thời cũng hiểu, bên trong đám này chắc chắn có Lang Vương, mặc dù hiện tại hắn chưa nhìn thấy nó.

Không chút do dự, khẽ né nhẹ sang một bên, tránh khỏi cú vồ của một con Phong Lang, Lê Khiếu Long lập tức vận chuyển Đạp Địa định xông ra ngoài. Tuy nhiên, ngay lúc này, đám Phong lang xung quanh cứ như bị điên, không ngừng t·ấn c·ông ồ ạt, khiến ý định của hắn bị phá vỡ.

Lê Khiếu Long không thể không tạm dừng sử dụng Đạp Địa, mà chuyển sang Thất Tinh Bộ để né tránh, sau đó nhanh chóng leo lên một gốc cây cổ thụ gần đó..

Nhìn về phía bầy Phong lang đang không ngừng tiếp cận, cùng lác đác tầm chục con đang không ngừng cào cấu gốc cây ở phía dưới. Lê Khiếu Long biết, đây chỉ là biện pháp tạm thời, bởi vì một khi bị đám Phong lang vây lại, sẽ rất khó để thoát thân.

Nhìn lấy thân cây cổ thụ to tổ bố này, đồng thời nhìn về phía mặt đất, trong đầu Lê Khiếu Long liền có một ý nghĩ, Đó là liệu có thể sử dụng Đạp Địa vào thân cây không, dù sao trên nguyên lý thì nó cũng giống nhau.

Nói liền làm, lúc này không có thời gian để hắn chần chờ, phía dưới đang có một đống miệng sói đang chờ đây này. Vận chuyển linh lực, dồn vào chân phải, sau đó khẽ dẫm vào thân cây. Ngay lập tức, cả người Lê Khiếu Long bắn nhanh về phía trước như một quả đạn pháo, chỉ để lại cây cổ thụ đang không ngừng rung lắc dữ dội với thân mình trọc lóc. Còn lá cây của nó... Lúc này đang rơi rụng hết sạch. Nếu không phải phía dưới đang có một đàn Phong Lang há miệng đỏ hỏn và gầm gừ liên tục, thì có lẽ cảnh tượng này sẽ rất nên thơ.

Sau khi bay ra khỏi phạm vi của đàn Phong lang, Lê Khiếu Long lập tức hạ xuống mắt đất rồi dùng đạp Địa, Không phải hắn không muốn sử dụng ở trên thân cây nữa hay đau lòng vì hành vi p·há h·oại môi trường của bản thân. Mà là khi sử dụng ở trên thân cây sẽ khác xa với trên mặt đất, còn nguyên do hắn cũng đoán được một phần. Đó là độ đàn hồi và đô cứng của thân cây lớn hơn, nên khi sử dụng đạp địa vào nó, tốc độ của Lê Khiếu Long sẽ nhanh hơn và bay xa hơn. Tuy nhiên, đây chỉ là lần đầu tiên hắn xài, còn chưa biết cách khống chế lắm. Lỡ đâu nhanh quá không kịp khống chế rồi đâm phải thứ gì đó thì coi như được không bù nổi mất. Nên cứ xuống dưới cho ổn thỏa, dù sao tốc độ này cũng đã đủ.

Tuy nhiên, vừa nhảy thêm được hai ba lần, trong lòng Lê Khiếu Long đột nhiên xuất hiện một loạt cảnh báo. Dù không biết là gì, nhưng Lê Khiếu Long không thể không thay đổi lộ tuyến. Khẽ cong người, xoay ngang một vòng để kìm hãm tốc độ, khiến điểm tiếp đất sớm hơn so với dự kiến, sau đó nhanh chóng đạp địa về một phía khác, kịp thời tránh né một cú táp đến từ bên trái.

Bám vào một thân cây, Lê Khiếu Long quay đầu lại nhìn, hắn liền thấy một con Phong Lang cực lớn, lớn gấp 2 gấp 3 con Phong lang bình thường. Đồng thời xung quanh đó có khá nhiều Phong Lang khác xuất hiện, hình thành thế bao vây xung quanh hắn một lần nữa. Hắn đoán có lẽ con Phong Lang to tướng kia chính là Phong Lang Vương. Nhưng sau đó, bảng tin tức từ hệ thống lập tức chứng minh suy đoán của hắn.

[Phong Lang Vương, yêu thú hệ nhanh nhẹn.

Yêu sĩ cấp 9.

Kỹ Năng: Vồ, Cắn xé, cào, Triệu hồi bầy đàn, Phong Nhận.

Giới thiệu: Chỉ là một con tiểu Lang, quản lý một nhóm phong lang nhỏ, tương đối giảo hoạt]

Chứng kiến con Lang Vương đang nhìn bản thân đồng thời liên tục gầm gừ, Lê Khiếu Long âm thầm cảm thấy may mắn, may là bản thân phản ứng nhanh nhạy, tức thời thay đổi phương hướng, nếu không đã bị con súc sinh này tính kế.

Trước đó, khi bầy Phong lang đến tiếp viện, hắn còn đang thắc mắc vì sao không thấy Lang Vương đâu, không ngờ thứ này giảo hoạt đến vậy, còn biết núp ở một bên để đánh lén. Hơn nữa còn biết được cách thức di chuyển của hắn chỉ sau một vài lần để lựa chọn đúng điểm rơi mà t·ấn c·ông nữa.

Đúng là không thể coi thường trí tuệ của mấy con yêu thú này. Dù chúng không thể như con người, tính toán nhiều thứ, nhưng bản năng săn mồi và một chút âm hiểm đã để cho nó khiến không biết bao nhiêu nhân loại phải ôm hận.

Quay đầu nhìn, đám Phong Lang đang đồng loạt xông về phía này, Lê Khiếu Long cũng không thèm để ý đến con Phong Lang Vương phía dưới, tiếp tục sử dụng đạp địa trên thân cây rồi rời đi. Sau khi ra khỏi phạm vi của đám Phong Lang, lại tiếp tục hạ xuống đất để di chuyển, bỏ mặc đám Phong Lang đang không ngừng gầm gừ và đuổi theo sát phía sau.

Lê Khiếu Long mặc kệ tất cả, chỉ tập trung tinh thần vào đạp địa, sau đó chạy trốn. Không thể không nói, có áp lực ở phía sau khiến cho người ta phải tập trung cao độ hơn. Trước đó, hắn cũng luyện tập, cũng di chuyển, nhưng ngoài việc tập trung cho đạp địa, thì tâm trí hắn còn quan sát, ngắm nhìn mọi thứ xung quanh. Còn lần này lại khác, dồn toàn bộ tinh thân cho đạp địa, cảm nhận biến hóa trong mỗi cú đáp, còn môi trường xung quanh... Hắn chỉ để tâm để việc tránh né vật cản mà thôi. Điều này khiến cho mức độ thấu hiểu và thuần thục về đạp địa của hắn gia tăng mạnh, tốc độ cũng nhanh dần mà ảnh hưởng đến bàn đạp càng ngày càng nhỏ.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, ngay khi Lê Khiếu Long đang chuyên tâm cảm nhận đạp địa, thì đột nhiên nghe thấy tiếng hú đầy phần nộ của Phong Lang Vương ở phía xa xa. Khẽ giật mình, Lê Khiếu Long tỉnh lại, sau đó nhẹ nhàng đáp xuống một thân cây.

Quay đầu nhìn lại, ở phía xa xa, hắn chỉ thấy Phong Lang Vương đã dừng lại, nhìn về phía này với ánh mắt hung ác, đồng thời xung quanh nó cũng không còn động tĩnh nữa. Dù không biết tiếng hú vừa rồi là sao, nhưng hắn đoán, có lẽ đám Phong Lang này đã dừng việc truy đuổi. Dù sao cũng đã đuổi gần một giờ đồng hồ rồi mà không kịp hắn thì cũng nên dừng lại. Đồng thời, Phong Lang Vương cũng có chút trí tuệ, nên nó biết sẽ không bao giờ đuổi kịp tên nhân loại ở phía trước.

Thực ra từ nãy đến giờ, đều là do Lê Khiếu Long cố ý duy trì khoảng cách. Chỉ cần cách hơi xa xa một chút, hắn sẽ cố ý chậm lại, chờ cho đám Phong lang đuổi đến gần lại lần nữa tăng tốc. Bởi vì khi có áp lực ở phía sau lưng, tốc độ tịnh tiến đạp địa của hắn sẽ gia tăng rất mạnh, cũng khiến hắn tập trung hơn. Nên hắn không dại gì mà từ bỏ áp lực phía sau cả. Đúng là con người, cứ phải có áp lực thì mới chịu cố gắng.

Thấy dám Phong Lang đang dần rút lui, trên mặt Lê Khiếu Long thoáng hiện lên vẻ tiếc nuối. Trong đầu hắn cũng đã nghĩ đến việc quay lại cầm đá ném Phong Lang Vương vài cái rồi tiếp tục chạy. Nhưng sau đó nghĩ lại nên thôi, dù sao chạy nãy giờ cũng mệt rồi, lần sau gặp lại thì chọc tiếp, chứ giờ tìm chỗ nghĩ ngơi trước đã.

Tuy nhiên, vì đề phòng con Phong Lang Vương giảo hoạt kia chỉ giả vờ, nên Lê Khiếu Long quyết định di chuyện thêm một đoạn nữa, tìm chỗ thích hợp trước rồi nghỉ ngơi sau.