Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Làm Công Cho Thiên Đạo

Chương 34: Phong Lang




Chương 34: Phong Lang

Sau khi nghỉ ngơi, hồi phục lại thể lực và linh lực, Lê Khiếu Long thay lấy một bộ y phục khác rồi tiếp tục hành trình lịch luyện của bản thân. Gì chứ quần áo hắn bỏ vào trong túi đồ cả một đống. Được cái là hệ thống có tính năng xếp chồng, giới hạn lên đến 999 lận, nên dù 999 bộ quần áo cũng chỉ chiếm có một ô trong túi đồ. Nói vậy chứ hắn cũng không thể nào mua 999 bộ y phục bỏ vào trong đó được, chỉ mua tầm 20 30 bộ mà thôi.

Trong quá trình di chuyển, hắn tiện thể vận dụng luôn Đạp Địa để luyện tập. Vốn dĩ nơi tốt nhất để bắt đầu nhập môn bộ pháp này là chỗ đất bằng, nhưng hiện tại đang trên đường di chuyển nên nó cũng khá phù hợp.

Nguyên lý của loại bộ pháp này cũng tương đối đơn giản, nó cứ như động cơ phản lực vậy. Dồn linh lực xuống chân, bộc phát tạo lực đẩy, đẩy người tiến về phía trước.

Thoáng vận chuyển linh lực, dựa theo lộ tuyến kinh mạch ở dưới hai chân. Ngay lập tức, hai chân hắn đột nhiên trở nên trầm trọng hơn, cứ như toàn bộ trọng lượng của cơ thể đã dồn hết vào đó vậy. Sau đó, linh lực bộc phát, dưới chân hắn như có một lực nâng, đẩy nó tiến về phía trước. Cả người Lê Khiếu Long bay lên, tiến về phía trước tầm 4 5 mét, sau đó hạ xuống, hắn liền đổi chân, dồn linh lực, bùng nổ, cả người lần nữa lại bay về phía trước. Cứ thế cả người hắn tiến lên trước với tốc độ không ngờ.

Ban đầu, mỗi lần đạp địa của hắn khá khó khăn, không những không khống chế được phương hướng tiến lên, mà còn để lại những hố to trên mặt đất sau mỗi lần đạp. Nhưng dần dần, mức độ tỉ mỉ trong khống chế của hắn tiến bộ hơn, không những có thể đạp nhẹ nhàng hơn, mà còn có thể dễ dàng khống chế phương hướng. Mặc dù chưa đến mức độ thuần thục, nhưng coi như đã được nhập môn.

Dần dần, bên trong rừng cổ thủ của Dãy Trường Sơn, một bóng người màu trắng nhanh chóng di chuyển ở bên trong, lúc bay lên, lúc hạ xuống, rồi lại bay lên. Mỗi lần như thế trên mặt đất lại xuất hiện một hố nhỏ, còn bui cây thấp bé xung quanh thì gãy nát. Bóng người kia cứ thế nhấp nhô, nhanh dần, tiến sâu vào trong dãy núi theo một lộ tuyến nào đó.

Dãy Trường Sơn, tên như ý nghĩa, nó là một dãy núi kéo dài từ nam đến bắc của Việt Quốc, không ai biết nó có dài thêm không, bởi vì đi đến biên giới của Việt Quốc và Bắc Việt rồi mà vẫn chưa thấy nó chấm dứt. Trong đây là thiên đường của yêu thú, cũng là nơi cất giữ tài bảo của tu sĩ. Mỗi một tu sĩ đều khao khát có thể chinh phục được Dãy Trường Sơn, nắm giữ tài bảo bên trong nó. Mà bên trong này cũng đang chứa đựng mục tiêu cho chuyến đi này của Lê Khiếu Long.

Vốn dĩ trước đó, hắn mua được một đan phương giảm giá từ cửa hàng, nhưng sau đó vì nguyên liệu chính quá quý giá, hắn không có tiền mua, nên không còn cách nào khác đành phải tự đi tìm.

Trùng hợp thay, khi hắn nhờ lão Thiên giới thiệu về loại linh thảo này cùng với đặc tính và những nơi thường xuất hiện của nó, lão Thiên liền nhắc đến một chức năng khác của hệ thống. Đó chính là chức năng dò tìm bảo vật.

Nói nôm na chính là, hắn muốn tìm cái gì thì cứ nói, sau đó hệ thống sẽ căn cứ vào khoảng cách từ vị trí của hắn và mọi thứ xung quanh để quét và xây dựng bản đồ lộ tuyến dẫn từ chỗ hắn đến thứ kia. Nhưng mà cái gì cũng thế, muốn quét bảo vật thì phải có điểm công đức.

May là lần này, khoảng cách từ chỗ hắn đến Linh Lung Thảo không phải xa. Ở một chỗ nằm cách Lê phủ một đoạn chừng 10 cây số theo hướng tây tây nam có một cây Linh Lung Thảo. Hắn không biết vì sao nó lại nằm gần Thạch Thành như vậy. Bởi vì đặc tính của Linh Lung Thảo là tính nóng, thường chỉ sinh trưởng ở những nơi cực nóng. Mà xung quanh Thạch Thành trong phạm vi 20 cây số không hề có ngọn núi lửa nào hết, đồng thời khí hậu cũng bình thường.

Nhưng mà hắn mặc kệ, việc tìm kiếm và xây dựng bản đồ lộ tuyến đi đến Linh Lung Thảo đã ngốn mất của hắn 150 điểm công đức rồi. Dù vậy, so với cái giá 10000 điểm công đức của nó thì chẳng là gì.

Lê Khiếu Long không để tâm nhiều đến những thứ xung quanh mà dựa theo lộ tuyến mà hệ thống định sẵn, một đường phi nhanh. Mặc dù là đi lịch luyện, nhưng trước tiên phải lấy lại vốn đã, còn lịch luyện, đến chỗ kia chắc chắn không thiếu thứ cho hắn lịch luyện, không cần phải lo.

Chừng lúc sau, bên trong khu rừng, bóng người đang lướt nhanh như gió đột ngột có biến, thoáng chậm lại hai ba nhịp sau đó dừng lại, sau đó nhảy lùi ra phía sau.

Lê Khiếu Long không thể không dừng lại, bởi vì ngay lúc này, trước mặt hắn đang xuất hiện bầy Phong Lang. Khác với 4 5 con Phong Lang bị hắn làm gỏi lúc trước, Bầy Phong Lang này không chỉ có tu vi cao hơn, mà còn đông hơn nhiều so với trước, tối thiểu cũng phải 20 30 con. Lúc trước, tu vi của mấy con Phong Lang chỉ là yêu sĩ cấp 5, mà hiện tại đồng loạt đều là cấp 7, cấp 8.

Lúc này, đám Phong Lang đang tranh nhau gặm nhấm mấy cỗ t·hi t·hể của yêu thú nào đó. Thấy có con mồi mới xuất hiện, cả đám lại ngẩng đầu lên, dùng con mắt đỏ au đánh giá.

Lê Khiếu Long thầm kêu không ổn, trước đó chỉ đánh nhau với một con Hắc Miêu mà khiến hắn mệt lên mệt xuống. Mặc dù khi đó chủ yếu là do hắn có ý muốn luyện tập, nhưng khúc đầu cũng ăn không ít quả đắng. Hiện tại bầy Phong lang còn mạnh hơn rất nhiều so với con Hắc Miêu kia. Với lại, sau khi nhìn qua một vòng, hắn không nhìn thấy Lang Vương đâu cả, chứng tỏ đây chỉ là một đàn nhỏ. Điều này chứng tỏ, đàn chính của bầy Phong Lang này có thể gấp 3 gấp 4 con số này, đồng thời còn có một con Lang Vương, mạnh mẽ hơn nhiều mấy con phía trước.

Nếu là trước kia, khi chưa học được Đạp Địa, Lê Khiếu Long chắc chắn sẽ quay đầu chạy ngay. Nhưng hiện tại, không thể như vậy được, khí khái nam nhi đâu rồi, tối thiểu cũng phải biết đương đầu với gian nan, không thể lúc nào gặp cũng bỏ trốn, quá mất mặt. Dù sao cũng đã nắm giữ đạp địa tương đối rồi, khi cần hắn có thể xoay người bỏ chạy. Thế là lại xách kiếm, đạp thất tinh bộ, nhào vào đám Phong Lang.

"Grào! Grừ!"

Đám yêu thú vốn nghĩ con mồi sẽ bỏ chạy, không ngờ lại dám tiến lên. Dường như cảm thấy uy nghiêm của bản thân bị khiêu khích, lập tức gào to, sau đó đồng loạt xông lên.

Thế là trong rừng lại xuất hiện thêm một khung cảnh, một bóng người màu trắng, không ngừng biến ảo, xen lẫn giữa một đám Phong Lang màu đất đang không ngừng, gào thét, gầm gừ, vì b·ị t·hương.

Phong Lang là yêu thú hệ nhanh nhẹn, nhưng nếu xét riêng về tốc độ, thì chúng không thể nào nhanh nhẹn bằng Hắc Miêu mà Lê Khiếu Long chạm trán lúc trước. Cho nên, đến Hắc Miêu cũng không làm gì được Lê Khiếu Long, thì bầy Phong Lang này sao đụng được vào hắn. Tuy nhiên, Phong Lang lại có ưu thế về số lượng, nên yêu cầu Lê Khiếu Long phải phản xạ nhanh hơn, đồng thời tránh né nhiều hơn.

Lê Khiếu Long k·hông k·ích phát pháp kiếm ngay từ đầu, mà chỉ khi nào có cơ hội kết thúc, hắn mới kích hoạt, sau đó chém một nhát chí mạng. Thế là thi thoảng, thanh kiếm lại lóe lên ánh sáng màu vàng, kèm theo đó là một cỗ t·hi t·hể Phong lang ngã xuống. Dù vậy, cũng không hề ảnh hưởng đến sự khát máu của đám yêu thú này, chúng vấn gầm rú và nhào về bóng trắng trước mặt, nhưng đều bị sự biến ảo của Lê Khiếu Long tránh né hết.