Chương 26: Ngâm Dược
Chương 26: Ngâm Dược
Sau khi nhận được nhắc nhở từ lão Thiên, Lê Khiếu Long quyết định tạm thời chưa cần tu luyện vội, trước tiên cứ bổ sung căn cơ.
Không biết đây có phải là vô tình hay không mà đan phương hắn vừa đổi để ứng phó với phụ thân hắn lại tương đối thích hợp để bổ sung một chút căn cơ. Mặc dù ở luyện khí kỳ, thứ này không phải là thứ củng cố căn cơ tốt nhất, nhưng có còn hơn không, với lại hắn cũng không đủ điểm để đổi thứ tốt hơn. Hiện tại lượng điểm công đức của hắn cũng kha khá, nhưng đó là khi so với không có gì hoặc khi có một vài điểm. Còn nó chẳng là gì so với mấy thứ được bán trong cửa hàng, thậm chí cửa hàng giảm giá, giảm đến 99% rồi, mà lượng điểm công đức của hắn cũng không bằng một con số lẻ nữa. Đây cũng là nguyên nhân mà tạm thời hắn không muốn soi cửa hàng giảm giá lắm, tâm không thấy lòng không phiền.
Đã quyết định được bước đi tiếp theo, Lê Khiếu Long cũng không chút do dự nữa, mở cửa hàng, quy đổi nguyên liệu và luyện chế Cường Thể Dịch. Mỗi lò Cường thể dịch tốn của hắn 3 điểm công đức, lượng dược dịch nhận lại cũng tương đối nhiều, tầm một bát hơn.
[Hệ Thống: Đinh, ký chú đã tiêu tốn 3 điểm công đức đổi nguyên liệu luyện chế Cường thể dịch. Bắt đầu luyện chế, số lượng 1 lò, thời gian: 15: 59. Mời ký chủ kiên nhẫn chờ đợi]
Thấy thông báo từ hệ thống, Lê Khiếu Long liền hơi thở phào, không lâu lắm. Vốn hắn muốn đổi nhiều nhiều chút, nhưng sau đó nghĩ lại, hắn cảm thấy cứ luyện chế một lò trước, sau đó luyện tiếp cũng không muộn. Bởi vì luyện càng nhiều lò, thời gian sẽ càng lâu.
Lên tiếng gọi A Tài, nhưng không có ai đáp lại, hắn hơi vỗ vỗ trán, quên mất, trước đó hắn đã dặn A Tài là không cần canh chừng bản thân rồi. Nên có lẽ hiện tại tên này đang luyện ở luyện võ trường.
Không nghĩ nhiều nữa, Lê Khiếu Long đi ra ngoài, gặp được một nha hoàn, liền lên tiếng sai người này đi chuẩn bị nước tắm cho bản thân, đồng thời căn dặn chỉ dùng nước, không được bỏ thứ gì khác vào bên trong. Bởi vì hắn sợ bỏ thêm dược liệu vào sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả của dược dịch.
Người kia vội vàng vâng dạ, sau đó đi gọi người, chuẩn bị nước tắm cho nhị thiếu gia.
....
Chừng một nén nhang sau, âm thanh thông báo hoàn tất của hệ thống vang lên, đồng thời nước tắm cũng đã được nha hoàn kia cùng một vài người chuẩn bị xong. Lê Khiếu Long liền đi vào, âm thầm mặc niệm lấy dược dịch đã được hệ thống luyện chế xong ra ngoài, cầm ở trong tay.
Lê Khiếu Long nhìn vào thứ chất lỏng màu xanh nõn, sanh sánh, tương đối trong suốt, trông cực kỳ đẹp, được đựng trong bình thủy tinh. Bảng thông tin liền hiện ra trước mặt:
[Cường thể dịch: dược dịch hoàn mỹ
Công hiệu: Gia tăng tốc độ hấp thu linh khí, bồi bổ thân thể, củng cố căn cơ, gia tăng 1% tỉ lệ trúc cơ.
Giới thiệu: Sản phẩm của hệ thống Thiên Đạo, hoàn mỹ, không có gì để chê]
Mở nắp, rót màu xanh nõn xuống thùng tắm, toàn bộ thùng lập tức chuyển sàng xanh nõn, đồng thời tỏa ra mùi hương dược liệu thoang thoảng. Vừa ngửi, cả người của Lê Khiếu Long đã trở nên rất thoải mái, không biết được ngâm vào trong đó sẽ như thế nào.
Nhưng trước khi vào ngâm mình, việc trước tiên Lê Khiếu Long cần làm đó là dùng 9 điểm công đức, đổi thêm ba phần linh thảo, tiếp tục luyện thêm ba lò.
Sau đó, cởi đồ, thong thả bước vào trong và nằm xuống. Vừa tiếp xúc với nước, cả người hắn đột nhiên có chút tê dại, lỗ chân lông nở to, tham lam hút lấy dược lực có bên trong thùng. Thoải mái đến mức khiến cho Lê Khiếu Long không nhịn được mà thoáng rên rỉ một tiếng. Cuối cùng, đến khi hắn vận chuyển Tiên kinh, tâm hồn chìm vào không gian kỳ ảo, thì hắn mới ngăn cách được với cảm xúc bên ngoài, chuyên tâm tu luyện.
Chừng một nén nhang sau, Lê Khiếu Long mở mắt, nước trong thùng đã chuyển sang màu nước bình thường có hơi đục một chút xíu vì chất bẩn. Sau khi hỏi lão Thiên, hắn mới biết đây là các độc tố có trong cơ thể của hắn, vừa được dược lực luyện hóa và đào thải ra ngoài. Điều này khiến Lê Khiếu Long có hơi bất ngờ, bởi vì trong người hắn không ngờ lại có nhiều c·hất đ·ộc như vậy.
Lê Khiếu Long đứng dây, thoáng kiểm tra cơ thể, trở nên rắc chắc, hơi sung sức. Đặc biệt là làn da hắn trở nên trắng và mịn màng hơn trước. Điều này khiến hắn không khỏi nghĩ đến cảnh tượng khi mẫu thân, nãi nãi hắn và Nguyệt nhi sử dụng rồi thấy được hiệu quả sẽ vui đến chừng nào.
Hơi lắc lắc đầu, loại bỏ những suy nghĩ vớ vẩn bên trong. Nhìn lại thùng nước, dược lực đã hết, nước đã bẩn, mở bảng hệ thống, tu vi đạt đến luyện khí tầng 7(5%) đồng thời việc luyện chế vẫn chưa xong.
Không còn cách nào khác, hắn lại kiếm nha hoàn, bảo họ chuẩn bị nước cho hắn. Sau đó đi về tiểu viện, chuẩn bị xách kiếm ra luyện. Bởi vì vừa ngâm cường thể đan xong, tinh lực của hắn tương đối thịnh, nên cần phải tìm chỗ phát tiết.
...
Bên trong tiểu viện nhỏ trong Lê Phủ, bóng dáng một thiếu niên mặc bạch y thoắt ẩn thoắt hiện, hình thành nên từng đạo tàn ảnh. Đồng thời, mỗi khi tàn ảnh xuất hiện, kèm theo đó là một đường kiếm, đâm, chém, trảm, ... Muôn hình vạn trạng.
Một lúc sau, người thiếu niên dừng lại, thoáng lau mồ hôi trên trán. Mặc dù tương đối mệt mỏi, nhưng không thể che giấu nổi nét vui mừng trên mặt hắn. Người này chính là Lê Khiếu Long, sau lần đầu tiên ngâm Cường thể dịch đến giờ đã một tuần trôi qua.
Một tuần này, ngoại trừ luyện cường thể dịch và ngâm thì chính là luyện thất tinh kiếm và thất tinh bộ. Còn Bá Vương Côn, bởi vì chuyện lần trước, đồng thời cũng chưa tìm được thanh trường côn nào vừa tay nên hắn vẫn chưa có tiến triển gì. Tuy nhiên, vì sau mỗi lần ngâm, tinh lực của hắn lại dồi dào, lại lôi kiếm ra luyện hoặc luyện thân pháp, cho nên hiện tại Thất Tinh Kiếm và Thất Tinh Bộ của hắn đều đạt đến cấp độ thuần thục.
Đồng thời hắn cũng phát hiện, nếu hai môn này tách ra dùng một cách riêng lẻ, thì uy lực chỉ là huyền cấp thượng phẩm, nhưng nếu kết hợp cả hai lại, chân đạp Thất tinh bộ, trảm thất tinh kiếm, uy lực tăng lên không chỉ gấp đôi, đạt đến huyền cấp thượng phẩm, thậm chí là địa cấp.
Ngoài ra trong tuần vừa rồi, việc đổi linh thảo và luyện cường thể dịch liên tục đã tốn của hắn thêm 60 điểm công đức, đổi lại, tu vi của hắn đã đạt đến luyện khí tầng 8(0%) căn cơ cực kỳ vững chắc, thân thể dẻo dai, cứng rắn. Còn da dẻ thì khỏi phải bàn, mấy lần ăn sáng với gia đình, mẫu thân và nãi nãi đều không nhịn được mà hỏi hắn, tuy nhiên hắn không dám nói, cũng không dám đưa. Bởi vì đan phương còn đang ở trong tay Dược lão và phụ thân hắn cũng biết thứ này, nếu đưa thì hắn sẽ lộ bí mật. Cho nên đành để mẫu thân và nãi nãi ủy khuất thêm một đoạn thời gian.
Nói mới nhớ, cách đây mấy ngày, Nguyệt nhi có đến thăm hắn, cũng sờ mó hắn một trận và hỏi han xem vì sao da hắn lại mịn như vậy. Sau đó không ngừng kỳ kèo bắt hắn chỉ bí quyết, không còn cách nào khác hắn đành phải đưa cho nàng 3 bình cường thể dịch, đồng thời căn dặn không được tiết lộ cho ai biết.
Chu Nguyệt Nhi dùng sức gật gật cái đầu nhỏ nhắn của mình, như muốn bảo chứng nàng là người rất biết giữ bí mật.
Nhưng chỉ ngày hôm sau, nàng đã chạy đến Lê phủ, khoe khoang hiệu quả ầm ĩ với hắn, khiến cho không ít người nghe được. Dù mọi người không biết hắn đã làm gì, nhưng nhìn bộ dạng hồng nhuận, phơi phới, da dẻ mịn màng, tràn đầy sức sống của Nguyệt Nhi, không ít người đều nhìn hắn với ánh mắt kỳ quái, khiến hắn không thể không đỏ mặt, chỉ biết ngửa đầu nhìn trời mà thở dài, thầm hận bản thân quá tin người.