Chương 25: Dược Lão
Trong đại sảnh nằm giữa trung tâm của Lê phủ, Lê Phá Thiên, Lê Phá Hải, Lê Phá Sơn đang cùng nhìn lấy tấm đan phương cũ kỹ. vẻ mặt ai nấy đều hiện lên vẻ vui mừng. Bởi vì công dụng của thứ này rất lớn, đồng thời lại không phải là đan dược, mà là dược dịch nên mức độ luyện chế sẽ dễ hơn đôi chút.
Tuy nhiên, khi nhìn về phía nguyên liệu, cả ba không khỏi cau mày, Lê Phá Thiên không thể không quay đầu, nhìn Lê Khiếu Long ở bên cạnh, sau đó hỏi: "Long nhi, sao nguyên liệu trong này không hề giống với những thứ thứ mà con ghi cho ta. Còn thiếu không ít thứ nữa này."
Lê Khiếu Long không thể không làm bộ xấu hổ, chẳng lẽ bảo là đan phương mà lúc trước con đưa cho người là đan phương khác, còn hiện tại là một cái khác hay sao? Đưa tay gãi gãi đầu, sau đó nói với giọng điệu chân thành: "Lúc trước do con chỉ đọc qua, mà lần trước con chỉ định xin tiền phụ thân về rồi tự mua, không ngờ ngài lại hỏi, nên chỉ nhớ được mang máng chứ không không thể nhớ rõ ràng."
Lê Phá Thiên trách cứ: "Nhớ mang máng mà con dám ghi ra cho ta đi mua. Lỡ như ghi thừa một vài nguyên liệu không có thì sao, chẳng phải sẽ rất lãng phí à?"
Lê Khiếu Long không còn cách nào khác, đành dùng tuyệt chiêu: "Con xin lỗi, con biết lỗi rồi! Lần sau con sẽ cẩn thận hơn!"
Thấy có biểu hiện hối lỗi như vậy, Lê Phá Thiên không còn cách nào khác, cũng không thể tiếp tục trách mắng, đành phải nói; "Được rồi, được rồi! Lần sau nhớ làm gì cũng phải suy tính cẩn thận, nhất là trong việc tu luyện, không thể chểnh mảng như thế này. Tu vi có thể không tăng, nhưng việc tu luyện không thể ẩu tả. Nhớ chưa!"
Lê Khiếu Long vội vàng gật gật đầu, đáp: "Con nhớ rồi!"
Lê Phá Thiên thấy thế cũng không chấp nhặt với hắn nữa, quay đầu nói với nhị thúc Lê Phá Hải và tam thúc Lê Phá Sơn: "Phá Hải, đệ chép lại danh sách nguyên liệu còn thiếu, sau đó đi đến dược khố lần nữa xem có không? Không có thì chạy đến Xuyên Việt Thương hội một chuyến. Phá Sơn, đệ đi gọi Dược thúc đến đây!"
Hai người gật gật đầu, sau đó lần lượt rời khỏi đại sảnh.
Chờ hai người rời đi, bên trong đại sảnh chỉ còn lại hai phụ tử Lê Phá Thiên và Lê Khiếu Long. Lúc này, Lê Phá Thiên mới hỏi han: "Long nhi, việc tu luyện của con như thế nào rồi."
"Dạ, cũng ổn, đã gần đến đỉnh của luyện khí tầng 4."
Lê Phá Thiên vui vẻ: "Tốt, rất tốt! Nhưng lần này con nhớ phải cẩn thận, cũng phải kiêm tốn, không thể vì tu vi tăng mạnh mà trở nên tự mãn như lần trước, nghe chưa."
"Con sẽ ghi nhớ lời dạy dỗ của ngài!"
"Đươc rồi, được rồi! Trước kia con đã đến luyện khí tầng 7, hiện tại chỉ đang đi lại con đường cũ, gần như sẽ không có vấn đề gì. Tuy nhiên, nếu gặp phải cái gì khó hiểu con có thể tìm ta hoặc hai vị thúc thúc của con để hỏi. Nhớ chưa?"
"Con nhớ rồi!"
"Ừm!" Lê Phá Thiên gật đầu, sau đó nói tiếp: "Còn đan phương này, ta sẽ giao nó lại cho Dược lão, chờ hắn luyện chế ra dược dịch, sẽ cho con mấy phần để dùng, cố gắng tăng cường chút căn cơ tu luyện..."
Đang nói, một lão giả râu trắng dài, mặc hôi y, mặt mũi phúc hậu cùng với Lê Phá Sơn liền đi vào. Lê Phá Thiên vội vàng đúng dậy, chắp tay: "Dược thúc!"
Mà Lê Khiếu Long cũng chắp tay hô: "Dược lão!" Người này hắn rất quen thuộc, vì một năm nay, đây là người thường xuyên đến kiểm tra thân thể cho hắn, là người cực kỳ quan trọng đối với Lê gia.
Đồng thời lúc này bảng hệ thống cũng hiện ra trước tầm mắt của Lê Khiếu Long:
[Lê Dược: Luyện đan sư cấp 1, 137 tuổi.
Tư chất: Tốt.
Tu vi: Trúc cơ trung kỳ.
Điểm công đức: 465
Giới thiệu: Từng là cận vệ của Lê gia, huynh đệ của Lý Thanh Huyền, sau vì cơ duyên, đạt được một cuốn luyện đan tâm đắc, đồng thời thành công học tập, nên được giao cho trọng trách luyện đan giúp Lê Gia]
Lão nhân kia khẽ đưa tay vuốt vuốt râu, rồi cười: "Ừm! Gia chủ, ngài không cần thế đâu!" Sau đó quay đầu nhìn Lê Khiếu Long: " Long nhi, chúc mừng ngươi nhé! Đã thành công trọng tố kinh mạch!" Rồi quay đầu trở về: "Lão hủ nghe Phá Sơn bảo là có đan phương mới, đâu rồi đưa ra cho lão hủ xem xem nào!"
Tiếp lấy đan phương từ tay Lê Phá Thiên, nhìn nhìn, hơi thoáng gật gù, sau đó cười to: "Ha ha, trời cũng giúp cho Lê gia chúng ta, có đan phương này, đám tiểu bối của Lê gia sẽ cực kỳ vượt trội. Mau, mau đi thu thập dược liệu, ta muốn thử!" Bộ dạng cực kỳ nóng lòng.
Hai người còn lại nghe vậy, vội hỏi: "Dược thúc, thứ này có công hiệu lớn vậy sao?"
Dược lão thu hồi tâm tình, lên tiếng giải thích: "Cực lớn là đằng khác! Dù chưa thử nên không biết công hiệu thực sự của thứ này đến đâu. Nhưng nếu những thứ ghi trên đan phương là thật, vậy trong tương lai, số lượng trúc cơ tu sĩ của Lê gia là không hề thiếu. Đồng thời, thứ này không phải là đan dược, mà chỉ là dược dịch nên độ khó khi luyện chế sẽ giảm đi rất nhiều."
Sau đó đổi giọng: "Được rồi, không nói mấy thứ này nữa, đi đến dược khố nhìn xem có đủ nguyên liệu không, ta ra tay luyện một lò thử xem hiệu quả của nó xem như thế nào."
Lê Phá Thiên liền lên tiếng: "Dược thúc, ngài chờ cho một lát! Trước đó ta đã sai Phá Hải đi kiếm rồi, chắc lát nữa đệ ấy sẽ mang về thôi."
"Được được! Ta sẽ quay lại chuẩn bị, lát nữa Phá Hải về thì bảo hắn mang đến chỗ của ta cũng được."
Sau đó đám người liền chia ra, Lê Khiếu Long cũng xin phép quay trở về tiểu viện của bản thân, chuẩn bị tu luyện tiếp. Mà phụ thân hắn cũng biết để luyện chế ra được dược dịch cũng cần kha khá thời gian, nên không giữ hắn lại. Mấy chuyện này có mấy người bọn họ lo là được rồi, còn Lê Khiếu Long, hắn nên tập trung vào việc tu luyện để khôi phục tu vi trước kia.
Còn Lê Khiếu Long, hắn cảm thấy không cần thiết phải ở lại. Hắn có hệ thống, hiện tại đã có đan phương rồi, nếu cần, hắn hoàn toàn có thể đổi nguyên liệu và để hệ thống luyện chế. Chất lượng chắc chắn sẽ còn cao hơn rất nhiều so với thứ Dược lão luyện ra, cho nên không cần thiết phải đi theo làm gì, quá tốn thời gian. Trở về ăn đan dược tu luyện tiếp không thơm sao?
...
Quay trở lại tiểu viện, Lê Khiếu Long đang tính lấy tụ linh đan ra để tiếp tục tu luyện, thì đột nhiên, trước mặt hắn xuất hiện bóng dáng một lão giả: "Ta khuyên ngươi nên từ từ, không cần thiết phải vội, nhất là trong chuyện tu luyện."
Lê Khiếu Long hơi khó hiểu: "Có ý gì?"
Lão Thiên: " Chính là khi tu luyện, việc kỵ nhất là nóng vội. Hiện tại nhà ngươi mới vừa tấn thăng lên luyện khí tầng 7, căn cơ chưa thực sự ổn định lắm. Cho nên ta khuyên ngươi nên ổn định căn cơ trước, sau đó mới tiếp tục nâng cao tu vi."
Nghe vậy, Lê Khiếu Long cũng cảm thấy đúng, trong các cuốn tiểu thuyết mà trước kia hắn từng đọc cũng có nhắc đến việc này, vốn hắn chỉ tưởng là tác bịa ra thôi, ai ngờ là thật. Nhưng sau đó lại có mối nghi hoặc mới; "Nhưng vì sao trước đó ta tu luyện một mạch từ tầng 4 lên tầng 7 ngươi lại không nhắc nhở ta. Chẳng lẽ luyện khí tầng 7 có gì khác hay sao?"
Lão Thiên lên tiếng giải thích: "Tu vi không có gì quá khác biệt! Cái khác biệt là chính người."
"Ta?"
"Đúng thế! Trước kia, nhà ngươi từng có tu vi luyện khí tầng 7 rồi, nên hiện tại chỉ là luyện lại, không cần thiết phải quan tâm nhiều đến căn cơ. Còn qua tầng 7 lại khác, cho nên ta mới lên tiếng nhắc nhở."
"Được rồi! Ta hiểu rồi! Cảm ơn ngươi đã nhắc nhở!"