Chương 27: Giới Hạn
Sau khi luyện kiếm xong, Lê Khiếu Long thoáng nghỉ ngơi một chút, sau đó tiếp tục vào trong phòng tắm, chuẩn bị dùng Cường thể dịch để tiếp tục ngâm người. Tính tổng cộng hắn đã luyện chế 24 bốn bình cường thể dịch, luyện hóa hết 20 bình, thành công đột phá từ luyện khí tầng 7 lên tần 8, cho Chu Nguyệt Nhi ba bình, cho nên hiện tại trong túi hắn chỉ còn lại một bình cuối cùng.
Thuần thục đổ Cường thể dịch vào trong thùng tắm, sau đó chuẩn bị nhảy vào, nhưng đột nhiên hắn nhớ là bản thân chưa luyện chế cường thể dịch mới. Tuy nhiên, sau đó lại cảm thấy chưa cần vội, bởi vì sau khi sử dụng 20 bình cường thể dịch, Lê Khiếu Long đã phát hiện ra một quy luật. Càng dùng nhiều, thời gian luyện hóa càng lâu hơn, đồng thời hiệu quả cũng dần kém lại. Nếu không phải vì để củng cố căn cơ dựa theo lời khuyên của lão Thiên thì hắn sẽ không dùng nữa.
Bước vào trong thùng, cảm giác tê dại của lần đầu đã không còn nữa. Hiện tại, đối với hắn, nằm ngâm trong nó và nằm ngâm trong nước không khác gì nhau. Vận công tiếp tục quá trình luyện hóa dược lực, nhưng chừng một nén nhang sau, dược dịch xung quanh vẫn còn như thế, màu sắc không có gì thay đổi.
Hắn đoán đây có lẽ là đã đến cực hạn, không thể sử dụng thêm được nữa. Gọi lão Thiên ra hỏi, thì kết quả đúng như hắn đoán, thân thể hắn đã nằm ngoài giới hạn tôi luyện của cường thể dịch. Thứ này, thể chất càng xấu hiệu quả cải thiện càng rõ rệt, còn những thể chất cấp cao, dùng và không dùng nó chẳng khác gì nhau.
Nếu đã không có tác dụng, vậy cũng không cần luyện hóa tiếp, tắm rửa xong, cho người gọi A Tài đến, cứ coi như đây là phần thường cho sự tận tụy của hắn vậy.
...
Trở lại tiểu viện và thưởng thức xong bữa tối, Lê Khiếu Long lại tiếp tục leo lên giường để tu luyện. Lần này hắn sử dụng đến mấy viên tụ linh đan mà tuần trước luyện chế, sau đó vì mải mê ngâm dược dịch quá, lại có lời cảnh bảo của lão Thiên, nên hắn không dùng.
Hiện tại, căn cơ đã tích lũy đủ, cho nên có thể tiếp tục sử dụng. Âm thầm mặc niệm, một viên đan dược bằng trái nhãn, đen tuyền, bóng loáng, phản chiếu ánh nến lấp lánh. Đây là tụ linh đan cấp độ trúc cơ, không phải loại tụ linh đan mà trước kia hệ thống tự động chia năm giúp hắn. Cho nên dược lực sẽ cao hơn trước kia rất nhiều. Lúc trước, khi sử dụng tụ linh đan ở luyện khí tầng 6, tốc độ tu luyện của hắn đề thăng 40% một viên. Mặc dù hiện tại đã lên tầng 8, hiệu quả tăng trưởng chắc chắn sẽ không còn như lúc ở tầng 6. Nhưng mà dược lực của tụ linh đan lần này đã đề cao lên rất nhiều, trước chia 5, nay chỉ chia 3, gần như gấp đôi, không cao sao được.
Đưa vào miệng, nuốt xuống, một cỗ dược lực hừng hực theo đó tỏa ra, được Lê Khiếu Long vận công luyện hóa, chuyển thành linh lực hòa vào trong kinh mạch, sau đó di chuyển đến các bộ phận khác để rèn luyện. Sau đó lại mang tiếp tục một đợt dược lực khác chuyển hóa thành linh lực, lại đi rèn luyện, cứ thế tuần hoàn.
Thời gian dần trôi, viên tụ linh đan mà Lê Khiếu Long nuốt vào, nhỏ dần, nhỏ dần, cuối cùng hoàn toàn tan biến. Lê Khiếu Long mở mắt, mở bảng hệ thống, thoáng kiểm tra bảng nhân vật:
[Nhân vật: Lê Khiếu Long.
Tư chất: Vận Mệnh Chi Tử.
Tu vi: Luyện khí tầng 8(10%).
Điểm Công Đức: 334.
Chi tiết: .....]
Nhìn vào tu vi, Lê Khiếu Long có chút giật mình, bởi vì trước đó luyện khí tầng 6 tốc độ gia tăng là 40% mà nay lên tầng 8, chỉ cách 2 tầng lại chỉ còn 10%. Hơn nũa dược lực của đan dược đã được gia tăng lên gần gấp 2 rồi. Nói như vậy, khi đạt đến tầng 9, thứ này sẽ hoàn toàn vô dụng với hắn hay sao?
Nhịn không được, Lê Khiếu Long liền triệu hồi lão Thiên ra để hỏi: "Lão Thiên, viên tụ linh đan này có vấn đề gì không vậy? Vì sao chia năm thì tốc độ tu luyện của ta còn nhanh hơn cả khi chia ba thế?"
Lão Thiên nhìn hắn với ánh mắt kỳ quái, sau đó mới từ từ nói: "Không phải do đan dược có vấn đề, mà là người có vấn đề."
"Hử?" Lê Khiếu Long có chút không hiểu, bản thân có vấn đề? Sao lại có vấn đề? Hắn thấy hắn vẫn bình thường mà?
Thấy bộ dạng nghi hoặc, khó hiểu của hắn, lão Thiên bất lực, đành lên tiếng giải thích, coi như bổ túc cho những kẻ này một khóa, góp phần giảm thiểu nạn mù chữ. "Ngươi cảm thấy ngươi lúc này và lúc ở luyện khí tầng 6 có gì khác nhau không?'
Lê Khiếu Long nghĩ nghĩ, sau đó trả lời: "Tu vi tăng lên hai tầng, việc tu vi tăng, hiệu quả đan dược sẽ giảm, ta hiểu. Nhưng cũng không thể giảm nhiều như vậy chứ?"
Lão Thiên cau mày: "Thế việc mà một tuần nay nhà ngươi ngày nào cũng làm là vô dụng à, sao không kể đến?"
Lê Khiếu Long thắc mắc: "Ý ngươi là gia tăng căn cơ? Căn cơ thì có liên quan gì đến cái này? Chẳng lẽ căn cơ càng mạnh càng phải tiêu tốn nhiều linh khí để tu luyện hay sao?"
Lão Thiên bất lực, không có ý định hỏi nữa, mà trực tiếp giải thích, hỏi nữa chỉ tổ mất công: "Không phải là căn cơ càng mạnh thì càng tốn nhiều linh khí để tu luyện. Mà thực ra tác dụng của luyện khí kỳ trong việc tu luyện chính là xây dựng căn cơ. Toàn bộ quá trình từ tầng 1 đến tầng 9 đều chỉ là rèn luyện gân cốt, kinh mạch, huyết nhục. Cho nên ngoài các yếu tố như tu vi, công pháp ra thì căn cơ cũng có ảnh hưởng đến tốc độ tăng tiến, bởi vì căn cơ càng cao, muốn gia tăng thêm sẽ càng khó."
"Ngoài căn cơ ra, người còn có một thứ ảnh hưởng đến nó nữa, chính là công pháp. Ngươi phải nhớ công pháp mà ngươi đang tu luyện là công pháp thần cấp, nó khác hoàn toàn với những cuốn công pháp thiên, địa, huyền, hoàng kia, không chỉ khác mà còn khác cực kỳ xa."
"Thêm nữa, việc chia luyện khí kỳ ra thành 9 tầng, là vì để khích lệ cho người mới tu luyện, thấy được hiệu quả thì sẽ càng thêm hăng hái. Chứ thực chất, nó chỉ cần chia làm 3 kỳ, sơ, trung, hậu là đủ, mỗi kỳ bao gồm 3 tầng cũ. Cho nên luyện khí kỳ tầng 6 của ngươi chỉ ở trung kỳ, còn tầng 7, 8 đã là hậu kỳ rồi, vì thế khác biệt sẽ rất lớn."
"Một phần nữa là do trước đó tu vi của nhà ngươi đã là luyện khí tầng 7, hiện giờ chỉ đang luyện lại phần đó, nên sẽ tiêu hao ít hơn. Đã hiểu chưa?"
Lê Khiếu Long trầm ngâm, đành gật đầu tỏ vẻ thụ giáo, bởi vì hắn không có cách nào cãi lại mấy câu kia. Với lại người ta chính là Thiên Đạo, quy tắc chỗ này là do người ta đặt ra, nói thế nào chẳng phải sẽ là như thế ấy hay sao?
Nhưng lúc này, lại nghe lão Thiên nói tiếp: "Còn nữa, nhà ngươi cũng đừng chăm chăm vào tu vi như vậy. Tu sĩ có ba thứ rất quan trọng là tu vi, vũ kỹ và năng lực thực chiến."
"Có tu vi mà không có vũ kỹ và năng lực thực chiến thì chẳng khác gì kẻ khổ tu, truy tìm đạo trường sinh, ngoài việc dùng tu vi để áp chế kẻ địch ra thì chẳng còn chiêu thức gì. Nhưng ngươi phải nhớ, tu vi càng cao, tốc độ tấn thăng càng chậm, đồng thời, việc tấn thăng tu vi sau này không phải chỉ dựa vào nhồi nhét linh khí vào thân thể là có thể tấn thăng. Cho nên việc chỉ dựa vào tu luyện tu vi mà không để ý đến những thứ khác là một sai lầm."
"Tiếp theo chính là vũ kỹ, không có..."
Lão Thiên đang định lải nhải tiếp, nhưng đã bị Lê Khiếu Long cắt ngang: "Được rồi, được rồi! Ta hiểu ý lão là đang khuyên răn ta làm cái gì đấy! Cho nên lão đi thẳng vào vấn đề đi, đừng noi dài dòng, lôi thôi nữa."
"Nhà ngươi..." Lão Thiên khẽ lắc đầu, nhưng đành bất lực, nói nhiều quá cũng không tốt: "Được rồi, ý ta muốn bảo là nhà ngươi đừng chỉ chăm chăm vào tu vi và luyện vũ kỹ như vậy nữa. Đi ra ngoài lịch luyện đi, trải nghiệm đi."
Lê Khiếu Long gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu; "Thế mà lão không nói ngay từ đầu, còn vòng vòng vèo vèo."
"Ta phải nói, phải giải thích rõ ràng chứ, lỡ như nhà ngươi không hiểu thì sao?"
"Được rồi, không phải là đi lịch luyện hay sao! Để đó từ từ ta nghĩ cách xem!"
"Có gì mà phải nghĩ! Xách ba lô lên và đi thôi?"
"Rắc rối lắm, ngươi đừng hỏi!"