Chương 2: Quà Tân Thủ.
Quà Tân Thủ.
Nghe được âm thanh nhắc nhở từ hệ thống, Lê Khiếu Long không chút do dự mà mặc niệm là "Có".
[Hệ Thống: Chúc mừng ký chủ đã sử dụng Hộp quà tân thủ, ký chủ nhận được: Tố Mạch Đan x1, Tẩy Tủy Đan x1, Tiên Kinh x1, Điểm Công Đức x1000]
Ngay lập tức, phía trước tầm mắt của hắn, hộp qua tân thủ kia biến mất, thay thế cho nó là ba món đồ, hai viên đan dược một trắng một đen và một cuốn sách.
Vừa nhìn hắn liền biết, mấy thứ hệ thống cho là dùng để trọng tố kinh mạch, nâng cao thiên phú và công pháp tu luyện, toàn là mấy thứ cơ bản trong các truyện hệ thống.
Buồn bực hỏi: "Lão Thiên, ngươi có thể chọn người để ta xuyên vào đúng không?"
"Đúng!"
"Thế sao ngươi không cho ta vào người nào kinh mạch còn nguyên, thiên phú tốt tốt, sau đó chỉ cần cho ta thêm công pháp là được. Cần gì phải cho ta vào cỗ thân thể này rồi lại phải tặng thêm đan dược chi cho mất công, lại tốn kém nữa."
Lão Thiên: "Ngươi có biết vì sao con người tuổi tác càng cao tu luyện càng chậm và càng khó đạt được thành tựu không?"
"Vì cái gì?"
"Vì con người khi sinh ra vốn đã có sẵn kinh mạch rồi, việc tu luyện chỉ là khai thông, mở mang kinh mạch mà thôi."
"Nhưng theo thời gian, kinh mạch sẽ càng ổn định. Cho nên thời gian tu luyện tốt nhất của mỗi người là lúc mới thành hình."
"Nhưng để làm được điều đó là rất khó, vì thế con người tu luyện càng sớm càng có lợi."
"Việc dùng Tố Mạch Đan này là để trọng tố lại kinh mạch, bắt đầu lại từ đầu, coi như là cho ngươi cơ hội tu luyện từ lúc mới thành hình hài rồi."
"Nhưng nếu ký chủ không muốn, hệ thống có thể phá lệ, cho ký chủ trọng sinh lần nữa. Nhưng lần này trong phần quà tân thủ sẽ có thêm một thứ dùng để đoạn kinh mạch."
[Hệ Thống: Xét thấy ký chủ có nhu cầu thể nghiệm lại quá trình đứt đoạn kinh mạch, cùng với việc bản hệ thống cảm thấy nó rất có lợi cho việc tôi luyện tâm tính của ký chủ. Nên ký chủ có muốn trọng sinh lại không? Có]
Nhìn vào bảng thông báo của hệ thống ở trước mặt, trong lòng Lê Khiếu Long thầm nghĩ, có kẻ ngu mới lựa chọn trọng sinh.
Nhưng sau đó: "Ủa, lão Thiên, chữ "Không" đâu? Không có nó thì sao ta từ chối được? Đừng có đùa như thế chứ?"
"Ngươi chỉ cần mặc niệm hủy là được? Hệ thống sẽ tự động thu hồi thông báo này. Nhưng nếu sau này ngươi có ý muốn như vậy thì vẫn có thể nhắc đến, hệ thống sẽ tự động hiển thị cho ngươi lựa chọn."
Lê Khiếu Long: "Được rồi, được rồi, không cần giữ lại đâu, bỏ nó luôn đi. Qua qua mục khác tìm hiểu xem thế nào."
Hắn lập tức chuyển sang mục tiếp theo là mục Nhiệm vụ.
Giao diện thay đổi, trước mặt chuyển thành ba mục, nhiệm vụ duy nhất, nhiệm vụ chính, nhiệm vụ ngẫu nhiên. Tiếng thông báo của hệ thống lập tức xuất hiện trong đầu Lê Khiếu Long.
[Hệ Thống: Chào mừng ký chủ đến với hệ thống nhiệm vụ. Nhiệm vụ sẽ được chia làm ba loại, duy nhất, chính, ngẫu nhiên. Nhiêm vụ duy nhất là nhiệm vụ ký chủ bắt buộc phải làm. Nhiệm vụ chính là nhiệm vụ giúp đỡ cho ký chủ gia tăng sức mạnh, bổ trợ cho nhiệm vụ duy nhất. Nhiệm vụ ngẫu nhiên chỉ giúp ký chủ trải nghiệm, tận hưởng cuộc sống, ký chủ có thể làm hoặc không]
[Hệ Thống: Chúc mừng ký chủ, ký chủ nhận được nhiệm vụ duy nhất: Giải Cứu Thế Giới.
Giới Thiệu: Hiện tại, thế giới này sắp sửa cạn kiệt linh khí và c·hết dần c·hết mòn vì một đám tu chân giả không chịu phi thăng. Nhiệm vụ của ký chủ là g·iết họ để trả lại linh khí cho thế giới này, hoặc bắt họ phải phi thăng
Thời gian: Giới hạn trong 1000 năm.
Phần thưởng: Tùy theo thời gian hoàn thành để quyết định, trở về]
[Hệ Thống: Chúc mừng ký chủ nhận được nhiệm vụ chính: Ổn Định Thạch Thành.
Giới Thiệu: Là người mới đến chỗ này, ký chũ cần một nơi để đặt chân. Nhưng hiện tại tình hình Lê gia đang tương đối nguy nan. Hãy cũng Lê gia ổn định lại Thạch Thành, tiêu diệt hết những kẻ có ý đồ xấu.]
[Hệ Thống: Chúc mừng ký chủ nhận được nhiệm vụ ngẫu nhiên: Làm quen với thế giới mới
Giới Thiệu: Là người mới tới, nhập gia phải tùy tục, hãy bắt đầu bước đi trên thế giới này bằng việc chào hỏi và nhận biết người thân trong Lê Gia
Phần thưởng: Linh thạch x5, mở chức năng nhận diện]
Một loạt âm thanh thông báo như vậy khiến cho đầu Lê Khiếu Long phải nghe on gong, nhưng may là cuối cùng cũng đã kết thúc. Nhìn qua các bảng thông báo còn đang hiển thị trước mặt, đọc một lượt, sau đó hỏi:
"Lão Thiên, sao nhiệm vụ chính lại không nói phần thưởng là gì vậy?"
Thiên Đạo:
"Khi ngươi hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống sẽ căn cứ theo tu vi và thời gian hoàn thành của ngươi để cho thưởng?"
"Thế có nghĩa là ta hoàn thành lúc nào cũng đều có thưởng à?"
"Không, nhìn thấy nhiệm vụ sử thi không, có giới hạn thời gian là 1000 năm. Cho nên, nếu trong vòng 50 năm mà ngươi còn chưa làm xong thì sẽ bị đá đít. Hệ thống không cần những kẻ thực sự phế vật?"
"Nói như vậy thì ta phải nắm chắc thời gian mới được. Nào nào mang đan dược ra để ta dùng ngay nào! À mà ta lấy nó ra kiểu gì thế nhỉ?"
"Nhà ngươi chỉ cần dùng ý niệm và mong muốn của bản thân là được!"
Nghe Thiên Đạo nói như vậy, Lê Khiếu Long lập tức dùng ý nghĩ của bản thân với mong muốn lấy Tố Mạch Đan ra. Ngay lập tức trong tay hắn xuất hiện một viên đan dược màu trắng sữa, mùi thơm dịu nhẹ, vừa nhìn là biết hàng ăn được.
Không chút chần chờ, Lê Khiếu Long liền ngồi nghiêm chỉnh lại, chuẩn bị đưa đan dược lên miệng ăn, thì Thiên Đạo đột nhiên lên tiếng:
"Từ từ, nhà ngươi lấy đâu ra phương thức dùng đan dược như vậy đấy?"
Lê Khiếu Long ngơ ngác, không hiểu, chẳng lẽ thế giới này, dan dược không ăn được hay sao?
"Không phải là không ăn được, mà ngươi đang dùng Tố Mạch Đan, sau khi ăn vào sẽ vận công để xây dựng kinh mạch, nhưng nếu hiện tại ngươi học xong công pháp, sau đó vận hành theo công pháp này để xây dựng kinh mạch thì sau này sẽ dễ tu luyện hơn. Có hiểu không?"
"Làm gì cũng từ từ, có chuyên gia đây thì không hỏi, ngươi nghĩ ngươi hiểu nhiều hơn Thiên Đạo ta đây chắc?"
"Không biết lần này hệ thống có chọn sai người không nữa"
"Haizz…"
Nhìn thấy Thiên Đạo thở dài, Lê Khiếu Long cảm thấy khó hiểu, tên này có phải là Thiên đạo thật không nhỉ? Sao nóng tính như vậy? Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu hắn, Thiên Đạo đã cho đáp án ngay.
"Không phải là ta nóng tính, mà trải qua mấy lần thất bại vì mấy kẻ ngu rồi, nên ta quyết phải dạy dỗ ngươi cho cẩn thận. Không phải chỗ của nhà ngươi có câu gì mà "Dạy con từ thủa còn thơ, dạy vợ từ thủa bơ vơ mới về" hay sao? Ta cũng định làm như vậy đấy!"
Nghe vậy vậy, Lê Khiếu Long tức tối, lão già c·hết tiệt này lấy ví dụ kiểu gì vậy? Nhưng người ta là thiên đạo, bám víu vào hệ thống chắc hon hắn, nên cũng chẳng thèm để ý thêm. Trấn tĩnh lại tâm tình, âm thầm mặc niệm, lấy Tiên Kinh ra để học.
Cầm lấy quyển sách màu lam cũ kỹ ở trong tay, phía trước mặt hắn lập tức xuất hiện giới thiệu của hệ thống.
[Tiên Kinh: Thần cấp công pháp
Giới thiệu: Nghe nói đây là công pháp của tiên gia thời kỳ thượng cổ. Luyện thành công tiên lực vô biên, có thể phi thiên, độn địa, ngao du tinh không]
Cầm quyển công pháp trong tay, lần này hắn cũng học khôn, liếc mắt nhìn bóng người trước mặt.
Thiên Đạo cũng hiểu ý: "Chỉ cần mặc niệm học tập là xong!"
Lê Khiếu Long cười cười, cảm thấy như này là rất tốt, chứ chờ hắn đọc cho xong, nhớ cho kỹ, rồi lại thử vận hành thì sẽ rất lâu.
Cầm chặt quyển công pháp, thầm mặc niệm học tập, một điều kỳ lạ xảy ra. Quyển công pháp lập tức biến mất, sau đó trong đầu hắn xuất hiện rất nhiều tin tức về quyển công pháp này, cách tu luyện, vận hành kinh mạch. Lượng tin tức nhiều và đến một cách bất ngờ như vậy khiến đầu của hắn đau như búa bổ, vội vàng ôm đầu lăn lộn.
Một lúc lâu sau, cơn đau biến mất, trong đầu hắn lập tức xuất hiện một đống kiến thức về Tiên Kinh, gồm có 9 tầng, đồng thời chỉ cần tu luyện đến tầng thứ 5 thôi là có thể phi thăng.
Dựa theo chỉ bảo lúc trước của hệ thống, hắn liền lấy Tố Mạch Đan ra ăn, sau đó vận chuyển công pháp để chữa trị và hình thành nên kinh mạch mới.
Ban đầu, trong người của hắn chỉ hơi ngứa ngứa, như có hàng ngàn hàng vạn con kiến đang bò bên trong. Nhưng sau đó tụi nó chuyển sang cắn, khiến hắn vừa đau vừa ngứa. Vốn nghĩ bản thân có thể chịu đựng được, nhưng dần dần, cơn đau càng mạng, khiến hắn không thể không gào to một tiếng:
"AAA!!!"
Tiếng gào vừa phát ra, bên ngoài lập tức có một nam tử mặc đồ màu xám chạy vào, chứng kiến bộ dạng máu me của Lê Khiếu Long, rối rít nói:
"Thiếu gia… Thiếu gia, ngài không sao chứ? Để… Tiểu nhân… Tiểu nhân đi gọi phu nhân và lão gia? Ngài cố chịu đựng một chút!"
Mặc dù Lê Khiếu Long nghe thấy, nhưng do quá đau nên không rảnh, cũng chẳng có sức để trả lời, chỉ cố gắng nhịn đau, ngồi lại ngay ngắn để tiếp tục vận công, điều khiển dược lực trọng tổ mấy đường kinh mạch chính.
...
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, có lẽ chỉ là trong thoáng chốc thôi, nhưng đối với Lê Khiếu Long mà nói, cứ như đã mấy năm rồi vậy.
Mở mắt ra, hắn hơi giật mình vì phía trước có 6 người có đứng có ngồi, nhưng tất cả đều đang nhìn chằm chằm vào hắn.
Thấy hắn vừa tỉnh lại, một phụ nhân mỹ mạo, thành thục mặc trường bào màu trắng lao đến ôm chầm lấy hắn khóc lóc. Sau đó vừa nhìn ngó toàn bộ người, kiểm tra tay chân của hắn vừa lo lắng hỏi:
"Long nhi, con có sao không? Con có b·ị t·hương chỗ nào không vậy? May quá, tốt quá, con không sao cả?"
Nhìn lấy phụ nhân trước mặt, không hiểu sao trong lòng Lê Khiếu Long đột nhiên đau nhói, rõ ràng ngay cả tên là gì hắn cũng còn chưa biết rõ mà. Tuy nhiên cũng không khó để đoán ra được người trước mắt này là mẫu thân của cỗ thân thể này, và việc đau lòng kia cũng là do bản năng thân thể này tác oai tác quái.
Nhưng nghĩ đến mẹ hắn ở kiếp trước, không phải cũng thương và lo cho hắn như vậy sao? Nhớ đến mẹ, lại nghĩ đến tình cảnh bản thân lúc này, còn có cỗ thân thể này nữa, hắn lập tức quyết định.