Chương 1: Xuyên Qua!!
Xuyên qua!!
Thiên Việt đại lục.
Dưới bầu trời đêm đen kịt, phía trên là hàng loạt vì sao lung linh. Đột nhiên có một số chúng hình như đang rơi xuống vì trông càng lúc càng to. Sau đó, chúng dần chuyển thành những cục lửa đang lao xuống mọi nơi trên đại lục này. Kỳ lạ là sau khi chạm đất chúng không tạo ra bất cứ động tĩnh nào, cũng không để lại dấu vết gì.
Ở trong một đại sảnh xoa hoa tráng lệ, xung quanh điêu khắc hình rồng, tượng rồng sống động như thật.
Một ngươi trung niên trường bào màu trắng: "Chắc mọi người cũng cảm nhận được rồi chứ, lần này thiên địa lại dị biến rồi. Đồng thời, lúc nãy ta nhận được tin tức từ Thiên Cơ Điện. Bên đó bảo lần này thiên địa thực sự tức giận rồi, không còn là một hay hai thiên kiêu nữa mà là 36 người."
Đám người xung quanh lập tức xôn xao.
"Cái gì! 36 người!"
"Không cần lo, cũng giống như mấy lần trước thôi, chỉ là nhiều thêm một vài tên. Không có gì."
"Đúng đúng! Chỉ cần tứ gia tộc chúng ta hợp lực, thì 36 kẻ đó có là gì."
....
Người trung niên kia chờ cho đám người ồn ào một lúc, sau đó ra hiệu im lặng rồi nói tiếp:
"Theo Thiên Cơ Điện, lần này có lẽ là lần cuối cùng, nên chúng ta cần phải cẩn thận. Đồng thời, kế hoạch của chúng ta sắp thành rồi, nên theo như các vị trưởng lão, kế hoạch lần này sẽ có chút thay đổi."
Nói đến đây, người trung niên kia hơi thoáng dừng lại một chút, sau đó dùng giọng điệu uy nghiêm, nhấn mạnh từng chữ một: "Thuận ta thì sống, chống ta thì c·hết!!!!"
....
Cảnh tượng tương tự cuộc bàn luận vừa rồi còn diễn ra thêm ở một vài nơi.
....
Ở trong một căn nhà tranh, một lão giả mặc thanh y đang rót trà cho lão giả mặc Bạch Y.
"Ha ha, Thiên địa lại dị biến rồi. Lão Trần, ông nói xem lần này đám nhỏ có thành công không?"
Lão Trần nhấp một ngụm trà, cảm nhận một lát.
"Khó nói, từ sau lần Thái Tổ quật khởi, bọn họ ý thức được nguy cơ, dần tích tụ lực lượng. Dù không biết bọn họ tích được bao nhiêu, nhưng kể từ đó đến nay, chưa lần nào thành công. Dù lần này khá rầm rộ, nhưng cũng không chắc, chỉ hi vọng đám nhỏ sẽ thành công."
"Haiz...."
....
Bóng tối lui dần, thay thế cho nó là ánh bình minh rực rỡ. Người thường và tu sĩ cấp thấp sẽ vẫn tiếp tục như thường lệ, không có chuyện gì xảy ra.
Phủ Lê Gia, căn phòng riêng phía Đông, lúc này trên giường có một thiếu niên khuôn mặt thanh tú đang nằm nhắm mắt.
Ngay khi ánh nắng chiếu vào, người kia đột nhiên mở mắt, ngồi bật dậy, nhìn ngó xung quanh, nhà không có trần, lợp ngói lưu ly, xà nhà cột nhà chạm trổ, bên ngoài giường còn treo rèm,... Nhìn lại bản thân, mặc trường bào màu trắng, nhưng lúc này đã chuyển sang đỏ vì nhuốm máu.
"Ta là ai? Ta đang ở đâu đây?"
Cố gắng chịu đựng cơn đau đầu như búa bổ, hắn cố gắng nhớ lại lai lịch của bản thân.
Hắn tên là Lê Văn Long, là một sinh viên "gạo cội" 7 năm rồi còn chưa ra được trường. Trong một lần chơi dại, hắn lấy toàn bộ số tiền mà người khác chuyển nhầm, gần 100 triệu, để chơi future, với hi vọng lệnh này ăn thì trả lại gốc còn lãi chơi tiếp. Hắn tự tin như vậy là vì hắn tham gia nhóm share kèo này cũng lâu rồi, toàn thấy admin cho kèo ngon thôi. Nhưng xui rủi cho hắn, lần này số tiền kia một đi không trở lại.
Mà trong cái rủi lại có cái xui, số tiền chuyển nhầm kia lại là của đám chuyên chuyển nhầm để l·ừa đ·ảo và ép vay tiền. Nếu là của người khác thì trả lại là xong, không có thì gọi điện cầu cứu cha mẹ bán đất trả, sau đó tu chí mà làm ăn. Nhưng của đám này thì mỗi ngày đội lên một cục, không thể chi trả nổi, thế là hắn phải trốn chui trốn lủi.
Trong một lần chạy trốn, vì bị chặn hai đầu cầu, bí quá hắn nhảy xuống dưới luôn. Thế là thôi, cái kiểu nhảy mà không để lại dép như thế này thì phải chờ ba bốn ngày xác nổi lên may ra mới có người biết!!!!
Đấy là kiếp trước của hắn, còn thân thế của cỗ thân thể này, tên này cũng họ Lê, chỉ khác tên lót, Lê Khiếu Long.
Sinh ra trong gia tộc, từ nhỏ là thiên tài, 15 tuổi đã là luyện khí tầng 7, được người người tung hô.
Trong một lần cùng với thanh mai trúc mã lén lút chạy vào rừng tìm hoa không may gặp phải một con Hắc Hùng, vì bảo vệ thanh mai trúc mã hắn đã liều mạng dẫn đến kinh mạch bị đứt. May sau đó Tam thúc hắn biết tin chạy đến cứu kịp thời, nếu không giờ này hắn đã thành bùn đất sau quá trình chuyển hoá trong bụng con gấu kia.
Nhưng cũng kể từ đó, thiên tài biến thành phế vật, đường đường là con trai của gia chủ Lê gia, là thiên tài trẻ tuổi, người người kính ngưỡng. Nay lại thành một tên phế vật, người người sỉ vả.
Biến hoá nhiều như vậy ai có thể chịu được? Nhưng Lê Khiếu Long không từ bỏ, vẫn luôn có ý đồ dùng linh lực để chữa trị kinh mạch. Mà Lê gia cũng thế, tiêu tốn rất nhiều tiền của để tìm hiểu cách trọng tu kinh mạch. Cuối cùng, vào ngày hôm kia, phụ thân hắn đưa đến một viên đan được bảo là Trọng Mạch Đan, đan được cấp 6, bảo hắn dùng để trọng tu kinh mạch.
Không biết là do đan dược giả hay là hắn dùng sai cách mà cuối cùng người ở trong thân xác hắn giờ này lại là tên phá gia Lê Văn Long.
Hắn ngước mắt nhìn tia sáng ngoài cửa sổ, lẩm bẩm một mình.
"Thật hâm mộ ngươi. Dù sao ngươi cũng đã từng cố gắng để cha mẹ ngươi không phải thất vọng. Nên sau này ta sẽ dùng thân phận này để chăm sóc thật tốt cho cha mẹ ngươi vậy. Mặc dù khả năng ta sẽ c·hết trước họ, nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ báo hiếu họ cho thật tốt, cứ yên tâm mà an nghỉ."
Nói đến đây, trong lòng hắn, nghĩ đến cảnh tượng cha mẹ già ở quê nghe tin xác con trai mình trôi nổi trên sông, cảnh người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, rồi tiếng này tiếng nọ của hàng xóm xung quanh, … Hắn không dám nghĩ tiếp.
Đột nhiên:
"Ting ting, xét thấy ký chủ có lòng ăn năn hối lỗi, hệ thống bắt đầu đủ điều kiện tự chủ kích hoạt!"
"Bắt đầu kích hoạt!"
"1….2%..."
Lê Khiếu Long ngơ ngác, tiếng gì vậy, là hệ thống giống như nhân vật chính của mấy cuốn tiểu thuyết mạng hay sao.
"50% ... 99%"
"Hệ thống kích hoạt thành công!"
[Hệ Thống: Chúc mừng ký chủ kích hoạt hệ thống thành công, ký chủ sẽ nhận được 100 điểm công đức và một phần quà tân thủ ]
Nói như vậy là hắn cũng có bàn tay vàng, đời này hắn còn lo lắng gì nữa chứ.
Nhớ lại tình tiết giao lưu với hệ thống trong mấy cuốn tiểu thuyết kia.
Nghĩ trong đầu.
"Hệ thống, ngươi có thể tự giới thiệu cho ta biết ngươi là gì không?"
Đột nhiên phía trước mặt hắn xuất hiện một lão giả tóc trắng, râu trắng, trường bào cũng màu trắng, may mà mặt không trắng.
"Tự giới thiệu một chút ta là Thiên Đạo, là đại diện của Thiên Đạo Hệ Thống. Nếu có bất cứ thắc mắc gì ngươi đều có thể hỏi ta."
Lê Khiếu Long: "Ngươi là Thiên Đạo, vậy ta nên gọi ngươi là lão Thiên, lão Đạo hay là hệ thống đây?"
"Gọi là gì đều được?"
"Thế ta sẽ gọi là lão Thiên nhé!"
Lê Khiếu Long nói tiếp:
"Được rồi, lão Thiên, lão có thể đổi hình tượng được không, thành mỹ nữ trẻ trung, ngực to, eo nhỏ, mông lớn các thứ ấy?"
"Không thành vấn đề!"
Sau đó, ông lão phía trước mặt hắn ngay lập tức biến thành một người có thân hình gợi cảm, ngực ra ngực, mông ra mông, khúc nào ra khúc nấy. Nhưng mà hơi là lạ…
Lê Khiếu Long nhìn mặt của lão Thiên rồi nói:
"Lão có thể đổi luôn khuôn mặt không? Chứ ai lại như thế này."
Lão Thiên: "Không được, ta là đại diện cho thiên đạo! Cái gì cũng có thể đổi, chứ mặt của thiên đạo sao đổi tùy tiện được."
"Được, được rồi! Thế thì lão biến thành bộ dạng ban đầu đi. Nhìn như này gai mắt quá."
Nhìn bộ dạng người trước mắt đổi lại như ban đầu, hắn mới tiếp tục hỏi: "Được rồi, lão Thiên, lão có thể giới thiệu qua cho ta về hệ thống được không?"
Lão Thiên: "Nghĩ hai từ hệ thống đi."
Lê Khiếu Long vừa mặc niệm hai từ "hệ thống" phía trước mặt hắn lập tức xuất hiện một bảng điện tử gồm các mục như: Nhân vật, túi đồ, nhiệm vụ, cửa hàng, luyện đan, luyện khí, trận pháp,…
"Lão Thiên, lão lấy đâu ra giao diện như này vậy, ta không ngờ luôn ấy."
Lão Thiên: "Ha ha, xét thấy ký chủ xuất thân từ trái đất, nên hệ thống sẽ tự động điều chỉnh giao diện sao cho thuận tiện nhất thôi."
"Thế giờ ta làm sao để chọn vào các mục đây?"
"Ký chủ chỉ cần làm giống như lúc nãy, mặc niệm thứ muốn mở ra là được!"
Nghe vậy, Lê Khiếu Long lập tức mặc niệm "Nhân vật" giao diện phía trước mặt hắn thay đổi, biến thành một hình người và các chỉ số xung quanh giống như giao diện trong các trò chơi phổ biến mà hắn hay chơi ở kiếp trước.
Nhìn vào nhân vật ở bên cạnh, đây là lần đầu tiên hắn quan sát kỹ bản thân. Không thể không nói, hình tượng hiện tại của hắn rất đẹp. Đây có lẽ là minh chứng cho ba từ "Tiểu bạch kiểm" mà kiếp trước người ta hay nói trên mạng.
Ở bên phải nhân vật là các thông số của hắn như sau:
Nhân vật: Lê Khiếu Long.
Tu vi: Luyện Khí Tầng 1(0%).
Điểm Công Đức: 100.
[Chi Tiết: Là con trai thứ hai của Lê Phá Thiên, gia chủ Lê gia ở Thạch Thành, 15 tuổi đột phá luyện khí tầng 7, nhưng sau đó bị đứt kinh mạch, thành một kẻ phế vật người người coi thường].
Lê Khiếu Long: "Lão Thiên, sao nó đơn giản vậy, máu, mana, sức mạnh, thể chất các thứ đâu rồi? Với lại điểm công đức là gì thế?"
"Xin lỗi ký chủ, đây là thực tế, chứ có phải như trong mấy trò chơi kia đâu mà ký chủ đòi những thứ đó!"
Ngẫm nghĩ lại, hắn cảm thấy như vậy cũng đúng.
Sau đó hắn lại tìm hiểu mục tiếp theo.
Mở ra túi đố, bên trong là 24 ô vuông, trong đó chỉ có một ô chứa một chiếc hộp quà màu đỏ, có thắt nơ màu xanh, còn lại đều trống không.
Hắn đưa mắt nhìn chằm chằm vào hộp quà.
[Hệ Thống: Hộp quả tân thủ, xin hỏi ký chủ có muốn mở không? Có hoặc Không?]