Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Làm Công Cho Thiên Đạo

Chương 3: Tình Thân




Chương 3: Tình Thân

Tình Thân

Thấy nhi tử cả nửa ngày không chịu nói gì, Bạch Tố Tố đang rất lo sợ, không biết đầu óc có bị gì không nữa. Vừa ôm lấy mặt hắn, vừa nói: "Long nhi... Long nhi! Con không sao thật đấy chứ! Nói gì với mẫu thân đi nào!"

Sau đó quay đầu, nói với một nam tử trung niên mặt chữ quốc ngoài 40, trông rất nghiêm nghị nhưng lúc này đang có chút lo âu.

"Phá Thiên, chàng mau qua đây kiểm tra Long nhi của chúng ta đi, xem nhi tử có bị gì không? Sao người nó lại chảy nhiều huyết dịch như vậy?"

Lê Phá Thiên thấy nương tử đang nôn nóng, vội vàng lên tiếng trấn an: "Tố Tố, nàng đừng có nóng lòng. Để ta kiểm tra xem xem, khả năng Long nhi trọng tố kinh mạch thành công rồi. Mong là viên đan dược kia sẽ không có tác dụng phụ gì."

Đang định đi lên thì Lê Khiếu Long bất chợt lên tiếng:

"Mẫu thân, người đừng ôm chặt nhi tử quá. Người nhi tử đang bẩn, sẽ bẩn đấy."

Nãy giờ hắn không lên tiếng là vì trong phòng lúc này có 6 người. Phụ nhân trước mặt chắc chắn là mẫu thân, lão nhân ngồi trên ghế đương nhiên là nãi nãi của cỗ thân thể này. Như vậy chỉ còn lại 4 người, ngoại trừ một kẻ ăn mặc như nô bộc ra, thì ba người còn lại đều là nam tử trung niên, mặt mũi khá tương đồng, mà ai nấy cũng đều cau mày, lo lắng nên hắn chưa thể xác định được đâu là phụ thân của mình. Hiện tại đã xác định được rồi thì việc xưng hô sẽ dễ dàng hơn.

Bạch Tố Tố vừa định lùi sang một bên để phu quân kiểm tra nhi tử, đột nhiên nghe tiếng hắn nói. Mừng rỡ cầm chặt lấy tay hắn:

"Long nhi, con không sao rồi! Tốt quá, tốt quá! Con làm mẫu thân sợ gần c·hết!"

Lê Phá Thiên tiến lại gần:

"Được rồi Tố Tố, để ta kiểm tra xem Long nhi có thành công hay không nào?"

Nói rồi túm lấy cổ tay của Lê Khiếu Long, chậm rãi truyền linh khí đi vào thăm dò. Lê Khiếu Long lập tức cảm nhận được trong người đang có một cỗ linh khí đang chạy qua chạy lại trong người. Mà những người còn lại cũng đều im lặng, nhìn chằm chằm về hai người, trên mặt vừa lộ vẻ lo lắng lại có chút mong chờ.

Một lúc sau, Lê Phá Thiên dừng lại, trên khuôn mặt nghiêm nghị không che giấu nổi vẻ vui mừng:

"Haha, mẫu thân, Tố Tố, nhị đệ, tam đệ, Long nhi đã trọng tổ lại được kinh mạch rồi. Viên đan dược kia là thật. Ha ha, sau này ai dám bảo Long nhi chúng ta là phế vật, là không có tiền đồ nữa, ta sẽ liều mạng với kẻ đó... Ha ha."

Nghe được lời này từ hắn, những người còn lại đều tươi cười.

Một năm này bọn họ đã chịu đựng rất nhiều lời nói ra nói vào, nhưng không thể nào phản bác được, vì đây là thế giới tu chân, bị đứt đoạn kinh mạch chẳng khác gì là phế vật cả. Nhưng bọn hắn biết, những gì họ phải chịu không là gì so với Lê Khiếu Long cả. Hiện giờ, đã chữa xong, mọi áp lực đều được giải toả. Vui nhất đương nhiên là vì nhi tử, tôn tử đã trở lại bình thường, lần nữa có cơ hội sáng tạo truyền thuyết thuộc về nó.

Nhìn những người thân thuộc trong gia đình vui mừng vì mình, trong lòng Lê Khiếu Long có chút xúc động, lên tiếng thề:

"Nãi nãi, phụ thân, mẫu thân, nhị thúc, tam thúc, mọi người yên tâm đi. Trước đó con có thể làm được, thì sau này chắc chắn sẽ làm được, hơn nữa còn vượt qua thành tựu trước đó. Để cho những kẻ từng dám coi thường biết rõ Lê Gia là ai."

"Tốt tốt! Tôn tử(nhi tử, chất tử) nói tốt lắm!"

Mấy người thấy hắn nói như vậy thì liên tục kêu tốt.

Lúc này, lão phụ nhân đứng dậy, nói: "Được rồi, Long nhi đã ổn rồi, mấy đứa về đi, đừng làm phiền tôn tử của ta tĩnh dưỡng. Long nhi ngoan, nhớ nghỉ ngơi cho khoẻ. Lúc nào rảnh nhớ đến thăm nãi nãi! Đi, đi thôi.'



Nhị thúc nghe vậy liền nói: "Được rồi! Long nhi, con thành công thúc rất vui, có thời gian nhớ đến chơi đấy nhé!"

Tam thúc phụ hoạ theo: "Đúng đúng, nhớ tĩnh dưỡng mau mau để còn đi luyện công, đập tan lời dị nghị của đám kia cho thúc. Ha ha"

Sau đó, cả hai vội vàng chạy lại cạnh lão phụ nhân:

"Mẫu thân, để con dìu ngài."

"Tốt tốt!"

Lúc này trong phòng chỉ còn lại 4 người, Lê Phá Thiên lên tiếng:

"Được rồi, Tố Tố. Long nhi vừa mới trọng tu kinh mạch xong, cần phải tĩnh dưỡng, đừng làm phiền nó nữa. Chỉ là tĩnh dưỡng mấy ngày thôi, không sao nữa rồi, nàng yên tâm đi.''

Nói xong, quay đầu nói tiếp với người nô bộc bên cạnh:

"A Tài, chăm sóc thiếu gia cho cẩn thận, có gì nhớ báo cho ta ngay."

Người nô bộc tên A Tài vội vàng đáp lời:

"Vâng, lão gia."

Bạch Tố Tố vẫn còn có chút không nỡ, nhưng nàng biết nhi tử cần tĩnh dưỡng nên đành phải rời đi. Trước khi đi còn căn dặn:

"Long nhi, con nhớ tĩnh dưỡng cho tốt. Có muốn ăn gì thì bảo với A Tài, để hắn đến nói cho mẫu thân, mẫu thân sẽ đích thân làm cho con ăn "

Lê Khiếu Long vội đáp:

"Nương, người cứ yên tâm đi, con sẽ tĩnh dưỡng cho tật tốt. Người cứ về nghỉ ngơi, mấy ngày nữa con sẽ đến thăm nương."

"Ừm! Con nhớ đấy nhé! Không được thất hứa đâu, không là nương sẽ bảo phụ thân con đánh đòn đó."

Lê Khiếu Long cười cười không nói.

Lê Phá Thiên ở một bên thúc giục:

"Được rồi, được rồi, cứ như hài tử vậy. Đi cho nhi tử còn tĩnh dưỡng nữa. Còn nữa, A Tài, chuẩn bị nước cho thiếu gia tắm rửa."

"Vâng, gia chủ."

Thấy lão gia và phu nhân rời đi, A Tài lên tiếng hỏi:

"Thiếu gia, ngài còn có yêu cầu gì không? Nếu không tiểu nhân xin phép lui để đi chuẩn bị nước tắm."

Nhưng lúc này, Lê Khiếu Long đang nhận được thông báo từ hệ thống.



[Hệ thống: chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên: Làm quen với thế giới mới, ký chủ nhận được linh thạch x5, hệ thống nhận diện kích hoạt]

Hắn đang định hỏi xem hệ thống xem hệ thống nhận diện là gì thì bên cạnh A Tài đột nhiên xuất hiện cửa sổ thông tin:

[A Tài, 38 tuổi.

Tư chất: Bình thường.

Tu vi: luyện khí tầng 3

Giới thiệu: Là nô bộc Lê gia, là người hầu thân tín của nhị thiếu gia Lê Khiếu Long]

"Thiếu gia!"

"Được rồi, ngươi đi đi! Chuẩn bị nhiều nhiều chút, chuẩn bị thêm một bồn tắm nữa đi."

"Tiểu nhân hiểu rồi!"

A Tài cúi chào, sau đó rời đi.

Nhìn A Tài rời đi, Lê Khiếu Long mới triệu hồi hệ thống và hỏi:

"Lão Thiên, sao hồi nãy trong giới thiệu của ta không có tư chất thế?"

"Nãy nhà ngươi đang đứt đoan kinh mạch, phế vật sẵn rồi, nên không cần thiết!"

Nghe vậy, hắn liền triệu hồi bảng hệ thống thêm lần nữa.

Lần này, giới thiệu về hắn đã là:

[Nhân vật: Lê Khiếu Long.

Tư chất: Thiên tài.

Tu vi: Luyện khí tầng 2 (0%).

Điểm Công Đức: 100.

Linh thạch: 5.

Chi tiết: .....]



Thấy được tư chất của mình, Lê Khiếu Long liền hỏi:

"Lão Thiên, có bao nhiêu loại tư chất tu luyện vậy?"

"Không nhiều, chỉ có phế vật, bình thường, tốt, thiên tài, thiên kiêu, yêu nghiệt với vận mệnh chi tử."

"Nói như vậy tư chất của ta còn khá cùi bắp hả?"

"Không phải còn có viên Tẩy Tủy Đan chưa dùng hay sao? Lấy ra ăn luôn đi!"

"Ừ ha!"

Nói rồi Lê Khiếu Long lập tức mặc niệm, lấy viên Tẩy Tủy Đan ra, ngồi lại ngay ngắn, há mồm, nuốt, rồi vận chuyển công pháp luyện hóa dược lực.

Một lát sau, phía ngoài truyền vào tiếng của A Tài.

"Thiếu gia, nước đã chuẩn bị xong."

Đúng lúc Lê Khiếu Long tỉnh lại, đang định trả lời A Tài, thì một mùi xộc thẳng vào mũi, khiến nó như muốn bị tắc nghẽn luôn.

Không chút chần chờ, lao ra ngoài.

A Tài đang định gõ cửa, chợt thấy một bóng người mặc đồ đen bước lao nhanh ra ngoài, kèm theo đó là mùi h·ôi t·hối nồng nặc khiến hắn ta phải nín thở. May mà hắn ta nhận ra được đó là nhị thiếu gia nhà mình, không là sẽ hô to "Có thích khách" chiếc áo trắng ban đầu, bị nhuốm đỏ, này lại thành đen.

Chờ nhị thiếu gia rời đi, hắn ta mới nhìn vào trong, thấy ga giường đen một mảng lớn, lập tức chạy đi gọi người đến dọn, chứ hắn ta không thể chịu khổ một mình được, phải đánh nhanh thắng nhanh.

Lại nói đến Lê Khiếu Long, sau khi ra khỏi phòng, hắn liền chạy đến phòng tắm theo quán tính.

Vào trong, cởi đồ, vứt vào rổ rồi nhảy vào bồn tắm bằng ngọc thạch.

Vừa mới nhảy vào, nước bên trong dần dần chuyển sang màu nâu nhạt. Sau một hồi kỳ cọ, nó đã hoàn toàn đen hẳn.

Lê Khiếu Long liền chuyển qua bồn tắm khác, đến lúc này, hắn mới cảm nhận được mùi thơm thoang thoảng từ trong nước tắm.

Nằm xuống, ngâm mình, thư giãn.

Đến lúc này, hắn mới rảnh để quan sát bảng thuộc tính của mình.

Lần này tư chất của hắn đã là Vận mệnh chi tử, còn tu vi là luyện khí tầng 3.

Thấy tư chất của mình, hắn không khỏi thắc mắc.

"Lão Thiên, viên Tẩy Tủy Đan này mạnh thế sao, có thể nâng tư chất của ta từ thiên tài thành Vận Mệnh Chi Tử."

Bóng dáng của Thiên Đạo hiện ra, không chút khách khí mà đáp:

"Làm gì có chuyện đó, nếu nhà ngươi đã sở hữu hệ thống, thì tư chất vốn dĩ đã là Vận Mệnh Chi Tử rồi, cho nên, nếu có hệ thống mà còn không làm nên trò trống gì nữa thì nhà ngươi thực sự là cặn bã."

"Thế không phải là ta đã lãng phí mất một viên Tẩy Tủy Đan hay sao, nó có giá trị như thế nào vậy?"

"Không có lửa làm sao có khói, muốn nâng lên thì hệ thống cũng cần có chất dẫn chứ. Đừng có keo kiệt như thế, với nhà ngươi muốn coi giá cả thì cứ vào cửa hàng mà tìm."