Chương 3 Hoan Nghênh Cao Gia Các Ngươi Đến Thanh Dương thành Làm Khách
Giọng nói đột ngột vang lên cả kinh tất cả mọi người dồn dập quay đầu nhìn lại chỉ thấy 1 thiếu niên khuôn mặt anh tuấn, thân mặc bạch y, đẹp trai hơn cao tiến không chỉ một cấp bậc. Hắn là Hồ Nam vừa lúc đi tới nhìn thấy 1 màn này.
Cao Tiến nhíu mày nhìn Hồ Nam hỏi;
"Các hạ định xen vào việc của Bạch Hổ dong binh đoàn sao"
Hồ Nam không đễ ý tới hắn từ lúc xuất hiện tới giờ đôi mắt hắn chỉ nhìn chằm chằm vào Đông Phương Uyển Nhi thấy người Nàng đầy v·ết t·hương hắn nhíu mày nhàn nhạt hỏi:
"Ngươi muốn đi theo hắn thật sao?"
Đông Phương Uyển Nhi toàn thân run lên nàng vọt tới trong ngực hắn "ô ô" khóc, hắn vỗ vỗ lưng nàng giọng nói lạnh nhạt nhưng chỉ những người quen biết với hắn mới biết thiếu niên bình thường nói chuyện ôn hoà nhưng lúc này đã nổi giận, hắn quét mắt nhìn Cao Tiến 1 cái rồi nhìn về phía thiếu nữ đang khóc trong ngực của hắn hỏi với giọng nói không nghe ra 1 tia ba động:
"Ngươi muốn đi theo hắn sau?"
Thiếu nữ trong ngực dùng sức lắc đầu;
"Không muốn, không muốn là hắn dùng mạng của các tỷ muội ép ta"
Hắn nhìn về phía người đầy v·ết t·hương của Trương Cầm rồi quay sang nhìn Cao Tiến 1 cái không nói gì chỉ ôn nhu vỗ nhẹ lưng thiếu nữ, ôn nhu, mềm mại trong ngực nhưng trong đôi mắt hắn lại ngập tràn lửa giận.
Cao Tiến bị hắn không để ý tới lại nhìn thấy con mồi của mình nhào vào trong ngực nam nhân khác, lúc này hắn không thể nào ung dung được nữa thô bạo đẩy nữ nhân trong ngực, hắn nhìn chằm chằm vao Hồ Nam giọng nói đầy vẻ uy h·iếp nói:
" Ngươi định xen vào việc của Bạch Hổ dong binh đoàn sao?"
Hồ Nam như không nghe ra được sự uy h·iếp trong giọng nói của hắn lạnh lùng nói:
" việc của Bạch Hổ dong binh đoàn gì đó ta không quan tâm nhưng người ngươi đinh dẫn đi là vị hôn thê của ta, ta không thể không xen vào"
Tiếng nói vừa dứt trong ngực hắn Đông Phương Uyển Nhi bả vai run run hắn lấy tay hơi đè lại bả vai của nàng
"ha ha, ngươi định lấy sức 1 mình chống lại bọn ta"
Nghe Hồ Nam nói Cao Tiên lạnh lùng cười.
"Ồ ngươi nghĩ giải quyết 1 đám hậu thiên nhị trọng, tam trọng các ngươi rất khó sao"
Nói rồi hắn vận chuyển nguyên lực khí thế hậu thiên ngũ trọng cảnh phát ra. Cả đám người trố mắt:
" Ồ, hậu thiên ngũ trọng, không thể nào hắn mới bao nhiêu tuổi chứ?"
" Hậu thiên ngũ trọng còn trẻ như vậy chắc là thiên tài của gia tộc nào ở tông môn, học viện nào đó ra ngoài lịch luyện rồi"
" ..."
Nghe đám người đàm luận Cao Tiến bối rối, nhưng chuyện tới nước này hắn không thể lui hắn cắn răng nói:
" Ngươi mặc dù Hậu thiên ngũ trọng nhưng có thể một mình chống lại bọn ta sao?"
"Hừ, Ai nói chỉ có 1 người? Ngươi khi bọn ta không tồn tại sao?"
Lúc này đám người Trương Cầm cũng từ trong kh·iếp sợ tinh thần, 4 người đi tới đứng ở sau lưng Hồ Nam hắn liếc mắt nhìn trong đám người từ vi cao nhất Trương Cầm cũng chỉ có Hậu Thiên tam trọng, mà Trương Cầm thì trực tiếp hừ lạnh.
" Các ngươi...được chuyện này bọn ta không truy cứu, chúng ta đi"
Nói rồi Cao Tiến quay người định đi.
Hồ Nam cười nhạt:
" Ngươi nói không truy cứu là có thể đi sao?"
Bước chân Cao Tiến cứng đờ gương mặt đã vặn vẹo:
" Ngươi định chống lại Cao gia chúng ta sao?...."
" Ồ vậy phải xem Cao gia các ngươi có nguyện ý vì ngươi mà đắc tội với gia tộc bọn ta không đã"
Hồ Nam nhiều hứng thú nói.
" Ngươi... Thật ra các ngươi là ai?"
Cao Tiến sững sờ mới nhận ra từ đầu tới giờ mình cũng biết đọc đối phương là ai.
" Ta..xin tự giới thiệu ta là Hồ Nam đại thiếu gia của Hồ gia"
Nói rồi hắn nhìn vào còn trong ngực mình a cọ a cọ Đông Phương Uyển Nhi, thật ra Đông Phương Uyển Nhi từ lúc Hồ Nam tới đã không còn sợ nữa lúc này còn không chịu buông ra là đang lợi dụng cơ hội chiếm tiện nghi mà thôi, hừ ai bảo hắn nhiều lần chiếm tiện nghi ta như vậy đây chỉ là chút lợi tức mà thôi, Hồ Nam nâng trán chỉ chỉ nàng nói tiếp:
"Còn nàng tên Đông Phương Uyển Nhi cháu gái duy nhất của Đông Phương gia chủ Đông Phương Chiến"
Cao Tiến nghe tới đây thì sắc mặt trắng bệch:
" Hồ gia, Đông Phương gia của Thanh Dương thành?"
" Không sai, theo ta được biết Cao gia gia chủ không chỉ có 1 thể tử mà con thì là có không chỉ mình ngươi, mà ngươi lớn như vậy mà tu vi này...ngươi nghĩ cha ngươi sẽ vì ngươi mà đắc tội 2 gia tộc bọn ta sao"
Hồ Nam lạnh nhạt nói.
Cao Tiến sợ, hắn hận không thể tát vào mặt mình một cái, từ vi không bằng người ta, thế lực sau lưng người ta lại không thua mình đã 2 còn đắt tội một lúc 2 nhà, hắn run rẩy hỏi:
" Vậy...vậy ngươi muốn thế nào?"
" Rất đơn giản,"
Hắn chỉ chỉ Đông Phương Uyển Nhi lạnh nhạt nói:
" Vị hôn thê của ta bị doạ sợ không nhẹ, ngươi đễ lại 1 cánh tay có thể đi"
Cao Tiến chỉ vào Hồ Nam giọng nói có chút phát run giọng hỏi:
" Ngươi..ngươi đừng h·iếp người quá đáng"
" Không, không quá đáng, ngươi ở Tây Nam thành không biết tính cách của chiến gia gia nếu hắn biết cháu gái bảo bối của hắn bị khí dễ thì không chỉ 1 cánh tay đơn giản như vậy"
Dừng lại 1 chút:
" Đừng nhiều lời không đễ lại cánh tay thì đễ mạng lại"
" Ta..."
" Ngươi không động thủ được sao? Có cần ta giúp ngươi không?"
Nói rồi hắn đẩy trong ngực chiếm tiện nghi Đông Phương Uyển Nhi trường kiếm xuất hiện trong tay, trường kiếm dài 1 mét2 sắc bén sáng loáng, sống kiếm đen nhánh dày 2 li, " Trích Nguyệt" kiếm nặng 10 cân là quà Hồ Vũ tặng cho hắn lúc hắn mới đột phá hậu thiên, tay cầm trường kiếm từng bước, từng bước tiến lại gần Cao Tiến Cao Tiến bị doạ liên lục lui về phía sau tay run run chỉ vào Hồ Nam:
" Ngươi, ngươi muốn làm gì"
Nói rồi hắn quay sang đám thuộc hạ quát:
" Các ngươi còn ngây ra đó làm gì, mau xông lên g·iết hắn"
Đám thuộc hạ của hắn 2 mặt nhìn nhau đồng loạt lui về phía sau.
" Ngươi, các ngươi...Liễu Yêu Yêu ngươi không phải nói yêu ta sao ngươi g·iết hắn, g·iết hắn cho ta"
Cao Tiến tức giận chỉ vào đám thuộc hạ rồi quay sang nói với Liễu Yêu Yêu.
Đôi mắt Liễu Yêu Yêu loé lên sự khinh bỉ nhưng rất nhanh liền thu liễm,duy trì trầm mặc
Cao Tiến nhìn đám người đôi mắt tuyệt vọng quay sang nói với Hồ Nam:
" Ngươi phải suy nghĩ cho kĩ nếu như g·iết c·hết ta Cao gia của ta và Hồ gia của ngươi không c·hết không thôi"
Hồ Nam nhiều hứng thú hỏi:
" Ta lúc nào muốn g·iết ngươi rồi, ta chỉ muốn lấy 1 cánh tay của ngươi thôi"
Nghe nữa câu đầu Cao Tiến thoáng yên tâm nhưng nghe nữa câu sao sắc mặt hắn lại xanh mét chỉ vào Hồ Nam:
" Ngươi..."
Lời chưa kịp nói Hồ Nam đã động, ' phi vân bộ' phát động chỉ thấy thân hình hắn loé lên, cánh tay đang chỉ Hồ Nam rớt xuống, Hồ Nam thân hình dừng lại cách đó không xa " trích nguyệt" kiếm chỉ xéo xuống đất, không khí thoáng yên tĩnh sau 1 lát 1 tiếng kêu thống khổ vang lên:
"A, tay của ta, tay của ta.."
Cao Tiến bàn tay trái bưng bít lấy cánh tay phải chỉ còn không tới nữa đoạn, hắn cấp tốc vận chuyền huyền chợ máu ngừng chảy, cấp tốc lấy từ trong túi trữ vật ra 1 viên thuốc bỏ vào trong miệng, mồ hôi rịn ra trên trán hắn thống hận nhìn về phía Hồ Nam rồi lạnh lùng nhìn về phía tất cả mọi người ở một cái buông xuống 1 câu ngoan thoại rồi nhặt lấy cánh tay rời đi.
Nhìn bóng lưng Cao Tiến, Hồ Nam cao giọng:
" Hoan nghênh Cao gia các ngươi đến Thành Dương thành làm khách"
Bước chân Cao Tiến lảo đảo thân hình rất nhanh biến mất.
Cao Tiến biến mất Hồ Nam đảo mất nhìn về Bạch Hổ dong binh đoàn lạnh lùng nói:
" Các ngươi đợi ta tiễn đi sao?"
Đám người xưng "phải" rồi xám xịt rời đi.