Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Là Thiên Tài

Chương 7: Đến nơi




Chương 7: Đến nơi

Chương 7: Đến nơi

Cổ Đạo Thần lúc này nằm trên đầu thuyền, hai tay gác ra nhau đầu, hai chân bắt chéo, ngửa tiểu béo bụng lên trời, hai mắt như say như sưa nhìn chằm chằm vào những dải ánh sáng và mảng màu xanh lam trong không gian.

Đó là thói quen của hắn khi còn ở thôn, mỗi khi ăn xong nhãi con Cổ Đạo Thần sẽ tìm một gốc cây thật cao, rồi trèo lên đó nằm, sau đó ngắm nhìn bầu trời xanh thẳm, rồi chìm vào giấc ngủ. Để rồi đến giờ cơm, A Ngưu phải đi từng gốc cây để kêu tên nhóc đó về ăn, haizzz làm anh khó lắm phải đâu chuyện đùa.

"Chừng nào chúng ta mới đến tông môn nha, Trần thúc thúc?" Cổ Đạo Thần bỗng nhiên ngồi dậy hỏi, hắn không thể nằm nữa hắn đã nằm đây nhìn suốt 2 3 giờ rồi mà vẫn không tài nào ngủ được, nhãi con khó hiểu vô cùng. Lúc trước chỉ cần phơi nắng 5 phút trên ngọn cây thôi là hắn đã ngáy khò khò rồi mà? Không lẽ là do lạ chỗ?

" Hai ngày nữa nha." Trần Huyền Diệp thấy Cổ Đạo Thần bị nhàm chán, hắn nói tiếp "Thần Thần có muốn nghe về tu tiên giới không?"

" Ân. " Cổ Đạo Thần gật nhẹ đầu.

" Vậy chúng ta cùng vào bên trong, thúc thúc sẽ kể cho ngươi nghe, đi thôi A Ngưu." Trần Huyền Diệp dắt cả hai vào bên trong thuyền.

Bên trong một căn phòng rộng lớn bên trong Phi Điểu Thần Chu. Cả ba người 1 lớn 2 nhỏ đang ngồi trên 1 chiếc bàn khá nhỏ, Trần Huyền Diệp bắt đầu giảng giả cho 2 tiểu tử những kiến thức cơ bản nhất trong tu tiên giới và tông môn của hắn - Nguyên Thủy Thánh tông.

Bắt đầu từ thế giới, thế giới này tên là Thiên Nguyên tu tiên giới. Thiên Nguyên Giới rộng lớn vô biên, được chia thành 5 đại lục, Đông Tây Nam Bắc và Trung . Mỗi đại lục đều có hàng tỷ hòn đảo, linh đảo lớn nhỏ từ trên trời đến dưới đất, hàng trăm vạn bí cảnh, di tích khắp nơi, động thiên ngàn vạn, thiên tài địa bảo, linh thực linh quả, .. .v . . v . tài nguyên dồi dào vô hạn.



Trong đó Đông Thiên đại lục, không chỉ sở hữu tất cả các yếu tố trên, thậm chí còn nhỉnh hơn một số địa vực khác ở một số phương vị như là nơi đây khá bình yên, không tồn tại các Vô Thượng Thế Lực tà đạo hay yêu ma quấy phá. Cho dù có cũng chỉ là một số Vạn Cổ tà ma thế lực hoạt động trong bóng tối, không dám lộ diện, giống như là chuột cống bẩn thỉu.

Và lý do khiến cho Đông vực có được sự binh yên lâu dài như vậy, đó chính là do sự thống trị tuyệt đối của 4 cổ Vô Thượng Đạo Thống đó là: Long Nguyệt Tinh Cốc, Tinh Thần Đạo Viện, Vô Ngân Thiên Cung và Nguyên Thủy Thánh Tông.

Bốn thế lực Vô Thượng này đã thống trị đến chín mươi phần trăm Đông vực, từ lãnh thổ đến tài nguyên, mười phần trăm còn lại của Đông vực thì được các Vạn Cổ thế lực lẫn nhau chia cắt.

Về tu tiên, có tất cả 9 cảnh giới trong tu tiên giới : Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Đại Thừa, Hợp Đạo, Kiếp Tiên.

Người muốn tu tiên bắt buộc phải có linh căn, linh căn được chia thành: ngũ hành linh căn và dị linh căn. Ngũ hành linh căn gồm : kim mộc thủy hỏa thổ ; dị linh căn thì có nhiều hơn: phong, lôi, quang, ám, băng, nham, độc .. . . Ngoài ra còn có vô số kể những kẻ sở hữu những thiên phú kỳ dị, thể chất hiếm có, tuyệt đối không thể khinh thường.

Linh căn và các loại công pháp, bí tịch, v·ũ k·hí, pháp bảo, thiên tài địa bảo, . . . . được chia theo 4 cấp độ Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, mỗi cấp lại có hạ, trung, thượng và cực phẩm.

Tiền tệ chính của tu tiên giới là linh thạc, linh thạch được chia th·ành h·ạ, trung, thượng và cực phẩm linh thạch, theo tỷ lệ hối đoái là mỗi 1 : 1000 giữa các cấp độ .

Trong khi Trần Huyền Diệp đang say sưa nói, A Ngưu đang chăm chú lắng nghe, thì ở một bên khác, béo nhãi con Cổ Đạo Thần đã sắp không chịu nổi, đầu không ngừng gật gù, miệng nhỏ cứ ngáp lấy ngáp để, cơn buồn ngủ cuối cùng cũng đến muộn sau 3 giờ, sau cùng không thể chiến thắng trước cơn buồn ngủ, Cổ Đạo Thần đã hy sinh nằm xuống bàn, ngủ khò khò.

Tiếng ngáy nhỏ bắt đầu vang lên, Trần Huyền Diệp cũng dừng giảng giả A Ngưu nhanh chóng Cổ 3 tuổi xuống, cùng Trần Huyền Diệp dẫn hắn vào giường ngủ.



. . . . . .

Hai ngày sau

Phi Điểu Thần Chu cuối cùng cũng hoàn thành được quãng đường xuyên toa không gian dài đằng đẵng, khung cảnh bây giờ không còn là những đường sóng ánh sáng và mảng màu xanh lam, mà là bầu trời xanh và ánh nắng ấm áp.

" Oa cuối cùng cũng thấy ánh nắng mặt trời nhaa." Cổ Đạo Thần vui vẻ nói, mấy ngày nay xuyên toa không gian, xung quanh chỉ toàn những đường sóng ánh sáng và mảng màu xanh lam, tuy là không gian vô cùng đẹp nhưng nhãi con nhìn hoài cũng nhàm chán, hắn lại bắt đầu nhớ về ánh sáng mặt trời ấm áp.

Sau đó, Cổ Đạo Thần và A Ngưu càng kinh ngạc với khung cảnh xung quanh này. Họ đứng giữa những hòn đảo lơ lửng trên không trung, các cung điện hùng vĩ trải dài, và tâm điểm thu hút mọi ánh nhìn là một cung điện màu trắng tinh xảo.

"Nguyên Thủy Thánh Cung," Ngô Thanh lên tiếng, trả lời trước khi Cổ Đạo Thần kịp hỏi. Cung điện này là trung tâm quyền lực của Nguyên Thủy Thánh Tông.

Cổ Đạo Thần choáng ngợp với nơi này, hắn cảm nhận được mật độ linh khí dày đặc và tinh thuần đến đáng sợ, nhất là trên những hòn đảo to lớn, và trên Nguyên Thủy Thánh Cung linh khí dường như đậm đặc đến nỗi tạo thành một cái hồ rộng lớn như biển cả. Không chỉ vậy, Cổ Đạo Thần cũng nghe được âm thanh đó rõ ràng hơn, thấy được những dòng chảy linh khí gần gũi hơn.

"Thiên Thượng Thiên, thế giới riêng biệt của Nguyên Thủy Thánh Tông, nơi chỉ có đệ tử nội môn mới có thể tu hành. Đệ tử ngoại môn và tạp sự sẽ tu hành tại Thiên Nguyên giới," Ngô Thanh giải thích, giúp 2 tiểu tử hiểu rõ hơn về thế giới mà đang đặt chân đến.

Sau đó, Phi Điểu Thần Chu chầm chậm tiến đến trung tâm của Thiên Thượng Thiên, Nguyên Thủy Thánh Cung. Sau nửa tiếng cũng đến nơi, Ngô Thanh thu hồi Phi Điểu Thần Chu, sau đó cả bốn người cùng bước vào truyền tống trận để tiến vào trung tâm hòn đảo.



Thoáng một cái, Nguyên Thủy Thánh Cung đã ở trước mắt bốn người, bước vào cánh cổng cung to lớn, xuyên qua một khu vực rộng lớn, có nhiều con đường và lối đi, có nhiều cây cỏ và hoa lá, nhiều ao hồ và suối nước, đài phun nước và cầu vồng, tượng đài và cảnh quan.

Ở giữa khu vực này, là một con đường lớn nhất, dẫn thẳng đến Nguyên Thủy Thánh Cung. Con đường này rộng khoảng 100 thước, được lát bằng những viên Cực phẩm linh thạch. Hai bên con đường, có những cây cột cao vót đến tận trời được làm bằng những làm hoàn toàn bằng linh thụ quý giá nhất tu tiên giới Bất Hủ Thần Thụ.

Sau khi đi đến cuối đường, trước mắt họ mở ra là một đại điện huy hoàng, tọa lạc giữa khung cảnh thiên nhiên tươi mới với cỏ cây, hoa lá, ao hồ, đài phun nước, và những hình ảnh huyền bí khác. Đại điện đậm chất thần thánh, với hoa văn và họa tiết tinh tế, tạo nên một không gian trang nghiêm và trang trọng.

Bước vào bên trong đại điện, Cổ Đạo Thần và A Ngưu không khỏi ngạc nhiên trước sự lộng lẫy và trang trí tinh tế của không gian này. Các tường của đại điện được trang trí bằng những tấm tranh tinh xảo, mỗi bức tranh lại dường như là nhất trọng thế giới, huyền ảo đến cực điểm.

Cột trụ cao v·út, được làm từ Bất Hủ Thần Thụ, nâng cao không khí trang nghiêm và thần thánh của không gian nơi đây. Ánh sáng trải dài t·ừ t·rần như những dải mây trắng mịn, làm cho đại điện trở nên sáng rực và tràn đầy năng lượng.

Trong đại điện, ba lão giả ngồi trên chiếc ghế cao nhất, ba người này là những vị Chí Tôn của Nguyên Thủy Thánh Tông, những tồn tại chí cao vô thượng, ánh sáng chiếu lên khuôn mặt họ, tạo nên vẻ uy nghiêm và thần thánh.

Ở trung tâm sân đại điện, có sáu người đang đứng, tất cả đều là những nhân vật quan trọng của Nguyên Thủy Thánh Tông, những kẻ điều hành tông môn, quyền lực tối cao chỉ đứng sau tam vị chí tôn.

Trần Huyền Diệp thấy tất cả cao tầng lẫn 3 vị " thân minh" của Nguyên Thủy Thánh Tông đều tập hợp tại đây, cộng với bầu không khí uy nghiêm trang trọng và thần thánh tại Nguyên Thủy Thánh Cung thì cũng có chút hồi hộp.

Hắn hít một hơi thật nhẹ, điều chỉnh lại tâm tình của mình, dẫn đầu bước vào đại điện, và ánh nhìn của mọi người trong đại điện cũng quay về bọn họ.

Những ánh mắt của tất cả cường giả tối đỉnh thậm chí vô thượng chí tôn đều cùng lúc tập trung về 1 phía, khiến cho bất kỳ ai đều cảm thấy áp lực đè nén như thái sơn, dù cho những người đó không hề tỏa ra 1 chút xíu lực lượng nào.

Trong khi Ngô Thanh và A Ngưu áp lực đến mồ hôi chảy ròng ròng thì trái ngược với bọn họ, Cổ Đạo Thần vẫn tung tăng bước theo Trần Huyền Diệp, thậm chí hắn còn nở nụ cười với mọi người đang có mặt trong đại điện.

" Xin chào, ta tên là Cổ Đạo Thần nhaa. . . "