Chương 30: Sao ta cảm thấy ngươi thật cấp thấp nha, ngoại trừ ẩn nắp giỏi còn lại thì yếu xìu à
Chương 30:
" Nhưng mà nếu thứ gọi là Hệ Thống đó làm hại Đạo Thần thì sao? " Tinh Cực chí tôn ngữ khí hơi mang lo lắng hỏi.
Đến bây giờ vẫn chưa biết cái Hệ Thống đó có sức mạnh như nào cả.
Để cho Đạo Thần một mình đem nó đến nơi xa lạ giải quyết thì vô cùng nguy hiểm.
Ở bên dưới, một đám sư tôn sư bá của Cổ Đạo Thần đến hơi mang mù mịt, không hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
Hệ Thống là cái gì?
Đạo Thần nhãi con sao lại phải giải quyết?
Bởi vì từ nãy đến giờ những chuyện bất ngờ liên tiếp ập đến, khiến cho bọn họ đến bây giờ còn không biết nhãi con tại sao phải giải quyết cái gọi là Hệ Thống nữa nha.
Trong đám người quyết định cử ra Trần Huyền Diệp, kêu hắn đi hỏi Vạn Hỏa lão nhân.
Trần Huyền Diệp thấy bọn họ bọn họ không chịu đi hỏi, bắt đầu đem cái giá sư huynh ra, sai khiến hắn, trong lòng không khỏi bất đắc dĩ cười, nhưng rồi cũng nhanh chóng truyền âm cho Vạn Hỏa lão nhân, hỏi rõ mọi chuyện.
Dù sao thì đây cũng là chuyện liên quan đến nhãi con của hắn nha, không cần bọn họ ép thì hắn vẫn sẽ chủ động tìm hiểu thôi.
Vạn Hỏa lão nhân đang ngồi nhàn nhã nhâm nhi trà thì nghe được Trần Huyền diệp truyền âm hỏi, hắn cũng đúng sự thật kể lại cho đối phương nha.
Trần huyền Diệp sau khi được Vạn Hỏa lão kể lại thì cũng rõ ràng mọi chuyện, hắn không khỏi trầm ngâm lại, hơi nhíu mày.
Việc này có phải là quá nguy hiểm đối với nhãi con không?
Vậy mà bọn họ lại không giúp gì được cả.
Trần Huyền Diệp trong lòng phiền muộn, cảm thấy hổ thẹn nghĩ.
Làm sư tôn, trưởng bối của Cổ nhãi con, đang lẽ ra bọn hắn phải giải quyết mọi việc cho hắn, chứ không phải để hắn giải quyết giùm bọn họ nha.
Trần Huyền Diệp còn đang chìm trong phiền muộn của bản thân thì những âm thanh hối thúc hắn lại không ngừng vang lên trong đầu.
Ba vị sư huynh thân yêu của hắn vẫn còn đang chờ hắn kể lại mọi chuyện nha, Trần Huyền Diệp thấy vậy thì cũng kể ngắn gọn, súc tích lại cho bọn họ hiểu.
"Một thứ bí ẩn gọi là Hệ Thống, xâm nhập vào tông môn, ý đồ không thuần, bị Cổ Đạo Thần nhãi con phát hiện, đưa đến đây, nhưng cũng không ai giải quyết được nó, vấn đề lại rơi xuống đầu nhãi con giải quyết nha."
Lâm Thanh Sơn bọn họ nghe xong thì cũng cảm thấy như Trần Huyền Diệp, thật là xấu mặt trưởng bối nha, việc gì cũng phải đến tay Đạo Thần giải quyết.
Trong khi cả bốn người còn ủ rủ bên dưới, thì ở trên, Cổ Đạo Thần khi nghe Tinh Cực gia gia của hắn hỏi vậy thì đã tự tin đáp:
" Không nha, nó chẳng có sức mạnh gì cả đâu, nó yếu xìu, phải cần cái gọi là Luân Hồi Điểm mới hoạt động được."
Dưới đôi mắt của Cổ Đạo Thần bây giờ, Hệ Thống đang hiện ra rõ mồn một trước mắt hắn.
Bởi vậy, hắn cũng nhận ra cái gọi là Hệ Thống này chả mạnh gì cả, phải phụ thuộc vào người nó ký sinh với Luân Hồi Điểm gì gì đó mới mạnh một chút chút nha.
Khi nhận ra Hệ Thống thực chất yếu xìu không mạnh như hắn tưởng lúc trước, thì hắn cũng bỏ ý định ban đầu là lôi nó ra rồi để cho gia gia hủy nha.
Cổ Đạo Thần có cảm giác là phần trăm cao khi hắn vừa lôi ra thì nó sẽ trực tiếp chạy thoát luôn.
Bởi vì khi đó mối liên kết giữa Hệ Thống và thần hồn mà nó ký sinh đã bị chính nhãi con phá hủy rồi nha.
Vậy nên cách tốt nhất là đưa Hệ Thống vào nơi hồi nãy với hắn luôn, sau đó chính tay hắn sẽ bóp nát nó là xong.
Tinh Cực chí tôn thấy bộ dạng tự tin như vậy của Cổ Đạo Thần thì cũng mạc danh cảm thấy tin tưởng hắn.
" Được rồi, nếu Đạo Thần đã chắc chắn như vậy thì mọi chuyện giao hết cho ngươi." Tinh Cực chí tôn nhẹ xoa đầu hắn nói.
Bên dưới, 4 vị sư tôn sư bá của Cổ nhãi con thấy Tinh Cực tổ sư gia cũng đã quyết định để Đạo Thần giải quyết, thì bọn họ biết bản thân cũng không thể nhúng tay gì nữa, chỉ có thể đứng ngoài quan sát thôi.
Trần Huyền Diệp bốn người, tập trung quan sát nhãi con, trong lòng chỉ hy vọng không có gì ngoài ý muốn xảy ra, Đạo Thần có thể dễ dàng giải quyết thứ đó.
Ở bên trên, chỉ thấy Cổ Đạo Thần mỉm cười đứng dậy, thần hồn lại từ từ lơ lửng về phía thần hồn đang bị giam cầm của Tuyết Sam, béo tay khẽ vươn ra, nhẹ nhàng đâm thủng thần hồn của cô ta, xuyên vào trong.
Sau đó, cánh tay hắn nhẹ rung lên, bàn tay dùng sức nắm lại, nhanh chóng rút ra.
Tất cả mọi người trong đại điện chỉ vừa kịp nhìn thấy trong lòng bàn tay của Cổ Đạo Thần có thứ gì đó lóe sáng, còn chưa kịp nhìn kỹ thì nhãi con lại một lần nữa biến mất rồi.
Lần này thấy Cổ nhãi con biến mất nhưng không có ai hoảng hốt nữa nha, bọn họ biết nhãi con đã thành công lôi thứ gọi là Hệ Thống đó ra và đem nó đi tiêu hủy.
Bây giờ tất cả mọi người chỉ có thể chờ đợi Cổ nhãi con quay về càng nhanh càng tốt thôi.
Nhìn khung cảnh vừa lạ lẫm vừa quen quen này, Cổ Đạo Thần không khỏi mỉm cười, cảm giác của hắn luôn đúng nha, hắn thật sự chỉ cần nhớ lại không gian ở đây là có thể đi lại đây được.
Điều này đến cả Cổ Đạo Thần cũng không biết vì sao, nhưng mà hắn cũng quen rồi.
Bởi vì từ khi đó đến giờ, cứ lâu lâu thì hắn lại phát hiện ra thiên phú mới của bản thân hoặc là thiên phú vốn có của hắn mạnh lên nhiều.
Nhất là khi đi đến tông môn, hắn cảm giác tần suất đó tăng lên ngày càng nhiều.
Sau đó, Cổ Đạo Thần mở lòng bàn tay ra, nhìn xuống quả cầu sáng nhỏ nằm trong lòng bàn tay mình, khẽ nói.
" Sao ta cảm thấy ngươi thật cấp thấp nha, ngoại trừ ẩn nắp giỏi còn lại thì yếu xìu à."
Cái Hệ Thống này có thể qua mặt được Kiếp Tiên, Thiên Tiên thậm chí là lần đầu gặp mặt Cổ đạo Thần cũng không phát hiện ra nó nha.
Nên khi biết được sự tồn tại của nó, Cổ Đạo Thần cũng đã từng đề cao sức mạnh của nó rất nhiều.
Nhưng mà không ngờ thực sự cái Hệ Thống này ngoại trừ núp giỏi còn lại thì không giỏi gì hết.
Nên Cổ nhãi con mới không khỏi phê bình nó như vậy.
" Thôi được rồi, bóp nát ngươi thôi, về nhanh con ngủ nữa nha!"
Cổ Đạo thần tiếp tục nói nữa, cũng là câu nói cuối cùng của hắn dành cho Hệ Thống.
Sau nó, nhãi con chụp hai tay lại, vận chuyển Bóng Đèn Le Lói Vô Dụng Yếu Đuối Trong Màn Đêm Sâu Thẳm Rồi Vụt Tắt Không Để Lại Một Chút Dấu Vết Như Chưa Từng Tồn Tại, dùng sức ép vỡ nó nha.
Nhưng mà....
Hình như ta đọc sai tên công pháp phải không nhỉ??
Cổ Đạo Thần đột nhiên dừng lại nghĩ, cố gắng nhớ lại đúng tên công pháp đầu tiên hắn sáng tạo.
Là gì nhỉ?
Hình như là le lói yếu đuối phải không nhở?
Hay là vô dụng le lói?
Hay yếu đuối le lói nhỉ?
Thôi mệt quá !
Không nghĩ nữa, mai mốt không đặt tên công pháp nữa đâu, với lại tại sao phải đọc tên công pháp khi vận chuyển chứ.
Thật phiền phức !
Cổ đạo Thần nghĩ một lúc vẫn không ra thì từ bỏ, không thèm nghĩ tiếp.
Sau đó, nhãi con lại nhìn quả cầu Hệ Thống vẫn nguyên vẹn như cũ dưới áp lực mà hắn tạo ra.
Cổ Đạo Thần biết hắn không thể dựa vào công pháp đó để tiêu diệt thứ này được rồi.
Vậy thì đổi cách khác thôi.
Nhãi con quyết định sẽ tiêu diệt nó từ bên trong.
Nhưng mà đầu tiên để làm được điều đó, hắn phải hiểu rõ cấu tạo của thứ này đã, rồi tìm ra điểm yếu, nhất kích tiêu diệt nó luôn,