Chương 14: Kẻ phía trên Kiếp Tiên và lựa chọn
" Ngươi... ngươi là ai hả?" Dương Thanh Phong có chút run rẩy hỏi.
Lão giả tóc đỏ không nói gì, chỉ khẽ thở dài một hơi, sau đó, khung cảnh xung quanh cả 3 ngay lập tức thay đổi, bây giờ bọn họ đã đứng trong một đại điện huy hoàng khổng lồ, đây chính là đại điện của Nguyên Thủy Thánh cung.
Phía trên, cả 3 vị chí tôn đã ngồi trên bồ đoàn của mình, phát ra uy áp kinh khủng, khóa chặt lão giả bí ẩn đó. Ở phía dưới, Dương Thanh Phong nhanh chóng hoàn hồn lại, nhìn xung quanh rồi đưa mắt lên, cẩn thận quan sát 3 người ngồi trên đó.
Hắn nhanh chóng nhận ra đó là 3 vị chí cao vô thượng của tông môn bởi vì trong tông môn này không ai là không biết mặt bọn họ cả, từ đó hắn cũng suy đoán nơi đây có thể là Nguyên Thủy Thánh cung trong truyền thuyết, trung tâm của Thiên Thượng Thiên và Nguyên Thủy Thánh Tông.
Nếu là lúc trước thì hắn sẽ vô cùng kích động và vui sướng khi được đến đây và diện kiến 3 vị tổ sư nhưng mà bây giờ hắn chẳng cảm thấy hào hứng tí nào cả, bởi vì có một điều tồi tệ mà hắn nghĩ tới là trên người hắn hay đúng hơn là trong chiếc nhẫn của hắn lại có một kẻ bí ẩn trú ngụ trong đó và khi lôi được kẻ đó ra thì hắn lại ngay lập tức được đưa đến đây.
Những dòng suy nghĩ về một kết cục tồi tệ đang không ngừng chạy tới chạy lui trong đầu hắn, hắn sợ 3 vị chí tôn hiểu lầm hắn là gián điệp mang gian tế vào tông môn sau đó hắn sẽ bị nghiêm hình bức cung thậm chí là g·iết c·hết luôn, . . . .Càng nghĩ càng dọa người, thân thể hắn bắt đầu run rẩy lên, khuôn mặt cũng trở nên trắng bệt.
Đúng lúc này giọng nói bình tĩnh của Cổ Đạo Thần lại vang lên bên tai hắn.
" Hành lễ đi, tên ngốc."
Cổ Đạo Thần nhắc nhở tên đó xong thì lên tiếng bái kiến trước, trong giọng nói lộ ra sự gần gũi và thân quen :" Đạo Thần bái kiến Huyền Thiên gia gia, Nguyên Thủy gia gia, Tinh Cực gia gia nha."
Dương Thanh Phong cũng cố gắng lấy lại tinh thần, cưỡng ép bản thân bình tĩnh lại, rồi chắp tay, khom người, cung kính lên tiếng, nhưng trong giọng nói vẫn lộ ra sự rụt rè sợ hãi : " Đệ tử Dương Thanh Phong ra mắt 3 vị tổ sư gia."
" Đạo Thần lại đây." Nguyên Thủy chí tôn lên tiếng, ngữ khí hết sức nhẹ nhàng như đang gọi con cháu trong nhà vậy.
Cổ Đạo Thần nghe vậy thì dùng Thánh lệnh nháy mắt đi lên luôn, vừa đi lên thì hắn đã bị Huyền Thiên chí tôn nhanh chóng nhấc bổng, sau đó bỏ vào lòng, cho hắn ngồi lên đùi, tựa lưng vào.
Huyền Thiên chí tôn nhẹ chọc chọc béo mặt của nhãi con, dùng ngữ khí sủng nịch, trìu mến chỉ dành cho Cổ Đạo Thần, nói: " "Thật lười nha, từ dưới lên đây mà con cũng dùng Thánh lệnh nữa."
Cổ Đạo Thần không nói gì, chỉ ngửa mặt cười, bán manh với đối phương, Huyền Thiên chí tôn thấy nhãi con không phản bác mà lại bắt đầu bán manh, cũng mỉm cười nhẹ nhàng nhéo 2 viên bánh bao trên mặt hắn.
Tinh Cực chí tôn thấy nhãi con đã bị nhanh tay c·ướp mất thì cũng đành quay lại việc chính trước, giải quyết tên lão giả tóc đỏ bên dưới.
" Các hạ là ai, tại sao lại trà trộn vào tông môn của chúng ta?" Tinh Cực chí tôn nhàn nhạt hỏi, thần niệm không ngừng dò xét đối phương và cả Dương Thanh Phong.
Dương Thanh Phong tất nhiên không nhận ra bản thân đang được chính chí tôn tự mình dò xét cơ thể, nhưng lão giả kia lại nhận ra được.
Nhưng mà cho dù nhận ra được thì hắn cũng không dám tỏ ra chống đối, đều đó chỉ l·àm t·ình hình căng thẳng thêm, rất bất lợi cho chính hắn trong tinh cảnh này, bởi vì bây giờ hắn chỉ là một tàn hồn yếu ớt vừa mới được thức tỉnh thôi.
" Tại hạ chỉ là một tu sĩ b·ị t·hương, tàn hồn an dưỡng bên trong chiếc nhẫn này, sau đó được thiếu niên mang theo, vô ý thức đi đến nơi đây, chứ không có ý đồ xấu gì với tông môn của các hạ." Lão giả nhàn nhạt trả lời, ngữ khí vô cùng thong dong bình tĩnh.
Tinh Cực chí tôn nghe lão giả nói như vậy cộng với những gì hắn quan sát được thì cũng tin đến 7 8 phần, đối phương thật sự là tàn hồn, b·ị t·hương vô cùng nghiêm trọng, thậm chí tàn hồn của đối phương yếu ớt đến mức nếu không trốn trong chiếc nhẫn đó thì sẽ ngay lập tức tan biến, nhưng mà đối phương đi vào Thiên Thượng Thiên là vô ý hay cố ý thì còn phải đặt dấu chấm hỏi.
" Được rồi, chúng ta sẽ không truy cứu việc đạo hữu đột nhập trái phép vào thiên thượng thiên." Nguyên Thủy chí tôn tiếp lời lão giả, hắn không quan tâm những lời của đối phương có trăm phần trăm đúng hay không, hắn sẵn sàng bỏ qua việc đó, hắn muốn đưa ra điều kiện với đối phương.
Nguyên Thủy chí tôn nói tiếp " Bây giờ, chúng ta sẽ cho đạo hữu 2 lựa chọn: "
" Thứ nhất gia nhập tông môn chúng ta với tư cách khách khanh trưởng lão, tuy rằng vị trí này không có quyền lực gì trong tông môn nhưng mà tông môn chúng ta sẽ cố hết sức giúp đạo hữu tái tạo cơ thể và hồi phục lại tu vi. Đổi lại đạo hữu phải cung cấp toàn bộ tri thức mà ngươi sở hữu bao gồm bản mệnh công pháp của ngươi cho tông môn và tuyệt đối trung thành với tông môn đến suốt đời"
" Thứ hai, cự tuyệt gia nhập tông môn và bị chúng ta hợp lực lại phong ấn vĩnh viễn."
Nguyên Thủy chí tôn đã suy nghĩ rất kĩ mới đưa ra 2 lựa chọn như vậy cho đối phương, bởi vì khi nãy trong khi Tinh Cực chí tôn đang dò xét lão giả đó thì hắn lại mượn đi chiếc nhẫn trong tay Cổ Đạo Thần, rồi không ngừng dùng thần niệm đi tìm hiểu nó. Nhưng mà cho dù cố gắng thế nào thì thần niệm của hắn cũng chỉ quan sát ra được đây là một chiếc nhẫn màu bạc bình thường.
Sau đó hắn phải lặng lẽ truyền âm cho Cổ Đạo Thần để hỏi xem nhãi con có nhìn ra được gì từ chiếc nhẫn này không, rồi hắn nhận được câu trả lời của nhãi con là : " Con chỉ thấy được một ít khung cảnh bên trong khi mà lão giả đó thức tỉnh nha. Đó là một thế giới rộng lớn vô cùng, bên trong toàn là lửa, nhưng ngọn lửa đó cho con cảm giác không kém gì lửa của Huyền Thiên gia gia cả. Còn bây giờ còn chỉ có thể cảm nhận được mơ hồ có một thế giới bên trong chiếc nhẫn chứ không thể quan sát khung cảnh bên trong của nó nữa nha."
Nguyên Thủy chí tôn nghe vậy thì vô cùng chắc chắn chiếc nhẫn này là Tiên phẩm pháp bảo, vậy kẻ sở hữu Tiên phẩm pháp bảo thì tu vi lúc trước chắc chắn cũng là Kiếp Tiên phía trên và đến từ những tu tiên giới mạnh hơn Thiên Nguyên giới.
Đều đó khiến Nguyên Thủy chí tôn chấp nhận lui một bước, đưa ra 2 lựa chọn cho đối phương chọn lựa, dù sao thì đây cũng là cơ hội vạn năm có một khi bọn họ lại bắt gặp một vị Kiếp Tiên phía trên trong trạng thái suy yếu đến mức này, bọn họ cần kiến thức về cảnh giới tiếp theo của Kiếp Tiên và tông môn cũng cần tri thức của một vị Kiếp Tiên phía trên để càng lớn mạnh hơn.
Thêm nữa, cho dù bây giờ lão giả đó đã suy yếu vô cùng thì đối phương cũng chỉ cần trốn vào chiếc nhẫn này là bọn họ cũng đành bó tay, lúc đó chỉ còn cách duy nhất là hợp sức lại phong ấn chiếc nhẫn này vĩnh viễn.
Quay lại với hiện tại, lão giả sau khi nghe xong 2 lựa chọn đó thì trầm ngâm suy nghĩ một chút, sau đó khẽ lắc đầu nói.
" Ta có thể chấp nhận lựa chọn thứ nhất, nhưng ta muốn một số thay đổi, ta sẽ chỉ phục vụ tông môn các hạ trong vòng 1000 năm, cộng với sẽ ra tay giúp đỡ 3 lần nếu tông môn gặp nguy hiểm nhưng mà chỉ khi tu vi của ta hoàn toàn khôi phục, còn về tri thức ta sẽ truyền thụ lại cho các ngươi tất cả ngoại trừ bản mệnh công pháp, điều kiện cuối cùng, ta muốn nhận tên béo tiểu tử kia làm đệ tử."
" Vậy là ngươi từ chối?" Huyền Thiên chí tôn lạnh băng lên tiếng, thậm chí trong giọng nói bắt đầu lộ ra sát khí.
" Đúng vậy, ta không thấy thành ý trong lời của các hạ gì cả, ta mong các hạ sẽ suy nghĩ thật kỹ lại rồi nói tiếp." Tinh Cực chí tôn cũng lên tiếng, ngữ khí lộ ra cảnh cáo.
Những điều kiện phía trước bọn hắn còn có thể chấp nhận được, 2 bên chỉ cần cò kè mặc cả một chút, nhưng còn điều kiện cuối cùng, mơ đi, hắn thấy đối phương vẫn còn chưa tỉnh táo để nhận ra tình hình bây giờ nữa rồi. Muốn động vào Cổ Đạo Thần, vậy thì không còn gì để tiếp tục nói chuyện nữa, bọn hắn sẽ ngay lập tức phong ấn đối phương.
Lão giả thấy bọn họ phản ứng mãnh liệt như vậy thì cũng đành tiếc nuối từ bỏ ý định của mình, đang định mở miệng thay đổi điều kiện với đối phương thì một giọng nói lạnh nhạt, non nớt nhưng lại bá đạo kiệt ngạo đến vô pháp vô thiên vang lên, đó chính là giong nói của nhãi con 4 tuổi, Cổ Đạo Thần.
" Này, ngươi không có quyền đưa ra điều kiện, ngươi chỉ có thể chọn 1 trong 2 lựa chọn của bọn ta. Ta biết ngươi đang suy nghĩ bản thân là kẻ có lợi thế hơn khi ngươi có chiếc nhẫn này bảo vệ. Ngươi nghĩ ngươi chỉ cần trốn vào đó thôi thì sẽ đứng vào thế bất bại sao? Đúng vậy, ngươi sẽ đứng ở thế bất bại, NHƯNG, khi đó thời gian tồn tại của ngươi cũng sẽ bắt đầu đếm ngược, chỉ cần trăm năm thôi, ta sẽ đạt độ cao mà ngươi vô pháp tưởng tượng, đến lúc đó ngươi sẽ hối hận về quyết định ngày hôm nay và ngươi cùng chiếc nhẫn này sẽ bị nghiền nát trong tay ta .. .. . .