Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 886: Sớm muốn sẽ có họa sát thân




Nhưng không đợi Đại Đạo Thần Hoàng bộc phát triệt để, Tần Cửu Ca đã đến bên cạnh hắn, ánh mắt nhấp nháy.

Cự ảnh Tiên Vương hiện lên, cường chiêu chuẩn bị xuất ra, giết Thần Hoàng, đoạt Thế Giới Bản Nguyên.

Ngay lúc Đại Đạo Thần Hoàng cưỡng ép huy động sức mạnh Thế Giới Bản Nguyên, một thần liên kim sắc khoá cơ thể hắn lại, không thể động đậy chút nào.

Đùng! Chiêu thức rung trời lở đất, nhật nguyệt điên đảo.

Tần Cửu Ca chuẩn bị ra chưởng, cưỡng ép lấy sức mạnh Thế Giới Bản Nguyên từ trong người Đại Đạo Thần Hoàng ra.

“Loại Bản Nguyên dâng đến tận cửa như ngươi, bản Đạo Tử sao mà lại không lấy được.”

Đại Đạo Thần Hoàng lại càng sợ hãi, hắn cảm thấy Thế Giới Bản Nguyên trong cơ thể mình bị kéo ra.

“Tần Cửu Ca, ngươi đồ sát Thế Giới Chi Tử, vận xui đã tụ quanh thân từ sớm, sớm muộn rồi sẽ có đại hoạ kinh khủng rơi xuống, đến lúc đó ngươi chắc chắn muôn đời muôn kiếp không thể ngóc đầu.”

Đại Đạo Thần Hoàng kêu gào một cách thê lương, các loại khí quản trên người hắn đều bị phá huỷ đến mức không thành hình.

“Không.”

Theo tiếng hét đó, Đại Đạo Thần Hoàng vang danh Chư Thiên Chi Địa vẫn lạc.

Người xung quanh, dù là Tiên Cổ Tần Tộc hay là Loạn Cổ Hoàng Tộc, lúc này đều lặng ngắt như tờ.

Đại Đạo Thần Hoàng bị hành hạ đến chết, quá đáng sợ.

“Đại kiếp đáng sợ? Trời cũng chỉ xứng đặt dưới chân ta.”

Tiếp đó, Tần Cửu Ca bình thản cất giọng.

Sinh linh của trận doanh Tiên Cổ Tần Tộc đều tràn đầy vui vẻ.

Trong ánh mắt là sự kích động không thể che giấu.

Đây chính là Đạo Tử đương thời Tần Cửu Ca, uy vũ bá đạo, có ta thì vô địch.

Đều là tìm đến cái chết!

Loạn Cổ Hoàng Tộc thì ngược lại, có một số sinh linh lộ ra ánh mắt khiếp sợ.

Tần Cửu Ca đứng trên hư không, xung quanh không gió mà bay, mặc dù không toả ra khí tức nào nhưng lại khiến cho người Loạn Cổ Hoàng Tộc phía xa không ngừng sợ hãi.

“Còn muốn chạy?” Tần Cửu Ca nhìn về phía Thế Giới Chi Tử khác đang chuẩn bị phá vỡ hư không để chạy trốn, cười nói.

Giống như thân ảnh quỷ mị, trong nháy mắt đã ở trước mặt Thế Giới Chi Tử này.

Ầm, ầm!

Đấm ra một quyền, khí tức Luân Hồi lập tức phun trào, vờn quanh.

Tựa như có thể huỷ diệt chư thiên vạn giới, quyền đánh ra mạnh mẽ, giết hết tất cả.

Uy lực mãnh liệt bành trướng.

Mà tên Thế Giới Chi Tử này ở dưới đòn công kích, cơ thể bị đánh nát, máu tươi phun ra, con mắt biến thành màu xám trắng trong nháy mắt.

Hoàn toàn không còn khí tức.

Thực lực của Thế Giới Chi Tử này không bằng Cửu Thiên Huyền Thảo và Đại Đạo Thần Hoàng.

Tần Cửu Ca cũng không muốn lãng phí thời gian, giải quyết nhanh chóng.

“Ba luồng Thế Giới Bản Nguyên đã tới tay, mười hai luồng Thế Giới Bản Nguyên sẽ nhanh thôi.” Tần Cửu Ca vừa bắt lấy Thế Giới Bản Nguyên mà Thế Giới Chi Tử để lại sau khi chết vừa lẩm bẩm.

Mười hai luồng Thế Giới Bản Nguyên nhìn có vẻ rất nhiều, rất khó thu thập nhưng hiện giờ hắn đã tập hợp được tám luồng Thế Giới Bản Nguyên rồi.

Còn thiếu bốn luồng Thế Giới Bản Nguyên cuối cùng là có thể bước vào Thần Linh.

Không!

Là Vô Thượng Thần Linh nắm trong tay Chư Thiên, Hồng Mông Thần Linh!

Tần Cửu Ca rất muốn biết lúc đó bản thân sẽ mạnh bao nhiêu!

Giờ phút này, xung quanh rất yên tĩnh, trên bầu trời còn phảng phất mùi máu tươi.

Có một vài dãy núi đã biến thành Hư Vô Chi Địa.

“Là ngươi giết Quỷ tôn của Tần tộc ta?” Tần Cửu Ca quay đầu, nhìn về phía Hoàng Chân Hoàng, bình thản nói.

Nhưng Hoàng Chân Hoàng cách đó không xa lại cảm giác bản thân đang ở Cửu U Hoàng Tuyền.

Hoàng Chân Hoàng vốn có thể trấn áp vô số cổ tộc yêu nghiệt lại thấy sợ hãi.

Hắn biết Tần Cửu Ca mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh đến thế.

“Tần Cửu Ca, ngươi muốn làm gì?”

“Ở đây chúng ta có nhiều người như thế, dù là ngươi cũng không thể chiếm được bao nhiêu lợi ích đâu.”

Hoàng Chân Hoàng rất sợ, ánh mắt hơi trốn tránh, hắn cảm nhận được sát ý.

Nói thật, hắn hơi sợ, thực lực của Đại Đạo Thần Hoàng hắn là tương đương với hắn nhưng lại bị giết như thế.

Nếu Tần Cửu Ca ra tay với hắn, đoán là hắn cũng có kết cục như thế kia.

Nhìn ánh mắt lạnh lùng của Tần Cửu Ca, Hoàng Chân Hoàng cảm thấy nặng nề, Tần Cửu Ca có sát ý đối với hắn.

“Một đám gà đất chó sành mà thôi, thế mà lại đề cao bản thân.” Tần Cửu Ca khinh thường, nói.

Nghe thấy lời của Tần Cửu Ca, không ít yêu nghiệt của Loạn Cổ Hoàng Tộc có mặt ở đây tức giận, dáng vẻ tức giận mà không dám nói gì.

“Tần Cửu Ca ngươi…”

Hoàng Chân Hoàng vẫn chưa dứt lời, một tia thần mang màu đen hiện lên hư không.

Dường như có thể đánh vỡ Chư Thiên, Đại Đạo thần phục.

Rầm!

Con ngươi bạo phát ra thần mang màu đen, đánh thẳng vào đầu của Hoàng Chân Hoàng.

Khí tức sinh mệnh hoàn toàn không có, đến tiếng kêu thảm cũng không vang lên.

Thậm chí, trong mắt hắn còn mang theo vẻ sợ hãi, tức giận.

Yên tĩnh!

Đất trời yên tĩnh, bốn phía không có bất cứ âm thanh nào.

Một yêu nghiệt chí tôn của Cấm Kỵ Cổ Tộc cứ thế mà vẫn lạc.

Chí có tiếng hít thở thiên kiêu yêu nghiệt bốn phía.

Cảnh tượng này so với cảnh Tần Cửu Ca giết Đại Đạo Thần Hoàng lại càng khiến cho người ta chấn động.