Dù sao Hoàng Chân Hoàng người ta cũng là viễn cổ yêu nghiệt chí tôn của Loạn Cổ Hoàng Tộc, từng là nam nhân đứng sừng sững trên đỉnh cao của Thái Cổ Tiên Vực.
Tên của hắn cũng truyền khắp Thái Cổ Tiên Vực.
Cho dù là Tần Vô Đạo thấy cảnh này, miệng cũng há cả ra.
Là đối thủ cũ của Hoàng Chân Hoàng, tất nhiên hắn biết thực lực của Hoàng Cơ Hoàng, chắc chắn có thể ngang bằng với hắn.
Cũng có thể hắn mạnh hơn một chút nhưng nếu muốn giết Hoàng Cơ Hoàng thì cùng là người si nói mớ.
“Thực lực của Đạo Tử đương thời còn mạnh hơn Đạo Tử một thời như ta nhiều.”
Tần Vô Đạo thở dài, tiếng thở dài này là vì cảm thấy mình già rồi.
Lúc trước hắn còn cảm thấy bản thân là yêu nghiệt chí tôn vô song nhưng bây giờ phải xem là so với ai, nếu như so với người khác, chắc chắn hắn là yêu nghiệt chí tôn, nhưng nếu so với Đạo Tử đương thời của tộc mình thì hắn là đồ bỏ đi.
“Xem ra Đạo Tử sẽ bước vào Đế Lộ rất nhanh.” Tần Vô Đạo thầm nghĩ, trước mắt, ở Thái Cổ Tiên Vực không ai là địch thủ của Đạo Tử, bây giờ thì xem Đế Lộ thôi.
Trên Đế Lộ hội tụ chín vị chí tôn vô địch của tất cả các thời đại của Tiên Vực, nơi đó mới là chốn vô thượng.
Đương nhiên là làm đỉnh cao của Cấm Kỵ Cổ Tộc, Tiên Cổ Tần Tộc cũng cường thế vô song ở nơi đó, nhưng không phải không có kẻ địch.
Đạo Tử của Tần Tộc từ xưa đến nay đều ở đó, chắc chắn trong tương lai, Đạo Tử Tần Cửu Ca cũng sẽ ở đó.
Sau khi Tần Cửu Ca chém đầu Hoàng Chân Hoàng, hút về tay.
Đưa mắt ngắm nhìn bốn phía, mang theo sự uy nghiêm, lên tiếng: “Dám phạm vào người Tần tộc, trảm.”
Dám phạm vào người Tần tộc, trảm.
Giọng nói này vang vọng bốn phía, lại kết hợp với cảnh Tần Cửu Ca giết Hoàng Chân Hoàng, khiến cho tất cả người của Tiên Cổ Tần Tộc đang ở đó sôi trào nhiệt huyết.
Cho dù là Hư Không Đế Tộc, Thượng Cổ Sở Gia, loại tộc nhân có mối quan hệ tốt với Tần tộc cũng cảm thấy nhiệt huyết chuyển động.
“Dám phạm người Tần tộc, trảm.” Vẻ mặt của Hỏa Tôn Tần tộc rất kích động, chảy cả nước mắt.
Hoàng Chân Hoàng giết bạn tốt Quỷ Tôn của hắn, hắn hận không thể ăn thịt, uống máu Hoàng Cơ Hoàng.
Nhưng hắn không có thực lực để giết Hoàng Cơ Hoàng, nhưng Đạo Tử Tần Cửu Ca của hắn giết Hoàng Cơ Hoàng bằng một chiêu, khiến trong lòng hắn không thể không bội phụ Đạo Tử đương thời Tần Cửu Ca.
“Đạo Tử vĩnh viễn là thần.” Một yêu nghiệt Tần tộc không kìm được mà hét lên.
Biểu cảm rất kích động, thế hệ này có Đạo Tử, Tiên Cổ Tần Tộc bọn hắn còn sợ phải sợ ai?
“Đạo Tử vô địch, trấn áp Chư Thiên, càn quét Hoàn Vũ.” Lại có một yêu nghiệt Tần Tộc bội phục, vẻ mặt kích động.
Có Đạo Tử thực lực mạnh mẽ, cường thế, bá đạo như thế này, sao bọn hắn có thể không yên tâm bành trướng.
“Thề chết đi theo Đạo Tử, giết hết những kẻ dám động vào Tần tộc.”
“Thề chết đi theo Đạo Tử, giết hết những kẻ dám động vào Tần tộc.”
“Thề chết đi theo Đạo Tử, giết hết những kẻ dám động vào Tần tộc.”
Vô số tiếng gào thét của yêu nghiệt ở trận doanh của Tiên Cổ Tần Tộc vang lên.
Hiện giờ, bọn hắn coi Tần Cửu Ca là tín ngưỡng trong lòng mình.
Tín ngưỡng cao thượng!
Mà giờ phút này, Tần Cửu Ca đặt chân trên hư không, nhìn người của Loạn Cổ Tần Tộc, bày ra vẻ mặt lạnh lùng.
“Giết hết, không để lại kẻ nào.”
Rầm!
Lúc âm thanh này truyền đến, người bên doanh trận của Loạn Cổ Hoàng Tộc đều lộ vẻ sợ hãi.
Thậm chí có một Bán Thần của Loạn Cổ Hoàng Tộc còn lạnh lùng nói: “Đạo Tử Tần Tộc, ngươi không sợ làm dấy lên chiến tranh của Cấm Kỵ Tiên Vực à?”
“Cái giá của việc làm dấy lên chiến tranh Cấm Kỵ, sợ là ngươi không gánh nổi đâu.”
Phải biết đạo thống, cổ tộc của Thái Cổ Tiên Vực không qua bao lâu nữa sẽ tiến vào trong Chư Thiên Chi Địa.
Nếu bây giờ có xảy ra sự kiện chém giết quy mô lớn, chắc chắn sẽ trở thành mồi dẫn của chiến tranh Cấm Kỵ.
Tần Cửu Ca lộ vẻ mặt chế giễu.
“Loạn Cổ Hoàng Tộc ngươi muốn bắt đầu chiến tranh Cấm Kỵ, tùy ý ngươi đánh, Tiên Cổ Tần Tộc chúng ta sẽ thuận theo mà tiếp.”
Bỗng nhiên, một lão già áo đen từ từ bước ra từ trong doanh trận của Tần tộc.
Ánh mắt lạnh lùng.
Nhưng lại chưa sự bá đạo vô tận.
“Loạn Cổ Hoàng Tộc các ngươi muốn khai chiến chiến tranh Cấm Kỵ, đánh thì đánh, chúng ta tiếp.”
“Đạo Tử, mọi chuyện ở đây do người quyết định, cơ thể bản thể của ta vẫn chưa mục nát.”
“Ta muốn vận động từ lâu rồi.”
“Mấy lão già trong tộc đó cũng nghĩ như thế.”
Rầm!
Vẻ mặt lão già áo đen lạnh lùng, cơ thể đơn bạc toả ra khí tức khiến người khác run rẩy.
Dù chỉ có cảnh giới Bán Thần nhưng lại đem đến cho người khác cảm giác có thể trấn áp năm tháng vô tận.
Sức mạnh tuyệt thế, dường như chư thiên vạn giới đều bị hắn giẫm đạp dưới chân.
Theo sự xuất hiện của ông lão áo đen này, tình cảnh vốn yên tĩnh lại càng khiến người khác im lặng.
Tất cả mọi người đều đang coi chừng ông già áo đen này.
Ánh mắt đều cực kỳ nghiêm túc.
Dám nói ra một cách đường hoàng như vậy, đây chắc không phải Bán Thần, là Thần Linh, Thần Vương có thể quyết định mọi chuyện.
Tối thiểu nhất cũng hơn trình độ Đại Đế.
Lại kết hợp với lời ông lão vừa nói.
Đã có không ít người nhận ra.