Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 885: Không đánh thì thôi, đã dùng thì phải có người chết




Tần Cửu Ca thấy thế, đôi mắt hiện lên lôi đình màu đen, dường như có thể hoà vào trời đất, thần quang lập tức bắn ra từ mắt Tần Cửu Ca.

Hai chiêu va chạm vào nhau, lập tức tạo ra gợn sóng vô tận trong hư không.

Rung động kinh người thậm chí khiến tất cả Thiên Tôn xung quanh phải chống cự lại.

Lúc này, ánh mắt của Đại Đạo Thần Hoàng sáng lên.

Hắn còn có sát chiêu!

Ngoại trừ Bàn Xoay m Dương bên ngoài, trong bóng tối còn cất giấu một sát chiêu từ thần thức.

Đây mới là thủ đoạn tuyệt sát của hắn.

Bây giờ hắn đang tìm cơ hội, tung ra sát chiêu cuối cùng.

Mà lúc này, Bàn Xoay m Dương đã bị lôi đình màu đen của Tần Cửu Ca đánh tan, lôi đình màu đen đó còn thừa thì đánh thẳng về phía Đại Đạo Thần Hoàng.

Nhưng vẻ mặt của Đại Đạo Thần Hoàng không sợ mà còn có vẻ vui mừng.

“Chính là lúc này.” Đại Đạo Thần Hoàng hét lên, trong đầu đã chuẩn bị Thần Thức Trùng Đãng để đánh về phía Tần Cửu Ca.

Lúc người ta mất đi cành giác, sẽ quên đi một số thứ.

Ví dụ, bây giờ Tần Cửu Ca nghĩ ra được, mình tình nguyện chịu thương nặng để đỡ lấy đòn tấn công của hắn, cũng phải bộc phát ra công kích thần thức được ẩn giấu từ lâu?

Đó mới là sát chiêu của hắn.

Thần thức đáng sợ sẽ vọt thẳng vào tâm trí Tần Cửu Ca.

Mà Đại Đạo Thần Hoàng cũng bị lôi đình màu đen đánh bay, trên người máu me đầm đìa, cơ thể hắn tự hào bấy lâu cũng vỡ vụn, không còn hình dáng.

Máu tươi không cần tiền, giống như dâng trào ra ngoài.

Bàn Xoay Thái m Thái Dương hình thành phía sau cũng nát vụn hoàn toàn, không còn lại gì.

Nhưng dù cho phải chịu vết thương nghiêm trọng như thế, trên mặt Đại Đạo Thần Hoàng vẫn là vẻ cười cợt.

Nụ cười điên cuồng, ngang ngược.

Kế hoạch của hắn thành công rồi, ngoài mặt là tấn công bằng Bàn Xoay m Dương, trong âm thầm lại có công kích của biển thần thức.

Thần trí của hắn mạnh đến trình độ mà chính bản thân hắn còn thấy sợ.

Tần Cửu Ca bị thần thức của mình đánh vào tâm trí thì còn sức đâu mà đấu?

Đây mới là sát chiêu!

Không đánh thì thôi, đã đánh là phải giết!

Nhìn thấy cảnh tượng bất thình lình này, không ít người xung quanh sợ đến ngây người.

Đại Đạo Thần Hoàng này đúng là tàn nhẫn, là người đối bản thân cũng độc ác.

Liều mạng đến mức bả thân trong thương cũng phải đưa Hải Lượng Thần Thức vào Tần Cửu Ca.

Phải biết rằng tu sĩ nơi coi trọng nhất, kiêng dè nhất chính là thần thức trong tâm trí của bản thân.

Một khi thần thức chịu tổn hại thì thần Phật cũng khó cứu được!

Trên mặt Hoàng Chân Hoàng cũng lộ vẻ tươi cười, hắn biết công kích này của Đại Đạo Thần Hoàng không giết được Tần Cửu Ca, nhưng chắc chắn có thể tạo thành trọng thương đáng sợ trong thần thức của Tần Cửu Ca.

Như thế là đủ rồi, chỉ cần tạo thành vết thương không thể cứu chữa cho Tần Cửu Ca, sau đó Hoàng Thái Đạo Tử nhà mình đánh giết Tần Cửu Ca, không phải là chuyện dễ dàng à?

Hoàng Chân Hoàng nở nụ cười, trước kia, Loạn Cổ Hoàng Tộc bọn chúng không phải không có chí tôn một đời bị Tần tộc đánh giết.

Bỗng nhiên, một giọng nói bình thản vang lên giữa đất trời.

“Còn tưởng ngươi có thủ đoạn gì? Không ngờ chỉ có thế? Chí thế thôi?”

Giọng nói lộ ra vẻ chế giễu, giống như vẫn luôn trêu đùa bọn chúng.

Khiến cho biểu cảm của Đại Đạo Thần Hoàng chợt thay đổi, ánh mắt hiện lên vẻ không thể tin được.

Bỗng nhiên, một nam tử đứng trước mặt hắn, bàn tay nhô ra, đánh một chưởng về phía hắn.

Ầm!

Mặc dù không có linh lực kinh khủng càn quét nhưng lại khiến người kinh hãi.

Cơ thể của Đại Đạo Thần Hoàng đánh thủng, lại càng thê thảm.

Lúc này, Đại Đạo Thần Hoàng cực kỳ luống cuống, bao nhiêu năm tháng không cảm nhận được cảm giác của cái chết.

Nhưng lúc này hắn lại cảm nhận được.

Ầm một tiếng, Đại Đạo Thần Hoàng bay ra ngoài, trên mặt vô cùng tái nhợt.

Thế nào thì hắn cũng không tin được cuối cùng sát chiêu của mình lại không khiến cho nam nhân này chịu bất cứ tổn thương nào.

Đây chính là chuyện khiến hắn tuyệt vọng nhất.

Sau khi sát chiêu bộc phát, hắn nghĩ kết quả tệ nhất cũng là Tần Cửu Ca trọng thương.

Nhưng sự thật lại nói với hắn rằng không hề.

Nếu Tần Cửu Ca chịu một chút tổn thương, trong lòng hắn sẽ dễ chịu hơn chút.

Nhưng có vẻ Tần Cửu Ca không hề bị thương.

Từ lúc đâu, thực lực hai người đã không ở cùng cấp bậc.

Đại Đạo Thần Hoàng bị đánh ngã xuống đất, trong mắt hiện lên sự tuyệt vọng, tại sao đứa con của thế giới như bọn hắn đều chết?

“Tần Cửu Ca, là ngươi ép ta.” Đại Đạo Thần Hoàng nhìn nam nhân phía xa, hét lên.

Sức mạnh của Thế Giới Bản Nguyên bộc phát, hắn đã hoàn toàn không để ý tới Đại Đạo Căn Cơ mai sau của bản thân.

Đây cũng là con át chủ bài cuối cùng của Thế Giới Chi Tử bọn hắn, không phải bất đắc dĩ thì chắc chắn sẽ không lấy ra.

Bởi vì một khi sử dụng, con đường hắn phải đi sau này sẽ cực kỳ khó đi, thậm chí là không thể đi qua.

Hạo Hãn Thần Quang hiện lên trên cơ thể của Đại Đạo Thần Hoàng.

Ngàn vạn đại đạo chuyển động, đạo vận càng sâu sắc, mây gió, trời đất thay đổi.

“Tần Cửu Ca, ta muốn ngươi chết.” Đại Đạo Thần Hoàng dùng hết sức mạnh Bản Nguyên để đánh một chưởng về phía Tần Cửu Ca.