Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 1072: Thần Vương nửa sống nửa chết




Tần Cửu Ca nhìn Đường Tam với ánh mắt lạnh lùng.

Hắn trực tiếp đưa tay ra cướp lấy, Tu La Chí Bảo là thứ có thể giúp cho sinh linh đẳng cấp Thần Linh Viên Mãn tấn thăng lên Thần Vương Cảnh.

Tần Cửu Ca đương nhiên cực kỳ có hứng thú với nó.

Đúng lúc này một giọng nói già nua vang lên.

“Tiểu nhi, ngươi muốn làm gì?”

Thanh âm già nua này cực kỳ phẫn nộ.

Bản thân gặp lại cháu trai sau bao nhiêu năm xa cách, ban đầu hắn nghĩ phải đền bù thật tốt cho cháu trai của mình.

Nhưng không ngờ lại có người dám đoạt cơ duyên của cháu trai ngay trước mặt mình, đó lại còn là bảo vật bản thân mình tặng cho cháu trai nữa chứ.

Trong chốc lát, vùng không gian này xuất hiện một luồng thần lực khổng lồ, chấn động càn khôn.

Cho dù Đường Tu đang rất suy yếu nhưng dù sao hắn cũng là một vị Thần Vương.

Thần Vương dù cho có hư nhược đi nữa thì Thần Linh cũng không thể ngăn cản được.

Giờ khắc này Đường Tam lộ ra vẻ kích động, trong mắt hiện rõ vẻ vui mừng.

Tại Tu La Thành này có thể hoàn toàn che giấu đi tin tức, hơn nữa trừ thực lực của bản thân thì không thể sử dụng bất kỳ bảo vật nào khác.

Tần Cửu Ca cho dù có cường đại tới đâu đi chăng nữa thì chắc chắn không thể mạnh hơn một vị Thần Vương!

Đường Tam hắn đã chuẩn bị xong hết rồi, đợi sau khi Tần Cửu Ca thất bại thì hắn sẽ khi nhục nữ tử áo xanh kia trước mặt y.

“Buồn cười, một tôn Thần Vương nửa sống nửa chết cũng dám càn rỡ trước mặt của bản Đạo Tử.”

Tần Cửu Ca đưa tay ra, một đạo ý chí vô thượng quét sạch tứ phương.

Quyền Mang Hám Thế!

Tần Cửu Ca đối chiến cùng với lão giả bí ẩn kia.

Năng lượng tỏa ra kinh khủng đến nổi toàn bộ Tu La Thành đều chấn động không ngớt.

Hào quang chói mắt bắn ra tứ phía.

Mấy hơi về sau thì vầng sáng kinh khủng kia mới từ từ tán đi.

“Chết rồi sao?”

Đường Tam nhìn về hướng kia với ánh mắt hiếu kỳ.

Hiện tại dù cho hắn không phải là đối thủ của Tần Cửu Ca nhưng hắn tin chắc gia gia của mình có thể trấn áp được Tần Cửu Ca.

Dù cho hiện tại gia gia đang rất suy yếu nhưng dù sao cũng là một Thần Vương.

Thần Pháp khi nãy của gia gia mạnh hơn Thần Linh Viên Mãn nhiều.

Một nam tử tướng mạo như trích tiên vẫn đứng vẫn tại hư không.

Trên thân thậm chí còn không có một xíu tổn hại nào chứ đừng nói là vết máu.

Trái lại, âm thanh già nua kia rên một tiếng, khí tức lập tức suy yếu.

Thắng bại rõ ràng.

“Sao có thể? Chuyện này sao có thể xảy ra được!”

Đường Tam thấy một màn này thì lộ ra ánh mắt ngốc trệ, thần sắc hoảng sợ vô cùng.

Với tu vi của gia gia mình thì không phải sẽ dễ dàng áp chế Tần Cửu Ca sao?

Sao chuyện này có thể xảy ra được?

Một vị Thần Linh Hậu Kỳ đối chiến với Thần Vương hư nhược.

Không cần nghĩ nhiều, bất kỳ ai cũng sẽ trả lời chắc chắn Thần Vương sẽ là người chiến thắng, cho dù tôn Thần Vương này đã bị suy yếu đi chăng nữa.

Ở tình huống bình thường thì Thần Vương chỉ cần tiện tay đánh một kích ra liền có thể đánh bay một vị Thần Linh.

Không chỉ có Đường Tam lộ ra thần sắc kinh hãi, ngay cả Hồ Na đứng ở phía xa cũng không ngoại lệ.

Chỉ là Thần Linh Hậu Kỳ thôi mà đã mạnh như thế này rồi ư, về sau tấn thăng lên tới Thần Vương thì còn tới mức nào nữa.

Nếu như so sánh Đường Tam với Đạo Tử Tần Tộc thì, à không, hoàn toàn không thể nào so sánh được.

Tần Cửu Ca áp chế hoàn toàn Đường Tam ở mọi mặt.

“Tiểu oa nhi, làm việc chừa lại một đường sống, về sau dễ gặp nhau hơn, làm việc không cần tuyệt tình như thế.”

Thanh âm già nua kia vang lên.

Đòn vừa rồi của hắn hoàn toàn không có ý định thủ hạ lưu tình.

Không ngờ tiểu oa nhi này lại có thể đẩy lui một cách nhẹ nhàng.

Điều này khiến cho hắn cảm thấy sợ hãi vô cùng.

Nhưng vào lúc này hắn dù không thể chống cũng phải cố gắng gượng.

“Ngươi coi ngươi là ai chứ? Chỉ là một tên Thần Vương suy yếu tới tình trạng bây giờ mà còn muốn dạy dỗ bản Đạo Tử phải là gì ư?”

Tần Cửu Ca cười lạnh, hắn hoàn toàn không kiêng kỵ lão gia hỏa kia một chút nào.

Lão gia hỏa này tuy có cảnh giới Thần Vương nhưng chiến lực hoàn toàn không sánh ngang được với Thần Vương chân chính.

Hơn nữa hắn còn bị vây tại Tu La Thành, Tần Cửu Ca hoàn toàn không cần sợ.

Tần Cửu Ca chân đạp hư không, hai đứng chắp tay ra sau lưng, thần sắc đạm mạc như một vị Thần Đế.

Ầm ầm, một đại thế đè xuống Đường Tam.

Ông!!

Lôi đình mênh mông màu đen như là Ma Long phệ thiên xuất hiện, nó tỏa ra khí tức khiến vô số thương sinh run rẩy.

“Không.. Không không.”

Đường Tam khi này đã run rẩy cả người, ánh mắt của hắn đã bị hoảng sợ chiếm đóng.

Trong lòng của hắn hiện tại chỉ có hối hận tới cực độ, hắn không ngờ Tần Cửu Ca lại dám giết hắn trước mặt gia gia.

Phốc!

Toàn bộ xương cốt của Đường Tam đều vỡ vụn, máu tươi từ miệng của y phun ra liên tục, tròng mặt như sắp bị chèn ra vậy.

“Tần… Cửu… Ca!”