Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 360: Thiên Tổ Đan Phẩm




Chương 360: Thiên Tổ Đan Phẩm

Tùng Lân cười nói:

"Hay cho một Hàn Vũ Thiên, hay cho một tiểu quốc dám chống lại Phúc Hải Thánh Quốc, ngày hôm nay bổn hầu sẽ đích thân tiêu diệt ngươi tại đây lập uy thế để cho người đời lần nữa thấy được cái danh hiệu thánh quốc không chỉ là một tên gọi đơn thuần."

Tùng Lân bàn tay giơ lên thuỷ lưu cuộn trào hoá thành sóng dữ, tạo thành vòng xoáy truyền tới lực lượng kinh người đè ép lên người của thanh niên bên dưới, Hàn Vũ Thiên hứng chịu lực lượng mạnh mẽ lập tức đáp xuống đất cơ thể chống chọi lại một cách nặng nề không thể cử động tự do, Tùng Lân nét mặt ngạo nghễ nói:

"Dù ngươi có lực lượng có thể đánh bại Chuẩn Thần, nhưng so với Chuẩn Thần Vương vẫn là lệch trời, chịu c·hết đi!"

Uy áp càng lúc càng đè nặng lên cơ thể của Hàn Vũ Thiên, cứ tưởng lần này thanh niên mạnh mẽ kia sẽ bị áp chế dễ dàng nhưng một hồi lâu vẫn không thấy được kết quả mà bọn họ mong muốn thấy nhất, Hàn Vũ Thiên đột nhiên đứng thẳng người không còn bộ dáng như bị áp chế như trước, hắn cười nói:

"Cũng chỉ là ba tên Chuẩn Thần Vương mà thôi, so với đám người này thì không khác biệt là mấy, dựa vào mấy cái khí tức tầm thường đó mà có thể áp chế được ta thì có một chút mộng tưởng rồi, nói về uy áp thì..."

Lòng bàn tay Hàn Vũ Thiên nắm chặt lại một cổ hàn khí kinh người bạo phát bao phủ ức vạn dặm bao phủ hơn Vĩnh Ly Quốc rộng lớn vào trong lĩnh vực của hắn, ba vị Chuẩn Thần Vương nét mặt kinh ngạc bị cổ lực lượng kinh khủng áp chế phải dùng ra tổ huyết và khí vực để giảm bớt áp lực trên thân, thần lực cũng mạnh mẽ tăng cường mới miễn cưỡng không bị ép cho rơi xuống mặt đất, nhưng đám Chuẩn Thần và Bán Thần thông thường kia thì không kịp làm ra hành động gì đã toàn bộ rơi trên mặt đất bị băng tuyết bao phủ bắt đầu ngưng kết, Hàn Vũ Thiên hai tay làm tư thế ụp vào nhau như nắm lấy sinh mệnh của ba vị Chuẩn Thần Vương vào trong lòng bàn tay, ngay khi hai lòng bàn tay hoàn toàn chạm vào nhau thì một băng khí kinh người bao bọc lấy ba vị Thánh Hầu thành một khối cầu, khí vực bày ra cùng từng bước từng bước thu hẹp lại và bắt đầu xuất hiện vết rạn nứt, Khương Tự, Tùng Lân và Khánh Niệm tới giờ phút này cũng không thể tin được một Đạo Tổ từ khi nào lại sở hữu lực lượng cường đại đến như vậy, chỉ vỏn vẹn dùng ra khí vực đã có thể dồn ba vị Thánh Hầu tu vi Chuẩn Thần Vương vào chỗ c·hết.

"Ta không cam tâm! Chỉ còn một bước cuối cùng ta đã là thần linh đứng trên vạn người! Nạp Lan Tử Dạ tiền bối xin cứu mạng!"

Một đạo thân ảnh già nua tóc trắng như tuyết đứng ở hư không chấp tay nhìn xuống khí tức bạo phát lập tức bao trùm lên toàn bộ Vĩnh Ly Quốc, đây chính là lĩnh vực thần linh mới có thể trong nháy mắt bao trùm một đế quốc, người tới là hộ pháp của một vị vương gia bên trong Phúc Hải Thánh Quốc tên gọi Nạp Lan Tử Dạ, hoàng quyền tranh đấu chia bè kết phái nhiều vô số kể, hiển nhiên ba tên Thánh Hầu này thuộc về thế lực của vị vương gia kia, nên hộ pháp Nạp Lan Tử Dạ mới ra mặt cứu giúp, Thánh Hầu suy cho cùng là thần linh trong tương lai, tổn thất một vị cũng làm cho cuộc chiến hoàng quyền bên phe vị vương gia bị suy yếu không nhỏ, thế nên Nạp Lan Tử Dạ phải ra tay để ngăn cản.

Nạp Lan Tử Dạ âm thanh già yếu do tuế nguyệt bào mòn nói:

"Thanh niên trẻ, ngươi mau thả ba tên Thánh Hầu này ra, sau đó khoanh tay chịu trói, theo lão nô gặp vương gia, lão đoán với thiên phú này của ngươi trong tương lai nhất định sẽ thành Thần, nếu vương gia chịu thu nhận và bồi dưỡng thì ngươi sẽ là cánh tay phải đắc lực của ngài ấy."

Hàn Vũ Thiên cau mày căn bản là không nghe lọt tai những lời Nạp Lan Tử Dạ vừa nói, hắn lần nữa dùng lực băng cầu thu hẹp đã chấn vỡ khí vực của ba vị Thánh Hầu bên trong, tiếng kêu thảm từ bên trong truyền ra, Nạp Lan Tử Dạ cau mày cảm nhận được bên trong vẫn còn sinh cơ thì vô cùng tức giận.

Tinh thần của Khánh Niệm như muốn sụp đổ điên cuồng gào thét cũng là bóp nát một cái lệnh bài truyền ra khí tức kinh người, bầu trời xuất hiện một cự quyền được ngưng tụ từ hải dương vô tận trải dài tới mức có thể một đòn này tiêu diệt Vĩnh Ly Quốc trong nháy mắt, đây chính là công kích toàn lực của một vị Thần Cảnh tầng 2 được hoán trú vào trong lệnh bài gọi là Thần Nộ Lệnh, lệnh bài này ẩn chứa một quyền nổi danh có tên là Phúc Hải Khuynh Thiên Quyền.

"Khánh Niệm, ngươi có lệnh bài của lục vương gia, đúng là tên cặn bả hai mặt, lão phu nhất định sẽ lột da ngươi đem về trị tội, Phúc Hải Tuyệt Lộ."

"Phúc Hải Khuynh Thiên Quyền!"

Hàn Vũ Thiên nhìn lên cự thủ phía trên lại không hề e sợ kẻ chi viện kia, tay hắn không còn do dự khép kín lại băng cầu nổ tung ba cổ t·hi t·hể lao thẳng xuống mặt đất tạo thành ba cái hố vô cùng lớn, t·hi t·hể của Chuẩn Thần Vương suy cho cùng cũng là thần thể chân chính, rơi xuống mặt đất với khoảng cách chỉ vài trăm trượng đã tạo thành hố lớn, không phải nói nếu thần thi rơi từ vạn trượng xuống đã có thể hủy diệt một nửa đế quốc, Hàn Vũ Thiên toàn thân bùng nổ lực lượng băng hàn bạo phát theo quyền của hắn hội tụ lại một điểm.

"Hàn Long Băng Thánh Quyền!"

Quyền kình hóa long lao thẳng về phía cự thủ Phúc Hải Khuynh Thiên Quyền bên trên, Hàn Vũ Thiên bàn tay bắt lấy một đạo băng khí chính là Tuyết Vũ Nhi hóa thành, vung ra tạo thành bão tuyết hướng tới đợt sóng hải dương cuồng cuộn của Nạp Lan Tử Dạ, Phúc Hải Tuyệt Lộ cùng với Băng Phong Tuyết Vũ ầm ầm v·a c·hạm tạo thành rung lắc dữ dội cho Vĩnh Ly Quốc, hàng loạt kiến trúc sụp đổ cũng có từng tiếng kêu thảm của những n·gười c·hết oan uổng trong đống phế tích, Hàn Vũ Thiên thân hình chớp động đã cách xa ngàn dặm ngay khi thấy được cơ thể của Nạp Lan Tử Dạ bắt đầu trở nên cao lớn trọc trời, Nạp Lan Tử Dạ đã bộc phát phẫn nộ ngay khi Hàn Vũ Thiên hạ sát ba tên Thánh Hầu, ba vị thần linh tương lại ở bên phe mình bị g·iết về sau cuộc tranh đoạt hoàng quyền sẽ càng khó khăn hơn, lão nhất định phải bắt tên này theo để bồi tội.

"Phúc Hải Lưu Vọng."

Nạp Lan Tử Dạ một chưởng vung ra mang theo hải dương vô tận lướt ngang thiên địa lấy Hàn Vũ Thiên làm trung tâm công kích mà tới, Hàn Vũ Thiên hừ lạnh lĩnh vực băng hàn lập tức vỡ nát thay vào đó một luồng thủy lực mạnh mẽ tản phát ra khắp nơi, sóng triều cuồng bạo mơ hồ có thể cảm nhận được còn cao hơn thủy hệ do Phúc Hải Thánh Quyết tạo ra một bậc, Hàn Vũ Thiên bàn tay nâng lên có một cự thủ được hình thành từ thủy lưu màu đậm hơn thủy thuộc tính thông thường, Diêm Thủy đã rất lâu rồi hắn không sử dụng lại bây giờ đấu với Thần Cảnh mới đem ra so về lực lượng chân chính.

"Diêm Ma Thủy, Hải Lãng Bát Phương."

Một vòng thủy lực u ám lấy Hàn Vũ Thiên làm trung tâm khuếch đại bát phương mà bên trong nó còn tồn tại ma khí điên cuồng thôn phệ thủy hệ của Phúc Hải Thánh Quyết, Nạp Lan Tử Dạ kinh ngạc cũng là một quyền đấm ra thương khung như bị hải dương nhấn chìm, một quyền Phúc Hải Khuynh Thiên Quyền triển lộ mà ra.

"Diêm Ma Thủy Ngọc Thủ."

Một chưởng mang theo khí tức nặng nề khiến cho những vị Chuẩn Thần và Bán Thần đang bị áp chế trên đất kia tưởng mình đang bị cả một đại hải c·hôn v·ùi bên trong, ngọc thủ bay ra cùng với Phúc Hải Khuynh Thiên Quyền v·a c·hạm rầm một tiếng pháp tắc nổ tung không gian đã bắt đầu xuất hiện vết nứt, Nạp Lan Tử Dạ nét mặt kinh ngạc nói:

"Ngươi chỉ từng ấy tu vi làm thế nào lại có thể chống đỡ liên tục bốn kích của Thần Linh chân chính?"

Hàn Vũ Thiên vẻ mặt bình thản chấp tay sau lưng cười nói:

"Ngươi so với Công Tôn Vô Quá thì còn rất yếu, nếu Phúc Hải Thánh Quyết này là hắn thi triển thì ta còn dùng ra một chút lực lượng để ngăn cản."

"Ngươi từng giao thủ qua với thái tử Công Tôn Vô Quá?"

Nạp Lan Tử Dạ nét mặt kinh ngạc không thể ngờ được kẻ trước mặt lại có một lần giao thủ qua với Công Tôn Vô Quá, lời Hàn Vũ Thiên nói cũng không sai, Nạp Lan Tử Dạ tuy là thần cảnh nhưng thực lực cũng chỉ là hạng thần cảnh yếu nhất, tu luyện cả đời chưa chắc có thể bước vào trung vị cảnh, còn Công Tôn Vô Quá chính là hoàng kim quý tộc có đại lượng tài nguyên và truyền thừa vô thượng của Thánh Quốc phía sau, đột phá Thần Cảnh đương nhiên sẽ là hạng không tầm thường, Nạp Lan Tử Dạ suy cho cùng cả đời chỉ có thể làm Chuẩn Thần vĩnh viễn không thể bước ra một bước cuối, là do vị vương gia kia cảm động vì lão theo hầu nhiều năm nên ngay khi tuổi thọ sắp cạn đã ra tay giúp lão đột phá Thần Cảnh, mà dạng thần cảnh được cưỡng ép đột phá trong tương lai sẽ không có thành tựu nào.

Công Tôn Vô Quá tu luyện Phúc Hải Thánh Quyết là bản hoàn chỉnh cũng giúp chiến lực vượt xa thần linh phổ thông, còn Nạp Lan Tử Dạ chỉ học được một chút da lông thực lực so với thần linh phổ thông còn kém một bậc, Hàn Vũ Thiên giao thủ bốn chiêu cũng không có chật vật như lúc giao thủ với Công Tôn Vô Quá, hắn đã nhận ra được chuyện này từ sớm.

"Ngươi còn chưa nhập môn được Phúc Hải Thánh Quyết, cái ngươi thi triển ra trước mặt người khác không khác nào bội nhọ cái gọi là danh dự Thánh Quốc mà các ngươi tự hào, hôm nay ta cho ngươi xem qua một chút cái gọi là quyền ý thực thụ, Phúc Hải Khuynh Thiên Quyền!"

Hàn Vũ Thiên dùng quyền ý ngưng tụ theo Phúc Hải Khuynh Thiên đã từng thấy của Công Tôn Tà Uyên, một quyền này không khác nào người lô hỏa thuần thanh về Phúc Hải Thánh Quyết thi triển ra, phải nói là hoàn mỹ vô khuyết, chưa chắc rằng lão tổ trong hoàng thất xuất kích cũng không thể hoàn mỹ đến trình độ này, Nạp Lan Tử Dạ ngơ ngác nhìn lấy một quyền hoàn mỹ vô khuyết toàn thân chấn động như đứng giữa đại dương bị s·óng t·hần cuốn lấy, một quyền v·a c·hạm đánh bay Nạp Lan Tử Dạ tuy không bị trọng thương nhưng đã làm ý chí chiến đấu của lão sụp đổ, lão ta kh·iếp sợ quay đầu bỏ chạy trở về Phúc Hải Thánh Quốc.

Cuộc chiến cứ vậy kết thúc làm cho đám người Vĩnh Ly Quốc kinh hãi không thôi, Hàn Vũ Thiên vung tay một bàn tay chụp c·hết lão Ngư, âm thanh vang vọng truyền tới khắp ngóc ngách của Vĩnh Ly Quốc nói:

"Giơ tay đầu hàng ta sẽ tha c·hết cho các ngươi, kẻ nào phản kháng g·iết."

Âm thanh uy nghiêm kết thúc cũng là lúc thân hình Hàn Vũ Thiên chớp động đã tách ra thành năm bóng người khác, Tuyết Vũ Nhi, Hướng Quản Hi, Thanh Tuyền, Uy Lân và Lôi Diệt Thiên, bọn họ tách ra khắp nơi trấn áp khắp nơi Vĩnh Ly Quốc không ai là không sợ hãi trước khí thế bức người kia, thời gian trôi qua chỉ vỏn vẹn ba ngày toàn bộ Vĩnh Ly Quốc đều đã buông v·ũ k·hí trở thành tù binh của Hàn Vũ Thiên, tin tức truyền ra làm cho toàn bộ đại lục kh·iếp sợ, thanh niên trẻ tuổi Hàn Vũ Thiên đến từ Mãn Châu Quốc dùng thực lực đạo tổ đánh bại hơn hai mươi vị Bán Thần và sáu vị Chuẩn Thần, g·iết c·hết ba vị Thánh Hầu của Phúc Hải Thánh Quốc Khương Tự, Tùng Lân và Khánh Niệm tu vi Chuẩn Thần Vương, nhất kích lấy Phúc Hải Khuynh Thiên Quyền nổi danh của Phúc Hải Thánh Quốc để đánh lui chính cường giả của họ, ngay lập tức trở thành thiên tài trẻ tuổi vang danh khắp Thiên Nhân đại lục, xếp vào hàng đệ ngũ trên hoàng kim thiên kiêu bảng chỉ sau bốn vị thiên kiêu trẻ tuổi của Thiên Thần Điện, toàn bộ thiên tài trẻ tuổi trên đại lục đều kinh hãi không thể tưởng tượng được một quốc gia nhỏ bé lại sinh ra được quái vật như vậy, nối tiếp bảy ngày sau đó từ Kim Nguyên Bảo Cát cũng phát ra tin tức Mãn Châu Quốc có sự tồn tại của Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn và thần bí nhân từng đánh với những vị Thần Tổ ở trận chiến trước, cùng sự góp mặt của chín đầu giao long nổi danh khắp Tô Lăng giới, những đế quốc xung quanh đều bị thôn tính trở thành thế lực dưới trướng của Mãn Châu Quốc, không lâu sau rất nhiều thế lực đã đầu nhập dưới chân một quốc gia vô danh cuối cùng đã đưa nó vào hàng thế lực ngang bằng với Thánh Quốc, danh hiệu phong làm Hỗn Nguyên Thánh Quốc từ Lục Đại Thánh Quốc đã trở thành Thất Đại Thánh Quốc, mà Hỗn Nguyên Thánh Quốc lại đưa ra lời tuyên chiến với Phúc Hải Thánh Quốc hai bên nhất định phải có một cái bị diệt đi.

Hàn Vũ Thiên nhận được tin tức ngồi trên hoàng vị cười vô cùng sảng khoái nói:

"Thật không ngờ mọi chuyện lại diễn biến nhanh tới mức độ này, Hỗn Nguyên Thánh Quốc? Không tệ một chút nào, ta đoán chừng Vĩnh Ly Quốc cũng nằm trong phạm vi quản thúc của Hỗn Nguyên Thánh Quốc, nhưng đế quốc này sẽ là quyền sở hữu của Vạn Niên Cung, phát ra lời của bản cung chủ, Vĩnh Ly quốc thuộc phạm vi quản lí của Vạn Niên Cung, bất luận là ai dám nhúng tay đừng trách bản cung chủ vô tình."

"Vâng thưa cung chủ."

Không biết từ khi nào người của Vạn Niên Cung cũng xuất hiện ở đây, ký hiệu Vạn Niên treo trên khắp Vĩnh Ly Quốc báo cho những kẻ dòm ngó tới đây biết rằng nơi đây thuộc quyền quản thúc của bọn họ, lập ra Thánh Quốc mới tất nhiên cũng sẽ có nhiều điều phiền phức như phân chia lãnh thổ cho những kẻ mạnh bên phe Thánh Quốc, Vạn Niên Cung nhìn bề ngoài thì là thế lực xếp hạng chót xong bốn thế lực thành lập Thánh Quốc, nên rất nhiều kẻ dòm ngó vị trí này của Vạn Niên Cung, nhưng bọn chúng lại không biết rằng sự tồn tại của Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn ở đây là vì có Vạn Niên Cung tọa chấn, nhiều Thần Cảnh gia nhập kể cả cửu giao long mặt ngoài là lãnh thổ riêng biệt ở bên trong là đầu nhập Vạn Niên Cung, chỉ trong khoản thời gian ngăn Hỗn Nguyên Thánh Quốc đã thôn tính hơn ba mươi quốc gia lớn nhỏ xung quanh tài nguyên thu về cũng là đủ để bồi dưỡng vô số cường giả Thần Cảnh.

Thiên Thần Điện, vị diện Trang Viên Hồ Điệp, Quân Hỉ Thanh mỉm cười nói:

"Kẻ này vừa đến không bao lâu đã lôi được hai tên cường giả Thần Tổ về tay, còn lập ra Thánh Quốc mới tạo ra thay đổi không nhỏ trên đại lục, muội muội tốt của ta nếu như ở đây thì không biết sẽ kinh ngạc tới mức độ nào, đáng tiếc là Tô Lăng giới sắp xảy ra đại kiếp nạn, hi vọng ngươi có thể sống sót tới phút cuối cùng."

Nàng ấy đọc xong trên phiến đá truyền tin cũng là cảm thán một chút, nhưng nàng vẫn là không bận tâm nhắm mắt tiếp tục rơi vào trạng thái bế quan, truyện ở Thiên Nhân đại lục cũng sẽ sớm truyền ra ba đại lục khác, không lâu sau rất nhiều thiên kiêu trên hoàng kim bảng không phục trước sự xuất hiện của Hàn Vũ Thiên liền ra lời mới khiêu chiến để hắn rời khỏi thiên kiêu bảng, người hận hắn nhất chắc có lẽ là vị thiên kiêu hoàng kim từng đứng hạng năm đã bị hắn chém tiện nghi thụt lùi về hạng sáu.



Hàn Vũ Thiên cũng không có tiếp nhận bất kì lời mời khiêu chiến nào của bọn họ, không biết vì sao Độc Nữ Ách Vân Dạ Nhi lại dẫn theo sư tôn Độc Thần Độc Hùng lão nhân tới Vạn Niên Cung gặp mặt, hắn ngồi trên bảo tọa cũng là đứng dậy ôm quyền nói:

"Độc Hùng tiền bối, ngài đến đây là có việc gì?"

Độc Hùng là tán tu tính tình cổ quái xưa giờ là một người có ơn trả ơn có oán trả oán, không hề kết minh hay chơi thân với bất kì ai trên đại lục, tài năng dùng độc cùng với luyện đan của Độc Hùng xếp vào năm vị trí đầu đại lục, tìm hắn luyện ra một viên thần đan cũng là phải trả một cái giá không nhỏ, Độc Hùng cười nói:

"Hàn Vũ Thiên, ta nghe nói ngươi cùng với vị thần bí nhân kia có chút quan hệ, mà vị thần bí nhân kia lúc trước từng ở Kim Nguyên Bảo Các ở Mãn Châu Quốc, à không bây giờ là Hỗn Nguyên Thánh Quốc, có xuất ra vật đấu giá trân quý, còn giúp Công Tôn Mạc Tâm của Phúc Hải Thánh Quốc cách đột phá Thiên Thánh, không biết tiểu hữu có thể cho lão phu gặp mặt vị tiền bối đó?"

Hàn Vũ Thiên nghe được liền hiểu ra tại sao Độc Hùng lại tự mình đến đây tiếp chuyện, Ách Vân Dạ Nhi hiểu lầm Nhạn Lạc là hắn khi đội đấu bồng màu đen, sau trận chiến với ba đại đế quốc thì liền nhờ danh tiếng của sư tôn là Độc Thần đến để nhờ giúp đỡ nàng đột phá Thiên Thánh, dựa vào tính cách yêu chiều đệ tử vô điều kiện như Độc Hùng thì việc đến đây cũng là rất bình thường, Hàn Vũ Thiên lắc đầu cười nói:

"Vị tiền bối kia đã bế quan tu luyện không thể quấy rầy, mời Độc Thần ngài dịp khác hãy đến."

Độc Hùng nhướng mày nhưng suy tư một hồi liền cười nói:

"Tiểu hữu có thể vào thông tri cho ngài ấy biết được không? Lão phu từ xa đến cũng là mang theo lễ."

Hàn Vũ Thiên cười nói:

"Thứ lỗi ta không thể, mời về cho."

Độc Hùng sắc mặt tối sầm lại khí tức trên cơ thể cũng bắt đầu dâng lên toàn thân khí độc màu tím và bích bắt đầu nổi lên tản ra tứ phía, làm cho những đệ tử Vạn Niên Cung hít phải toàn bộ đều gục ở trên đất toàn thân đau nhói khi bị kịch độc xâm nhập, Độc Hùng nhìn Hàn Vũ Thiên nói:

"Ta đã cho ngươi mặt mũi vậy mà ngươi không cần vậy thì lão phu không khách khí nữa, đích thân ta sẽ mời hắn ra."

Hàn Vũ Thiên ngồi ở chủ vị nhìn xuống Độc Hùng âm thanh bình thản nói:

"Ngươi quên rằng bản thân đang đứng trên lãnh địa của bản cung chủ sao? Nghe danh Độc Thần Độc Hùng lão nhân xưa giờ không sợ trời không sợ đất, xem ra đúng như lời đồn, Lục Đại Thánh Quốc còn nể lão vài phần vì là luyện đan sư, còn ở Hỗn Nguyên Thánh Quốc này thì không ai xem uy danh ngươi để ở trong mắt."

Đột nhiên có một vị cường giả ở trong gốc tối bước ra khí tức đè ép làm cho Độc Hùng tràn đầy kinh ngạc, tu vi của trung niên kia vậy mà là đại viên mãn Thần Cảnh so về thực lực còn mạnh hơn lão một cái cảnh giới, người này thân thể tráng kiện chỉ mặc một cái quần ngắn tới đầu gối long vĩ phe phẩy, mái tóc dài huyết sắc cùng với long giác uy nghiêm trên đỉnh đầu, đây chính là Địa Huyết Giao Long Hư Thiên, Hư Thiên nhìn lấy Độc Hùng như ra một khuôn mặt nào thời trẻ liền cười nói:

"Ngươi là tiểu tử dùng độc năm đó?"

Độc Hùng bị áp chế cũng là cau mày khó hiểu nói:

"Ngươi là kẻ nào?"

Hư Thiên ngửa đầu cười địa huyết khí tản phát ra thổi tan toàn bộ độc khí, một hư ảnh giao long tràn ngập huyết sắc xuất hiện sau lưng của hắn, Độc Hùng kinh sợ nói:

"Địa Huyết Giao Long, tiền bối đã thành hình người?"

Hư Thiên hừ lạnh nói:

"Nhiều năm như vậy rồi, ngươi vẫn là kẻ khiến ta nhớ dai nhất đấy tiểu tử."

Khí tức của hắn thu liễm lại tiếp tục nói:

"Mau giải độc của ngươi đi."

Độc Hùng vung tay toàn bộ độc tố trong cơ thể những người kia bị lấy ra khỏi cơ thể, Độc Hùng ôm quyền cung kính nói:

"Tiền bối, nhiều năm như vậy rồi chúng ta mới lần nữa tái hợp, chớp mắt vậy mà đã trôi qua năm vạn năm, ngài vẫn khỏe chứ?"

Độc Thần nổi danh đứng trước mặt Địa Huyết Giao Long lại xưng hai chữ tiền bối vô cùng thuận miệng tựa như đã thân từ trước, Hư Thiên cười nói:

"Ngươi đúng là, ta cứ nghĩ tiểu tử độc dược đã tọa hóa từ lâu không thể qua khỏi, thật không ngờ cái tên Độc Thần mà nhân tộc truyền tai nhau lại chính là ngươi, nhiều năm rồi sao không tới tìm ta?"

Độc Hùng ôm quyền nói:

"Tiểu bối cáo lỗi, sau khi được tiền bối trao cho Địa Huyết Dịch ta đã luyện hóa ra được thần đan đột phá thành thần, nhưng lại nghe tin tiền bối bị phong ấn ở đại hải Bách Yêu cũng không có cách nào tới thăm hỏi, yêu tộc cường giả mạnh mẽ hơn ta rất nhiều, ta đã xông vào đại hải đều đi được nửa đoạn đường liền bị chặn đuổi, không cách nào đến thăm tiền bối cũng chỉ biết chờ đợi tin tức của ngài."

Hư Thiên cười nói:

"Chuyện ngươi tới đại hải ta đây có biết, nhân tộc trẻ tuổi dùng độc xông vào đại hải cả trăm năm không bỏ cuộc, ta đoán là ngươi những cũng năm vạn năm tuổi thọ nhân tộc sớm đã tọa hóa, nhưng không ngờ ngươi đã đạt tới viên mãn thần cảnh tuổi thọ cũng cao hơn rất nhiều, không nói chuyện cũ nữa nói ở hiện tại đi, ngươi cũng biết rằng ta có mặt ở đây lại không đến tìm ta trước, khiến ta bế quan phải chạy tới tận đây tìm ngươi."

Độc Hùng cười ngượng ngùng nhìn tiểu nữ ở phía sau một chút cười nói:

"Không giấu tiền bối, ta có một đồ nhi tên gọi Ách Vân Dạ Nhi, thiên phú tu luyện không tệ chưa trăm tuổi đã là Thánh Nhân viên mãn cảnh tùy thời có thể đột phá Thánh Tông, nhưng tiểu nữ mong cầu chính là Thiên Thánh cảnh giới trong truyền thuyết, nghe nói ở Vạn Niên Cung có tồn tại một vị tiền bối có thể điểm hóa con đường đó cho nàng, ta mới đích thân tới để cầu một ân huệ."

Hàn Vũ Thiên chớp động thân hình đứng trước mặt Ách Vân Dạ Nhi quan sát một chút nói:

"Bích Lục Thôn Thiên Độc, một loại độc thể không tệ chỉ có điều đáng tiếc."

Ách Vân Dạ Nhi cau mày nói:

"Đáng tiếc chuyện gì?"

Độc Hùng thì quay đầu nói:

"Ngươi biết về loại độc thể này của nàng?"

Hư Thiên vuốt cằm cười nói:



"Không trách được ta lại cảm thấy quen thuộc đến như thế, là Bích Lục Thôn Thiên Độc."

Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói:

"Bích Lục Thôn Thiên Độc chính là độc thể mạnh nhất cũng là thứ khó điều khiển nhất trên thế giới, không cẩn thận liền bị độc ăn sâu vào trong xương tủy, mà vị cô nương này đã bị độc khí xâm nhập vào trong da thịt xâm hại ngũ tạng, nếu tiếp tục sử dụng Bích Lục Thôn Thiên Độc thì nó sẽ ăn vào xương tuỷ, tới lúc đó sẽ bạo thể mà c·hết."

"Nói bậy, ta là độc thể làm sao có thể bị độc ăn mòn chứ?"

Độc Nữ không tin vào lời của hắn nói lập tức gạt bỏ, Hàn Vũ Thiên cười nói:

"Không thể? Vậy khi ngươi tu luyện lại liên tục tản ra độc khí thì giải thích như thế nào? Bích Lục Thôn Thiên Độc dù cường đại cũng không hề tản ra độc khí trong lúc tu luyện, là do nhục thể ngươi sinh ra phản ứng khi tiếp súc với linh khí đào thải độc tố, thiên phú ngươi cao cũng không thể khống chế được độc thể này."

Địa Huyết Giao Long thản nhiên nói:

"Hắn nói không sai, Bích Lục Thôn Thiên Độc Thể là một loại độc thể vô cùng khó tu luyện, ta từng gặp qua một kẻ có độc thể này tu luyện, kẻ kia trong lúc tu luyện tản ra độc khí ăn mòn những thứ xung quanh, thời gian sau vì sử dụng độc thể quá nhiều mà bị độc của chính mình phản phệ, bạo thể tại chỗ."

"Nếu là lời của Hư Thiên tiền bối thì nhất định không phải giả, tiền bối, ngài có cách nào hóa giải xin hãy giúp tiểu nữ một tay, ta chỉ có vị đệ tử chân truyền duy nhất này thôi."

Độc Hùng vẻ mặt hoảng hốt cầu xin vị Địa Huyết Giao Long, Hư Thiên lắc đầu thở dài nói:

"Ta không am hiểu độc dược, chỉ là biết được một số thông tin của Bích Lục Thôn Thiên Thể, không biết cách hóa giải."

Hàn Vũ Thiên nhìn sơ qua một chút Ách Vân Dạ Nhi cũng là vuốt cằm cười nói:

"Ta có cách hóa giải, hơn nữa còn giúp nàng ta thâu tóm hoàn toàn độc thể của mình, nhưng mà..."

Độc Hùng nghe được có phương thức hóa giải gấp giọng nói:

"Hàn Vũ Thiên, ngươi có cách nào mau nói, dù cái giá lớn đến đâu ta cũng chấp nhận."

Hàn Vũ Thiên cười thản nhiên nói:

"Vậy được rồi, ta sẽ giúp nàng ta một lần này, điều kiện là Độc Thần Độc Hùng lão nhân sẽ làm hộ pháp cho Vạn Niên Cung thời gian trăm năm."

"Sư tôn tuyệt đối không được, uy danh của ngài mấy vạn năm không thể vì chuyện này mà hạ mình được."

Độc Nữ Ách Vân Dạ Nhi vẻ mặt không cam lòng nắm chặt nấm đấm khuyên ngăn sư tôn của mình, Hàn Vũ Thiên cười nói:

"Được thôi, để Độc Thần làm hộ pháp chỉ là nể mặt uy danh của lão mới không ra điều kiện cao hơn, nếu như ngươi vì muốn bảo vệ uy danh của sư tôn mình thì ta sẽ cho toại nguyện, vậy thì đem về cho ta ba món bảo vật, Huyền Thi Ly Hỏa Thạch, Lôi Minh Thiên Tinh Thạch, Đại Địa Hoang Hoa, có được 3 món này tới đổi thì nữ đệ tử này của ngươi sẽ được cứu."

Độc Hùng cau mày vẻ mặt ngưng trọng nói:

"Hàn Vũ Thiên, ba loại đó đều là những thứ thế gian khó cầu, ngay cả lão phu cũng chỉ có được một trong ba món mà thôi, ngươi đây là muốn làm khó lão phu?"

Hàn Vũ Thiên quay đầu bước đi không chút quan tâm nói:

"Đây đã là điều kiện thấp nhất mà bản cung chủ đã đưa ra cho ông, nếu không đáp ứng được thì mời về cho."

Độc Hung tức giận độc khí lần nữa tản ra nhưng khi nhìn thấy Ách Vân Dạ Nhi bên cạnh nét mặt đã có một chút buồn bã thì dừng lại hành động, lão ta nhìn Hàn Vũ Thiên nói:

"Được, lão phu đồng ý làm hộ pháp cho Vạn Niên Cung trăm năm, ngươi hãy mau chóng chữa trị cho đệ tử của ta."

Hàn Vũ Thiên quay người lại thản nhiên nói:

"Được thôi."

Hàn Vũ Thiên lóe lên đã đứng trước mặt Ách Vân Dạ Nhi bàn tay bóp lấy cổ nàng nhấc lên không chút do dự, Độc Nữ khó thở nói:

"Ngươi muốn làm gì?"

Độc Hùng cũng là kh·iếp sợ muốn động thủ lại bị Hư Thiên ngăn ở phía trước lắc đầu, Hàn Vũ Thiên liên tục điểm mấy chục đạo ngân châm trên cơ thể của Độc Nữ, hắn vung tay thổi bay toàn bộ đệ tử có mặt ở đại sảnh bay ngược ra ngoài dựng lên kết giới không cho ai bước vào, cơ thể Ách Vân Dạ Nhi tản ra độc khí bích lục bắt đầu lan tỏa khắp nơi, Hàn Vũ Thiên có một tầng sương lạnh ngăn cách cũng là phải nhảy về sau mấy bước với độ kịch độc của Bích Lục Thôn Thiên Độc, hắn bình tĩnh nói:

"Dùng tâm cảm ngộ, ta đang giải thể toàn bộ độc tố trong người ngươi ra bên ngoài, ngươi cố gắng kiểm soát độc khí nén lại một chỗ, nếu bước cơ bản để khống chế độc thể này ngươi thất bại, thì dù là Thần Hoàng cũng không thể giúp ngươi."

Ách Vân Dạ Nhi toàn thân thống khổ thật không ngờ bản thân lại bị chính độc thể mình tự hào liên tục ăn mòn, nàng cắn răng ánh mắt lộ ra vẻ mặt kiên quyết toàn thân rơi vào trạng thái ngộ đạo mặc cho Bích Lục Thôn Thiên Độc đang ăn sâu vào da thịt, Hàn Vũ Thiên híp mắt lại nói:

"Bích Lục Thôn Thiên Thể chỉ có tự thân giải trừ mới có thể khống chế hoàn toàn được nó, ngươi luôn tự hào về thiên tư của nàng ta, vậy thì hãy xem thử nàng ta có vượt qua được hôm nay."

Hàn Vũ Thiên cùng với hai vị Hư Thiên và Độc Hùng chỉ đứng yên quan sát, thời gian trôi qua đã một ngày một đêm độc khí trong sảnh cũng là bắt đầu thưa dần, hội tụ tại đỉnh đầu của Ách Vân Dạ Nhi, từ thể khí hóa lỏng rồi dần dần ngưng kết thành thể rắn, một viên ngọc bích lục lơ lửng trên đầu, toàn thân Ách Vân Dạ Nhi xảy ra tiến hóa không hề nhỏ, đôi con ngươi màu đen nay đã hóa thành bịch lục như màu độc của nàng, mái tóc cũng điểm vài sợi màu lục tung bay, mi tâm hiện ra hình chấm tròn hoa văn huyền ảo, Hàn Vũ Thiên cười nói:

"Đúng là không tệ, cuối cùng nàng ta đã ngưng tụ được Thiên Độc Châu, tinh hoa cốt lõi để tu luyện Bích Lục Thôn Thiên Độc Thể."

"Thiên Độc Châu?"

Hư Thiên và Độc Hùng kinh ngạc không thôi, dù biết sự tồn tại của Bích Lục Thôn Thiên Độc Thể là không hề tầm thường một chút nào, nhưng Thiên Độc Châu là lần đầu tiên bọn họ được biết đến, Ách Vân Dạ Nhi nghiêm túc nhìn Thiên Độc Châu lơ lửng phía trước mặt, Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói:

"Dung hợp."

Ách Vân Dạ Nhi chờ đợi chỉ điểm ngay khi nghe thấy lời này đã lập tức dung nhập Thiên Độc Châu vào trong mi tâm, cả hai phát ra ánh sáng tương thích, Thánh Nhân viên mãn cảnh đã trì trệ rất lâu ngay khi Thiên Độc dung hợp đã gỡ bỏ nặng nề đạp vào một bước Thiên Thánh, chưa dừng lại ở một bước đơn giản như vậy, tu vi càng lúc càng tăng Thiên Thánh phá vỡ giới hạn bước lên Chí Thánh trong truyền thuyết, Độc Hùng và Hư Thiên đều là trố mắt nhìn nói:

"Chí Thánh?"

Trong đại lục Chí Thánh là thứ mà không kẻ nào dám mơ tưởng tới, phàm là kẻ tu thành Chí Thánh tương lai đều là Thần Cảnh đại nạng vô thượng, Chí Thánh ở thời đại này không phải không tồn tại mà là nó quá khó để tu luyện, từ cảnh giới Vũ Cảnh thì cực hạn Chí Vũ Cảnh đã là một bước khó đi, kẻ tu thành Chí Thánh trên đại lục phải nói là phượng mao lân giác, bốn vị đệ tử đứng đầu hoàng kim thiên kiêu bảng của Thiên Thần Điện là một thân Chí Thánh bước l·ên đ·ỉnh cao trở thành thiên tài dẫn đầu thế hệ này, nghe đồn cả bốn người bọn họ đã trùng kích Thiên Tông từ hai mươi năm trước, hiện tại chính là cảnh giới Đạo Tổ.

Chí Tông là khái niệm không thể tu luyện mà thành, đối với nhiều người thành Chí Tông còn khó hơn thành Đạo Tổ gấp vạn lần, Thiên Tông miễn cưỡng có thể vượt qua trăm cay ngàn đắng mới bước ra được, Chí Tông cả vạn năm nay đại lục còn không có lấy một vị làm được, Lam Huyền nhìn nàng là Ma Hoàng tái thế cũng phải trùng tu hai lần mới đột phá được Chí Tông, đừng nhìn người ở phế địa có kẻ dễ dàng đột phá Chí Tông thì xem là nó dễ dàng tu luyện, do huyết mạch của người ở phế địa mang trong mình chính là truyền thừa từ thái cổ nhân tộc còn là huyết mạch thuần túy thái cổ, nên khả năng tu luyện và cảm ngộ của họ vượt xa nhân tộc thời nay, Hàn Vũ Thiên cũng là mang trong mình một chút huyết mạch thái cổ, bằng không cho dù là Vũ Trụ Thủ Hộ Giả tái sinh cũng không cách nào đột phá Đạo Tổ Chí Cảnh trong thời gian chưa tới hai mươi năm như vậy.



"Làm chủ Thiên Độc Châu thì tương lai ngươi chính là bách độc chi chủ."

Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói, Ách Vân Dạ Nhi đôi mắt tràn đầy kinh ngạc nhìn lấy cơ thể của mình, nàng chỉ mong ước đột phá Thiên Thánh, nhưng không ngờ lại một bước thành Chí Thánh, nàng quỳ xuống ôm quyền nói:

"Đa tạ tiền bối đã chỉ điểm đột phá Chí Thánh."

Hàn Vũ Thiên khoắc tay thản nhiên nói:

"Chỉ là một cái Chí Thánh, ta còn không đặt ở trong mắt."

Cơ thể Hàn Vũ Thiên toát ra một cổ lực lượng kinh người bất luận là thứ gì tồn tại trên thiên địa này cũng không hề ảnh hưởng được tới hắn, vạn pháp vạn linh vạn vật không thể đả động được vào cơ thể hắn, Hư Thiên và Độc Hùng kinh sợ toàn thân run rẩy đồng thanh nói:

"Chí Tổ Cảnh?!"

Đây chính là Chí Tổ là cấp độ tối cường cao thượng hơn cả thần linh, một sinh linh như thế nào lại có thể đột phá tới Chí Tổ, chỉ có thiên tử là đứa con trời sinh thiên tư không bị thiên địa nghịch hành mới có thể trở thành Chí Tổ, hơn chục vạn năm nay chưa từng có kẻ nào trở thành Chí Tổ bậc quân vương thiên hạ như vậy, thời kì vị Chí Tổ cuối cùng ngã xuống đã là hơn chục vạn năm về trước, cũng là lúc thế hệ vàng son của nhân tộc kết thúc, đánh dấu một sự lụi tàn không hồi kết của nhân tộc.

"Làm sao nhân tộc lại có người tu thành Chí Tổ? Như thế nào thiên địa pháp tắc đã hoàn toàn không còn hạn chế đối với nhân tộc sao?"

Hư Thiên là yêu thú tồn tại hơn chục vạn năm đương nhiên biết được thời kì đó của nhận tộc và mãi đến sau này đã không còn Chí Tổ tồn tại, những kẻ có thể thành Chí Tổ đa phần đều thuộc về những đại tộc khác như yêu, ma, tinh linh, long nhân và rất nhiều tộc khác, trải qua nhiều năm như vậy cuối cùng bách tộc không ai còn kẻ tu luyện được Chí Tổ hay Chí Tông dần dần mọi thứ đã rơi vào dĩ vãng, hôm nay chính mắt hắn nhìn thấy một vị Chí Tổ nhân tộc sống sờ sờ trước mắt, còn là một vị trẻ tuổi, đây nếu truyền ra ngoài không biết toàn bộ đại lục sẽ chấn động tới mức nào.

"Đột phá Chí Tổ nhưng vẫn không thể mạnh mẽ vượt bậc như những thần cảnh thượng vị kia, thú thật thì thực lực của ta cùng lắm chỉ có thể so với trung vị Thần Cảnh, nhưng đột phá thành Thần bảy phần nắm chắc đạp thượng vị cảnh dưới chân, cần một ít tài nguyên tu luyện để đột phá, Hỗn Nguyên Thánh Quốc mục tiêu chính của chúng ta là Phúc Hải Thánh Quốc, nếu Độc Thần tiền bối tham gia nhất định sẽ có đãi ngộ không tệ, còn có khả năng giúp ngươi cảm ngộ đại đạo đột phá đại viên mãn mà nhiều năm nay ngươi vẫn trì trệ."

Độc Thần nghe thấy liền động tâm, nhiều năm qua không phải hắn mong cầu là cảnh giới đại viên mãn kia sao, tuổi thọ của lão cũng sắp đến cực hạn, nếu không thể đột phá thì chỉ còn mấy ngàn năm nữa sẽ về với thiên địa, đối với tu sĩ đó chỉ là trong nháy mắt mà thôi, Độc Hùng lão nhân suy tư một lúc nói:

"Ta có một vị bằng hữu ở Phúc Hải Thánh Quốc, nếu có thể thì ta sẽ gọi người đó tới đầu nhập vào thế lực Hỗn Nguyên Thánh Quốc, kẻ đó có giao tình nhiều năm với ta cũng không thể để hắn c·hôn v·ùi theo Phúc Hải Thánh Quốc được."

Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu nói:

"Nếu có thể lôi kéo thêm tu sĩ mạnh mẽ gia nhập thì Hỗn Nguyên Thánh Quốc luôn hoan nghênh."

"Được, vậy lão phu sẽ đi báo cho hắn biết."

Độc Hùng rời khỏi Vạn Niên Cung hướng đến Kim Nguyên Bảo Các để truyền âm cho vị bằng hữu kia, Hàn Vũ Thiên cũng an bài cho Ách Vân Dạ Nhi một chỗ ở tạm thời trong Vạn Niên Cung, bản thân hắn cũng bắt đầu chuẩn bị cho lần đột phá thành Thần, dược liệu được thu thập được đều phân chia cho các thế lực góp công giúp Hỗn Nguyên Thánh Quốc mở rộng địa bàn, bao gồm Vạn Niên Cung bọn hắn thì thu thập cũng phải nói là không nhỏ, Hàn Vũ Thiên lấy ra năm loại thảo dược để luyện chế đan dược, Hoàng Kim Linh Chi, Ất Mộc Tâm Liên, Huyết Tương Tử Ngạn, Tử Long Quả, Vô Hình Quả.

Trong đó Tử Long Quả và Vô Hình Quả là hai loại dược liệu hiếm thấy nhất trên đại lục, hai loại này đều có đặc điểm chung chính là ba ngăn năm ra hoa, ba ngàn năm kết trái và phải mất bốn ngàn năm để thành hình, mười ngàn năm cho một quả dược liệu đúng là một chuyện vô cùng gian nan, phẩm chất của nó tuy chỉ là Đạo Tổ nhưng cũng là dược phẩm sánh vai với thần dược, dù là Thần Cảnh ở cảnh giới nào cũng khát khao có được thứ này, Hàn Vũ Thiên là nhờ vào Thất Bảo Thần Chủ và Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn mới có được hai loại quả này, đánh c·ướp đúng là phương thức kiếm được tài nguyên tu luyện nhanh nhất, Hàn Vũ Thiên trong phủ lấy ra một cái lô đỉnh phẩm chất Chuẩn Thần được Tử Ma Hổ c·ướp từ tay một vị luyện dược sư về tay, vừa hay hắn cũng cần một cái lô đỉnh thì cái này cũng không tệ.

Hàn Vũ Thiên luyện hóa chính là Nguyên Linh Cổ Huyết Đan, công dụng của nó là giúp tu sĩ tăng cường nguyên lực trong phạm vi lớn cũng tẩy tủy làm nhục thân mạnh mẽ lên vài phần, đan dược cấp Tổ tuy không tác dụng nhiều nhưng Nguyên Linh Cổ Huyết Đan lại là mang tới hiệu quả vô cùng lớn, Tử Long Quả tác dụng tăng cường nguyên khí cùng với Vô Hình Quả tăng cường nhục thể với kẻ ăn vào lần đầu công hiệu vượt qua mười lần, bắt đầu từ lần thứ hai công hiệu sẽ giảm đi hơn nửa, bởi vậy hai loại quả này chỉ đáng giá với những người chưa từng dùng qua nó mà thôi, Thiên Thần Điện có tồn tại Tử Hoàng Long Thụ và Vô Sắc Vô Hình chính là hai cây đã sinh ra hai loại quả mà thế gian mong cầu kia.

Mỗi mười ngàn năm một lần, Thiên Thần Điện sẽ tổ chức tranh tài Tử Long Quả và Vô Hình Quả chỉ có bốn quả ra ngoài đại lục, mà Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn trong lúc quét ngang một cái đế quốc đã vô tình lấy được Tử Long Quả được thế lực này cất giấu mấy vạn năm, Thất Bảo Thần Chủ cũng tương tự lấy được Vô Hình Quả từ trong thế gia bị lụi tàn từ lâu, Hàn Vũ Thiên kết hợp luyện hóa hai loại quả này cùng lúc chính là muốn tăng cao hiệu quả có bên trong, đương nhiên muốn làm được điều đó phải có tài luyện đan nghịch thiên mới làm được chuyện này.

Hàn Vũ Thiên bàn tay vung lên ngũ sắc hỏa diễm vây quanh lô đỉnh bắt đầu tiến hành luyện chế Nguyên Linh Cổ Huyết Đan, Huyết Tương Tử Ngạn được cho vào đầu tiên khi bị hỏa diễm luyện hóa lại tản ra một màu tử khí kinh người, tử khí lan tỏa khắp phòng tạo ra tràn cảnh địa ngục trần gian, Hàn Vũ Thiên không hề phân tâm tới khi luyện được Huyết Tương Tử ngạn thành một chất lỏng màu máu thì hắn lại để Vô Hình Quả vào bên trong, dùng huyết dịch vừa luyện được bao trùm lên Vô Hình Quả rồi lại luyện hóa bằng bạch hỏa, Vô Hình Quả qua một canh giờ luyện hóa cũng đã thành chất lỏng vô hình, tiếp tục chính là Hoàng Kim Linh Chi được bỏ vào được ngũ sắc chi hỏa luyện thành chất lỏng ánh kim thì bỏ Tử Long Quả vào, rồi tiếp tục dùng bạch hỏa luyện hóa thành chất lỏng màu tử kim, cuối cùng là Ất Mộc Tâm Liên ném vào tạo thành một luồng khí tức ôn hòa bắt đầu kết hợp toàn bộ lại thành một khối, nói thì đơn giản nhưng Hàn Vũ Thiên đã trải qua năm ngày mới hoàn thành được bước luyện hóa còn giờ là tới bước kết đan.

Hàn Vũ Thiên dùng Dương Thiên Liệt Hỏa bắt đầu quá trình kết đan, từ trong lô đỉnh xông thẳng ra một cột lửa chiếu rọi thương khung, ở nơi sâu Vạn Niên Cung xuất hiện một cột lửa kinh người thu hút sự chú ý của rất nhiều cường giả, Thất Bảo Thần Chủ, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn, Tử Ma Hổ, hay cửu long và tứ hổ cũng theo động tĩnh mà tới, hơn mấy chục vị Thần Cảnh, Chuẩn Thần và Bán Thần xuất hiện nhìn lên cột hỏa diễm tràn đầy kinh ngạc.

"Hắn đang luyện đan bên trong, không ngờ tiểu gia hỏa này còn có một tay luyện đan không tâm thường."

Nguyễn Công Sơn khoanh tay quan sát, Thiên Ma Tôn bên cạnh cũng là cười nói:

"Tuy chỉ là Tổ Đan, nhưng e là phẩm chất thượng thừa vượt xa những đan sư ngoài kia."

Hư không chấn động một thân ảnh lướt ngang lưu lại một tia ngân quang trải dài khắp thiên địa, một lão nhân ngân bào vẻ mặt kinh ngạc đứng ở giữa hư không quan sát động phủ bên dưới không nói lời nào, những người xung quanh khi thấy được lão nhân gia liền lập tức hô:

"Là luyện đan tổ sư Trúc Hoành Tiêu, ông ấy như thế nào lại xuất hiện ở đây?"

Trúc Hoành Tiêu là luyện đan tổ sư bậc nhất đại lục nhân tộc, Thần Cảnh cũng phải tiếp đón lão như khách quý, tu vi của Trúc Hoành Tiêu chỉ là Chuẩn Thần cảnh còn kém bước cuối cùng là sẽ thành thần, nhưng luyện đan sư thành thần còn khó hơn tu sĩ thông thường gấp mấy lần, mà muốn có danh hiệu luyện đan thần sư phải luyện được đan dược cấp thần, trên đại lục này ngoài Độc Hùng lão nhân từng luyện ra hai mươi hai viên thần dược thì không có nhiều người có danh hiệu thần đan.

Không chỉ có Trúc Hoành Tiêu mà từ phương xa cũng bay tới năm sáu đạo thân ảnh khác làm cho mọi người kinh ngạc hơn chính là toàn bộ người đến đều là luyện đan sư nổi danh đại lục, luyện đan tổ sư có đến bốn vị bao gồm Ngô Cửu Trung, Cổ Mộc, Cơ Xương, Lộc Ngụy Trân, danh hiệu luyện đan tổ sư cũng chỉ những kẻ thật sự luyện được Tổ Đan cấp viên mãn mới có thể lấy được danh hiệu này, mà hai người đứng khác chiến tuyến với bốn vị luyện đan tổ sư chính là hai vị luyện đan cấp thần.

"Luyện đan cấp Thần, Mộng Sa và luyện đan cấp Thần Trần Thế Hào, tại sao lại có mặt ở đây? Không lẽ là bị vị luyện dược sư bên dưới thu hút sự chú ý sao?"

"Tất cả tránh ra, trong phạm vi trăm trượng không được đến gần động phủ quấy rầy hắn luyện đan, nếu không lão phu sẽ không lưu tình."

Không gian xé toạt một luồng uy áp kinh khủng giáng xuống đẩy lui toàn bộ những kẻ trong phạm vi trăm trượng ra ngoài, một mái tóc trắng phiêu bồng, thân mang áo bào màu tro hai tay chấp sau lưng, chòm râu dài bay nhẹ nhè, từ trong vùng không gian rạn nứt xuất hiện với khí thế ngút trời, lão nhân này không hề đặt ai vào trong mắt ngay cả sự tồn tại như Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn cũng không là gì trong mắt lão.

Lão nhân này đại danh đỉnh đỉnh tên gọi Đan Sư Thần Tổ Ngục Vương, Thần Tổ được chia làm ba bảng, Thần Tổ tu sĩ, Thần Tổ luyện đan và Thần Tổ luyện khí, Thần Tổ tu sĩ có sáu vị ai ai cũng biết, Thần Tổ luyện đan và luyện khí mỗi bảng chỉ có 3 người mà thôi, mà Ngục Vương chính là một trong ba vị Đan Sư Thần Tổ luôn ẩn mình trong đại lục, khác với hai vị khác lúc nào cũng chiêu thu đệ tử thì Ngục Vương chưa từng nhận một vị đệ tử nào hay đúng hơn là không có người nào lọt vào mắt hắn.

Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn híp mắt lại cười nói:

"Lão già, ngươi cũng dám đứng trước mặt bản long làm càn sao?"

Ngục Vương cười nói:

"Lão phu nhiều năm rồi không có làm càn trước mặt nhiều người như vậy, nhưng hôm nay hãy để lão phu làm trẻ con một chút, người nay hôm nay lão phu phải chiêu thu làm đệ tử, kẻ nào dám ngăn lập tức g·iết!"

Khí thế của lão không giảm mà ngược lại còn mạnh mẽ áp bức hơn lúc ban đầu xuất hiện, sự xuất hiện của Đan Sư Tổ Thần Ngục Vương đã dẫn đến chấn động không nhỏ, tin tức lập tức truyền ra bốn phía khiến cho đại lục lần nữa chấn động không thôi, vị Đan Sư Tổ Thần mai danh ẩn tích nhiều năm cuối cùng là vì một vị luyện đan sư ở Hỗn Nguyên Thánh Quốc mà đích thân ra mặt chiêu thu đệ tử, một cái Thánh Quốc vừa mới thành lập còn chưa phải chính thức mà đã có 2 vị Thần Tổ xuất hiện, giờ lại có thêm một vị Ngục Vương xuất hiện, điều này chứng minh Hỗn Nguyên Thánh Quốc có thể chân chính trở thành thánh quốc dựa trên thực lực tổng thể mạnh nhất là ba vị Thần Tổ trực tiếp trở thành Thánh Quốc có lực lượng mạnh nhất đại lục.

Hàn Vũ Thiên không quan tâm động tĩnh bên ngoài một mực tập trung luyện đan, đây đã là bước quan trọng cuối cùng tuyệt đối không được có sai sót nào, đan dược bắt đầu hội tụ tinh hoa vào một chỗ từ từ dung nhập kết thành đan, một cổ lực lượng bùng nổ không làm hắn thất vọng chính là Thiên Tổ Đan Nguyên Linh Cổ Huyết Đan đã hoàn thành, bầu trời phía trên hiện lên lôi kiếp từng đạo từng đạo đều nhắm về phía động phủ giáng xuống, đan dược kia cũng là mạnh mẽ bá đạo như có linh tinh trực tiếp lao thẳng lên phía trên đón đỡ lôi minh, ai nhìn thấy cảnh này cũng là kh·iếp hãi không thôi tuyệt đối là lần đầu nhìn thấy đan dược độ kiếp.

"Là tuyệt thế Thiên Tổ đan phẩm, đây làm sao có thể?"

Mộng Sa vốn là xem trò vui lại không ngờ gặp được tuyệt phẩm mấy chục vạn năm chưa từng xuất thế, tuyệt thế Thiên Tổ đan dược trong truyền thuyết trải qua tẩy rửa thiên địa sẽ chính là Thiên Tổ Đan chân chính tác dụng phải nói là tăng gấp mười lần so với đan dược thượng phẩm thông thường, Hàn Vũ Thiên bước ra một bước thiên địa chấn động xuất hiện bên ngoài động phủ, hắn cũng không ngờ được mình luyện đan dược lại thu hút nhiều người đến xem như vậy, không ít Thần Cảnh vây quanh đưa mắt mà nhìn tới, Nguyên Linh Cổ Huyết Đan đột phá thành công tản ra thiên địa pháp tắc vô cùng nồng đậm, mấy đạo thân ảnh lấp lánh trực tiếp hướng đến đan dược trong truyền thuyết mà tiến hành c·ướp đoạt, Ngục Vương giơ bàn tay khẽ nói:

"Có lão phu ở đây, đám sâu kiến các ngươi lại muốn c·ướp thành quả luyện đan của người khác? C·hết!"

Một cổ lực lượng vô hình oanh xác những kẻ muốn c·ướp đoạt Nguyên Linh Cổ Huyết Đan kia thành hư vô, Hàn Vũ Thiên bắt lấy đan dược không có do dự trực tiếp nuốt vào một cổ lực lượng bạo nổ trong cơ thể, nguyên lực điên cuồng khuếch tán bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy thực lực Hàn Vũ Thiên đang tăng cao không ngừng, hắn nhắm mắt dưỡng thần rơi vào trạng thái tập trung thôn phệ đan dược, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn vung tay một cổ lôi đình kinh thiên hạ xuống tạo thành bảo hộ cho Hàn Vũ Thiên.