Chương 359: Lấy Vĩnh Ly Quốc khai đao.
Chương 359:
Hàn Vũ Thiên chấp tay sau lưng mái tóc bồng bềnh xung quanh giờ đây đã là sáu thân ảnh, Hỏa, Thổ, Thủy, Mộc, Lôi và Băng chính là sáu người đã trở thành linh thể của Hàn Vũ Thiên, tu vi toàn bộ đều thăng tiến đồng dạng là bảy vị Chí Tổ cùng xuất thế, nếu thiên hạ biết được ắt sẽ loạn thành một mớ hỗn độn, Tuyết Vũ Nhi bay xuống bên cạnh hai vị huynh trưởng ôn nhu nói:
"Ca, Hàn Vũ Thiên huynh ấy đã giúp ta đột phá trở thành băng hệ tinh thuần có thể gần sánh bằng bản nguyên cực hàn, xem ra lựa chọn này của chúng ta là không sai."
Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn hiền hòa nói:
"Chỉ cần muội bình an, mọi thứ đều tốt."
Hàn Vũ Thiên thân ảnh chậm rãi hạ xuống trước mặt Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn nói:
"Thương thế của ngươi năm đó, hẳn là do nàng ta làm ra."
Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn ngây ra một lúc rồi trầm giọng nói:
"Ngươi làm sao biết được?"
Hàn Vũ Thiên cười nói:
"Sức mạnh ngươi thời kì đỉnh phong được xem là nửa bước Thần Hoàng, ngươi vì muốn khai phá cảnh giới Thần Hoàng mới khiêu chiến nàng ta, với tính cách đó của nàng thì không g·iết ngươi đã là nương tay lắm rồi, chỉ là gieo lên trong cơ thể ngươi một ma ấn làm giảm thực lực và ngưng đọng thương thế của ngươi không cách nào phục hồi."
Tử Ma Hổ kinh sợ nói:
"Ma Hoàng lại tàn độc đến vậy?"
"Không sai, nàng thực sự đã làm như vậy với ta, Ma Hoàng Diệt Nô Ấn, thời gian dài như vậy ta bị thứ này h·ành h·ạ cũng sống không bằng c·hết, bản thân ta cuối cùng chỉ còn cách vứt bỏ Thần Tổ trở về cảnh giới Thần Đế mới xóa bỏ được ấn ký này."
Hàn Vũ Thiên lắc đầu nói:
"Ngươi làm vậy cũng không xóa bỏ được ma ấn, trừ khi nàng ấy đích thân giải thuật hoặc là có một biện pháp khắc chế tháo gỡ mới hoàn toàn mới giúp ngươi thoát khỏi thống khổ."
Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn kinh ngạc nói:
"Không còn cách nào khác sao? Trên thế gian này thứ có thể khắc chế được ma khí tinh thuần của Ma Hoàng quá ít, ta làm thế nào để tìm được nó đây?"
Hàn Vũ Thiên vung tay Uy Lân đang quan sát cảnh tượng xung quanh lập tức hóa thành hỏa diễm bay trở về lòng bàn tay của hắn, Hàn Vũ Thiên vung nhẹ lên ngũ sắc hỏa diễm bắt đầu bao trùm lấy toàn bộ cơ thể to lớn của Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn, ngũ sắc hỏa diễm chui vào trong từng ngóc ngách trong cơ thể yêu thú bắt đầu thành tẩy đi ma khí ẩn chứa bên trong, ở trong trái tim của Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn lại có một dấu ấn hắc ám liên tục dùng ma khí trấn áp linh lực và ngăn cản v·ết t·hương của nó khôi phục, ngũ sắc hỏa diễm xâm nhập vào bên trong đã làm cho ma ấn kịch liệt phát tác, Thiên Ma Tôn rít lên long âm đau đớn phun ra một ngụm máu đen sẫm kèm theo đó là ngũ sắc hỏa diễm thiêu đốt bên trong, Hàn Vũ Thiên cau mày nói:
"Ngươi ráng chịu đựng một chút."
Tay còn lại của Hàn Vũ Thiên nổi lên bạch hỏa cũng bắt đầu xông thẳng vào trong cơ thể của cự long, Mộc Thiên chưởng ra vô lượng sinh mệnh lực liên tục điều trị thương thế cho Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn, dưới áp chế của hai loại hỏa diễm cùng với sinh mệnh dồi dào làm cho ma ấn ngày càng suy yếu, không lâu sau đó ma ấn tiêu tán cùng với đó là tiếng rống vang vọng thương khung của Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn, nó bay lượn trên cửu thiên hình thể to lớn che khuất bầu trời cuối cùng là đưa mắt nhìn xuống nói:
"Đa tạ, ta đã chịu thống khổ hơn vạn năm cuối cùng đã tự do tự tại, Hàn Vũ Thiên, ta nợ ngươi một ân tình."
Hàn Vũ Thiên xua tay cười nói:
"Ngươi bảo hộ ta ở trận chiến trước, xem như đây là quà đáp lễ."
Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn phóng ra khí tức kinh người nói:
"Thoát Thai Hóa Cốt, Phi Long Tại Thiên, ta cũng phải đòi lại những gì đã mất rồi."
Một cổ lôi lực kinh người phóng lên thương khung xuyên thủng tầng mây đâm thẳng vào kết giới vô hình của thế giới mới dùng lại làm cho toàn bộ sinh linh phải chú ý tới lôi trụ kia, Chiến Đạt Xá cau mày nói:
"Mới bao nhiêu thời gian? Sao nó lại trở về đỉnh phong rồi, thương thế không lẽ đã khỏi rồi?"
Đại lục Bách Yêu là nơi vạn yêu cư trú cũng là cứ điểm của toàn bộ yêu tộc trong thiên hạ, Yêu Hoàng Cung mấy vị Thần Tổ yêu tộc không biết từ khi nào đã tập hợp đầy đủ tại đây quan sát lôi trụ cùng nhau bàn tán:
"Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn cuối cùng đã trở lại, Long Nhân Tộc phải đón nhận một đợt hạo kiếp rồi đây."
"Ma Hoàng đã không còn trên thế gian để ngăn cản cơn phẫn nộ của Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn, dù là ba vị Ma Đế bất phàm cũng khó có thể bảo toàn được."
"Suy cho cùng thì bách tộc cũng gây ra không ít phiền toái cho hắn lúc hắn bị Ma Hoàng đả thương, vạn năm trôi qua mối nhục này cuối cùng cũng nên trả rồi."
"Đây là chuyện riêng của hắn, chúng ta tốt nhất đừng nhúng tay vào."
Lục địa ma tộc, Ma Thiên Sơn hội tụ vô số cao thủ ma tộc bao gồm cả Thần Tổ ẩn nấp nhiều năm chưa xuất thế, tất cả đều cung kính đứng trước ba bảo tọa hắc ám như chờ đợi một điều gì, hơi thở ma mị truyền ra làm cho toàn bộ cúi đầu không dám đối diện trực tiếp với ba vị ngồi trên bảo tọa kia, không ai khác chính là Ma Đế Tủy Dực, Ma Đế Hoàn Liêm và Ma Đế Tử Nghiên, Tủy Dực cười nói:
"Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn đã thoát ra được ma ấn của hoàng, nhưng đáng tiếc là chúng ta cũng không còn như xưa nữa, nếu hắn dám đến thì bỏ mạng tại đây đi."
Hoàn Liêm ngước nhìn trời xanh cười nói:
"Bằng hữu của hoàng cũng đã tới được đây, xem ra đại lục nhân tộc sẽ càng thêm náo nhiệt."
Tử Nghiên uống một ngụm huyết ma thú thở ra một hơi trọng khí nói:
"Với tính cách của đám gia tộc nhân loại kia, ta đoán bọn chúng sẽ tìm mọi cách để triệt tiêu đi cái gọi là thiên tài vạn cổ, Hàn Vũ Thiên sắp tới gặp không ít phiền toái."
Đại lục Dị Vực là nơi toàn bộ dị tộc hội tụ lại và ẩn cử, nói là đại lục chi bằng nói nó là một toà thế giới thiên thê thì đúng hơn, đại lục này chồng lên đại lục khác như một nấc thang là thủ bút của một vị Thần Nữ Long Nhân Tộc thời kì thái cổ lưu lại đến tận bây giờ, Dị Vực đại lục đi đầu bảy tộc mạnh nhất gọi là Thất Hoàng Dị Tộc bao gồm Long Nhân Tộc, U Viêm Huyền Ảnh tộc, Thái Thản Cự Nhân tộc, Cửu Huyễn Thải Điệp tộc, Huyết Lôi Côn Bằng tộc, Ngân Xí Thần tộc và cuối cùng Thác Thiên Cự Viên tộc.
Long Nhân tộc thì Hàn Vũ Thiên cũng đã gặp qua ở Thiên Vực, còn về phần Cửu Thải Huyễn Điệp tộc đừng nói là gặp hắn còn đang có một vị trong Vạn Niên Cung không ai khác chính là Cửu Huyễn, bề ngoài Cửu Huyễn Thải Điệp tộc y hệt nhân tộc nhưng lại mang trong mình vẻ đẹp nghiên nước nghiên thành, dù nam tử hay nữ tử trong tộc này đều là tuyệt sắc thuộc vào đệ nhất, thời thái Cửu Huyễn Thải Điệp tộc là đại tộc đứng đầu về nhan sắc, nhưng thực lực và sức chiến đấu của họ cũng phải thuộc dạng tầm thường, tinh thông tinh thần công kích và huyễn ảnh chính là điểm đáng sợ nhất của tộc này, có thể vô hình dùng tinh thần hoặc huyền ảnh công kích làm đối phương c·hết đột ngột mà không ai nhận ra, là một tộc sát thủ người người phải kh·iếp sợ, nhưng dị tộc xưa giờ điều khó khăn nhất vẫn là sinh sản hậu bối, dần dần tộc này theo thời gian cũng vì số lượng tộc nhân giảm mà bắt đầu ẩn mình, hiện tại Cửu Thải Huyễn Điệp tộc trên dưới còn không quá ba trăm nhân khẩu, Cửu Huyễn có lẽ là tộc nhân duy nhất của tộc này lưu lạc ra bên ngoài.
Long Bạch trong thời gian này đã đột phá Thần Cảnh còn là cường giả có thiên phú thành Tổ nhất trong tộc, huyết mạch hoàng tộc còn có truyền thừa hoàn chỉnh của long nhân tộc thái cổ, Long Hoàng Long Đế Thiên đã tuyên bố sau khi Long Bạch đột phá viên mãn sẽ được kế vị Long Hoàng tiếp theo trong tộc, để dẫn dắt long nhân tộc trở về thời kì đỉnh cao năm xưa, lãnh địa long nhân tộc nằm sâu trong một đầm lầy có thể nói to đến ức vạn dặm tràn ngập yêu thú và hoàng thú sinh sống, nơi này ma mị và đáng sợ, ở trung tâm lại được một kết giới bao phủ bên trong là hoàng cung của tộc long nhân, Long Đế Thiên mở bừng hai mắt nhìn lên cổ khí tức kinh người từ phía đại lục nhân tộc, hắn cau mày biến mất tại hoàng vị lần nữa là ở đại sảnh đang tập trung rất nhiều cường giả.
"Tham kiến Long Hoàng bệ hạ."
Sự xuất hiện của Long Thiên Đế đã dẫn tới mọi người chú ý đều cung kính thi lễ với vị Long Hoàng này, Long Thiên Đế cau mày nói:
"Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn đã hoàn toàn khôi phục, ta đoán điều đầu tiên hắn làm chính là đi đến Dị Vực đại lục này, xem ra long nhân tộc phải đối mặt với thứ tai họa sắp tới."
Ba vạn năm trước sau khi Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn bị Ma Hoàng đã bại trọng thương thì Long Hoàng, hay nói đúng hơn là vị Long Hoàng đời trước của long nhân tộc đã ra tay động thủ, c·ướp lấy long châu mà Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn dùng cả đời để ngưng tụ ra, nó chứa đựng bản nguyên long huyết cường đại tới mức khó tưởng, đây là thứ tương lai sẽ giúp Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn hóa long, nhưng lại bị vị Long Hoàng đời trước c·ướp mất, hiện tại long châu kia vẫn còn nằm sâu bên trong mật thất long nhân tộc, còn vị Long Hoàng kia vì tham ngộ long châu thất bại đã bị phản phệ hao tổn sinh mệnh và thọ nguyên mà c·hết, Long Đế Thiên kế vị cũng là tiếp tục theo đuổi việc tham ngộ long châu của Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn, nếu thực sự có thể hấp thu được long châu sẽ giúp cho long nhân tộc có một bước đột phá đạp vào Thần Hoàng như vạn năm trước.
Một vị long nhân tộc lão già sừng trên đầu đã bị gãy một cái, cái còn lại cũng không khá hơn là bao cũng tràn ngập vết cắt, lão là huyền thoại sống của long nhân tộc cũng như huyền thoại sống của Tô Lăng giới, Long Tuyệt lão nhân gia sống đã hơn mười hai vạn năm vượt xa tuổi thọ thường có một vị Thần Cảnh đại viên mãn, lão từng là một chiến thần khuynh đảo thiên hạ với hùng danh là Đồ Thần Chiến Tướng, Thần Cảnh đại viên mãn c·hết trong tay lão phải được tính hơn trăm, Thần Tổ thực lực cũng phải ngã xuống hơn chục vị thời điểm năm đó, những vị Thần Hoàng nổi danh bây giờ vào thời điểm Long Tuyệt nổi danh vẫn còn chưa có tiếng tăm gì, luôn lấy Đồ Thần Chiến Tướng làm tượng đài để phát triển, toàn bộ sinh linh trên Tô Lăng giới kẻ có thể xưng hô ngang vai vế với Long Tuyệt chỉ đếm trên đầu ngón tay, Long Tuyệt thở dài nói:
"Năm đó lão phu bế quan không nắm bắt được tình huống bên ngoài, khiến cho long nhân tộc gieo xuống một mối thù sâu đậm đến vậy, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn bản thân đã là giao long trải qua tám lần độ kiếp tẩy huyết, cùng với long châu trải qua lần thứ chín độ kiếp là có thể hóa rồng, vậy mà tiểu tử Long Trấn lại dám ra tay c·ướp đoạt long châu của nó, hiện tại lão phu đã như đèn sắp cạn dầu không có tự tin đánh bại được Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn."
Long Thiên Đế ôm quyền cung kính nói:
"Lão tổ yên tâm, trẫm sẽ cố gắng hết sức để tham ngộ long châu giúp cho long nhân tộc có bước đột phá, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn khi đó sẽ không còn là mối uy h·iếp."
Long Tuyệt lắc đầu thở dài bước chân nặng nề hướng về sâu trong hoàng cung mà bước đi âm thanh phiền não nói:
"Dùng thành quả tu luyện của người khác căn bản là không thể tiến xa được, nếu huyết mạch hoàng tộc trở về sao còn cố chấp bám lấy thứ vốn không thuộc về mình? Lão phu đã già không còn có thể nhúng tay vào chuyện trong tộc được nữa, Long Hoàng ngươi là tộc trưởng của long nhân tộc, lão phu nhắc nhở ngươi một chút, phải đặt an nguy của toàn tộc làm trọng, đừng quá ham mê sức mạnh mà khiến toàn tộc diệt vong."
Long Đế Thiên nắm chặt nấm đấm quay đầu rời đi thở dài nói:
"Lão tổ yên tâm, chuyện ta làm cũng là vì long nhân tộc."
Hàn Vũ Thiên sau khi đột phá Chí Tổ đã hoàn toàn có thực lực áp đảo Thần Cảnh tầng một và hai, nếu mở ra tăng phúc Vạn Pháp Bất Xâm thì thần lực và thần uy cũng chẳng thể đả động gì đến hắn, chiến lực lại có thể đấu với trung vị Thần Cảnh một trận sống mái, Hàn Vũ Thiên ngồi ở đại sảnh Vạn Niên Cung cùng với cao tầng Bích Ly, Đông Hoàng, Hoàng Thất Vân Gia hội tụ lại mở ra một cuộc thảo luận làm mọi người phải kh·iếp sợ.
"Lão đệ, ngươi đang đùa với chúng ta phải không? Đánh chiếm những đế quốc xung quanh bằng vào bốn cái thế lực nào thôi sao?"
"Hàn Vũ Thiên, ta biết ngươi rất lợi hại, nhưng cũng phải nhìn vào hiện tại mà phán đoán tình huống."
"Tuy chúng ta đều là Thần Cảnh, nhưng những đế quốc kia tương tự cũng có Thần Cảnh tọa chấn, nếu không may bại trận thì hoàng thất ta sẽ phải là kẻ đứng mũi chịu xào."
Ba người đứng đầu lập tức khuyên ngăn sau khi nghe thấy Hàn Vũ Thiên muốn thôn tính những đế quốc xung quanh đây, bọn họ đúng là đã phát triển hơn rất nhiều sau cuộc chiến với Mộng Thiên Quốc, c·hiến t·ranh chính là phương thức đơn giản thô bạo cũng là cách có được tài nguyên nhanh nhất, tài nguyên tu luyện không còn thiếu thốn đã giúp cho tu sĩ trong thế lực mình đột phá không ít, Bích Ly Tông Thần Cảnh có một, Chuẩn Thần có ba vị, Bán Thần năm vị, Đạo Tổ thì có gần ba mươi vị là thế lực mạnh nhất hiện tại ở Mãn Châu Quốc này, Đông Hoàng Tông Thần Cảnh có một, Chuẩn Thần có ba, Bán Thần được bốn vị cùng với hai mươi vị Đạo Tổ trong tông, hoàng thất và Đông Hoàng Tông có thể nói là y hệt nhau về thực lực tổng quát, Hàn Vũ Thiên ngồi ở ghế cười nói:
"Các vị đúng là lo lắng không sai, nhưng nếu là trước kia thì ta cũng không dám mạo hiểm như vậy, hiện tại thì..."
Hàn Vũ Thiên búng tay khí tức Đạo Tổ xông thẳng lên cửu thiên tầng tầng lớp có hơn trăm vị Đạo Tổ, toàn bộ người đem theo từ phế địa tới đây còn không quá mười năm đã hoàn toàn bước vào Đạo Tổ, tài nguyên phong phú cùng với việc không có sự ràng buộc của thiên địa pháp tắc, người của phế địa đã triển lộ ra mặt tu luyện kinh người của mình, Bích Ly lão tông chủ nhướng mày nói:
"Lão đệ, ngươi như thế nào lại có được nhiều cường giả Đạo Tổ như vậy?"
Cường giả Đạo Tổ đặt trong các đại gia tộc hay thế lực lớn cũng không có nổi hơn trăm vị với khí tức mạnh mẽ bậc này, đem ra so sánh thì với lượng tu sĩ Đạo Tổ này thì Hàn Vũ Thiên đủ ăn đứt hơn nửa thế lực trên đại lục nhân tộc, nhưng chỉ dựa vào Đạo Tổ cảnh cũng không thể lật trời trước mặt Bán Thần hay Chuẩn Thần chứ đừng nói tới Thần Cảnh, Vân Chính thở dài nói:
"Vũ Thiên tiểu huynh đệ, chiến lực này của ngươi đúng là không tầm thường một chút nào, nhưng mà chiến lực đỉnh cao cũng chỉ mình ngươi thì có thể làm được đại sự sao?"
Còn chưa dứt lời long âm phát ra cột lửa thao thiên, Tiêu Hao bước ra từ trong đám lửa tu vi phiêu miễu Chuẩn Thần cấp bậc, kế đó là hai lão già Cố Mạch và Phùng Càn Dương cũng là Chuẩn Thần, Hàn Vũ Thiên cười nói:
"Thực lực như vậy cũng xem là tạm được rồi."
Khư Hoàn nhướng mày nói:
"Không biết Vũ Thiên huynh đệ định đánh chiếm đế quốc nào?"
Hàn Vũ Thiên trầm ngâm một lúc cười nói:
"Toàn bộ đế quốc phụ thuộc vào Phúc Hải Thánh Quốc, chỉ cần là kẻ có liên quan đều phải đánh đến hôi phi yên diệt."
"Phúc Hải Thánh Quốc?!"
Ba thế lực đồng loạt đứng dậy vẻ mặt kinh hãi không dám tin được vào tai của mình, Hàn Vũ Thiên vẻ mặt bình thản, Bích Ly lão tông chủ cười gượng nói:
"Hàn Vũ Thiên, ngươi đang đối đầu chính là thế lực nhất lưu trên đại lục, cao thủ nhiều như mây, cường giả nhiều như mưa, chúng ta nếu mạo hiểm sẽ vạn kiếp bất phục."
Đột nhiên một hư ảnh cao trọc trời xuất hiện cái bóng khổng lồ che phủ toàn bộ đám người ở phía bên dưới, Thất Bảo Thần Chủ cùng với Tà Ma Hổ cũng đồng loạt hiện thân, Thất Bảo Thần Chủ cười nói:
"Chỉ là một cái Thánh Quốc, đám các ngươi cũng sợ hãi sao?"
"Ba vị Thần Cảnh!! Chuyện này..."
Ba người Bích Ly, Vân Chính và Khư Hoàn vẻ mặt kinh ngạc khi cảm thụ được thực lực chân chính của đám người vừa tới lãnh thổ Mãn Châu Quốc này, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn đúng là đại danh đỉnh đỉnh, nhưng đặt ở một cái tiểu quốc như Mãn Châu thì không kẻ nào biết tới hung thần như nó, ngay cả Tử Ma Hổ là yêu thú phệ thần cũng không được biết đến, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn cười nhạt nói:
"Ba vị thần? Nghe có vẻ hơi nhạt nhẽo."
Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn và Tử Ma Hổ lập tức rống lên thiên địa pháp tắc cùng với thần uy phóng thẳng lên trời khuếch đại thanh âm ra xa toàn bộ bát phương, từ khắp nơi trên bốn đại lục sâu trong sơn lâm, tận đáy hải dương hay là giữa thiên không truyền tới mười mấy đạo khí tức kinh người như đáp lại tiếng rống triệu hồi của hai bậc đại hung thú, giao long ẩn sâu trong hải dương và thiên không lập tức hiện thế gồm có 9 đầu giao long khác nhau thức tỉnh, trong sơn lâm của bốn đại lục lớn cũng có bốn đôi mắt rực đỏ bừng tỉnh rống lên hổ khiếu đáp lại lời gọi của Tử Ma Hổ và Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn.
Rất nhanh sau đó những yêu thú kia dùng tốc độ nhanh nhất hướng đến tiểu quốc nhỏ bé không kẻ nào biết tới này, vô số yêu thú khi thấy được những vị đại yêu ngủ say thức tỉnh đều là cung kính cúi đầu với những nơi mà bọn nó bay vụt qua, toàn bộ đại lục nhân tộc chấn động dữ dội kèm theo đó là từng đợt náo động truyền ra từ biên giới bát vực.
"Là Địa Huyết Giao Long đang công phá kết giới, nó không phải đã ngủ sâu trong đại hải ở Đại Lục Bách Yêu sao?"
"Kia là Huyền Thiên Ly Long, nó không phải cũng ẩn cư vạn năm rồi ư?"
"Chí Hỏa Tích Long cũng đang điên cuồng công kích."
"Ma Loan Phong Long."
"Độc Lân Ngân Long."
"Chu Huyệt Tử Long."
"Cổ Ngục Tà Long."
"Chúc Linh Bạch Long."
"Cửu U Lam Hoàng Long."
"Ngọc Dạ Ám Hồn Long."
Toàn bộ đại lục nhân tộc tứ phía đón nhận chính là công kích điên cuồng của chín đầu giao long mạnh mẽ cấp bậc đại viên mãn Thần Cảnh, sự xuất hiện bất ngờ này khiến họ không kịp trở tay, kết giới rất nhanh đã bị phá mà cửu đầu giao long này lại không gây hại cho bất kì ai, bọn nó xông tới trung tâm của tiếng rống kinh thiên kia.
"Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn, nó đang kêu gọi Cửu Long Tổ Sào, vạn cổ tương truyền dưới sự thống ngự của Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn là chín đầu giao long nổi tiếng nhất khắp Tô Lăng giới, chín đấu giao long tu vi không chỉ mạnh mẽ mà còn có vô số yêu thú huyết mạch long làm thuộc hạ, số lượng tính phải là từ trăm vạn, vạn vật mang trong mình long huyết đều gọi cửu đầu giao long là tổ cũng tề tựu về nơi mà bọn chúng sinh sống, từ đó nơi mà có một trong chín đầu giao long cự ngụ được gọi là Long Tổ Sào, chín con đồng dạng là Cửu Long Tổ Sào, một khi cửu long tề tựu cũng là lúc nhân gian gặp đại kiếp Thịnh Nộ Long Thần."
Tần Thạch Vỹ cau mày thân hình của lão lập tức biến mất đứng ở hư không nhìn lấy cửu long tề tựu, lão sống cũng hơn cả hai vạn năm cũng từng chứng kiến qua một lần Thịnh Nộ Long Thần, thập long vũ động vạn long tàn phá chúng sinh hóa thành huyết hải không cách nào ngăn cản được, lão khi còn trẻ cũng là thiên kiêu chi tử từng đối mặt qua một lần hạo kiếp năm đó, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn chia sẻ năng lực long châu cho cửu long giúp thực lực của chúng tăng mạnh đến Thần Tổ, cùng với nhân tộc hai vạn năm trước nhấc lên chiến hỏa vô biên, Tần Thạch Vỹ là ngay lần hạo kiếp đó suýt nữa bị Cổ Ngục Tà Long một ngụm nuốt sống, nhung may mắn Thần Hoàng ra mặt ngăn cản hành động càn quấy của thập long, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn nhượng bộ lui binh cũng để cho cửu long phân tán khắp nơi, lão mới nghĩ tới thôi lại như mới vừa xảy ra trước mắt.
"Đại trưởng lão, Cửu Long Tổ Sào hiện thế e là tai họa Thịnh Nộ Thần Long lần nữa sẽ lại tái diễn."
Một vị trung niên nữ tử phía sau ôm quyền vẻ mặt sợ hãi thông báo tin tức vừa nhận được cho lão, Tần Thạch Vỹ vuốt râu cười nói:
"Thập trưởng lão không cần quá lo lắng, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn không còn long châu sẽ không làm càn như trước kia, cứ theo dõi bọn chúng."
Những trưởng lão lúc này mới ý thức được cuộc chiến năm đó bầy giao long kia thắng là đều nhờ vào long châu bảo vật của Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn tăng phúc mới có thể bành chướng ở đại lục nhân tộc, hiện tại thì long châu không còn dựa vào một vài con giao long tu vi đại viên mãn đặt ở đại lục nhân tộc, nếu không cuộn mình thì rất có thể sẽ vạn kiếp bất phục.
Thời gian không lâu sau chín thân ảnh to lớn chỉ kém một phần hai Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn xuất hiện ở giữa bầu trời Mãn Châu Quốc, tiếp theo đó hổ khiếu vang vọng thêm bốn đầu yêu thú khác tới, là Thủy Liêm Hổ, Khúc Vũ Minh Hổ, La Sát Bạch Hổ và Lục Vĩ Ngọa Hổ, bốn đấu ác hổ này cùng với Tử Ma Hổ tu vi ngang nhau, nhưng luận về vai vế thì bọn chúng phải gọi Tử Ma Hổ một tiếng tổ tông, những yêu thú vừa tới cung kính cúi đầu nói:
"Lão tổ."
Hàn Vũ Thiên liếc nhìn đám yêu thú trên bầu trời cười nói:
"Các ngươi quá to lớn rồi, mau trở thành hình người đi."
Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn thở dài nói:
"E là không thể, bọn ta mang trong mình huyết mạch long tộc tinh thuần cũng là nửa bước chân long, hiện ra hình thái chân chính mới có thể tuỳ ý di chuyển, hình người tuy nói là nhỏ gọn nhưng lại không thể phát huy ra được toàn bộ lực lượng của bọn ta, phụ tải quá lớn nên hoá thành người vô cùng bất lợi."
Hàn Vũ Thiên đương nhiên đã nhận ra được điều này từ trước, bằng không nếu hoá thành hình người để chiến đấu thì sẽ vô cùng thuận tiện, hình thể to lớn đồng nghĩa với việc không thể tránh né công kích của đối thủ, trận chiến với Mộ Dung Chúc lần trước thì Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn không thể né tránh dù chỉ là một đòn, hắn lấy ra một viên ngọc giảng truyền ý niệm vào bên trong rồi lại đưa cho Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn, nó dùng thần thức tiếp thu ngọc giản vẻ mặt liên tục biến hoá cuối cùng lại cười nói:
"Hoá ra có thể ngưng tụ toàn bộ yêu lực và huyết mạch kết thành một viên yêu đan tạm thời, đây đúng là một bí pháp huyền ảo."
Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn ngưng tụ yêu lực vào trong đan điền ngưng kết thành một quả yêu đang thứ hai, hai quả yêu đan xoay tròn điên cuồng công kích nhau, yêu đan công kích dữ dội sau đó ôn hòa trở lại bắt đầu xoay tròn xung quanh nhau như âm dương lưỡng nghi nhãn, cơ thể của Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn cũng vì thế bắt đầu nhỏ lại.
Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn hoá thành hình người là một trung niên hắc bào với vẫy rồng khảm phía trên, bốn cái long giác nhìn như vương mão đội trên đầu, long vĩ phe phẩy tạo ra từng đợt sóng năng lượng vô hình chấn động thiên địa pháp tắc, những vị giao long còn lại thấy vậy cũng truyền thần thức vào trong ngọc giảng, chín vị cũng hoá thành hình người nhìn sơ qua một chút với cơ thể mình cũng là hoàn toàn không có ràng buộc, có thê xuất toàn lực như là bản thể trước đây, Hàn Vũ Thiên chấp tay sau lưng nhìn đám người Bích Ly cười nói:
"Ba vị thấy thực lực như vậy đủ để tranh phong cùng với Phúc Hải Thánh Quốc không?"
Bích Ly khí tức phiêu miễu thần cảnh lão cười vô cùng sảng khoái nói:
"Được, tốt lắm, rất tốt, nếu thực lực cao tầng đã như vậy thì lão phu đây cũng không ngại gì việc khiêu chiến Phúc Hải Thánh Quốc."
Vân Chính vẻ mặt tràn đầy sát ý nói:
"Phúc Hải Thánh Quốc âm mưu huỷ diệt Mãn Châu Quốc, trẫm thân là hoàng đế nhất định phải trả mối thù này."
"Bọn chúng làm nhiều điều ác, khiến nhiều sinh linh vô tội c·hết thảm dưới lưỡi kiếm của mình, vậy chúng ta đâu thể trơ mắt đứng nhìn, g·iết đến cuối cùng."
Khư Hoàn cũng là quyết định cùng với Phúc Hải Thánh Quốc khai chiến, đương nhiên trong chiến đấu sẽ lấy Bích Ly Tông, Hoàng Thất Vân Gia và Đông Hoàng Tông làm chủ đạo, những loại cường giả như Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn và Thất Bảo Thần Chủ là hộ thuẫn cho đám người chinh chiến, Hàn Vũ Thiên vung tay địa đồ bay giữa không trung chỉ về phía nam xa sôi nói:
"Đinh Lan Quốc chính là một cái trụ sở của Phúc Hải Thánh Quốc, tiêu diệt Đinh Lan Quốc cần phải diệt đi trước Lục Hi Quốc và Ngân Nguyệt Quốc cùng với Hư Hưng Quốc, bọn chúng đều là tay sai cho Phúc Hải Thánh Quốc, vậy ba ngày nữa tiến đánh Ngân Nguyệt Quốc."
Thông tin cấp tốc lan tỏa tứ phía những đế quốc xung quanh nghe tin Mãn Châu Quốc bắt đầu khai chiến những quốc gia phụ thuộc vào Phúc Hải Thánh Quốc, thì lập tức chấn động nhanh chống mở ra kết giới hộ quốc sợ rằng mình chính là kẻ xui xẻo tiếp theo, một ngày sau lại có tin tức những quốc gia xung quanh đã lập ra liên minh để tiêu diệt Mãn Châu Quốc vì tội chống đối Thánh Quốc, chiến sĩ hô khắp thiên hạ từng tiếng chém g·iết kinh người được vang vọng khắp biên giới, Bích Ly Tông phó tông chủ dẫn theo đại quân tiến về phía tây biên ải đang có địch tiến công, Đông Hoàng Tông là Châu Sa mang theo người trong tông hướng về phương bắc, Vạn Niên Cung Tiêu Hạo lấy phía nam làm mục tiêu, Vân Thế Nặc đô đốc lấy phía đông còn lại tiến thẳng biên cương.
Hàn Vũ Thiên ngồi ở Vạn Niên Cung vẻ mặt uy nghiêm ngút trời nhìn lên địa đồ ngắm kỹ từng cái quốc gia bao phủ lấy Mãn Châu Quốc, hắn đứng dậy nhìn về phía một quốc gia tên là Vĩnh Ly Quốc cười nói:
"Ta lấy ngươi khai đao vậy."
Hắn thân hình biến mất ở không trung hóa ra băng hoàng hót lên một tiếng phượng minh vang trời hướng tới Vĩnh Ly Quốc bay đi với tốc độ cực nhanh, Thất Bảo Thần Chủ thì quay người tìm một động phủ bắt đầu bế quan, những vị khác thì vẫn bình thản ngồi trên bảo tọa quan sát bản đồ phía trên.
Băng hoàng bay lượn vài canh giờ đã thấy được địa phận của Vĩnh Ly Quốc, quốc gia này không rộng lớn được như Mãn Châu Quốc nhưng tài nguyên dồi dào bồi dưỡng ra cường giả nhiều vô số, tuy nhiên lại không có một vị Thần Cảnh nào trấn thủ, Hàn Vũ Thiên đứng trên băng hoàng nhìn lấy quốc gia này thản nhiên nói:
"Ta biết các ngươi đã ở đây từ trước, mau xuất hiện đi."
Sáu đạo bóng người xuất hiện bao vây Hàn Vũ Thiên vào giữa, Vĩnh Ly Quốc này đúng là một thế lực không tầm thường một chút nào, nếu so ở thời điểm trước kia sáu vị Chuẩn Thần là đã có thể áp chế được Mãn Châu Quốc, nhưng hiện tại thời thế thay đổi chỉ là sáu tên Chuẩn Thần cũng không có lợi hại được bao nhiêu, lão già trong đó cau mày nói:
"Các hạ là người của thế lực nào sao lại đến Vĩnh Ly Quốc của chúng ta với khí thế ngút trời như thế?"
Hàn Vũ Thiên mỉm cười chấp tay sau lưng nói:
"Ta là Vạn Niên Cung chi chủ, thế lực ở Mãn Châu Quốc, ta đến đây là để tiêu diệt Vĩnh Ly Quốc."
"Ngươi nói cũng thật mạnh miệng, một Mãn Châu Quốc không hề có một chút uy danh nào lại tự tin để một tên Đạo Tổ cảnh đến đây gây sự, bằng vào một ngón tay của ta cũng có thể tiêu diệt được ngươi."
Một thiếu phụ ở trong cất tiếng vô cùng xem thường, hiển nhiên nàng nhận biết rất rõ đây chỉ là một tu sĩ Đạo Tổ cảnh có khí tức cường đại hơn những đạo tổ khác một chút, chứ không hề có thần lực giao động mơ hồ như Bán Thần hay Chuẩn Thần chứ đừng nói tới Thần Cảnh, Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói:
"Vậy các ngươi thử sức với băng hoàng ý niệm của ta, nếu chiến thắng được nó thì sẽ có tư cách đánh với ta một chút."
Hàn Vũ Thiên bay lên không trung ngay lập tức băng hoàng hót vang trời hướng về xung quanh vung cánh phóng ra từng đạo lông vũ bén nhọn, bọn họ dùng ra phòng ngự vậy mà bị đẩy lui trong nháy mắt, sáu người nhìn nhau như đã biết rõ đối phương không hề tầm thường, một người tách ra đấu với băng hoàng, năm vị còn lại chưa kịp động thủ thì băng hoàng đã quấn lấy thêm ba người vào trong chiến đấu như có ý thức riêng của mình, hai người lại ngơ ra một hồi cũng là không để ý tiếp tục truy đuổi thiếu niên kia, Hàn Vũ Thiên đứng yên ở nơi đó sau lưng lần nữa ngưng tụ một đầu băng hoàng khác hướng đến hai người công kích mà tới, hắn thì đứng ở nơi đó quan sát vùng đất bên dưới mặc cho chiến trường ở gần hắn đang liên tục truyền tới những tiếng ầm ầm chấn động, Hàn Vũ Thiên lòng bàn tay ngưng tụ một quả cầu năng lượng tản ra âm hàn chi lực mạnh mẽ chậm rãi thả nó bay lên hư không phía trên, lam quang chiếu rọi như mặt trời thứ hai làm cho ai ai cũng chú ý tới đến khi nó ở độ cao nhất định thì âm thanh bình thản vang lên:
"Lưu Tinh Phán Quyết, Kỷ Nguyên Băng Hà."
Lam quang nổ tung giữa hư không ngàn vạn đạo lưu tinh mang theo băng hàn chi ý lan toả bát phương tầng mây ngưng kết rơi xuống từng đơt bông tuyết tuyệt diễm, lưu tinh rơi xuống nơi nào nơi đó lập tức bị đóng băng, đại địa, hoàng hà, sơn lâm, yêu cầm dị thú, nhân tộc, phàm là những thứ bị băng tinh rơi trúng đều hoá thành băng, chỉ trong nháy mắt bên dưới ngàn vạn dăm đã hoá thành một kỷ nguyên băng hà đúng nghĩa, rất nhiều cao thủ Đạo Tổ hay Bán Thần đồng loạt ra tay ngăn cản lưu tinh nhưng số lượng lưu tinh rơi xuống quá nhiều không cách nào ngăn cản được hết mọi thứ, đột nhiên một trận pháp khổng lồ từ một tông môn nào đó khởi động tạo thành một vòng trận ngăn cản được rất nhiều lưu tinh rơi xuống, Hàn Vũ Thiên chú ý tới nơi đó liền thấy được một nữ tuyệt mỹ đang cùng các đệ tử lập ra trận pháp ngăn cản, ở trong trận pháp có rất nhiều sinh linh cư trú vô cùng sợ hãi, nàng ta ý chí kiên cường hai tay vũ động trường kiếm trước ngực liên tục xoay tròn thôi động trận pháp tới cực điểm.
"Tất cả không được bỏ cuộc, Bạch Nguyên Tông dù bỏ ra đại giới cũng phải ngăn cản được những quả lưu tinh này."
"Vâng đại sư tỷ!"
Tất cả đệ tử đồng loạt ra tay trong mắt bọn họ tràn ngập kiên định không hề lùi bước, từ trong Bạch Nguyên Tông lao ra mấy thân ảnh già nua đều là trưởng lão cấp cao ở bên trong tông, nhưng tu vi cao nhất cũng chỉ là Đạo Tổ đại viên mãn mà thôi, còn chưa có ai đạt tới Bán Thần cảnh, những trưởng lão kia mắt thấy trận sắp vỡ cùng lập tức truyền lực vào lấy nữ tử tuyệt mỹ kia làm trung tâm điên cuồng thôi thúc lực lượng đại trận.
Hàn Vũ Thiên đứng quan sát một tông môn tam lưu đang điên cuồng bảo hộ sinh linh vô tội thì cười nhạt, ngón tay hắn chỉ đến nhẹ nhàng hạ xuống một quả lưu tinh từ bên trong xoẹt tới với tốc độ kinh người trực tiếp đâm vào đại trận làm cho nó chấn động dữ dội từng vết nứt điên cuồng xuất hiện, chúng đệ tử điên cuồng thổ huyết bao gồm cả nữ tử ở hạch tâm trận pháp, mấy trưởng lão cũng là kinh sợ miệng cũng là tràn ra máu tươi, nữ tử phát ra hào quang cực thịnh trong nháy mắt từ Đạo Tổ trung vị bức phá thẳng tiến thực lực tới thượng vị đỉnh phong, nàng ta đang đốt cháy sinh mệnh của mình để duy trì trận pháp.
"Ngu xuẩn, Ngô Dung ngươi dừng lại cho lão phu."
Một trưởng lão kinh sợ muốn từ bỏ đại trận để ngăn cản nàng ấy đốt cháy sinh mệnh, nhưng nếu lão rời bỏ trận pháp sẽ yếu đi sinh linh bên dưới toàn bộ sẽ c·hết, một thân ảnh xuất hiện sau lưng Ngô Dung một trung niên thanh bào vỗ một chưởng vào trong ngực nàng ngăn cản luồng sinh mệnh điên cuồng cạn kiệt kia, nội lực truyền vào trận pháp vốn sắp vỡ lại ổn định như cũ.
"Tông chủ."
"Sư tôn!"
Những trưởng lão và Ngô Dung thấy được người tới là tông chủ thì không khỏi vui mừng, Hàn Vũ Thiên ngón tay lại hạ xuống thêm một đạo lưu tinh giáng xuống chồng lên đạo thứ nhất, Ngô Dung phun máu đã trọng thương sắp c·hết mà tông chủ Bạch Nguyên Tông cũng là chấn động thân hình bắt lấy vai của nàng ném về phía sau bản thân đứng làm trung tâm trận pháp, thôi động trận pháp tới cực điểm nhưng vẫn là không thể ngăn cản được sức mạnh kinh khủng này, trận pháp vỡ ra vô số tu sĩ phun ra máu trọng thương nghiêm trọng, lưu tinh phía trên không còn thứ gì ngăn cản lập tức trút xuống như mưa, tưởng chừng cảnh tượng vạn linh hoá băng sẽ xuất hiện thì một đạo cuồng phong quét ngang làm cho toàn bộ lưu tinh tan biến, Hàn Vũ Thiên đứng ở hư không nhìn xuống đám người cười nói:
"Các ngươi rất kiên cường, bản cung chủ thật ưa thích những loại người như vậy, xem như hôm nay các ngươi may mắn được ta tha cho một mạng, dù bên ngoài có xảy ra chuyện gì thì các ngươi cũng đừng nhúng tay, bằng không kết cục sẽ thê thảm hơn vừa rồi."
Hắn vung tay một đạo sinh mệnh lực cuồng cuộn truyền xuống bên dưới cấp tốc khôi phục cho toàn bộ người của Bạch Nguyên Tông, Ngô Dung trọng thương ngất đi được sinh mệnh khôi phục cũng nhanh chóng tỉnh lại, Hàn Vũ Thiên ngẩn đầu nhìn sáu vị Chuẩn Thần đang chật vật với hai đầu băng hoàng của hắn, ngay khi hắn chuẩn bị g·iết tới những địa phương tiếp theo thì bên dưới truyền tới âm thanh yếu ớt:
"Cầu xin ngài đừng làm hại những sinh linh vô tội."
Hàn Vũ Thiên đưa mắt nhìn tới chính là Ngô Dung đang quỳ gối trên đất, tông chủ Bạch Nguyên Tông cũng khẩn thiết quỳ xuống cùng toàn bộ sinh linh trong tông quỳ xuống nói:
"Ta không biết Vĩnh Ly Quốc đắc tội ngài ở điểm nào, nhưng xin ngài ra tay rộng lượng đừng ra tay với những kẻ vô tội ngoài kia, ta khẩn xin ngài hãy tha cho những sinh linh vô tội một con đường sống."
Hàn Vũ Thiên không quan tâm tới bọn họ mà bàn tay hạ xuống một cái kết giới bao phủ lấy Bạch Nguyên Tông, bất kì lưu tinh nào rơi xuống cũng lập tức hoá thành hư vô, hắn đột nhiên hoá thành làn khói màu lam lạnh lẽo hướng tới nơi khác bay đi với tốc độ cực nhanh, Hàn Vũ Thiên mang theo Cửu Hàn Kiếm lướt ngang qua hư không, phàm là tu sĩ Thánh Tông trở lên đều c·hết dưới một kiếm này của hắn, khí tức quỷ dị không khác nào sát thủ ẩn mình chỉ trong thoáng chốc hắn đã g·iết vài trăm người, một nhóm tu sĩ Đạo Tổ hơn mười người đang tụ tập lại một chỗ, ánh mắt hắn chuyển động màu lam quỷ dị bắt đầu lập loè thân ảnh hoá ra tám đạo bóng mờ khác trong tay cũng cầm trường kiếm tách ra khắp nơi.
"Cửu Ảnh Băng Đoạn Bách Sát."
Chín thân ảnh vây lấy hơn mười vị Đạo Tổ lướt ngang qua để lại vô số vết cắt giữa hư không, cả ngàn vết cắt chỉ trong nháy mắt, đám người kia phát ra vô số tiếng kêu thống khổ cuối cùng ngã xuống không còn hơi thở sự sống, Hàn Vũ Thiên bước ra từ làn khói, tám hư ảnh cũng nhập lại làm một vào hắn, mấy vị cường giả Chuẩn Thần trên bầu trời sắc mặt kinh sợ nói:
"Các ngươi mau động thủ, đừng để hắn tiếp tục p·há h·oại!"
Rất nhiều Bán Thần vốn đang ngăn cản lưu tinh nghe thấy lời này cũng lập tức từ bỏ bảo hộ để việc này lại cho mấy vị Đạo Tổ trong thế lực mình, hai mươi vị Bán Thần bao vây lấy Hàn Vũ Thiên vào giữa, hai mươi người này liên thủ thì bất luận là ai cũng phải kiên dè, nhưng Hàn Vũ Thiên ở đó vẫn một mực bình thản bất động thanh sắc, hắn cười nói:
"Các ngươi suy nghĩ thông suốt hết rồi chứ?"
Mấy vị Bán Thần không nói nhưng khí tức bộc lộ ra ngoài cũng đủ thấy được bọn họ là đã chuẩn bị chiến đấu, Hàn Vũ Thiên cũng là thở ra một hơi sương hàn làm cho không khí xung quanh trở nên lạnh lẽo hơn rất nhiều, hắn liếc nhìn hai mươi vị bán thần, mà những vị này cũng là lập tức động thủ không cho hắn có cơ hội chống cự, rầm một tiếng vang rền khói bụi mù mịt hai mươi vị vậy mà công kích lên một thân long lân, một đầu băng long uy nghiêm bộc lấy Hàn Vũ Thiên ở bên trong không có đòn công kích nào lọt qua được long thể.
"Cái gì?"
"Cứng đến vậy sao?"
Bọn họ kinh ngạc khi công kích toàn lực của mình lại không hề hấn gì đối với băng long trước mặt, Hàn Vũ Thiên bàn tay nâng lên long âm gào thét băng phong thổi quét thiên địa như thất sắc đẩy lui toàn bộ, hắn vung kiếm từng đạo băng liên bay ra hướng đến Bán Thần xung quanh công kích tới, băng liên tuyệt đẹp thanh tĩnh nhưng sau vẻ ngoài ấy lại mang trong mình năng lực bạo nộ cường lại, Băng Liên Sinh Bạo là một chiêu trong Băng Tiên Điển, sát thương quần thể vô cùng to lớn.
"Đáng ghét! Hắn là Đạo Tổ tu sĩ sao lại có thể tạo ra được hai đầu phượng hoàng mạnh mẽ tới vậy, chúng ta không thể chiến đấu lâu dài như thế này mãi, bằng không những tên ngốc sẽ sớm b·ị đ·ánh bại."
Đám Chuẩn Thần chật vật với hai đầu băng hoàng giằn co thời gian lâu như vậy cũng đã làm cho Vĩnh Ly Quốc này tổn thất không nhỏ, sáu vị Chuẩn Thần hợp lại một chỗ nhất kích ngưng tụ đánh ra đã ngay lập tức phá tan hai đầu băng hoàng của Hàn Vũ Thiên, ngay lập tức hướng về nơi nay mà lao tới, Hàn Vũ Thiên đang từng kiếm chém ra từng đạo Băng Liên Tuyết Nhiên phong thái vô cùng nhàn nhã không nhanh không chậm, hắn cũng có thể cảm nhận được băng hoàng bên kia đã bị huỷ nhưng vẫn không có động thái gì tiếp theo.
Mấy tên Bán Thần chật vật không tả nổi, chỉ một kiếm không có kẻ nào ngăn cản được liên tục nhận thương thế thoái lui không ngừng, Hàn Vũ Thiên cũng chỉ là đang muốn dùng bọn chúng luyện tay để xem lực lượng Chí Tổ có thể phát huy được bao nhiêu phần thực lực của mình, nhưng theo hắn thấy dù hạ thấp thực lực ngang với một tu sĩ Chí Tổ thông thường cũng không thể nào trong thời gian ngắn g·iết nhiều Bán Thần cường giả như vậy, tuy có thể mài c·hết nhưng không thể nhất kích tất sát, mà Bán Thần và Chuẩn Thần cũng không thể g·ây t·hương t·ích lên cơ thể của Chí Tổ, nhục thể đạt tới Chí Tổ liên tục thổ nạp thiên địa linh khí một cách điên cuồng cho dù có gây ra thương thế cũng lập tức khôi phục mà không cần tới sự trợ giúp của Mộc Thiên, không ai trong đám người Bán Thần này có đủ khả năng tạo ra thương tích thật sự với hắn cũng chỉ một vài vết xước thoáng qua rồi lại khôi phục.
"Ngươi đây rồi tiểu tử, gây ra bấy nhiêu tổn thất đã quá đủ rồi!"
"Giơ tay chịu trói."
"Giết hắn."
Ba trong sáu đoàn lưu quang bay tới với tốc độ cực nhanh trong thoáng chốc đã chia ra ba hướng vây Hàn Vũ Thiên vào giữa không cho hắn cơ hội chạy trốn, Hàn Vũ Thiên nở ra một nụ cười ngay cả khi ba vị Chuẩn Thần công kích tới thì hắn đã hóa thành sương hàn tiêu tán, cái bọn họ đánh vào cũng chỉ là một làn khói vô định mà thôi.
"Không tốt, các ngươi cẩn thận!"
Từ trong làn sương lạnh kia đột nhiên hội tụ lại thành một bóng người mờ ảo trường kiếm lướt qua nhắm tới cổ một vị Chuẩn Thần gần nhất mà chém, một vị Chuẩn Thần khác đã kịp thời tới ngăn cản công kích kinh người của Hàn Vũ Thiên, thiên địa rung động pháp tắc tán loạn chỉ một lần giao thủ đã thổi bay hết thảy những người xung quanh, vị ngăn cản một đòn trực diện chỉ là cầm cự được một chút cũng phun máu bay ngược ra ngoài.
Một thanh trường thương cắm thẳng vào đầu hư ảnh kia đã xóa bỏ nó, trường thương quay về trong tay lão già hừ lạnh nói:
"Là một tàn ảnh, chân thân của hắn ở đâu?"
"Lão Ngư phía sau!"
Vị cuối cùng bắt lấy vai của lão Ngư ném qua một bên bản thân đón nhận một kiếm trực tiếp ói máu bay ngược ra ngoài thần lực trong cơ thể tán loạn không ngừng, Hàn Vũ Thiên cười nhạt nói:
"Đúng là dùng thực lực của tu sĩ thông thương khi đạt tới cảnh giới này, cộng thêm sát chiêu của sát thủ vẫn là không đủ g·iết đám Chuẩn Thần, thần lực bao phủ xung quanh cơ thể chúng chính là điểm rắc rối, vậy thì thử một chút nếu trong một thoáng nhận phải vạn đạo công kích, cái gọi là thần lực có bảo hộ nổi các ngươi không, Băng Vô Tung, Hàn Vô Ảnh, Cửu Vạn Đoạn Tinh Sát."
Cửu Hàn Kiếm hóa thành chín thành cùng lúc đó Hàn Vũ Thiên cũng hóa ra thêm tám làn khói lam nhạt bay múa bắt lấy trường kiếm giữa hư không rồi tách ra khắp nơi, chín làn khói tốc độ kinh người vây lấy mấy chục người vào giữa điên cuồng công kích, chín bóng ảnh nhanh nhẹn dứt khoát như là sát thủ ra tay không có chút thương xót, đám người phản kháng lại không bắt kịp tốc độ ra đòn của chín đạo hư ảnh, chỉ trong nháy mắt phóng ngự trên cơ thể đã bị phá hủy, thần lực điên cuồng vận chuyển ngăn cản những vết chém, nhưng tốc độ lưu chuyển của thần lực cũng không nhanh bằng những nhát kiếm của Hàn Vũ Thiên, một khắc trôi qua Hàn Vũ Thiên dừng lại đứng ở không trung, tám đạo hư ảnh cũng hợp lại làm một với hắn, nhìn lại thì đám Chuẩn Thần và Bán Thần bên dưới đã toàn máu tươi ướt đẫm không ai là lành lặn, thần lực cũng là sụt giảm không còn mạnh mẽ như lúc đầu nữa.
"Ngươi chỉ mới là Đạo Tổ, như thế nào lại gây ra thương thế trên người của Chuẩn Thần và Bán Thần? Ngươi rốt cuộc là kẻ nào!?"
"Ta là Hàn Vũ Thiên đến từ Mãn Châu Quốc, các ngươi hợp tác với Phúc Hải Thánh Quốc muốn đem Mãn Châu Quốc diệt đi, vậy thì hôm nay ta sẽ đem Vĩnh Ly Quốc này diệt đi."
Hàn Vũ Thiên dùng ánh mắt kiêu ngạo nhìn xuống đám người đang toàn thân máu tươi bên dưới kia, lão Ngư tức giận nói:
"Ngươi biết sau lưng bọn ta là Phúc Hải Thánh Quốc mà vẫn một mình tới đây, đúng là không xem Thánh Quốc ra gì, nếu đã vậy thì chôn xác tại đây đi, Vĩnh Ly Quốc sẽ làm mồ chôn cho ngươi!"
Lão Ngư vung tay một đạo hào quang màu lam phóng thẳng lên cửu thiên nổ vang một tiếng tạo thành ký hiệu của Phúc Hải Thánh Quốc, những người khác lập tức cung kính cúi đầu thi lễ trước ký hiệu kia, một đại trận từ ký hiệu xuất hiện phát ra hào quang kinh người, bầu trời tối đen như mực từng đạo cuồng phong sấm chớp ầm ầm hiện ra, ba đạo thân ảnh đứng giữa thiên địa chấp tay sau lưng nhìn lấy Hàn Vũ Thiên một cách xem thường.
Ba người này mặc y phục Phúc Hải Thánh Quốc tu vi không đơn giản chính là Chuẩn Thần Vương, vị mặc trường bào đi đầu tên gọi Khương Tự là một trong bốn mươi vị Thánh Hầu của Phúc Hải Thánh Quốc, hai người khác là Tùng Lân và Khánh Niệm cũng là Thánh Hầu, địa vị của bọn họ ở trong Phúc Hải Thánh Quốc cũng là vô cùng cao quý chỉ sau hoàng kim quý tộc chân chính mà thôi, Thánh Hầu là tương lai của Phúc Hải Thánh Quốc, mỗi một vị đều là Chuẩn Thần Vương tu vi thâm hậu chỉ thiếu một bước là sẽ thành Thần, thế nên Phúc Hải Thánh Quốc dốc lòng bồi dưỡng bốn mươi vị Thánh Hầu đã chiếm hai phần mười tài nguyên Thánh Quốc thu được mỗi năm, hoàng kim quý tộc cũng chỉ chiếm lĩnh một phần mà thôi, còn những kẻ mạnh mẽ thì lại hoàn toàn chiếm trọn bảy phần còn lại, suy cho cùng kẻ mạnh chính là kẻ sở hữu tài nguyên nhiều nhất.
Thánh Hầu của Phúc Hải Thánh Quốc rất ít ra khỏi lãnh thổ thánh quốc, phần lớn bọn họ đều ở trong chuyên tâm tu luyện đến khi đột phá mới ra ngoài, hoặc một vài trường hợp như cơ duyên tọa hóa hay gặp gỡ giao hảo thế lực thì mấy vị Thánh Hầu mới được phái đi, ba vị Thánh Hậu đồng thời xuất hiện tại Vĩnh Ly Quốc này cũng có thể thấy được ở đây tồn tại cơ duyên tạo hóa không nhỏ mới thu hút họ đến đây.
"Bổn hầu vốn nghĩ sẽ bình yên khai phá mỏ khoáng thần bí kia, nhưng lại bị các ngươi làm phiền, nói thử xem tội của các ngươi có đáng c·hết không?"
Khương Tự dùng khí tức áp đảo đè nặng lên vai đám người Vĩnh Ly Quốc, khiến họ đang b·ị t·hương lại là toàn thân đau nhức kịch liệt, lão Ngư gấp giọng nói:
"Thánh Hầu đại nhân, bọn ta vốn không dám làm phiền đến các vị đang chuyên tâm tìm kiếm cơ duyên, nhưng có một tên không biết sống c·hết xem thường Thánh Quốc, sỉ nhục thánh uy, chúng ta muốn ra tay trấn áp nhưng không địch lại, mới cầu cạnh sự giúp đỡ của các vị Thánh Hầu."
Tùng Lân nhìn Hàn Vũ Thiên nói:
"Ngươi dám xúc phạm Phúc Hải Thánh Quốc? Một tu sĩ Đạo Tổ nhỏ nhoi làm có lá gan lớn đến vậy? Nói rõ danh tính và thế lực của ngươi để sau khi c·hết bổn hầu sẽ cho bọn chúng tuẫn táng theo ngươi."
"Hàn Vũ Thiên, Mãn Châu Quốc."