Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Không Muốn Xây Hầm Trú Ẩn Nữa!

Chương 31: Hội Sát Thi




Chương 31: Hội Sát Thi

Khi đám người tiến lại gần, 2 bên đối diện nhau họ rất vui vẻ chào đón nhau. Trên mặt điều thể hiện ra sự niềm nở miệng luôn mở lời hỏi thăm nhau.

Cậu bé trước đó vẫy tay chào cha của mình, khi cha cậu bé tới gần, đã không kìm được nóng lòng trèo xuống lưng mẹ mà chạy nhanh lao vào lòng của người cha quái vật của mình.

Cậu bé ước chừng chỉ bốn, năm tuổi. Nhưng trên mặt cũng không có mấy là sợ sệt, khuôn mặt còn mang vẻ tinh khôn lanh lợi.

Năm trước cậu bé đã gặp được cha của mình, mặc dù ban đầu hơi ngượng ngùng, cũng không phải vì cậu sợ chỉ là lúc đó là lần đầu tiên cậu nhận biết cha mình rõ ràng như vậy.

Khi ở nhà cậu bé được mẹ mình kể về người cha vĩ đại của mình. Người đã vì cuộc sống của mẹ và cậu mà chiến đấu chống lại những xác sống đáng sợ.

Dù cha bây giờ nhìn rất là đáng sợ nhưng cậu bé lại nghĩ cha mình rất ngầu. Cha là một vị anh hùng mang sức mạnh chống lại cái ác chứ không phải bọn xác sống đáng ghét ngoài kia.

Cậu bé vùi mình vào tấm thân to bự của cha mình và thốt lên câu nói khiến cho người làm cha nào cũng sẽ day dứt trong lòng.

“ Cha, con nhớ cha…”

Người cha đôi mắt có chút rưng rưng, sống mũi hơi cay. Nhẹ nhàng lấy bàn tay khổng lồ của mình xoa nhẹ đầu an ủi con mình, tay còn lại thì vươn ra ôm lấy người vợ thân yêu. Trong lòng vừa ấm áp vừa tiếc nuối.

Chưa cảm nhận được ấm áp bao lâu thì cậu con này đã không chịu được mà lên tiếng.

“ Cha ơi, con muốn thấy sức mạnh của cha…”

Người cha buôn lỏng tay nhìn vào cậu bé cười nói.

“ À.. vậy đây mới là mục đích chính con lại nịnh bợ ta phải không, nhớ ta hay nhớ những chiêu thức của ta đây, hahaha “

“ Không, không là rất nhớ cha hehe”

Người cha đưa tay lên cằm tỏ vẻ đăm chiêu, nghi ngờ nói.

“ Gần đây ta mới có một chiêu thức tự sáng chế mới “

Nghe thấy cậu bé liền phản ứng lại đôi mắt trở nên tò mò và long lanh, như muốn được xem nó ngay.

“ Con muốn xem, con muốn xem…”

“ Ụa nảy nói nhớ ta mà … hahaa “



“ Con nhớ cả hai, mau cho con xem đi …”

“ Hahaa vậy đi ra bãi đất trống đằng kia, một tí nữa ta sẽ biểu diễn cho con xem sự lợi hại của ta “

Gia đình nhỏ 3 người tiến lại bãi đất trống ở bìa rừng để biểu diễn. Người cha liên tục ta ra cách tư thế bay nhảy đấm bể đá, đá gãy cây. Cậu bé thì liên tục tung hô cổ vũ cha mình, người mẹ thì đứng cạnh xem cười vui vẻ hạnh phúc.

Cô gái khóc khi nãy, thì đang trao một phần quà cho người mà cô ấy thương nhớ.

Đứng trước cô ấy là một chàng trai nửa thân dưới như thằn lằn, khuôn mặt có chút điển trai, khuôn mặt tuy không bị biến đổi gì nhưng từ cổ trở xuống da đã bị biến đổi thành 1 lớp vảy xanh, nó phủ toàn thân của anh. Sau lưng còn có một cái đuôi màu xanh với những chiếc vảy cứng cáp và bén nhọn hơn.

Chàng trai mở phần quà ra dù biết sẽ trong đó có gì, nhưng anh ta vẫn rất thích. Bên trong chính là 1 phần thịt tươi rất to, đối với bán thi nhân thì thịt tươi ngon như vầy cũng rất hiếm và đa số loài động vật đã bị biến thành xác sống, một phần bị săn g·iết rất nhiều.

Dù xác sống vẫn có thể ăn được nhưng chúng toàn là thịt thối rữa, khô khóc khó lòng mà ngon miệng được.

Chỉ có trong thành nuôi gia súc thì mới có nguồn thịt tươi, nhưng cũng không phải ai cũng có thể ăn thoải mái được.

Chàng trai thằn lằn ăn một cách vô cùng thưởng thức, cô gái thì cười hết sức thỏa mãn với phản ứng của anh.

Hai người, một người ăn một người hỏi thăm, họ cùng nhau đi về một chỗ đất trống có bày mấy cái bàn ghế được sắp xếp ra cho mọi người khi gặp nhau ngồi.

Ngoài những người đó cũng có những người khác vô cùng vui vẻ hạnh phúc khi gặp lại nhau.

Có người là bán thi nhân người to khỏe nhưng lại ôm lấy mẹ mà khóc lóc oa oa, kể lể về cuộc sống khổ sở bên ngoài.

Có người thì lo lắng con mình bên ngoài thương tích nhiều thêm.

Các chàng lính gác trên công thành chứng kiến cảnh này cũng thấy ấm áp trong lòng.

Nhưng bọn họ luôn nhắc nhau không được lơ là cảnh giác, vì họ được đào tạo là không thể mất tập trung trong những tình huống như thế này.

Ngoài những bán thi nhân có thể kiểm soát mình thì còn có những bán thi nhân mất kiểm soát cơn thèm thuồng hoặc có ý định g·iết người ăn thịt thì những lúc thế này lại rất thích hợp để trà trộn vào.

Nếu nơi những người trong thành gặp gỡ các bán thi nhân là ở cổng phía Tây thì tại cổng phía Bắc.

Cùng lúc nhóm người của Nuy Viễn đang chuẩn bị lên xe để rời đi. Nhóm người không quá đông. Chỉ gồm chủ tịch Nuy Viễn, bộ trưởng bộ trật tự Alistia và 10 người lính tinh nhuệ cô đào tạo.

Kế hoạch là rời đi trong im lặng và không thể đi quá nhiều người. Như vậy sẽ tranh được nhiều tai mắt và rắc rối khi trong thanh phố có sự vắng mặt của Ngài chủ tịch.

Chiếc xe bọc giáp từ từ khởi động, theo lối mòn tiến thẳng vào rừng xanh về hướng Tây Bắc.



Trong xe cũng không ai nói gì nhiều, nhóm người điều rất kỵ bộ trưởng, bình thường cô ấy rất khó với mọi người.

Bộ trường lúc này lại đang hết sức vui vẻ khi được ngồi gần ngài chủ tịch, khiến cho mọi nhìn với ánh mắt bất ngờ nhưng ai cũng không dám quái dị biểu lộ ra.

Alistia đánh một ánh mắt sắc bén khiến cho ai ngồi nhìn điều phải lấp tức cúi mặt xuống, đủ để thấy bọn họ đã ám ảnh sợ hãi như thế nào.

Lúc này Nuy Viễn thấy không khí có chút ngượng nghịu thì mới lên tiếng.

“ Alistia, cô nghiêm túc lại đi, nhưng vậy mọi người không được tự nhiên lắm đâu”

Alistia lúc này lại quay về phía mọi người với ánh mắt bất thiện. Ai đó điều lông tóc dựng cả lên vội vàng hô.

“ À à.. không đâu ngài Chủ tịch, chúng tôi đang rất tự nhiên haha…”

“ Đúng đúng..đúng..”

Rồi tất cả lại rồi dịch ra vào góc ở đuôi xe, mặc dù bọn đã dịch ra rất xa rồi. Tùy chậc chôi nhưng không ai dám phàn nàn gì cả. Lại cảm thấy việc này nên làm.

Chuyến đi được biết trước sẽ nguy hiểm rất nhiều, có thể m·ất m·ạng nhưng nếu còn sống trở về mà đắt tội bộ trưởng thì cuộc sống sau này cũng sẽ như ở địa ngục mà thôi.

_______________

Qua 2 ngày đường chạy xe, nhóm người cũng đã đi đến địa điểm chỗ nhóm người Nuy Thức đóng quân.

Trong 2 ngày này bọn họ dù có dừng lại để nghỉ ngơi, thay phiên nhau canh phòng nghiêm ngặt, may mắn cũng không có nguy hiểm nào thật sự có thể đe dọa.

Tuy trên đường đôi lúc cũng gặp một vài con xác sống nhưng bọn họ điều không mấy quan tâm mà bỏ qua chúng rồi chạy tiếp.

Bọn họ cũng đã nhận được báo cáo, Hội Xuân kết thúc trong êm đẹp và mọi người đã trở lại với nếp sống thường.

Doanh trại của nhóm người Nuy Thức, nơi đây được xây dựng đơn giản đúng như một trại tập trung.

Xung quanh được bao bọc bởi những hàng rào gỗ to, gia cố thêm kẽm gai để thêm tính chắc chắn.

Nhà cưa cũng đơn sơ có khi chỉ là cái lều nhỏ, nhưng điều có trật tự khiến nơi này không quá hỗn độn.



Nơi đây sinh sống gần 100 Bán Thi nhân, giả trẻ đều lớn bé đều có cả. Đây cũng là nơi tị nạn cho một số bán thi nhân bên ngoài.

Bọn họ có thể là được cứu về cũng có người vô tình đi tới và muốn gia nhập.

Tất cả nhưng người bán thi nhân ở đây đều có chung suy nghĩ là muốn có cuộc sống yên ổn.

Bán thi nhân mặc dù bề ngoài họ bị biến đổi nhưng vẫn có cảm xúc như con người.

Bán thi nhân cũng không phải ai cũng đều mạnh mẽ sau khi biến đổi. Bọn họ cũng chia cấp bậc, sơ cấp, trung cấp giống như xác sống vậy.

Bán thi nhân có thể ăn các viên hạch để mạnh lên, đó là điều mà mọi người điều truyền miệng nhau nói.

Nhưng họ cũng biết một điều là việc này mang lại rủi ro cũng sẽ rất cao.

Không biết vì lý do gì bán thi nhân bọn họ có thể giữ lại được lý trí sau khi biến đổi.

Có người mặc dù còn lý trí con người nhưng bọ họ lại không thể kiểm soát một số bản năng mà biến dị gây ra.

Tính cách cũng trở nên hoang dại đi rất nhiều, điển hình như là có bán thi nhân không kiềm chế được vẫn g·iết người để ăn thịt.

Điều này có nghĩa là nếu bọn họ thôn phệ thêm hạch sẽ có nguy cơ đánh mất lý trí trở thành xác sống và trở nên điên cuồng giống chúng.

Mạnh lên để có thể bảo vệ mình là điều không ai không muốn nhưng nhiều người sau khi biến đổi biết mình là một bán thi sơ cấp thì cũng chỉ có thể chấp nhận.

Nhưng thế giới luôn có kẻ không biết sợ hãi, bọn họ truy cầu sức mạnh. Hướng tới sức mạnh.

Sau khi đại dịch xảy ra thì một thế lực mới đã được thành lập.

Thế lực này thành lập từ những bán thi nhân mang suy nghĩ tàn bạo và mang rợn.

Bọn họ truy cầu việc mạnh lên nhờ thôn phệ những viên hạch. Thế lực này là một bang hội gọi là Sát Thi.

Hội tập hợp những bán thi nhân sa ngã gọi là Thôn Phệ Thi Nhân, thích g·iết chóc, ăn con người là điều mà họ rất thèm muốn. Nuốt hạch là cách bọn họ mạnh lên.

Dù việc thôn phệ có thể làm mất lý trí nhưng hội này vẫn duy trì cơ cấu rất ổn định và dần trở nên lớn mạnh.

Ngoài thèm con người ra thì hội này cũng rất chăm chỉ săn xác sống kiếm hạch và bán thi nhân cũng nằm trong danh sách săn g·iết của bọn họ.

Nên việc có một trại tập trung của Nuy Thức như thế này cũng là rất hiếm hôi. Trong xã hội hiện tại, kẻ vừa bị xã hội ruồng bỏ vừa bị xem là con mồi săn g·iết là những bán thi nhân yếu đuối mà chính họ không muốn bản thân mình tha hóa.

Quay trở lại với nhóm người Nuy Viễn, khi họ tới nơi này dường như cũng chỉ kiểm cho tra đôi chút rồi cho vào ngay không hề có khó khăn và nghiêm ngặt như ở thành phố.

Nếu suy nghĩ kỹ cũng sẽ dễ hiểu, nơi này người thường ai mà dám tới chứ. Nên việc kiểm tra thì cũng chỉ là để xác nhận danh tính.

Rất nhanh nhóm người đã bước vào một chiếc lều trại nơi mà Nuy Thức đang đợi.