Chương 21: Kết quả sau mùa đông
Mùa đông vẫn chưa trôi qua hoàn toàn, bên ngoài thời tiết vẫn còn đôi chút lạnh.
Thiên Vũ cấm đứng cây xà beng xuống đất, hắn xoa xoa 2 lòng bàn tay lại với nhau và thổi thổi vài hơi thở để làm ấm.
Hiện tại hắn thấy hơi hối hận vì hăng hái đi sớm khi mà chưa hết mùa đông. Nhưng bây giờ về cũng không được, về chắc chắn sẽ bị hệ thống mỉa mai, cười vô mặt.
Thiên Vũ không phải không biết bên ngoài không lạnh mà không chuẩn bị gì. Hắn có dự định mặc thêm một vài cái áo để giữ ấm. Nhưng vì cộng thêm cái áo giáp nữa thì rất chật nên đành mặc một cái áo dày nhất.
Dưới hầm trú ẩn không phải cái gì cũng có, lúc xây chẳng ai suy nghĩ tới có mùa đông lạnh đến việc không chịu nổi, nên hoàn toàn không có chuẩn bị găng tay hay đồ giữ ấm.
Thiên Vũ hít một hơi sâu rồi thở ra lấy lại tinh thần. Rồi nhất cây xà beng lên đi tiếp.
Hắn mở máy quét lên xác định lại vị trí con xác sống trung cấp. Thiên Vũ đã đi được một lúc, con xác sống này cách căn cứ 2,8 km cũng đã gần đến nơi. Hắn phải chậm rãi hơn, nếu đánh úp được thì quá lời những một vài con xác sống vẫn giữ lại được một số bản năng nên cái này cũng rất là hên xui.
Vị trí có lệch hơn nhưng không thay đổi nhiều, có lẽ nó đang di chuyển. Theo đánh giá tốc độ thì nó chỉ đang đi từ từ chứng không phải chạy. Đây cũng có thể xem như lợi thế ban đầu. Nếu nó đang săn mồi thì việc đánh úp là rất khó vì còn phải đuổi theo nó.
Xác sống khi ở trạng thái không săn mồi chúng sẽ đi trong vô định không hề sinh hoạt theo bản năng cũ.
Thiên Vũ tiến lại gần vị trí chỗ con xác sống, hắn chỉ còn cách nó 50m, vị trí hắn đang đứng là phía trên một con dốc trong rừng, còn con xác sống đang đi lang thang ở chân dốc.
Ở đây có thể nhìn thấy con xác sống bên dưới một cách dễ dàng, con xác sống trước mắt giống con sói lần trước, nhưng thân hình to hơn cũng có phần đáng sợ hơn.
Không có đường để đi xuống dưới, tuy dốc cũng lài lài thôi nhưng có nhiều lá cây và cây nhỏ mọc đầy rẫy rất khó đi xuống. Nếu đi xuống chắc chắn sẽ gây ra tiếng động.
Tranh thủ thời cơ Thiên Vũ muốn liều một phen, liền đưa cây xà beng lên ngang vài thủ tư thế cho động tác chiêu thức [ Ném ] để phóng từ trên xuống.
Thủ thế chậm nhưng chuyển động nhanh, chớp nhóa Thiên Vũ vung người lên phía trước tay cũng duỗi thẳng theo. Cây xà beng lao phi nhanh xuống như tên bắn. Góc độ lao xuống phía dưới nữa thì gia tốc của nó còn được tăng thêm.
Tuy cây cối bị che chắn nhiều, nhưng Thiên Vũ đã chọn lựa khoảng trống có ít cây che nhất.
Tính toán là một chuyện nhưng ném đi rồi thì trúng không hoàn toàn là chuyện khác nhau. Cây xà beng lao đi tốc độ rất nhanh, nhưng do sức nặng và nhắm chưa chuẩn xác nên cây xà beng bị lệch quỹ đạo, cắm thẳng vào một thân cây gần phía dưới.
Thiên Vũ thấy tiếc nuối và cay cú vì không ném trúng, mặt nhăn nhó, liên tục lấy tay vô vô cái trán rồi liền lấy cái rìu treo bên hông ra.
Vì con xác sống đó đã phát hiện ra hắn khi cây xà beng cắm vô thân cây phát ra tiếng động.
Như có phản xạ, con sói quay người lại xác định được mục tiêu nó liền lao lên dốc ngay, nó há miệng nhe răng phát ra nhưng tiếng gầm gừ.
Do có kinh nghiệm, trải qua lần chiến đấu ghê gớm hơn và có phần chuẩn bị. Thiên Vũ giữ bình tĩnh không có nao núng như những lần đầu. Nếu bình tĩnh mà cho ra một đòn chuẩn xác đủ mạnh thì sẽ có tác dụng lớn hơn việc tránh né và chém liên tục. Dù sao xác sống chúng cũng vô tri sẽ không thể tránh né mà chỉ lao thẳng tới.
Thiên Vũ hơi đau nhói vùng vai sau pha ném vừa rồi. Nhưng cũng vẫn có thể tiếp tục.
Hắn thủ thế chuẩn bị tung ra đòn [ chém ngang ] [ chém ngang ] không thể g·iết được con sói ngay. Nhưng nếu lựa chọn [ bổ dọc ] có khả năng sẽ bổ đôi đầu con sói ra, không may sẽ cắt trung viên hạch trên đầu nó.
Nếu Thiên Vũ có thể thông thạo [ chặt xéo trái] hay [ chặt xéo phải ] trong trường hợp này sẽ hợp lý nhất. Cũng vì quá khó luyện tập nên hắn lựa chọn chuyển qua tập luyện [ đâm] và [ ném] để có thể làm phổ biến số lượng v·ũ k·hí giúp đa dụng hơn trong nhiều trường hợp chiến đấu.
Luyện được là một chuyện ném là trúng hay không đó là chuyện khác. Khả năng nhắm của hắn rất tệ. Nên hắn không bao giờ chơi các môn thể thao như bóng đá, bóng chuyền, cầu lông, bắn cung, … nói chung là những môn cần tới độ chính xác.
Đánh đơn thuần vẫn hợp với hắn hơn, Thiên Vũ thủ thế cũng không lâu chỉ chờ con sói tới là hắn sẽ tung đòn.
Khi đã quen với chiêu thức thì có thể rút ngắn thời gian chuẩn bị và tăng lên tốc độ ra đòn. Ngoài ra, còn có thể tùy di chuyển chân để đòn đánh chuẩn xác hơn, việc này lúc đầu rất khó vì di chuyển sẽ không thể tập trung để điều khiển các cơ bắp, nhưng làm nhiều thì quen chỉ cần không dụng tới các cơ bắp quan trọng khi ra chiêu thức và không thay đổi biên độ thì có thể tạo ra chiêu thức.
Nói thì có vẻ dễ nhưng để có thể rút kết ra được thì Thiên Vũ cũng trải qua một giai đoạn tập luyện vô cùng cực nhọc. Thực hiện chúng rất nhiều lần để cơ thể có thể quen và dần khi thực hiện các chiêu thức thì những nhóm cơ sẽ chủ động tăng cường và co lại luôn sẵn sàng để duỗi bắn ra như một cái lò xo.
Không lâu sau, con sói cũng đã tiến tới gần Thiên Vũ. Hắn nhìn nó cũng rất ghê, mắt thì trắng giả, miệng thì dính màu khô đen ngòm, lông cũng bị dính máu khô cũng bện cục vì nó không liếm lông vệ sinh nên thành bộ dáng này.
Chờ con sói tới gần nó chỉ cần lao lên táp hắn hắn sẽ tung một đòn chém văng con sói ra.
Khi vừa lại gần được hai mét thì theo như suy nghĩ của Thiên Vũ nó sẽ vồ lên hoặc thân hình cao lớn của nó thì có thể vừa tầm. Nhưng hắn đã sai, do này con sói chạy từ dưới dốc lên nên bị chênh lệch độ cao, con sói không hề lao lên vồ, mà nó vừa tới liền há to hàm răng để chuẩn bị cắn vô chân hắn.
“ Mày ngu rồi Thiên Vũ ơi!”
Biết mình suy tính sai Thiên Vũ la lên chửi chính bản thân mình rồi phản xạ lại liền lật đật hủy chiêu thức và nhảy lùi về sau.
Lúc này chuẩn bị chiêu thức khác cũng đã không kịp, phải biết chiêu thức có thể chuẩn bị nhanh hơn nhưng muốn từ chiêu này chuyển sang chiêu khác liền vẫn cần thời gian.
Khi đã táp hụt thì con sói vẫn tiếp tục lao tới táp liên tục về phía trước hồng cắn sẽ Thiên Vũ cho bằng được. Khi đã lên được dốc và đừng lên phần đất bằng với Thiên Vũ thì con sói càng nhanh hơn nó vồ tới như muốn cắn lên đầu hắn.
Thiên liền né qua một bên tí thì bị cắn trúng, con sói cũng không dừng lại là liên tục quay sang cắn hắn, nó như bất chấp chỉ cần chưa cắn trúng hắn là sẽ không buông tha.
Thiên Vũ bị mất đi lợi thế, chật vật tránh né, hắn thấy không ổn nữa. Tốc độ con sói này quá nhanh, ra đòn bất chấp không biết mệt mỏi.
Hắn không còn cách nào khác đành kích hoạt [kỹ năng phản xạ nhanh ] để tránh né. Các cơ thể như thức giấc, giác quan trở nên nhạy bén hơn. Tốc độ né của thiên vũ cũng dần vượt qua được tốc độ t·ấn c·ông của con sói và giữ khoảng cách được với nó. Đây là tác dụng lớn nhất [ kỹ năng phản xạ nhanh] mang lại mà Thiên Vũ muốn có nó.
Vừa thoát ra khỏi tính huống ngàn cân Thiên Vũ liền cho con sói một rìu ngang thẳng vô đầu. Do không có tụ lực nên đây cũng chỉ là đòn đánh bình thường, dù như thế với sức lực hiện tại của Thiên Vũ thì đó cũng lần đòn rất mạnh như trời giáng khiến cho con sói nghiêng đầu sang một bên.
Vừa ăn đòn xong con sói này cũng không dừng lại, nó như điên lại tiếp tục quay ngoắt đầu lại há họng vồ tới Thiên Vũ. Nó không màng tới việc cây rìu vừa mới cắm vô một bên mặt nó.
Thiên Vũ giữ rìu còn bị nó làm cho một màng kinh tới thầm mắng
‘ Con sói này quá trâu bò’
Hắn thừa cơ hội nó đang lơ là liền đá nó một cước văng ra, nhanh chóng hắn lùi lại giữ khoảng cách đồng thời giật cây rìu ra.
Không chần chừ thêm, nhược điểm của mấy con xác sống có tốt độ nhanh này chính là cái chân. Chỉ cần mất chân thì sẽ chẳng thể di chuyển được nữa lúc này nó cũng không thể làm gì được nữa.
Vừa bị văng ra con sói lại tiến tục phóng tới, Thiên Vũ tạo tư thế thấp người quơ rìu chuẩn xác ngay chân của nó để đánh vào. Dù hơi nguy hiểm như hắn đã nhanh hơn một bước.
“ Rộp~”
Tiếng xương gãy vang lên, con sói bị chặt gãy xương cong cả chân, nó mất thăng bằng chúi đầu ngả lộn nhào về phía trước. Thiên Vũ ngước mặt lên nhìn thân hình to bự của con sói đang chuẩn bị đổ lên trên người mình.
Con sói vẫn chưa c·hết nếu để nó đè trúng thì hắn cũng sẽ rất khó chạy ra được liền, khả năng bị táp là trúng là rất cao.
Do còn tác dụng của [kỹ năng phản xạ nhanh] nên cơ thể liền đưa ra phản xạ tức thời giúp cho Thiên Vũ lăng ra một bên để tránh thoát.
Từng giây trong chiến đấu điều là sinh tử, vừa lăng ra hắn liền xoay ngồi bật dậy. Con sói mất khả năng di chuyển khiến nó khó khăn đứng dậy, nó liên tục cố dậy nhưng chân của nó không hề chống chịu được cơ thể lại ngã xuống đất.
Thiên Vũ chứng kiến cảnh này, thì lại thấy rất tội nghiệp cho nó. Nếu nó không bị biến thành xác sống, đù mất đi một chân vẫn có thể giữ thăng bằng để đứng dậy dựa vào chân còn lại. Nhưng bây giờ nó như sinh vật không có thần trí, cố gắng đứng lên một cách vô năng rồi lại ngã xuống mà không thể làm gì khác.
Dù đã chiến đấu với nhiều con xác sống, nhưng thấy cảnh này hắn vẫn thấy chua xót trong lòng vì dù sao sói hình dáng nó cũng giống với chó vậy. Mà chó thì lại rất gần gũi với con người. Bình thường chỉ cần thấy một con chó nó bị h·ành h·ạ, hay cụt chân, thương tích gì thôi hắn cũng đã thấy rất tội nghiệp cho nó.
Huống hồ một con thú mất đi bản tính, mất đi bản năng của mình. Cơ thể lại phản đang chịu một thứ gì đó điều khiển, chính nó cũng không biết mình đang làm gì.
Thương tiếc thì cũng chỉ có thể cất trong lòng, nhiều lần đứng lên không được nó chuyển sang trường người tới cắn. Nó liên tục đưa cổ tới muốn cắn vào chân Thiên Vũ, làm hắn cũng không thể đứng nhìn mãi.
Thiên Vũ thấy vậy cũng lùi lại vài bước, tuy thấy tội nhưng bây giờ nó cũng không còn là nó nữa. Thiên Vũ quyết định cho nó một rìu để giải thoát nó khỏi đau đớn.
Hắn liền thực hiện chiêu thức [ Bổ dọc] tinh chuẩn hạ rìu xuống nhắm thẳng vào phần cổ sát thân con sói
So với cây Hắc Thiết Mộc cứng ngắt thì con sói dễ dàng bị chặt gãy ngang cột sống cổ ngay lập tức các động tác con sói không còn dữ dội nữa mà chậm dần chậm dần rồi rơi vào yên lặng.
Chiến đấu lần này không quá mệt đến độ kiệt sức nhưng cũng đã có nhiều thứ ngoài ý muốn xảy ra.
Đa số đã được [ Kỹ năng phản xạ nhanh ] cứu cánh thoát nguy khỏi những tình huống hiểm nghèo.
Thiên Vũ hít một hơi và thở dài ra một hơi như ổn định lại nhịp thở của mình.
Tranh thủ thời gian của [ Kỹ năng phản xạ nhanh ] đang còn và tác dụng phụ vẫn chưa xuất hiện.
Thiên Vũ bật máy quét lên xác định không có gì bất thường ở gần rồi lập tức rút dao tiến lại để mổ lấy viên hạch ra.