Chương 19: Mọi thứ rõ ràng
Hệ thống cũng không có gấp gáp như hắn mà từ từ trả lời.
[Nếu đủ sức mạnh thì hệ thống vẫn có thể vượt xuyên thời không trở về thời điểm ngươi bị dịch chuyển đi.]
Thiên Vũ đọc truyện hay xem phim nhiều cũng biết được chút ít về vượt thời gian. Cứ nghĩ tới nó chỉ là viễn tưởng, không nghĩ tới vẫn có thể thực hiện được.
“ Thật chứ, vậy thì tốt rồi…”
Chuyện gia đình thì đã có thể giải quyết, đang vui mừng nói hắn khự lại hỏi.
“ Vậy muốn đủ sức mạnh đó là tới khi nào chứ? “
Hắn biết sức mạnh đủ có thể vượt thời không là chuyện chỉ có thể tượng tượng ở hiện tại. Thiên Vũ hiểu muốn đạt được thứ mạnh như vậy thì hắn cũng phải đoạt được. Hắn hiện tại yếu đến đáng thương, nghĩ tới lúc đó không biết phải mất bao lâu. Có khi phải mất đến ngàn năm như hệ thống nói. Hắn càng nghĩ càng khó tưởng tượng.
Hệ thống cũng hiểu hắn đang nghĩ gì, nhưng không có cách nào khác. Thật sự sẽ rất lâu, lâu đến độ hệ thống nghĩ hắn sẽ không thể làm được. Nhưng thật sự mục đích của hệ thống không phải là để vượt thời không để đưa Thiên Vũ về mà là phục hồi bản thể cho Hắc Thiên.
Sự thật thì hệ thống hay Hắc Thiên người tạo ra hệ thống, điều không có sức mạnh để vượt thời gian, thời gian quy tắc rất khó nắm bắt, tự hồ không ai có thể nắm giữ. Vì vậy, cũng không thể nói ra cho Thiên Vũ biết nếu không hắn sẽ tuyệt vọng ngay, cả ý đồ phục hồi cũng không cần nghĩ tới nữa.
Hệ thống lên tiếng giải đáp cho hắn, cho hắn hy vọng.
[ Các công pháp không chỉ giúp ngươi mạnh lên, nó có thể giúp ngươi kéo dài tuổi thọ]
[ Ngươi chỉ cần chăm chỉ luyện tập, giúp ta phục hồi ta sẽ mở ra nhiều công năng hơn giúp ngươi càng mạnh hơn tìm kiếm nguồn năng lượng và sức mạnh lớn hơn]
[ Giai đoạn đầu ta cũng không có nhiều năng lượng, chỉ có thể giúp ngươi như vậy. Hệ thống không hề có kinh nghiệm tu luyện không thể giúp được ngươi. Mọi thứ ban đầu điều phải tự ngươi đi lĩnh ngộ sẽ tốt cho ngươi sau này]
[ Trên đời không bao giờ có việc không làm gì mà mạnh lên được]
Hệ thống nay cũng biết nói đạo lý nữa à’ Thiên Vũ khó tin nghĩ trong đầu. Hắn thấy được hệ thống có sự thay đổi, thật sự nghiêm túc hơn vào lúc này. Hắn cũng hiểu được những thứ hệ thống đang nói. Hệ thống nói nhiều hơn cũng khiến hắn cảm giảm được đồng cảm và an ủi.
Việc trước mắt hắn biết mình có thể tu luyện mạnh lên, kéo dài tuổi thọ để không c·hết già .
Thiên Vũ cũng không nghĩ nhiều hơn liền hỏi đến việc mà hắn bận tâm chính là vấn để hiện tại hắn luyện tập mãi vẫn không mạnh lên được và cái thứ mà hắn gọi là “ Giả thi nhân” ngoài kia khiến hắn lo ngại.
“ Ta đã hiểu được, vậy trước mắt ta vẫn phải tiếp tục luyện tập và thu thập thật nhiều hạch. Nhưng ta vẫn có vấn đề và một số khó khăn mong muốn ngươi cùng giải quyết cùng ta”
[ kkkk chẳng phải ta là cái máy thôi sao, sao có thể cùng ngươi giải quyết gì được chứ?]
Vẫn là câu nói châm chọc đó, Thiên Vũ rất nhột nhưng không dám khó chịu. Hắn biết lần này hệ thống đang chọc hắn chứ không hệ có thái độ gì khác. Nên đành cười cười nói.
“ Thôi được rồi, chuyện cũ rồi đừng nhắc lại nữa, ta thật sự đang khó khăn ta sợ sẽ không thể hoàn thành trong ba năm đây. “
Dịch chuyển tới đây cũng gần được một năm. Sức mạnh của hắn có thể so với người Trái Đất đã là rất mạnh nhưng so với các con quái thú xác sống thể giới này là không đủ và cả sinh vật có ý thức có ký hiệu là chấm xanh của một con xác sống trung cấp.
“ Chuyện là …”
Thiên Vũ kể lại việc đi săn lần trước bị truy đuổi bởi thứ không biết. Xác sống trung cấp thì dễ rồi nhưng mạnh ngang con xác sống trung cấp mà có tư duy riêng thì hắn sợ.
“ Ta đang lo lắng liệu có bắt gặp những sinh vật như vậy nữa không? Ta hiện tại g·iết một con xác sống trung cấp thụ động như con thi trùng thôi đã thấy rất khó”
“ Ta hết sức lo lắng về sức mạnh của mình hiện tại, và v·ũ k·hí của ta cũng không còn tốt nữa. Cái rìu đấy không đủ bén, cũng không đủ to để đánh mấy con xác sống trung cấp”
[ Hệ thống hiện tại không thể giúp ngươi mạnh hơn liền được, cũng không giúp ngươi luyện tập được. Chỉ có chính người luyện tập mà tìm ra được điểm đột phá và cần đi thu thập thêm Hạch trung cấp để nâng các kỹ năng giúp chiến đấu để bảo vệ mình]
Thiên Vũ cũng có chút thất vọng với câu trả lời của hệ thống, hắn cũng không có lấy làm lạ nữa. Hệ thống cũng cần năng lượng duy trì, bảo vệ nơi này.
[ Hiện tại sắp vào mùa đông, mùa đông ở đây sẽ có tuyết, rất lạnh không phù hợp với nơi ngươi ở trước đó. Nên ngươi hay tận dụng thời gian này luyện tập. ]
Nơi Thiên Vũ ở Trái Đất là thuộc vùng khí hậu nhiệt đới gió mùa nên hắn cũng chưa thấy tuyết bao giờ. Đồng nghĩa là chưa bao giờ chịu qua cái lạnh dưới 10 độ.
“ Vậy ngươi cũng không được thúc ta đi kiếm hạch, khi nào ta đủ mạnh ta sẽ tự đi”
[ Được thôi, hy vọng ngươi tự biết sắp sếp]
“ Còn một điều kiện nữa”
[ Ngươi mà cũng có thể đặt điều kiện với ta, nói nghe xem]
“ Cũng không có gì, ta cũng chỉ mong hệ thống ngươi tôn trọng ta một tí. Khi ta tới hỏi gì đó hay nghiêm túc trả lời ta”
[ Hừ, hệ thống ta cũng cần ngươi dạy, mau đi luyện tập đi]
Hệ thống của không hứa với hắn, Thiên Vũ cũng không nói gì. Đúng thật hắn không có đủ khả năng đưa ra điều kiện với hệ thống. Dù là hợp tác đi nữa hắn vẫn là kẻ chịu thiệt hơn.
Thiên Vũ cười lắc đầu rồi xoay người đi ra ngoài. Không có đạt được lợi ích gì mạnh hơn. Nhưng bây giờ hắn cũng đã rõ ràng mục tiêu và thấy được chút thay đổi của hệ thống, không biết rõ ràng là thay đổi chỗ nào chỉ biết nó theo hướng tốt hơn là được.
____________
Bầu trời âm lãnh nhiều mây, những cơn gió mạnh cuốn theo bông tuyết làm cho cả bầu trời trở nên trắng xoá. Cây cối trơ trọi phủ lên mình màu tuyết trắng. Khắp nơi điều bị tuyết trắng bao phủ.
Bây giờ đã 3 tháng từ lúc đánh g·iết thi trùng, trời đã vào đông. Cái lạnh giá vào mùa đông như thế này là lần đầu tiên Thiên Vũ trải nghiệm.
Hắn cũng đã ra ngoài dạo chơi nhưng không chịu nổi sự giá rét nên đành trở lại hầm không dám ra ngoài nữa. Hắn cũng không có việc gì bên ngoài ít ra lại tránh đi được đôi chút phiền phức.
Nhiệt độ đo được bên ngoài là âm mười ba độ. Nhiệt độ bên trong hầm trú cũng bị ảnh hưởng, cũng may mắn máy sưởi vẫn hoạt bình thường nếu không Thiên Vũ chắc sẽ khó khăn mới vượt qua nổi mùa đông này.
Dù mùa đông rất lạnh nhưng hiện trạng hiện tại của Thiên Vũ lại trái ngược hoàn toàn. Cơ thể của hắn lấm tấm mồ hôi ướt cả áo quần, bên ngoài còn khoát một cái áo tựa như giáp được ghép từ những mảnh gỗ của cây Hắc Thiết Mộc, tay chân cũng được quấn những tấm gỗ.
Hắn đang thực hiện năm mươi tư thế ở tầng một - tụ cơ. Theo thói quen hắn đã duy trì một ngày thực hiện nó một lần, gần đây Thiên Vũ cảm thấy nó không đủ nên đã tăng cường số lần thực hiện lên không ngờ nó đã đem lại hiệu quả bất ngờ.
Chăm chỉ chưa bao giờ đem lại sự vô ích. Hắn có cảm giác cơ thể lại lần nữa có sự tăng trưởng về sức lực và chủ yếu là tính dẻo dai, bền bỉ mà nó đem lại. Nhờ đó việc tập luyện tầng hai - tụ lực có chút cả thiện.
Tầng hai - tụ lực Thiên Vũ đã có thể thực hiện được hai động tác gồm [ bổ dọc] và [ chém ngang] vẫn có xác xuất thực hiện thất bại nhưng bây giờ hắn đã có thể nắm chắc được bảy mươi phần trăm thực hiện được. Nếu kết hợp với [ kỹ năng phản xạ nhanh ] tỉ lệ này có thể nâng cao lên.
Tiếp theo là động tác [ chặt xéo trái] và [ chặt xéo phải]. Đòn đánh đơn thuần không sai biệt với nhau là mấy nhưng khi thực hiện dễ bị thoát lực khiến cho nó không được coi là chiêu thức mà chỉ là đòn đánh đơn thuần.
Qua luyện tập tầng một có thể thấy tầng thứ hai mắc xích với tầng một. Muốn tu luyện tầng hai đâu chỉ là hoàn thành tầng một.
Có vẻ Thiên Vũ đã quá vội vàng, hắn chưa rèn luyện cơ bắp của mình đến mức “ chín tới” mới thực hiện tu luyện tầng hai.
Phải biết, tầng một còn được xem là nền móng để xây dựng tầng hai. Nếu nền móng chưa vững thì mãi cũng không thể hoàn thành phía trên hoặc kẹt tại bình cảnh.
Mà sau khi hoàn thành tầng một Thiên Vũ lại vội chuyển sang tầng hai khiến cho quá trình luyện tập tiến triển chậm chạp dần vào bế tắc.
Cũng may hắn có suy nghĩ duy trì luyện tập tầng một mỗi ngày một lần mới phát hiện điều này.
Phát hiện này hắn sẽ phải có chút thay đổi về ghi chép công pháp của hắn. Đến khi công pháp Thiên Vũ đại thành thì đây sẽ là công pháp hắn ngộ ra đầu tiên.
Thiên Vũ sẽ để dành sau này tương lai có thể truyền thụ cho người thân và đệ tử của mình.
Hắn tự tin với sự ghi chép tỉ mỉ của mình thì người bình thường không có sự hỗ trợ của hệ thống cũng sẽ có thể tập được, nghĩ tới đây hắn không ngừng cười hớn hở trong lòng.
Tập luyện tới cực hạn Thiên Vũ cùng đã đôi chút chịu không thấu, các cơ bắp căng tức nhức nhối khó mà chịu đựng nữa. Hắn dần dần cởi bỏ bớt lớp áo giáp gỗ ra cho thoải mái, uống ít nước cho bớt khô cổ rồi đi bắt ít nước nóng chuẩn bị nấu ăn, gần đây chế độ ăn hắn khá nhiều thịt khiến hắn dần thèm muốn rau, củ, quả hơn bao giờ hết.
Những cái cây rau tội nghiệp của Thiên Vũ đã may mắn được thu hoạch sớm trước khi mùa đông đến. Số lượng đó chỉ cứu cánh hắn được một thời gian ngắn. Tiếc là những cây cần thời gian lâu hơn để phát triển thì chưa kịp chín thì bây giờ đã thành cây đông đá.
Cứ như vậy nhịp sống tẻ nhạt của Thiên Vũ lại tiếp tục.
_____________
Hai tháng sau.
Không còn những trận mưa tuyết lớn gào thét bên ngoài, không khí dần ấm lên băng tuyết cũng dần tan nhưng vẫn còn đọng đâu đó đôi chút.
Thiên Vũ sống dưới hầm lâu đến nổi muốn quên cả ngày tháng chỉ mong mau chóng qua mùa đông này để còn ra ngoài.
Hằng ngày cũng chỉ có thể quan sát bên ngoài bằng camera, đôi lúc nó bị tuyết phủ hắn điều phải đi lên để dọn dẹp.
Thiên Vũ thức dậy sau một ngày luyện tập miệt mài đang chuẩn bị bữa sáng cho mình thì đột nhiên.
“Gầm… gầm.. gầm…“
Mọi thứ dần run nhè nhẹ kèm thêm tiếng chấn động lớn dần theo tiếng phát ra từ phía trên.
Khi nhận ra Thiên Vũ ngước nhìn lên trần, cố lắng nghe tiếng chấn động phát hiện nó ngày càng gần.
Phải biết căn hầm của hắn rất là sâu để muốn gây ra chấn động từ phía trên để bên dưới phát hiện thì rất khó.
Thiên Vũ sợ hãi thốt ra tiếng “ Thứ gì ở trên vậy trời !”