Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Không Muốn Xây Hầm Trú Ẩn Nữa!

Chương 16: Giả Thi Nhân




Chương 16: Giả Thi Nhân

Thiên Vũ cố gắng lẩn vào khu vực có nhiều góc khuất, hắn thay đổi hướng đi liên tục nhầm để cho nhóm người mất dấu.

Dù có chậm hơn so với trước nhưng có vẻ nó cũng có hiệu quả. Cho thấy nhóm 3 người đã đi chậm hơn những vân theo sát hắn.

Một phần là do kinh nghiệm đi rừng và khả năng che dấu vết của Thiên Vũ còn quá sơ sài. Hắn cố gắng cẩn thận lắm vẫn bị bọn người lần theo dấu được.

Được một lúc thì Thiên Vũ phát hiện chấm màu lam cũng tiến tới gần hội nhập 3 chấm màu xanh lá. Đây có thể là người mạnh nhất cũng là người dẫn đầu.

Hắn càng khẩn trương hơn. Ba người đã rất khó đối phó rồi 1 thêm một người nữa sự việc lại càng khó khăn.

Nếu không có chiếc máy quét này thì có lẽ hắn đã b·ị b·ắt từ lúc ở tổ thi trùng. Thiên Vũ cố gắng tận dụng hết khả năng của cái máy quét. Bình thường cứ 30 phút hắn lại bấm một lần, bây giờ cứ thấy lo lắng hắn lại bấm lên xem tần suất vượt xa lúc đầu.

Cứ mỗi lần bọn người tăng tốc thì hắn luôn đổi hướng, giữ khoảng cách an toàn. Không cắt đuôi được thì ít ra cũng không b·ị b·ắt và không được để bọn người thấy hắn.

Dù có tò mò không biết là con người hay sinh vật gì đó? Hình dạng của bọn họ ra sao ? Thiên Vũ vẫn luôn kìm nén tốt sự tò mò của bản thân mình. Không dại dột gì đánh đổi mạng sống mình cả.

——————

Ánh chiều tà rựa rửa dần khuất bóng nơi chân trời bóng tối xâm chiếm dần khu rừng.

Theo dấu một thời gian nhóm người truy đuổi Thiên Vũ nhận ra một điều.

Bọn họ vẫn theo dấu rất kỹ, lấy tốc độ nhanh nhất nhưng hồ như không thể theo kịp đổi phương. Và mục tiêu đổi hướng liên tục làm cho việc tìm kiếm rất khó và tốn thời gian.



Trên đường thì không có bị xác sống tập kích nhưng cũng không thể nào thấy được mục tiêu. Khiến bọn hắn rất sốt xắn, nhiệm vụ lần này yêu cầu phải hoàn thành trước 6 ngày. Cả đám đã dành 2 ngày đi đường, 2 ngày để về và chỉ có 2 ngày để xử trí con thi trùng. Tất nhiên mọi thứ sẽ rất nhanh nếu không có gì ngoài ý muốn.

Đội trưởng Gai dừng lại, giơ tay ra hiệu mọi người dừng lại.

Ai ở đây cũng biết tiếp tục hồ như rất khó khăn, trời tối không ủng hộ bọn họ. Lần theo dấu vết cần quan sát tỉ mỉ không đủ ánh sáng thì rất khó, nếu sử dụng đèn thì lại càng chậm hơn.

Lúc này Xú cụt tiếp lên phía đội trưởng nói “ Tựa hồ kẻ này có thể đã phát hiện được chúng ta, dù vẫn để lại dấu vết nhưng đối phương luôn giữ khoảng cách. Có khi nào có bẩy không đội trưởng”

Đội trưởng Gai cũng rất tinh ý, thời gian truy đuổi không lâu nhưng gã cũng nhận ra điều này. Gã xoa xoa cằm đáp: “ Ta cũng đã nhận ra, việc này rất kỳ lạ, đối phương quá linh động. Dường như có thể định vị được chúng ta. Trời cũng đã tối, tiếp tục nữa không có ý nghĩa. Quay lại tụ họp, nghỉ ngơi ngày mai sẽ trở về báo cáo lại”

Lúc này tên khuyết đầu là Nhất Xức mới mở miệng tiếc nuối hỏi: “ Vậy về viên hạch thì sao, chúng ta về tay trắng vậy chắc chắn sẽ bị khiển trách”

Gã đội trưởng liếc hắn một cái rồi trả lời “ Ta đã nói là tiếp tục không có ý nghĩa là không có ý nghĩa. Tiếp tục theo dấu chỉ tốn thời gian, nếu thật sự đây là cái bẫy thì chẳng phải tìm đường c·hết. Nếu ngươi sợ bị khiển trách như vậy thì cứ tiếp tục đuổi theo”

“ Rút lui”

Đây là một nhiệm vụ quan trọng nhưng bọn họ hành động rất có quy tắc. Nhiệm vụ yêu cầu càng nhanh càng tốt và không được sơ xuất. Nhưng chỉ khi bọn họ lấy được viên hạch, còn khi chưa lấy được thì việc ưu tiên là về báo cáo lại sớm nhất. Bị khiển trách thì là điều chắc chắn, nhưng những điều ngoài ý muốn như vậy sẽ được khoan hồng. Nếu viên hạch không mất khi bọn họ vừa tới mà mất trước đó thì cũng không khác là mấy.

Bọn Tiềm thi trùng được nuôi thả tự nhiên chắc chắn không chỉ một. Còn việc tại sao không cho người canh gác ở đây thì bọn họ cũng không rõ.

Cả đám 4 người trở lại hội họp với 3 người còn lại. Nhóm ba người B Black, Ki A, Ni Ni đã thu dọn mọi thứ xong. Tổ đội sẽ chuyển sang một nơi khác để cắm trại.

_________

Trở lại với Thiên Vũ, hắn chạy hụt mạng đã được một lúc. Trời tối lại thì mới giảm tốc độ dần dần.



Thiên Vũ còn thấy trên máy quét 4 chấm sáng đã dừng lại không tiếp tục truy đuổi. Thì lúc này, hắn mới thở phào nhẹ nhõm rồi dừng lại uống chút nước và nghỉ ngơi.

Lần đầu tiên bị truy đuổi như vậy khiến cho Thiên Vũ sợ hãi, chẳng may b·ị b·ắt hắn cũng không thể nào chống trả lại nổi. Trên máy biểu thị màu sắc như vậy hắn cũng có thể phỏng đoán thực lực của bọ họ. Chỉ riêng nhóm theo đang đuổi theo thôi là một trung cấp và 3 sơ cấp cũng đã ngoài tầm khả năng của hắn.

Con thi trùng vừa rồi thôi hắn đã chật vật như vậy. Huống chi là một sinh vật trung cấp không rõ người hay xác sống có khả năng truy đuổi hắn. Nếu có thể thì hắn gọi đây là - Giả Thi nhân- để phân biệt một loài nữa, chúng có đánh dấu như xác sống nhưng có y thức linh hoạt như người.

Trời đã sập tối. Thiên Vũ cũng không còn thấy rõ đường đi. Chỉ có thể lờ mờ quan sát được hướng đi thông qua máy quét. Trên máy có hiển thị vị trí của căn hầm nên hắn có thể lần mò về được.

Thiên Vũ cũng không vội trở về ngày mà quyết định đánh một vòng lớn để trở về. Phòng trước hợp bọn họ vẫn có ý định theo dấu, thì sẽ tốn nhiều thời gian hơn. Một phần để xác nhận xem sáng mai bọn đó có theo dấu nữa không. Nếu không hắn sẽ chạy thẳng về căn cứ.

Trước mắt từ giờ tới sáng thì Thiên Vũ chỉ có thể vừa đi vừa nghỉ ngơi. Sẽ rất mệt nhưng hắn không còn cách nào khác.

Bật máy quét lên lần nữa, Thiên Vũ thấy nhóm đó đã đi ngược lại thì mới lấy đèn ra để soi đường đi.

Đi đêm trong rừng, đầy cũng là trải nghiệm lần đầu tiên của hắn. Thiên Vũ rén hơn bao giờ hết. m u, lạnh lẽo, cô quạnh, rùng rợn là thứ hắn cảm nhận được lúc này, cứ như trong mấy game kinh dị hắn từng chơi. So với giao chiến với xác sống còn đáng sợ hơn nữa.

Nhân vật chính đi trong rừng như đi trong nhà như trong truyện là điều đêu cả. Thiên Vũ chỉ có thể cố gắng lấy đồ ăn ra vừa ăn vừa đi, bổ sung năng lượng và giúp hắn quên đi phần nào sự đáng sợ nơi này.

Đi được một đoạn thì Thiên Vũ đi đến một con suối nhỏ dòng chảy cũng không quá siết, nhưng hắn cũng sẽ không nghĩ sẽ lội qua nó mà đi men theo bờ sỏi dọc dòng sông. So với đất rất dễ để lại dấu chân thì sỏi đá là lựa chọn tốt nhất từ đây bọn giả thi nhân có mà theo cũng sẽ không biết được hắn qua suối hay men theo để đi.

Hôm nay trời it mây và lặng gió làm cho không khi âm u trong rừng càng trở nên yêu tĩnh hơn. Có vài tiếng côn trùng và tiếng thú dữ hay xác sống gì đó ở xa vẫn gầm rú khiến cho khu rừng càng xa lạ đối với Thiên Vũ.



Hắn đi được một lúc thấy cơ thể có chút kiệt sức thì mới mở máy quét lên để kiểm tra xung quanh một lần.

An toàn, rồi hắn mới ngồi xuống nghỉ ngơi chốc lát, hắn cũng chỉ dám để chiếc đèn pin xuống đất rồi uống nước và ăn thêm chút đồ ăn. Hắn ăn nhiều lần vì đồ ăn nhanh này giá trị năng lượng thì nhiều nhưng không no bụng là bao.

Quay cuồng cả ngày giờ mới có thể chút thời gian thật sự thả lỏng bản thân. Thiên Vũ mang trong mình nhiều tâm sự nặng nề hơn khi hắn càng đối mắc với nhiều nguy hiểm. Hắn chỉ cô độc giữa một thế giới khác, chiến đấu về một tương lai mơ hồ.

Chỉ vì được sống hay là mong muốn trở lại gặp gia đình. Cái nào hắn cũng muốn cả.

Trong không gian rừng rú u tĩnh

Thiên Vũ ngẩng đầu lên bầu trời ngắm nhìn bầu trời xa lạ. Mới phát hiện ban đêm ở thế giới này bầu trời rất nhiều sao còn có cả một mặt trăng rất lớn.

Khi còn nhỏ hắn đã rất thích ngắm nhìn bầu trời sao, ngắm nhìn khung trời rộng lớn để thấy được mình bé nhỏ, những lúc đó hắn thấy rất bình yên.

Khi lớn lên, do sự chi phối của học tập hắn đã không còn nhiều thời gian cho những sở thích đó nữa. Bầu trời sao cũng dần mờ đi do ô nhiễm ánh sáng giống như cái cách bầu trời sao khi ấy phai mờ theo năm tháng trong lòng Thiên Vũ.

Cơn gió nhè nhẹ thổi qua xóa tan hồi ức của hắn và bầu trời sao. Bầu trời sao thế giới này cũng rất đẹp và lung linh nhưng cũng không phải là bầu trời sao mà nơi hắn thuộc về.

“ Ban đêm ở thế giới này cũng thật lạnh”

Thiên Vũ cảm thán một câu rồi lại chỉnh đốn lại trang bị của mình để tiếp tục bước tiếp. Hôm nay so với những lần trước lần này hắn cũng đã đi xa hơn rất nhiều. Cũng có nhiều việc xảy ra, với tình trạng b·ị t·hương như này hắn cũng không thể đi 2,3 ngày như đã dự tính trước. Đây cũng không phải đi cắm trại có thể thông dong thoải mái.

Trời tờ mờ sáng, Thiên Vũ có gắng băng qua một nhóm bụi cây rậm rạp.

Hắn gần như đi suốt cả buổi tối đôi lúc mệt mỏi quá cũng sẽ ngồi lại nghỉ một xí rồi lại đi tiếp. Hắn không dám ngủ dù có chuẩn bị một cái túi ngủ theo. Có vẻ sự lo lắng của hắn nó vượt ra ngoài những thứ mà chính mình dự định.

Lý do hắn không dám ngủ là vì buổi tối trong rừng đôi lúc vẫn đụng mặt vài con xác sống sơ cấp. Sự mệt mỏi luôn bao trùm lấy Thiên Vũ nếu ngủ có thể hắn sẽ rơi vào trạng thái ngủ sâu, lúc này chẳng có ai bảo vệ hắn cả nếu có xác sống tiến lại thì chỉ có gặp ông bà sớm.

Chiếc máy quét đã có dấu hiệu hết năng lượng. Nên Thiên Vũ chỉ bật nó lên để xác định hướng đi khi cần thiết nhất.

Hiện tại hắn cũng đã đánh vòng rất xa. Nhưng cũng đã gần khoảng cách về căn hầm chỉ cần đi một đến hai tiếng nữa sẽ đến. Bọn giả thi nhân cũng đã buông tha cho hắn.