Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Không Muốn Xây Hầm Trú Ẩn Nữa!

Chương 15: Chạy trốn




Chương 15: Chạy trốn

Cách 1km về hướng Đông Bắc, xuất hiện bảy bóng người người đang chạy về hướng tổ của thi trùng. Bảy người gồm 5 nam, 2 nữ.

Dẫn đầu là một người đàn ông cao lớn, mặc một bộ giáp sắt đơn sơ, lưng vác một cây chùy gai to dài muốn chạm tới mặt đất. Hai cánh tay gã bự một cách bất thường khiến nhìn vào phải chú ý ngay. Mặt gã còn mang một nét dữ tợn toát ra vẻ nguy hiểm, ngoài ra trên đầu còn có một cặp sừng nhỏ nhô ra trông rất kỳ quái.

Sáu người còn lại cũng quái dị không kém.

Hai người nữ, một tóc ngắn ngang vai, một tóc xoăn. Hai người đều có thân hình lêu khêu như cây khô, da dẻ nhợt nhạt không có sức sống, chỉ có đôi mắt là có chút hồn của con người. Bên hông mang 2 cây v·ũ k·hí có 3 chĩa nhọn, dài khoảng 70cm.

Bốn người đàn ông còn lại một người thân hình phổ thông, gã bị mất một cánh tay nhưng tay còn lại thì mọc ra một cái xương to dài bén nhọn ở mu bàn tay.

Có 2 người nữa thì dáng ngoài tựa tựa giống nhau, có vẻ là anh em sinh đôi, một người phần đầu có vẻ như bị khuyết một lỗ lớn, một người còn lại thì khuyết một phần xương hàm phía dưới. Cả 2 đều mang trên vai một thanh kiếm.

Người cuối cùng là một gã đầu hói, thân hình cũng khá lực lưỡng nhưng không bằng người đàn ông đi đầu. Hắn có làn da khô khóc, đen như than, mặc một cái áo giáp màu đen tịt màu với làn da. Hắn còn đeo một cái khăn bịt mặt màu đen che nửa khuôn mặt chỉ chừa lại đôi mắt là màu trắng nổi bật nhất. Vũ khí chính là một đôi găng tay sắt màu đen huyền.

Cả đội người đang chạy liên tục thì gã đàn ông dẫn đầu cất giọng nói khàn khàn.

“ Con Tiềm Thi Trùng đó ngài Nuy Thức đã sai người bí mật nuôi dưỡng rất lâu, lần này cử 7 người chúng ta đi lấy Hạch của nó. Tuyệt đối không để có sai sót nào.”

Cô gái tóc ngắn có vẻ hơi bức rức trong người mở miệng với giọng cằn nhằn hỏi.

“ Tại sao lại xa như vậy chứ? Chúng ta đã phải đi 2 ngày liên tục rồi đấy”

Gã đàn ông bực bội đáp lại.

“ Ki A! Đi đường ngươi đã hỏi rất nhiều lần rồi, bớt than vãn và im miệng đi không. Đây là nhiệm vụ ngài ấy giao cho. “

“Không phải ngài cẩn thận, muốn mọi chuyện hoàn thành nhanh, chu toàn nhất. Thì cần gì một đội 8 người như này đi, chỉ cần một mình ta là đủ.”

Cô gái tên Ki A ấm ức, hậm hực nhưng cũng êm miệng lại vì gã trước mặt là đội trưởng của nhiệm vụ lần này.

Kế bên cô gái tóc xoăn chỉ che miệng cười khúc khích.

“Khít khít”

———

Một lát sau đám người giảm tốc độ lại, như đã biết trước vị trí tổ thi trùng. Gã đội trưởng đi trước đưa tay lấy cây chùy phía sau lưng ra, quơ một cái phá nát bụi cây cao rậm rạp che tầm nhìn phía trước, để đám người đi tới.



Vừa ra khu vực trống của tổ thi trùng, gã đội trưởng mắt mở to, vẻ mặt hết sức khó coi. Trong lòng lập tức phát cơn giận dữ gầm thét, mắng to vang vọng cả khu rừng.

“ Aaaaaa! Mẹ kiếp! Là kẻ nào đã làm… ?”

Trước mắt một phía của cái hố là xác con thi trùng đ·ã c·hết với cái đầu nát bét, huyết dịch tung tóe khắp nơi, trên người nó còn bị một sợi dây thừng cột lại với gốc cây.

Cả đám người cũng rất ngạc nhiên và lo sợ cho nhiệm vụ của bọn họ. Phải biết, con thi trùng này được bí mật nuôi dưỡng ở một nơi vắng vẻ ít người biết, khu vực này cũng rất ít xác sống trung cấp trở lên. Ngài Nuy Thức vẫn thường xuyên cho người tới bồi dưỡng và kiểm tra nó mỗi tháng.

Nhưng ngoài dự đoán của bọn họ là đã có kẻ đã g·iết con thi trùng này trước, phỏng tay trên của bọn họ.

Chửi xong, đám người cũng không chần chừ lập tức chạy qua phía con thi trùng để xem xét tình hình.

Gã đội trưởng tới trước liền tiến tới quan sát con thi trùng và càng tức giận kinh miệt hơn nữa nói:

“ Chắc chắn đây chỉ có một người, nhưng hắn lại sử dụng 1 cách thô thiển như này để g·iết con thi trùng.”

“ Khả năng cao thực lực người này không mạnh”

Vừa phân tích hắn vừa cúi người xuống lấy sợi dây thừng có dính máu của Thiên Vũ đưa lên mũi ngửi. ‘ Thật thơm’.

Con ngươi hắn co rút lại vì ngạc nhiên. Lúc này hắn lấy tay quệt ít máu dính trên sợi dây đưa lên miệng và liếm nó.

Mặt hắn có chút mê mẫn, nhưng liền biến mất trở lại với khuôn mặt dữ tợn, nguy hiểm ban đầu nói:

“ Dấu v·ết m·áu còn rất mới, người này có khả năng đang b·ị t·hương, chưa thể đi xa được”

“ Nhất Sứt, Nhị Mẻ hai người các ngươi các người có tốc độ nhanh nhất liền đuổi theo người này. Bằng mọi giá c·ướp lại viên Hạch và bắt sống hắn trở về, người này có chút đặc biệt”

“ À, Xú Cụt ngươi cũng đi theo luôn đi!”

Ba người lĩnh mệnh liền lần theo vết tích và vệt máu Thiên Vũ đã để lại.

Cô gái tóc ngắn Ki A rất linh động vừa tới liền chú ý tới các vỏ bánh kẹo ở dưới đất, nàng cầm lên quan sát ngửi ngửi rồi hô:

“ Đội trưởng Gai, anh lại đây xem, trên cái vỏ bánh kẹo này có chữ rất kỳ lạ mà ta đọc không được.”

Thì ra gã đội trưởng tên Gai, hắn liền đánh sự chú ý lên vỏ bánh, cầm lên quan sát hồi. Liền nhăn mày nói:



“ Đúng thật sự là chữ kỳ lạ, chẳng lẽ đây là người ngoại quốc. Nơi này gần biên giới rất có khả năng”

“ Nhưng còn rất nhiều thứ chưa xác định liền được. Một người ngoại quốc tại sao lại bán mạng nơi này?”

Vừa suy nghĩ hắn vừa bảo cô gái tóc xoăn hay che miệng lại và chỉ vào còn thi trùng nói.

“ Nini hãy nhanh chóng thu dọn xác con tiềm thi trùng đi, nó vẫn còn rất nhiều giá trị. Sau khi quay lại doanh trại ta sẽ về bẩm báo với ngài Nuy Thức về việc này.”

“ Bây giờ ta sẽ đuổi theo 3 người bọn họ. Dù đã có ba người rồi nhưng ta vẫn phải đi xem sao, ta có linh cảm không tốt cho vụ này ”

“ B Black ngươi ở đây bảo vệ hai người họ.”

Gã cao đen đi tới gật đầu. Rồi đi lại đứng quay lưng với 2 cô gái. Cứ như bức tường đen che chắn bảo vệ 2 người họ.

Thu xếp ổn thỏa gã đội trường Gai liền chạy về hướng ba người trước đã đi.

Dù tổ đội ít lần, nhưng bọn họ cũng đã trải qua rất nhiều kinh nghiệm đi rừng. Các loại kỹ năng tổ đội cơ bản điều nắm vững.

Trong tình huống này ba người đi trước đã để lại dấu vết cho người đi sau tìm kiếm và lần theo. Đội trưởng Gai chỉ cần đuổi theo là được.

_______________

Trở lại với Thiên Vũ vài phút trước khi nhóm người tới chỗ tổ thi trùng.

Khi hắn mở máy quét lên liền phát hiện có 7 chấm sáng. Một màu xanh lam và sáu xanh lá đang tiến dần lại vị trí của hắn. Hắn kinh hãi tự hỏi:

“ Xác sống cũng hành động theo đàn nữa sao? Vầy cũng quá ghê gớm rồi!”

Lúc này kẻ ngu cũng biết là phải chạy ngay lập tức. Dù có thắc mắc đi nữa với tình trạng hiện tại của Thiên Vũ thì càng không nên đối mặt.

Thấy tốc độ đi tới không hề giảm và khoảng cách liên tục thu ngắn lại. Hắn cuốn cuồng lên lấy đồ ăn để nạp năng lượng bất chấp cho con đau đớn đang dằn vặt.

Sau khi ăn xong uống tí nước, Thiên Vũ liền sử dụng kỹ năng [ Giảm mệt mỏi]. Mọi sự mệt, mỏi kiệt sức, đau nhức cơ đều được giảm đi gần như hoàn toàn nhưng cơ đau xé da thịt của v·ết t·hương thì vẫn còn ở đó.

Mọi thứ đã ổn hơn, Thiên Vũ cũng không nghĩ nhiều liền tiến lại moi hạch của con thi trùng ra.

Lớp vỏ và da mặc dù rất cứng và dai nhưng bằng khả năng mổ xác lành nghề của hắn thì mọi chuyện cũng rất thuận lợi lấy được. Viên hạch này chiếm trọn là màu lam đậm đặc khiến cho Thiên Vũ có cái nhìn nhận hơn về màu sắc và độ tinh thuần của chúng.



Con sơ cấp sẽ màu xanh lá, màu càng về xanh dương thì cấp nó càng cao. Hắn chưa thấy con cao cấp bao giờ nhưng chắc nó sẽ chuyển đổi thêm về tông màu.

Chiêm ngưỡng thì để sau, Thiên Vũ lấy xong liền cẩn thận cất vào túi như cất vàng. Đây sẽ là “skill” thứ hai của hắn. Tuyệt đối không được để xảy ra chuyện bắt trắc.

Xác con thi trùng lớp vỏ nó hắn thấy khá chắc chắn và bền. Nếu có nhiều thời gian hơn hắn sẽ thu gom một ít để về nâng cấp bộ giáp hiện tại lên. Nó cũng đã hỏng hết một phần vai bên trái rồi.

Không có thời gian để xử trí hiện trường, hắn liền lao mình chạy vô rừng về phía căn cứ của mình. Trên đường đi hắn lấy một cái băng gạc để quấn tạm v·ết t·hương của mình để cầm máu.

Tới hiện tại hắn cũng không hiểu tại sao máu hắn và mấy con xác sống này tiếp xúc với nhau nhưng mà hắn không hề bị l·ây n·hiễm.

Hắn cũng đặt ra nhiều lý luận cho bản thân mình như là

Hắn là một người từ thế khác nên miễn nhiễm với loại l·ây n·hiễm này.

Hay là cần có điều kiện gì đó mới bị lây.

Suy nghĩ hồi không có kết quả hắn liền mở máy quét lên. Rồi thất kinh thốt lên.

“ Cái gì? “

“ Đây tuyệt đối không phải xác sống. “

“Nhưng sao lại có ký hiệu giống xác sống được chứ?”

Thiên Vũ thấy chuyện này rắc rối lên rồi. Rõ ràng trên máy quét để ký hiệu là xác sống nhưng mà hành động thì không hề vô tri chút nào.

Nếu nhìn vào tình huống hiện tại thì nhóm đó đã có ba đối tượng đã tách ra theo dấu hắn. Tốc độ cũng không hề chậm và đúng thật là đang đuổi theo.

Hắn tự hỏi phải chăng đây là con người hành tinh này. Máy quét xảy ra vấn đề mà nhầm lẫn con người với xác sống chăng?

Thiên Vũ bây giờ mới thấy ân hận khi mà đã không thu dọn bãi chiến trường. Và hắn chạy đi một cách thoải mái không nghĩ tới sẽ bị đuổi theo.

Hắn vỗ vỗ mạnh lên trán mình, để t·rừng t·rị bản thân lần sau không thể bất cẩn như vậy nữa. Rõ ràng bảy đóm sáng đó rất là khả nghi, tại sao hắn lại không bình tĩnh xử lý tốt hơn.

“Bây giờ ân hận cũng đã muộn. Trước mắt phải thay đổi cách di chuyển đã và phải cẩn thận hơn trong bước đi!”

Hắn chạy còn để lại quá nhiều vết tích, chỉ đâm một đường thẳng mà chạy, cây bụi bị dạt ra, trên đất in lại vết giày rất rõ ràng.

“ C·hết tiệt! Hiện tại không thể về hầm trú được rồi. Phải dẫn đám này đi hướng khác mới được”

“ Sao chạm mặt sớm như vậy chứ?”

Dù có phải con người hay không phải con người thì sinh vật có linh trí vẫn rất khó đối phó và nguy hiểm hơn rất nhiều.