Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Không Muốn Xây Hầm Trú Ẩn Nữa!

Chương 14: Kịch Biến




Chương 14: Kịch Biến

Thiên Vũ người dính đầy máu me, chủ yếu là của con thi trùng và một ít của hắn. Tay hắn vẫn giữ rất chặt sợi dây thừng, chặt đến nổi khiến nó siết cắt vào da thịt làm máu chảy nhuộm đỏ cả sợi dây và men theo đó nhiều lả tả xuống đất.

Hơi thở Thiên Vũ nặng nề, ánh mắt lờ đờ như có thể ngất bất cứ lúc nào. Nhưng sâu trong ánh mắt đó là sự khát vọng được sống, khiến hắn nhìn chầm chầm vào con quái thú trước mắt mà không chớp mắt cái nào. Vì nếu chớp mắt một cái thì sinh tử có thể giải quyết tại thời khắc này.

Cơ thể hắn run rẩy, thân thể nghiêng nghiêng như sắp đổ. Giữ dây thời gian dài khiến cơ bắp hắn chịu áp lực vô cùng lớn, nó đau nhức, mỏi ê ẩm làm hắn cắn răng ken két để chịu đựng .

Rất lâu rồi Thiên Vũ mới có cảm giác cơ bắp đau nhưng đến độ khó có thể chịu đựng nổi như bây giờ, nếu giống nhất chắc là lần đầu tiên khi hắn tập luyện Tầng 1- Tụ Cơ. Nhưng khi đó nếu không thể chịu nổi hắn sẽ bỏ cuộc, bây giờ thì không có thể được.

Hắn trấn an bản thân vô số lần, rằng chỉ cần cố thêm và cố thêm nữa. Khi mà mỗi lần bổ rìu là một lần hy vọng đối với hắn. Có rìu bổ xuống lấy đi một mảng thịt lớn, có rìu chặt xuống thì lại hụt hoặc bổ trúng lớp vảy cứng rắn của nó khiến tay hắn đau ê ẩm và tê ran.

Xui nhất là một lần hắn bổ rìu xuống trúng một cái gai lớn làm cho cây rìu văng khỏi tay, cũng may nó cũng chỉ rơi gần đó. Nhưng nó cũng làm hắn tí thì bị cắn trúng, chiếc gai nhọn quanh đầu đâm trúng vai hắn làm hắn ngã ra đất và bị kéo giật lại phía gốc cây. Vết thương chồng lấy đau nhức, Thiên Vũ vẫn kiên trì đứng lên ngay lập tức để kéo lại giữ khoảng cách và nhặt rìu lên.

Con thi trùng lúc này cũng không khá hơn hắn là bao. Nó lao tới liên tục và đáp lại nó là những cú bổ rìu của Thiên Vũ. Ban đầu còn dồn dập càng về sau thì t·ấn c·ông càng thưa thớt dần, có vẻ như nó đã dần mất đi nguồn sống vì máu chảy ra rất nhiều.

Huyết dịch của nó rơi rãi khắp nơi, ướt hết cả đất xung quanh. Nhìn vào chỉ có hai chữ có thể miêu tả khung cảnh lúc này là “ thảm khốc”

Đầu con thi trùng đầy rẫy v·ết t·hương, gai cũng bị gãy rất nhiều. Miệng mồm đầy máu đang trào ra liên tục, răng thịt lẫn lộn be bét không nhìn ra hình dạng gì của một cái máy nghiền ghê gớm ban đầu.

Nó giãy giụa ít đi Thiên Vũ cũng nhẹ nhõm hơn nhưng hắn không thể lơ là. Dù nó ít t·ấn c·ông hơn những lâu lâu vẫn xuất ra những cú táp tới bất ngờ mà khó đoán.

Một người một trùng đối diện nhau.

Con thi trùng có tựa như muốn ngã, nó hơi lảo đảo thân mình nặng nề.

Thiên Vũ thầm than may mắn, hắn cũng đã tới cực hạn sự chịu đựng.



Thiên Vũ không dám sử dụng [kỹ năng giảm mệt mỏi] vì hắn không biết trận chiến này nó sẽ kéo dài bao lâu. Khi xài kỹ năng này phải nạp đường vào nếu không với độ mệt như bây giờ hậu quả khó có thể tượng tượng, hắn sẽ “sập nguồn” ngay lập tức mà chưa cần tới con thi trùng g·iết c·hết. Chưa tính tới cả hay tay hắn đang không rảnh, việc lấy kẹo ăn là điều bất khả thi.

Thi trùng ngưỡng cổ lên trời, nó quơ đầu nghiêng qua bên phải tạo lực quất tới.

Thiên Vũ nhìn là biết nó tính làm gì. Thường thì nó chỉ lao thẳng tới thôi, đôi lúc nó cũng sẽ làm hành động này. Hành động này Thiên Vũ rất sợ hãi, hắn đã phải “ ăn đủ” với nó khi nó ra đòn đây cũng là đòn đánh mà khiến chiếc rìu bay khỏi tay Thiên Vũ.

Ngửa người lên làm cho nó có đà để đập xuống và nghiêng để lấy lực để quật ngang tới. Đây cũng có thể xem như cách tụ lực của nó.Việc này làm cho lúc chuẩn bị ra đòn chậm nhưng tốc độ càn quét nó thì khỏi phải bàn.

Vậy là nó muốn ra đòn quyết định, Thiên Vũ cũng phải chuẩn bị cho đòn quyết định của mình. Nếu đỡ đòn này hắn bắt buộc phải chịu thiệt giống lần trước nếu không có sự chuẩn bị.

Thiên Vũ siết chặt rìu trong tay, cơ bắp tay săn lại, các mạch máu gồ lên. Toàn cơ thể hắn lúc này gồng lên căng phồng, cứng rắn lại, hắn vận chuyển công pháp luyện cơ tầng 2- Tụ Lực tạo ra tư thế vững như bàn thạch.

Thiên Vũ chuẩn bị thực hiện thức thứ nhất của tầng 2, hắn gọi đây là [ Bổ Dọc].

Không biết bằng cách nào khi tập luyện không dùng v·ũ k·hí luyện tập nhưng khi sử dụng vũ khi thì lại áp dụng vào được để thực hiện động tác tạo ra được đòn đánh mà hắn gọi là chiêu thức.

Đây cũng là thứ rút kết ra được qua bao lần bổ vào đầu con thi trùng. Nó cũng rất hiệu quả, mỗi lần đánh điều khiến con thi trùng rách cả đường lớn. Nhưng không thể thực hiện quá nhiều, áp lực lên cơ bắp sau mỗi lần ra đòn là quá lớn.

Khi vào tuyệt lộ thì con người ta bộc phát ra tiềm năng vô cùng lớn. Thiên Vũ cũng vậy Luyện tập ở hầm trú thì hắn tiến bộ chậm chạp, luyện mãi cũng khó thành. Khi tính mạng bị đe doạ thì hắn lại có thể lĩnh hội ra được.

Thiên Vũ cũng rất lấy làm động lực nhưng cách này quá nhiều rủi ro, không phải tác phong liều mạng của hắn.

Tay trái giữ rìu của Thiên Vũ đưa ra sau gáy thủ thế, hắn hết sức tập trung vào tụ lực vào các điểm trên cơ thể để khi ra đòn nó sẽ hoàn hảo nhất.



Ánh mắt trở nên lạnh lẽo nhìn thẳng vào con thi trùng. Chỉ cần canh nó vừa đánh tới thì là lúc hắn [ Bổ Dọc] xuống xuất ra đòn cuối cùng. Nếu thất bại hắn sẽ từ bỏ, hắn sẽ chạy nếu có thể. Còn bị trúng đòn, hắn chỉ có thể “ đáng tiếc” mà nằm xuống

Nói chuẩn bị thì lâu nhưng động tác của con thi trùng không hề dừng lại, nó quật tới như chiếc roi khổng lồ.

Mọi thứ như chậm lại, Thiên Vũ như nín thở để chờ đợi vị trí chính xác nhất.

Nếu đúng, hắn phải ra một đòn đánh ngang bên hông, ngược lại với hướng con thi trùng lao tới thì sẽ dễ dàng chuẩn xác hơn. Nhưng hiện tại hắn chỉ thuần thục mỗi chiêu [ Bổ Dọc] nếu ra đánh ngang hiệu quả sẽ không bằng và sẽ còn bị phản ngược lại.

Chiếc đầu thi trùng đánh tới như chiếc chùy gai khổng lồ tạt ngang, tự như muốn quẹt nát mọi thứ mà nó đi qua.

Chiếc gai to gần chạm tới Thiên Vũ thì hắn đột ngột lùi một bước để nè. Nhìn có vẻ nhẹ nhàng nhưng với tình trạng hiện tại. Thiên Vũ đã cố hết sức chật vật mới tránh nè mà không làm dao động chiêu thức.

Lập tức Thiên Vũ bung rìu như cái bẫy sập đã cài sẵn chỉ chờ con mồi đến và đập đập thẳng xuống. Hắn hét lớn chửi:

“Yaa!! C·hết đi, con trùng c·hết tiệt!!!“

Giọng chửi hắn làm dấy lên khu rừng yên ắng, tiếp sau đó là tiếng.

Phọc!!! Ầm!! Két két…!

Đòn đánh của hắn đã trúng. Con thi trùng kêu yếu ớt lên một tiếng rồi nằm xuống theo sức rìu của Thiên Vũ, đây có thể nói là lần đánh gây nhiều sát thương nhất của hắn.

Con thi trùng bị chiếc rìu phân tách cái mồm nó làm đôi. Lượng lớn huyết dịch trào ra bắn lên hết nửa người của Thiên Vũ. Sau đòn đó, con thi trùng b·ị đ·ánh dán xuống dưới đất nằm bất động, không còn cựa quậy, đầu còn dính chặt cây rìu đang cắm sâu trong họng.

Thiên Vũ nhưng sau đòn đánh đó hắn phải liên tục thở gấp lấy hơi, hắn ngã người ngồi xuống đất trong vô lực. Hắn không còn sức tí sức nào cả, cả cơ thể đau nhức nhói, cánh tay như muốn tan rã.

Ánh mắt Thiên Vũ lờ mờ như sắp ngất thật sự. Nếu không phải tay hắn vẫn đang nắm sợi dây thì hắn đã nằm ra đất rồi, sợ dây vẫn liên tục siết vào da thịt hắn giúp hắn giữ lại một tia lý trí.



Quan trọng nhất là ở phút cuối cùng hắn không được ngất đi. Nếu ngất ở đây thì hắn không khác gì cục thịt ven đường cho bọn thú rừng và xác sống xơi tái.

Khi đã bù đắp lại phần nào sự hụt hơi và đảm bảo bản thân sẽ giữ vững cơ thể. Thiên Vũ mới từ từ bỏ dây ra khỏi tay, việc này cũng không dễ dàng gì, sợi dây đã siết ăn sâu vào trong nên việc lấy ra vô cùng đau rát. Thiên Vũ phải cắn răng, nhăn nhó tháo từng vòng dây ra khỏi cánh tay đầy máu

Ánh nắng vàng thay thế thành màu cam nhạt, trời đã dần xế chiều.

Thiên Vũ vật lộn với con thi trùng này hơn 7 tiếng đồng hồ, đến cả bữa trưa vẫn chưa ăn gì.

Thiên Vũ không nghĩ tới, đợt đi săn này lại khiến hắn chật vật như vậy, hắn đã thấy được sự “ trâu bò “ của con xác sống trung cấp là như thế nào?

Lần này Thiên Vũ run rẩy thật sự, xác sống trung cấp mặt dù được hệ thống đánh giá là gấp 6 lần người thường đi nữa thì khi đối đầu trực diện hắn hoàn toàn không có cửa. Có thể hiểu việc phân loại vậy chỉ là ước lượng, một con trung cấp vẫn có thể mạnh gấp 7 hay gấp 8 lần người thường thì vẫn có thể xem là trung cấp. Vấn đề này tiềm tàng rất nhiều rủi ro, con xác sống trùng này là một ví dụ điển hình.

Nó mạnh hơn Thiên Vũ rất nhiều. Nếu không phải nó thụ động để hắn cột được thì hồ như không có cách nào đánh bại được nó. Lúc đó, khi thấy được hình dạng khủng bố của nó Thiên Vũ chỉ có suy nghĩ là chạy thật nhanh, không có mảy may ý định gì nữa.

Thời khắc yếu đuối lúc này Thiên Vũ càng phải cẩn trọng, hắn cần hồi phục thật nhanh để đến một nơi an toàn hơn.

Từ lúc bắt đầu đi trong rừng cứ cách 30 phút Thiên Vũ sẽ quét một lần. Khoảng cách 5km hắn cũng chỉ có thể ước tính đến thế.

Tính trạng hiện tại hơn 7 tiếng trôi qua mà không có quét một lần nào nữa. Thời gian dài như vậy sẽ có rất nhiều xác sống có thể tiếp cận tới đây. Nhưng cũng rất may trong lúc giằng co thì không có bất kỳ con xác sống nào xuất hiện.

Hắn không thể dửng dưng như vậy, lấp tức Thiên Vũ đưa tay muốn bấm đồng hồ quét một lần. Tâm trí nôn nóng nhưng động tác không thể nhanh hơn được, cơn đau khiến Thiên Vũ chỉ nhất tay thôi mà cứ như nâng một khối đá ngàn cân chỉ có thể từ từ mà nhẹ nhàng.

Khi không buông lỏng thì thôi, một khi buông lỏng rồi thì muốn vận động cũng vô cùng chật vật.

Màn hình chiếc đồng hồ sáng lên, radar quay một vòng. Thiên Vũ thần tình kinh hãi, hốt hoảng, trong lòng thốt lên 2 chữ “ Không ổn” hắn lập tức cuốn cuồng lên bất chấp đau nhức mà ngồi từ từ dậy thao chiếc ba lô sau lưng ra.

Hắn liền ăn vội ăn vàng vài thanh socola, uống tí nước, xé bao mấy cục kẹo nhét cả vào họng.