Chap 64 : Vu Yêu Lần Hai Kết Thúc.
Yêu tộc nín thở dõi theo nhát búa khai thiên đang rơi xuống đỉnh đầu Đông Hoàng Thái Nhất, Đế Tuấn toang muốn quay trở lại thì mọi người bên cạnh ngăn cản, Đông Hoàng Thái Nhất có Hỗn Độn chung hộ thể sẽ không sao đâu, ngược lại qua đó chỉ làm hắn phân tâm.
Huỳnh! Huỳnh, Huỳnh
Tiếng động long trời lở đất nổ ra, Khai Thiên Phủ chạm xuống thiên giới quét sạch cỏ cây. Đại năng đứng gần không ít người bị thổi bay đi mất, hư không phá toái toát ra khe hở lớn kinh khủng.
Tuy nhiên từ phấn khởi tột độ chuyển sang mặt mài xám xịt, Đế Giang phát hiện mặt đất dưới chân hư ảnh Bàn Cổ nứt ra, Bàn Cổ cầm Khai Thiên Phủ rơi thẳng xuống đại địa, không chỉ có thế, rất nhiều trận đ·ộng đ·ất lớn nhỏ khác kèm theo.
Ba mươi ba trọng thiên khuynh đảo dữ dội. Mọi chuyện vượt xa khỏi tưởng tượng của mọi người.
Thiên đình cứ liên tục rung lắc làm cho hai bên bờ sông sụp xuống, dưới áp lực nước, thiên hà chảy càng lúc càng mạnh, tràn tới chỗ vết nứt bị Khai Thiên phủ chém, dòng nước bị hút vào đó kéo theo hai phe vu yêu trôi khỏi thiên phận hạ cánh dưới chân Bất Chu Sơn.
Hồng Quân sắt mặt đại biến, vội vàng làm phép biến hóa một đóa hoa sen khổng lồ bằng đá mọc ra từ dưới đất, tạm thời nâng thiên đình lên cao.
Sau mấy canh giờ tình hình bớt hỗn loạn, hai tộc mới từ dưới trong đống đá lê lếch bò dậy nhìn nhau, hoàn toàn không còn chút sức nào để đánh nữa.
Đế Tuấn cùng Thập yêu thần tìm được Đông Hoàng Thái Nhất đang phơi nắng thư giãn trên một tảng đá, có hệ thống bảo hộ, hắn không bị làm sao.
Đế Giang, Chúc Cửu Âm, Cộng Cộng phá đất chui lên.
Huyền Minh, Chúc Dung, Xa Bỉ Thi bị nước cuốn đi một quãng xa khá xa, đến khi trở lại toàn thân ướt như chuột lột.
Mặc dù không đạt được mục đích ban đầu nhưng làm cổ thiên đình gần như bị hủy khiến Đế Giang đắc thắng nhìn về chỗ hai huynh đệ Kim Ô cùng yêu tộc đại quân đang ngồi nghỉ mệt gần thác mà chọc quê.
"Thế nào hả Đế Tuấn, từ đầu ngươi chịu khuất phục vu tộc thì đã không lâm vào cảnh tan nhà nát cửa, đều là ngươi tự chuốc lấy."
Yêu tộc đại năng vài vị ngồi quanh đó khuôn trông rất mệt mỏi nhưng mà nghe đối thủ kiêu ngạo như thế vẫn muốn đứng ra võ mồm một phen, yêu sư Côn Bằng ngồi sau lưng liền vỗ cây quạt tre lên đầu hắn yêu cầu ngồi yên tại chỗ.
Đế Tuấn : "Chúng ta đều là người lịch sự, mấy chuyện này đâu cần phải cự." - Y đưa tay chỉ về phía chân núi Bất Chu đang ngập trong nước. Trên dưới yêu tộc lập tức hiểu ý cười phá lên.
12 tổ vu lúc này vẫn chưa phát giác được ngôi nhà chung của bọn họ, Điện Bàn Cổ đã bị nhấn chìm trong nước.
"Mấy con chim lông lá vẫn cười được? Thiên đình bị hủy, trở thành vô gia cư hết cả bọn, đáng kiếp!" - Chúc Dung.
"Ai nói ngươi Thiên đình bị hủy? Trên đầu ngươi treo cái gì kia!" - Đông Hoàng Thái Nhất đưa tay chỉ vào đóa hoa sen đá đang nâng Cổ Thiên đình trôi nổi giữa trời. "Trái lại các ngươi quá bất hiếu, mở miệng gọi phụ thần mà để cho cha mình chuyển hộ khẩu xuống ở với long vương."
"Con quạ kia. Đừng tưởng ta sợ ngươi nha." - Xa Bỉ Thi tổ vu tức thì đứng dậy khiêu khích yêu tộc. "Xin Đế Giang đại ca phê duyệt cho ta quyết đấu với Đông Hoàng Thái Nhất."
Đế Tuấn bật cười. "Đòi tay đôi với Thái Nhất? Xa Bỉ Thi, ngươi suy nghĩ kỹ chưa vậy."
Tự dưng đang bực bực vì nhà sụp mà giờ có người cho mình trút giận, Thái Nhất hớn hở ngồi bật dậy bẻ khớp ngón tay nghe răng rắc.
"Đệ mau cút xuống cho ta." - Huyền Minh giơ chân liền đạp cho Xa Bỉ Thi một cái rồi đuổi về hàng ngũ, Thái Nhất vừa có Đông Hoàng chung, giờ giắt luôn Thí Thần Thương, đơn đấu 1 vs 1 khác gì đưa đầu cho hắn đập.
Mấy tên tiểu vu hớt hải chạy tới la lớn. "Báo!! Các vị vu tổ. Điện thờ của chúng ta nằm ngay dưới chân thác từ thiên hà đổ xuống, đồ đạc bên trong... Trôi hết rồi."
"Cái gì hả???!!" - 12 Tổ vu hốt hoảng chạy lại xem thì đúng điện thờ toang hoang, còn đúng cái bản lề cửa lớn.
Hậu Thổ, Huyền Minh nghĩ đến bao nhiêu là pháp bảo thu nhặt về cất dưới chân tượng thờ bị nước cuốn đi hết liền phát tiết với Đế Giang. Công 1 thì tội 10.
Thấy bản thân không còn gì để mất, Đế Giang nổi cơn tam bành đứng dậy, sát khí bốc lên ngùn ngụt. Bên này hai vị yêu hoàng cũng tế ra pháp bảo, vu yêu đại quân gầm gừ nhìn nhau chuẩn bị xáp lá cà lần nữa.
Đúng lúc này bầu trời sáng rực ngũ thải thần quang. Hồng Quân đạo tổ xuất hiện. Nữ Oa bên cạnh bên cạnh toát cả mồ hôi lạnh, vừa rồi nàng nhìn thấy đạo tổ tức đến mức phun một ngụm máu.
"Bái kiến đạo tổ." - Yêu tộc trên dưới quỳ bái, 12 tổ vu thì trơ mặt đấy.
Hồng Quân không thèm để bụng, trực tiếp ra lệnh cho hai bên lui quân.
"Vu tộc quản địa, yêu tộc quản thiên. Lập tức giải tán, ai về nhà nấy cho ta. Vạn năm không được khai chiến."
Vu Tộc dĩ nhiên không còn nhà để mà về nhưng mà thánh nhân đã nói thế thì ai dám động binh đao, 12 tổ vu liếc yêu tộc một cái rồi xách gươm, xách giáo về.
Đế Tuấn trong thấy nhà cửa vẫn còn, liền cúi đầu bái tạ đạo tổ, ông ta cũng không lưu lại lâu. Xử lý xong liền cùng Nữ Oa trở về Tử Tiêu cung.
Lúc đi ngang qua chỗ vu tộc, Đông Hoàng Thái Nhất cùng Côn Bằng còn tranh thủ trêu chọc bọn họ. Trên đường về cả hai cùng nhau thảo luận sôi nổi về kết quả vu yêu lần hai nằm ngoài suy tính của Hồng Quân và hệ thống.
Chợt Côn Bằng để ý vết rách giữa không trung, nước trên thiên hà thông qua đó không ngừng chảy xuống đại địa. Gây cảnh l·ũ l·ụt khắp nơi.
"Thái Nhất! Đệ nói trời lủng một lỗ to như vậy, có phải Nữ Oa sắp vá trời rồi không?? Ta lúc trước du lịch hồng hoang thu nhặt vô số kỳ trân dị bảo, vô tình có ngũ sắc thạch trong đó."
"Huynh định làm gì?" - Hắn tò mò hỏi, chẳng lẽ định mang ngũ sắc thạch đi tặng. Ai chứ Nữ Oa thì nên mặc kệ nàng ta, người vô tình, vô nghĩa như thế không nên giúp đỡ đâu.
"Đệ không hiểu ta gì hết!" - Côn Bằng vui vẻ.
Ai rảnh mà đi tặng! Thái Nhất từng nói muốn thay Hậu Thổ lập luân hồi, ngẫm lại thì Côn Bằng thấy ý này rất hay, cũng muốn thử xem bản thân có thể thay Nữ Oa đi vá trời hay không. Nói không chừng tên tuổi được sử sách lưu truyền.
Đông Hoàng Thái Nhất nghe xong ngả người ôm cây liễu gần đó cười không khép được miệng.
Hồng hoang dị bản có La Hầu lập phật giáo, Trấn Nguyên Tử mở thiên đình, Chuẩn Đề thu 3000 hậu cung, thậm chí vô lý như con heo thành thánh thì cũng chưa bao giờ có cuốn nào viết Côn Bằng đội đá vá trời cả.
Côn Bằng : "Cười xong chưa? Giờ đệ có giúp ta vá trời không?"
Thái Nhất : "Có có có.. Chắc chắn là có rồi! Ta vẫn còn sợ huynh sẽ lấy ta làm mẫu vẽ hentai. Nhưng mà trước hết phải đi gặp một người đã."