Chương 8: Vẫn lạc thiên thạch vũ
Đại địa sinh cự lãng là một trong ba kỹ năng của Lumburr trong Liên quân mobile. Một người đã đạt đến đỉnh cao trong trò chơi như kiếp trước của Valhein hiển nhiên chẳng xa lạ gì với nó, nhất là khi Lumburr là một trong những vị tướng thuận tay nhất của hắn. Tuy nhiên, đến cả nằm mơ hắn cũng chưa từng nghĩ đến việc có thể tự thân trực tiếp chứng kiến chiêu thức này.
Lumburr tụ lực, trước khi dùng cả hai tay nện xuống đất với một lực lượng khủng kh·iếp. Lực lượng này khiến cho vùng bình địa trước mặt nổi lên những con sóng lớn. Những con sóng này mang theo uy lực kinh hồn bạt vía, hướng về phía những kẻ mà Lumburr đang coi là kẻ thù. Đám người Huyết tộc hãy còn ngơ ngác chưa kịp phản ứng gì thì đã bị những con sóng này hất văng.
- Vẫn lạc thiên thạch vũ.
Một kỹ năng khác được Lumburr tiếp tục thi triển. Kỹ năng này, ngược lại, hoàn toàn mới lạ với Huyên bởi đây là một kỹ năng không có trong trò chơi.
“Xem ra thế giới này vẫn có những sự khác biệt nhất định với trò chơi. Không đời nào một vị tướng thuần hỗ trợ như Lumburr lại sở hữu một kỹ năng có sát thương khổng lồ đến thế.”
Thật vậy, Lumburr sử dụng nội lực, cách không nâng hàng chục khối đá to nhỏ khác nhau lên không khung. Sau đó, hắn vung tay phóng đám thạch đạn này về khía những đối thủ đang bị hất tung, chân không chạm đất, với một lực đạo kinh hồn.
Trạng thái lơ lửng trên không trung không cho phép đám người Huyết tộc xoay xở né tránh. Dù có cánh dơi nhưng chúng vẫn chẳng thể bay giống như những gì mà Veera đang làm. Chúng chỉ có thể cam chịu bị những viên thạch đạn găm thẳng lên người, thét lên đau đớn trước khi cơ thể nổ tung vì không thể chịu được tổn thương quá lớn.
Một khối đá lớn bay thẳng về phía Dracul. Cảm thấy không thể tránh né, thủ lĩnh truy quân Huyết tộc liền thôi động tất cả lực lượng mà mình nắm giữ, đối cứng với đòn t·ấn c·ông của này. Hắn cầm kiếm bằng cả hai cánh tay lúc này đã nổi lên cơ bắp và gân xanh cuồn cuộn, cố chặn viên thạch đạn lại bằng hết sức bình sinh.
Tuy nhiên, rốt cục thì Dracul cũng chỉ có thể chịu được vài giây. Viên thạch đạn đập nát thanh kiếm thành từng mảnh nhỏ, trước khi nặng nề nện lên lồng ngực và khiến cho cơ thể cường tráng của hắn văng đi vài chục mét. Thực tế, thân thể hắn chỉ có thể dừng lại sau khi mạnh mẽ v·a c·hạm với một thân cây đại thụ.
Dracul gục xuống, miệng phun ra một ngụm máu tươi. Lồng ngực hắn truyền đến một cơn đau nhói, có vẻ như hắn đã gãy mất vài cái xương ở khu vực này.
Cảm thấy bản thân sắp sửa mất đi ý thức, hắn bèn vận dụng hết toàn bộ năng lượng còn sót lại trong cơ thể mình để đưa ra chỉ thị cho các thuộc hạ:
- Toàn quân, rút lui!
Truy quân Huyết tộc dường như chỉ đang chờ đợi chỉ thị ấy. Hai tên thuộc hạ gần nhất với Dracul, nhanh chóng chạy lại đỡ lấy thủ lĩnh của mình, chạy bán sống bán c·hết. Phần còn lại của truy quân cũng nhanh chóng rút lui vào bóng tối vô tận của Khu rừng chạng vạng.
“Đúng là chó nhà có tang.” - Valhein cười đắc chí. Hắn chỉ tiếc là cơn mưa thiên thạch đó không thể giúp hắn giải quyết được Arjen. Hắn đã nhìn thấy trong đám tàn quân tháo chạy của Huyết tộc có thân ảnh khổng lồ với cái lưng gù đặc trưng của kẻ phản bội này. - “Xem ra sau này, vẫn là phải tự tay xử lý hắn. Nhưng dù sao thì kế hoạch của ta cũng thật sự hoàn hảo!” - Trong lòng Valhein dâng lên một tia tự đắc.
Tuy nhiên, khi mà Valhein còn chưa kịp tự đắc xong xuôi, trong không gian lại tiếp tục truyền đến một động tĩnh lớn.
Lumburr cầm một tảng đá lớn trên tay, ném về phía thân ảnh phụ nữ xinh đẹp ở phía đối diện mà chẳng cần nhìn về phía đó. Giống như hắn cũng chẳng kỳ vọng gì về việc mình sẽ ném trúng đối thủ.
Quả nhiên, Veera, với khả năng bay lượn trên không trung nhờ vào đôi cánh dơi của mình, liền nhẹ nhàng tránh được đòn t·ấn c·ông vu vơ vậy này. Tảng đá nọ cứ vậy mà rơi thẳng xuống đất, khiến cho cây cối cả một vùng đổ rạp.
“Nhưng tại sao nàng lại né đến gần vị trí của ta thế này?” - Valhein giật mình nhận ra điều bất ổn.
Thật vậy, vị trí lẩn trốn của Valhein lúc này nằm ngay sau lưng Veera. Nếu như lúc này Lumburr tiếp tục t·ấn c·ông và Veera duy trì tránh né, chẳng phải là hắn sẽ lãnh đủ hay sao.
- Giờ thì đến lượt ngươi, Veera.
- Ta đã nói với ngươi rồi. Chúng không phải thuộc hạ của ta. - Veera cười cợt phân trần.
Lumburr không đáp lại, đằng sau lưng hắn tự nhiên hiện lên hàng chục khối đá lớn nhỏ khác nhau đang lơ lửng trong không trung.
“Không phải như vậy chứ. Lại là chiêu thức đó sao?”
Vẫn lạc thiên thạch vũ mà Valhein vừa được chứng kiến là một kỹ năng có sức p·há h·oại khủng kh·iếp. Nếu như Lumburr xả chiêu thức đó về hướng này thì một con người nhỏ bé như hắn hiển nhiên sẽ c·hết không phải nghi ngờ gì. Giờ thì chỉ mong là Veera có thể cản nó lại.
- Ngươi nghĩ rằng chiêu thức lỗ mãng đó có hiệu quả với ta sao? Ta có thể bay, khác với đám lai tạp, ô hợp vừa nãy. Né tránh tất cả số thạch đạn đó với ta thực sự quá dễ dàng.
“Xem ra là chẳng thể trông chờ nàng. Cũng phải thôi, bởi làm gì có ai ngu ngốc đối cứng với một kỹ năng có lực lượng khủng kh·iếp đến vậy chứ?”
Giờ thì có chạy cũng chẳng kịp, tầm ảnh hưởng của chiêu thức này là vô cùng rộng lớn. Valhein quan sát xung quanh để tự tìm ra lối thoát cho mình. Hắn liền nhận ra ở sau lưng hắn, cách đó không xa là một khe vực thẳm.
Valhein tiến lại gần đó xem thử, kết quả là không nhìn thấy đáy. Toàn bộ tầm nhìn trong khe vực này đã bị che phủ bởi sương mù dày đặc.
Tuy nhiên, khi hắn thử ném một viên đá xuống dưới thì nghe thấy một tiếng tõm nho nhỏ vọng lại.
Có vẻ như dưới đó là một nơi có nước, có thể là sông hồ gì đó. Vậy nếu như hắn nhảy xuống thì cũng không nhất định là sẽ c·hết, chỉ trừ trường hợp đó là sông hồ cạn nước hoặc có nhiều đá ngầm.
Valhein tiếp tục thử với một khối đá to hơn thì hắn nghe thấy một tiếng tùm lớn hơn.
Xem ra sông hồ dưới đó cũng không phải là quá cạn nước. Vậy nên xác suất t·ử v·ong của hắn khi nhảy xuống dưới, hắn nghĩ chỉ đâu đó rơi vào khoảng 30%.
- Vẫn lạc thiên thạch vũ.
Giọng nói của Lumburr thêm một lần nữa vang vọng khắp không gian, báo hiệu rằng chiêu thức huỷ diệt đó đã được hắn khởi động.
Đối diện với nó, Veera chỉ bình thản đáp lại:
- Ngươi thật sự là một tên nhàm chán, Lumburrr. Hôm nay như vậy là hết vui rồi. Tạm biệt!
Veera búng tay một cái, sau lưng nàng liền hiện lên một khe nứt không gian. Nàng lùi vào trong đó và biến mất hoàn toàn, nhẹ nhàng tránh khỏi cơn mưa thiên thạch đang ùn ùn kéo tới.
“Quả nhiên là vậy. Giờ thì người lãnh đủ chính là ta.” - Valhein thầm cười khổ - “Tiếp nhận cơn mưa thiên thạch này, tỷ lệ t·ử v·ong có lẽ là trên 90%. Nhảy xuống khe vực này, tỷ lệ giảm xuống chỉ còn 30%. Xem ra chẳng còn lựa chọn nào khác.”
Nghĩ liền làm ngay, Valhein chẳng chút do dự gieo mình xuống khe vực thăm thẳm này, miệng hét lớn:
- Ta không tin ông trời lại tước đi mạng sống mới này của ta. Ta sẽ sống và chinh phục lục địa này. Nhất định là như thế!