Chương 7: Đại địa sinh cự lãng
Trước mắt Valhein giờ đây là một cảnh tượng kinh hoàng. Cả một mảnh núi rừng đã bị thổi bay, để lại một vùng đất trống mênh mông.
Đứng trên đó vùng bình địa đó là hai thân ảnh. Một to, một nhỏ, nhưng điểm chung của cả hai là đều tỏa ra một cỗ áp lực kinh hồn bạt vía, thừa sức để nghiền nát ý chí của những kẻ yếu bóng vía nếu như thực sự mong muốn.
“Khốn nạn thật! Chỉ vừa mới sống lại liền bị cuốn vào trận chiến khủng bố cỡ này, mình đen đủi đến thế sao?”
Valhein, với kiến thức sâu sắc về Liên quân mobile từ kiếp trước của mình, không khó để nhận diện hai thân ảnh đó. Đó đều là những nhân vật có sức mạnh khủng kh·iếp trong cốt truyện của trò chơi.
Một bên là một cơ thể khổng lồ, được tạo thành từ những tảng đá lớn và những cây đại thụ. Khi không di chuyển, cơ thể này sừng sững trên bình địa giống như một ngọn núi nhỏ. Không ai khác, đó chính là Người khổng lồ lục địa - Lumburr. Một nhân vật được mô tả trong cốt truyện của trò chơi là kế thừa toàn bộ ý chí và sức mạnh của đất mẹ. Ông chính là một trong số ba hộ vệ mạnh mẽ nhất của Nữ vương tinh linh Tel’annas - chủ nhân của Rừng nguyên sinh rộng lớn mà Khu rừng chạng vạng là một phần nhỏ trong đó.
Bên còn lại là một cơ thể phụ nữ nhỏ nhắn. Tuy nhiên từ cơ thể đó lại phát ra một loại cảm giác mê hoặc vô cùng khó tả, giống như có thể quyến rũ bất cứ một người đàn ông nào mà chẳng cần phải có nỗ lực gì. Mái tóc màu hồng tím, cặp sừng dê trên trán, đôi cánh dơi trên lưng và cả cái đuôi thanh mảnh chỉ càng làm cho cơ thể ấy quyến rũ thêm hơn. Không ai khác, đó chính là Nữ hoàng bóng đêm Veera. Một nhân vật được mô tả trong cốt truyện của trò chơi là có nguồn gốc Bán thần - vốn là những sinh vật mạnh mẽ nhất trên Lục địa này. Nàng là một trong ba Thủ lĩnh của Vực hỗn mang, phục vụ dưới trướng của Chúa tể hỗn mang Volkath.
“So với hai đại nhân vật này, gia tộc Van Helsing hay Huyết tộc đều chỉ như con giun cái dế. Mình phải thật sự cẩn trọng với các quyết định tiếp theo, nếu như đắc tội với họ thì thật sự khó sống.”
Valhein cẩn thận lựa chọn một vị trí thật kín đáo, cúi thấp người để quan sát tình hình. Tuy nhiên, hắn cũng không ngồi hẳn xuống, hắn cần phải có một tư thế sẵn sàng nhất để tuỳ cơ ứng biến khi chuyện không hay xảy ra.
Một tiếng gầm thét kinh thiên động địa vang vọng khắp không gian, khiến cho đầu óc của Valhein có đôi phần choáng váng. Hắn chẳng hề xa lạ với tiếng gầm thét khủng kh·iếp này bởi hắn đã nghe thấy một lần trước đó không lâu. Giống như sự dự đoán của hắn, người phát động nó chính là Lumburr.
Người khổng lồ lục địa tiếp tục truyền tải một thông điệp đanh thép bằng giọng nói đầy nội lực của mình:
- Rời khỏi đây ngay, Veera. Từ sau cuộc chiến Hắc ám xâm lăng đến giờ, Vực hỗn mang và Rừng nguyên sinh vốn nước sông không phạm nước giếng. Nay ngươi lại dám lợi dụng lúc kết giới của chúng ta suy yếu, đột nhập vào đây nhằm ám toán Nữ vương. Vậy là Vực hỗn mang muốn khai chiến với Rừng nguyên sinh sao?
Veera thản nhiên đáp lại với một giọng nói đầy dụ hoặc:
- Ta chỉ đơn giản là muốn đến thăm một người bạn cũ mà thôi. Ngươi cần gì phải khó khăn như vậy chứ. Thật đáng ghét!
- Vậy, nếu như đã xong việc rồi, ngươi hãy rời khỏi đây ngay. Bằng không, ta buộc lòng phải coi hành động của ngươi như một động thái gây hấn.
- Nếu thực sự là gây hấn thì sao?
- Thì ta sẽ khiến cho ngươi nằm lại đây mãi mãi.
Veera liền bật ra một tràng cười đầy ma mị, trước khi đáp lại một cách mỉa mai:
- Ngươi nghĩ ngươi có khả năng làm điều đó sao?
Lumburr điềm tĩnh đáp lại:
- Chỉ một mình ta thì không chắc, nhưng nếu là toàn bộ cư dân của Rừng nguyên sinh hợp tác thì chắc chắn. Ngươi nên nhớ đây không phải là Vực hỗn mang.
Không khí xung quanh dần trở nên căng thẳng. Veera lộ ra một tia khó chịu trên khuôn mặt xinh đẹp đến động lòng người, trong khi Lumburr thì vẫn duy trì trạng thái trầm ổn, cương quyết.
Valhein có thể cảm nhận được Lumburr không thực sự muốn tiếp tục chiến đấu với Veera. Hắn không rõ lý do là gì, nhưng hắn cũng chẳng bận tâm đến điều đó. Điều quan trọng hơn trong lúc này, đó là trong đầu hắn vừa nảy sinh một kế hoạch có thể giúp hắn thoát thân.
Valhein nhìn chằm chặp vào cơ thể Veera, nhưng không hẳn là hắn bị cám dỗ bởi vẻ đẹp c·hết người của nàng. Hắn chỉ nhận thấy một điều, đó là kết cấu cơ thể nàng có nhiều nét tương đồng với đám người Huyết tộc đang truy đuổi hắn. Cả hai đều rất nổi bật với đôi cánh dơi trên lưng.
“Nếu như Lumburr nhìn thấy đám người Huyết tộc vào lúc này, hẳn là hắn sẽ nghĩ chúng chính là thuộc hạ của Veera. Mang theo thuộc hạ x·âm p·hạm Rừng nguyên sinh, hắn sẽ coi đó là một động thái gây hấn chứ?” - Valhein thầm nghĩ.
Ngay lúc này, từ sau lưng Valhein truyền đến những động tĩnh rất nhỏ. Chỉ là những tiếng sột soạt của cây cỏ bị đám người đang đuổi theo hắn nhẹ nhàng dẫm đạp lên mà tạo ra, nhưng thế là đủ để hắn nhận thức được mức độ khẩn trương của tình huống.
“Cẩn trọng vậy sao? Xem ra kể cả là Huyết tộc cũng không dám manh động với tình huống trước mặt. Động tĩnh vừa rồi là quá lớn, dù sao thì trận chiến giữa một Thủ lĩnh của Vực hỗn mang và một Hộ vệ của Rừng nguyên sinh cũng chẳng phải một trò đùa. Nhưng rốt cuộc thì chúng cũng đã chuẩn bị tìm đến, xem ra mình phải hành động ngay thôi.”
Valhein chuẩn bị một chút rồi liền bắt đầu di chuyển. Lần này hắn cố tình di chuyển thật bất cẩn và tạo ra những động tĩnh lớn.
Rất nhanh chóng, những động tĩnh này đã thu hút được sự chú ý của truy quân Huyết tộc. Người nhận thức được chúng đầu tiên, không ai khác lại chính là kẻ phản bội Arjen.
- Ngài Dracul, tôi thấy hắn rồi. Ở hướng đó.
Dracul nhìn theo hướng mà ngón tay trỏ của Arjen đang chỉ, quả nhiên là có một bóng đen đang di chuyển thoăn thoắt trong đám cây cối um tùm. Hướng di chuyển của nó tự nhiên lại hướng về phía trận chiến kinh thiên động địa kia.
- Bắt hắn lại cho ta. Không được để hắn tiếp cận với cuộc chiến đó. - Linh cảm của một người có nhiều năm kinh nghiệm chiến trận như Dracul cho hắn biết rằng không nên để kẻ thù làm vậy. “Cẩn tắc vô áy náy. Biết đâu tên nhóc này lại có kế hoạch nào đó thì sao? Ở Rừng nguyên sinh, tốt nhất là nên tránh gây ra phiền phức.”
- Rõ - truy quân Huyết tộc đồng thanh dõng dạc.
Nói rồi, toàn bộ đội hình này liền tiến về hướng mà Valhein vừa để lộ sự hiện diện. Chúng di chuyển rất nhanh với sự trợ lực của đôi cánh trên lưng. Nếu chỉ xét về tốc độ thì kể cả tên chậm nhất trong đội hình này cũng nhanh hơn gấp đôi so với Valhein.
Tuy nhiên, tất cả đều nằm trong kế hoạch của Valhein. Ngay từ đầu hắn đã chẳng định chơi trò đuổi bắt với đám ma cà rồng này. Hắn sẽ không bao giờ chơi một trò chơi mà mình chẳng thể chiến thắng.
Valhein tìm lấy một nơi ẩn thân mới. Đó là một vị trí đủ kín đáo, nhưng cũng rất lý tưởng để quan sát mọi động thái của truy quân Huyết tộc.
Hắn dự định sẽ chờ đợi đám ca cà rồng tiến vào phạm vi mà mình mong muốn. Sau đó, hắn sẽ sử dụng khẩu súng ngắn mà hắn đã vốn mang theo, găm một viên đạn vào khối thuốc nổ đã được hắn chuẩn bị sẵn sàng ở vị trí đó.
Mặc dù chưa bao giờ s·ử d·ụng s·úng ở kiếp trước, nhưng cơ thể kiếp này lại truyền đến cho Valhein sự tự tin rằng hắn có thể bắn trúng được rất nhiều thứ trong tầm nhìn của bản thân, chỉ cần khoảng cách không quá xa là được
“Dù sao thì mình cũng được gọi là thiên tài của gia tộc cơ mà.”
Và quả nhiên là Valhein làm được.
Một t·iếng n·ổ rung trời vang lên.
Cây cối đổ rạp, khói bụi mịt mù.
Hiển nhiên là v·ụ n·ổ này sẽ chẳng thể gây ra quá nhiều thiệt hại cho đám người Huyết tộc vốn rất nổi tiếng về thể chất dẻo dai, nhưng động tĩnh này đã thành công thu hút được sự chú ý của hai đại nhân vật đang gằm ghè nhau kia.
Cả Lumburr và Veera đêu nhất loạt nhìn về phía động tĩnh vừa xảy ra, trong lòng dâng lên một dấu hỏi rất lớn.
Khi mà đám mây khói bụi tan đi, cũng là lúc mười mấy thân ảnh của truy quân Huyết tộc hiện ra trước mắt họ.
Lúc này, họ mới lộ ra những biểu cảm khác nhau.
Trong khi Veera chun mũi, tỏ ra khó hiểu với sự hiện diện của những kẻ lạ mặt kia, thì Lumburr tỏ ra vô cùng bất mãn vì điều đó. Hắn gầm lên giận dữ:
- Đem quân tiến vào Rừng nguyên sinh, ngươi giỏi lắm Veera. Ngươi thực sự không coi ta ra gì đúng không?
Veera tỏ ra bối rối:
- Ta đúng là không coi ngươi ra gì. Nhưng đám người này là ai ta thực sự không biết...
- Không cần phải giải thích thêm nữa. Tất cả các ngươi sẽ phải bỏ mạng lại đây.
Nói rồi, Lumburr hướng về phía truy quân Huyết tộc, dùng cả hai bàn tay nện xuống vùng đất trước mặt mình, trước khi gầm lên một tiếng long trời lở đất:
- Đại địa sinh cự lãng.