Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Chuyển Sinh Thành Xạ Thủ Phế Vật Số Một Liên Quân

Chương 6: Nội gián




Chương 6: Nội gián

Cuối cùng thì Valhein cũng có thể ngồi dậy, dù sao thì hắn cũng đã dần quen với cơ thể đau nhức này và có thể vận động được ở một mức độ hạn chế.

Hắn cố gắng kéo lê có thể thương tật của mình, di chuyển vào một bụi rậm gần đó để giấu đi sự hiện diện của bản thân.

“Đám người quản gia Arjen không biết sẽ cầm chân được truy quân của Huyết tộc bao lâu? Liệu rằng sau khi tiêu diệt hết tàn dư của gia tộc Van Helsing, đám ma cà rồng đó có tiếp tục lùng sục để xác nhận c·ái c·hết của ta hay không?”

Không thể dám chắc chuyện gì sẽ xảy ra, trước tiên thì hắn cần phải trốn đã.

Ngồi xếp bằng trong đám cây cỏ um tùm, Valhein bắt đầu suy nghĩ.

“Theo những gì mà mình nhớ được, gia tộc Van Helsing lập kế hoạch khởi nghĩa, nhưng chưa kịp thực hiện thì đã bị Huyết tộc đàn áp. Lần này, nhóm người Quản gia Arjen đưa ta rời khỏi chiến trường cũng là một kế hoạch bí mật, nhưng Huyết tộc vẫn nắm bắt được và cắt cử truy quân đuổi theo. Chẳng nhẽ...” - Trong đầu Valhein lóe lên một tia suy nghĩ - “Trong đội hình lần này có nội gián hay sao?”

Từ sau sự kiện bị Phan Đăng Bách đ·âm c·hết ở kiếp trước, Valhein tỏ ra rất cẩn trọng trong mọi chuyện.

“Không thể có chuyện Huyết tộc luôn đi trước chúng ta một bước như vậy. Nếu không có nội gián thì nhất định không thể nào.”

Suy nghĩ này vừa vụt qua đầu Valhein thì xuất hiện một động tĩnh lớn ở một khu vực cách đó không xa. Tuy nhiên, động tĩnh này phát ra từ phương hướng ngược lại so với chiến trường của gia tộc Van Helsing và truy quân Huyết tộc.

Đó là một tiếng gầm thét vang trời, có lẽ là của một sinh vật nào đó không phải con người. Chẳng con người nào có thể tạo ra một âm thanh khủng kh·iếp đến vậy.

Tuy nhiên, Valhein cảm thấy tiếng gầm thét này vô cùng xa lạ. Nó không giống với âm thanh được tạo ra từ bất kỳ một loài động vật nào mà hắn biết đến.



Theo sau đó, hắn cảm nhận được dường mặt đất đang rung chuyển.

“Động đất à? Không phải...”

Dường như đó là hệ quả của một trận chiến vô cùng ác liệt.

Với sức p·há h·oại này thì hắn có thể khẳng định rằng những đối tượng đang tham gia chiến đấu có sức mạnh thậm chí còn siêu việt so với thủ lĩnh của truy quân Huyết tộc là Dracul.

“Đây không phải là dạng chiến đấu mà một tên phế vật như mình có thể liên quan đến. Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi c·hết, tránh xa một chút thì sẽ tốt hơn.”

Valhein toan ngồi dậy và rời đi. Nhưng ngay khi hắn chuẩn bị làm điều đó thì từ phía ngược lại so với cuộc chiến ác liệt kể trên lại truyền đến một động tĩnh khác.

Sau hàng loạt những tiếng sột soạt của cây cỏ, từ trong bóng tối đen đặc hiện ra một thân ảnh quen thuộc. Thân hình khổng lồ với chiếc lưng gù đặc trưng đó, không ai khác chính là quản gia Arjen:

- Thiếu tộc trưởng! Ngài có nghe thấy tôi không?

Valhein đương nhiên nghe thấy, nhưng hắn không ngay lập tức đáp lại. Con người này đến giờ vẫn chưa biết là thù hay là bạn. Trong đầu hắn lúc này chỉ hiện lên một câu hỏi:

“Hắn vẫn còn sống sao?”



Theo suy luận của Valhein thì trong nội bộ đội hình hộ tống hắn lần này có nội gián của Huyết tộc. Quản gia Arjen chính là kẻ khả nghi nhất trong số đó, và việc hắn xuất hiện ở đây lúc này chỉ càng làm dấy lên sự nghi ngờ của Valhein.

Theo ký ức của Valhein thì truy quân của Huyết tộc có chiến lực vô cùng mạnh mẽ, vượt xa so với đội hình của Arjen và việc họ bị quét sạch chỉ là vấn đề thời gian. Và dường như, đội hình này đã thực sự bị tiêu diệt bởi theo sau Arjen không có bất cứ một người nào khác.

Điểm đáng sợ nhất của truy quân Huyết tộc chính là sự sát phạt, quyết đoán. Chúng là những con ma cà rồng khát máu, sẵn sàng g·iết c·hết kẻ thù ngay khi có thể, bất kể họ có đầu hàng hay không.

Vậy nên việc quản gia Arjen xuất hiện ở đây một thân một mình với một cơ thể tương đối lành lặn như vậy để lại cho Valhein một câu hỏi rất lớn.

Theo ký ức của hắn thì Arjen, mặc dù có thân hình khổng lồ với chiều cao hơn hai mét là vậy, nhưng thực sự không phải là người có kỹ năng chiến đấu quá tốt. Chẳng có lý do nào để hắn có thể thoát khỏi nanh vuốt của đám ma cà rồng khát máu kia.

Và rốt cục thì Valhein có vẻ như đã không đoán nhầm.

Sau khoảng vài phút sục sạo khắp nơi, quản gia Arjen dường như đã tìm thấy một dấu vết gì đó. Hắn ngồi rất lâu bên một đám cỏ nhàu nát, xem xét đặc biệt kỹ càng. Đó chính là nơi mà Valhein đã nằm lại lúc trước, chắc hẳn đó là dấu vết do máu của hắn để lại. Hắn nở một nụ cười nửa miệng, nói thật to như cố ý để cho ai đó nghe thấy:

- Xem ra thiếu tộc trưởng của ta ở rất gần đây thôi.

Đột nhiên, hàng chục thân ảnh hiện ra từ trong bóng tối.

Thể hình cao lớn, làn da xám xịt, đôi mắt đỏ ngầu và trên lưng mang theo một cặp cánh dơi. Đó chính là truy quân của Huyết tộc.

Đứng giữa đội hình đó, không ai khác chính thủ lĩnh của chúng Dracul. Trên tay hắn là thanh Huyết kiếm đỏ rực như máu - thứ đã gây ra v·ết t·hương chí mạng trên ngực trái của Valhein không lâu trước đó.

Dracul mở miệng, để lộ ra làm răng sắc nhọn, sáng loáng trong đêm tối như một thứ kim loại, trước khi phát ra một giọng nói khàn đặc:



- Lục soát toàn bộ khu vực này cho ta. Sống phải thấy người, c·hết phải thấy xác.

“Tên phản bội khốn kiếp.” - Valhein thầm mắng - “Thì ra là trước giờ người cha ở thế giới này của ta vẫn luôn nuôi ong tay áo. Lại còn giao trứng cho ác nữa chứ, hại mình chuẩn bị m·ất m·ạng đến nơi. Đúng thật là ngu ngốc mà! Thảo nào gia tộc Van Helsing lại lụn bại trong tay ông.”

Đám người Huyết tộc bắt đầu tìm kiếm, có lẽ không lâu nữa sẽ có thể tìm thấy vị trí của Valhein. Dựa trên lời nói của Dracul vừa nãy thì hắn không quan tâm đến sự sống c·hết của Valhein. Điều đó có nghĩa là ngay khi bị tìm thấy, nhiều khả năng hắn sẽ m·ất m·ạng.

Không thể lưu lại nơi này thêm nữa, hắn phải di chuyển ngay.

“Nhưng đi đâu mới là vấn đề.”

Cơ thể Valhein lúc này giống như vừa tắm trong bể máu đi ra. Di chuyển lúc này hiển nhiên sẽ để lại rất nhiều dấu vết, hắn cũng sẽ chẳng có thời gian để tỉ mỉ xoá đi. Dù có chạy đến đâu thì hắn cũng sẽ b·ị b·ắt kịp mà thôi, nhất là trong bối cảnh cơ thể suy nhược như này.

“Vậy thì chỉ còn lại một con đường duy nhất, chạy về phía trận chiến kinh thiên động địa gần đó.” - Valhein thầm nghĩ - “Những lúc thế này, nhiều khi nơi nguy hiểm nhất lại là nơi an toàn nhất. Nếu như có thể dẫn dụ truy quân Huyết tộc can dự vào cuộc chiến ấy thì mình hoàn toàn có thể lợi dụng tình thế hỗn loạn để thoát thân.”

Nghĩ liền làm ngay.

Valhein vận dụng hết sức bình sinh, kéo theo cơ thể nặng như đeo chì của mình, tiến về phía trung tâm khu rừng.

Càng đi, hắn càng cảm nhận được phía trước, đang đón chờ mình là một trận chiến có quy mô khủng kh·iếp. Chỉ những động tĩnh phát ra từ nó cũng có thể tạo ra một thứ áp lực kinh người, khiến cho hắn cảm thấy hô hấp cũng có đôi chút khó khăn.

Tuy nhiên, Valhein cũng không được phép dừng lại. Lý do là bởi, từ sau lưng hắn cũng truyền đến rất nhiều động tĩnh. Tiếng sột soạt của cây cỏ, theo sau đó là tiếng bước chân càng lúc càng nhanh. Có vẻ như truy quân Huyết tộc đã tìm thấy những dấu vết mà hắn để lại trên con đường chạy trốn.

Hắn sắp b·ị b·ắt kịp rồi.