Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Chơi Game Bằng Cách Gọi Huynh Đệ

Chương 66: Đúng rồi chính là nó




Chương 66: Đúng rồi chính là nó

“Ầmm... Aaa... Nóng... Nóng...”

“Bọn nhân tộc khốn nạn, còn đâu cái đuôi ngọc, đuôi ngà của ta nữa... Nghé... Ọ...”

Một tên ngưu đầu nhân bị dính phải một q·uả c·ầu l·ửa bay lạc vào mông hắn, làm tên này rống lên một tiếng đầy tức giận.

Dưới sự dẫn dắt của Alexander đại đế, nhân tộc đang t·ấn c·ông Ma Tộc bằng nhiều chiến thuật mới và kỳ lạ, làm cho ma tộc bối rối không biết phải làm sao.

Sau khi được nhận được lệnh châm dầu vào những tảng đá lớn, nhóm pháp sư cũng được lệnh tất công bằng những q·uả c·ầu l·ửa vào những tảng đá đó, thay vì t·ấn c·ông thẳng vào ma tộc trên tường thành.

Tuy họ không hiểu ý của Alexander là gì, nhưng vẫn làm theo mệnh lệnh của ông ta.

Những tảng đá được châm dầu khi bay tới tường thành ma tộc, bị những q·uả c·ầu l·ửa phá hủy và b·ốc c·háy, chúng biến thành những mảnh vụn có tính sát thương cao từ đá và lửa, làm cho binh sĩ của ma tộc bị tử thương vô số.

Nối tiếp những tảng đá lửa là những tảng đá bằng băng, chúng có nhiệt độ cực kỳ thấp, được các pháp sư ra tay niệm phép.

Sau khi tạo được một tảng băng lớn, chúng được đưa lên những máy bắn đá này, cùng với lớp tuyết dày được máy bắn đá, bắn thẳng vào ma tộc.

“Anh trai à, anh mới đi tắm trắng à, ta nhớ là anh thích màu đen lắm mà hehe beee... Eee”

Một tên lính có thân người đầu dê, đang cười một tên ma tộc cùng loài với hắn, vì tên này bị dính phải đòn t·ấn c·ông của nhân tộc.

Khi từng quả cầu tuyết được bắn thẳng vào ma tộc, một số ma tộc không may mắn bị quả cầu tuyết này bắn trúng, khi chui ra khỏi đống tuyết, mặt mày không khác nào đám quái vật người tuyết với đủ loại, từ trâu, nhân mã, yêu tinh, đến các loại cấp thấp đến cao, thậm chí vài tên tộc ma cà rồng mặc bộ áo màu đỏ, khi chui ra khỏi tuyết cũng thành màu trắng, việc này làm cho ma tộc tức đến trắng cả người.

Còn những tảng băng không trúng binh sĩ ma tộc, thì cũng va vào lớp khiên của binh sĩ trên tường thành, thậm chí trên tường thành dính chi chít những tảng băng này, làm tường thành và v·ũ k·hí đang nóng thật nóng, bây giờ lại chuyển sang lạnh đột ngột.

Điều không ngờ tới sau đợt t·ấn c·ông này, lại tiếp tục đợt t·ấn c·ông b·ằng lửa, cứ thế luân phiên t·ấn c·ông b·ằng hai nguyên tố.

Mặc dù có sự chỉ huy hiện tại là các vị Ma Tướng, nhưng không có chỉ huy tối cao là Ma Vương, nên nhiều mệnh lệnh được đưa ra không được đồng nhất, nên phản ứng của binh sĩ của ma tộc trên tường thành khá là chậm chạp, làm cho ma tộc chịu thiệt hại rất nhiều.

Sau đòn t·ấn c·ông nóng lạnh luân phiên, Alexander đại đế ra lệnh t·ấn c·ông b·ằng những viên đạn bằng đá cùng kim loại, rồi còn có những v·ũ k·hí có tính sát thương cao như máy bắn tên đều được sử dụng.

Sau đòn t·ấn c·ông này của bọn họ, những tấm khiên chắn bằng kim loại của ma tộc, sau khi được tẩy lễ giữa hai nguyên tố, làm cho chúng giãn nở liên tục và giòn hơn, sau đòn t·ấn c·ông b·ằng đá kim loại này của nhân tộc, chúng liền vỡ nát ra từng mảnh.

Vô số ma tộc b·ị t·hương và t·hiệt m·ạng, nếu như không có năm vị Ma Tướng còn lại cố gắng lên tinh thần cho họ, rồi cùng phòng thủ trên tường thành với binh sĩ. Thì tinh thần của binh sĩ Ma Tộc đang giảm mạnh như thế này, mà còn thiệt hại nặng như thế, mà còn không có sự xuất hiện của Ma Vương thì họ đã tan vỡ rồi.

Đại quản gia K-rick lúc này cũng đang hỗ trợ trên tường thành, mặc dù cổng thành không lo sợ sẽ bị công phá, vì hiện tại đã có Macus dùng khả năng của mình phòng thủ cho cửa thành, nhưng về lâu về dài ma tộc sẽ gặp bất lợi vì lực lượng bị tiêu hao.

Với sự m·ất t·ích bí ẩn của Ma Vương cùng gia đình ngài ấy, rồi sự biến mất của ba Ma Tướng trong trong đó có ba con chó, vì sự m·ất t·ích của ba con chó nên việc giấu diếm là rất khó khăn, vì người m·ất t·ích thì còn dễ giấu, còn ba con chó này ngày nào cũng làm um sùm, muốn giấu sự m·ất t·ích của chúng là đều không thể nào.



Nếu như không có lợi thế phòng thủ nhờ tường thành, với sự biến hóa của chiến thuật và số lượng người của đại quân nhân tộc, thì tường thành của Ma Tộc đã bị đục thủng từ lâu, mà bọn này thật đúng là bọn âm hồn bất tán mà, cứ như cao da chó cứ dây dưa mãi không ngừng.

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

Với số điểm chỉ số mỗi khi cậu tăng LV, từ -589 LV còn -240 LV cùng điểm chỉ số tăng năm điểm ngẫu nhiên của bộ áo tân thủ của mình, thì cậu đã kiếm được ba ngàn bốn trăm chín mươi điểm chỉ số.

Với số điểm này cậu cũng đã trở thành một Ma Tướng hợp cách, bây giờ cậu chỉ cần phát triển kỹ năng sử dụng nghề nghiệp của mình, cũng như chiến thuật để chiến đấu nữa mà thôi.

Vì là một võ sinh, nên cậu hiện tại còn chưa quen với việc mình là một triệu hồi sư, vậy nên phong cách chiến đấu của cậu có phần giống một người chơi cận chiến hơn.

Đôi khi cậu xách cái cây tiệt tử tiệt tôn muỗng của mình, đập dập đầu một trái cà chua đang nhe răng đỏ hếu với cậu, làm máu... à không nước cà chua màu đỏ nhuộm đầy mình, làm người khác nhìn vào sẽ nghĩ rằng cậu mới bơi ra từ bể máu, nhưng mà bể máu này lại đầy mùi trái cây.

Với bàn tay cùng kỹ năng của Mai An Tiêm, những quả dưa chuột với kích thước và chiều dài tiêu chuẩn chất lượng năm sao của mình. Chúng đủ to đủ dài đủ thỏa mãn mọi yêu cầu của các chị em phụ nữ, được Mai An Tiêm triệu hồi ra để chiến đấu với Tú.

Cùng với sở thích c·hặt đ·ầu những quả dưa chuột bằng đầu muỗng của mình, Điệp Vân Tú có thể biến những quả dưa chuột này thành từng lát từng lát mỏng, cùng với vài điều chỉnh nhỏ, thì một cái mặt nạ bằng một trăm phần trăm là dưa chuột ra đời. (Ai nghĩ gì thì tác không biết à nha =) )

“A... Aaa... Mát quá a, nếu ta có thể có mấy trái dưa chuột này, sau khi mang về kinh thành của các vương quốc, thì mấy quý bà quý cô chắc chắn sẽ tranh nhau mua cho mà xem, những quả dưa chuột này không những làm mát da, còn có thể làm cho da căng bóng, cũng như làm cho người dùng cảm giác thư giản a, ư a thật kimochi nha”

Kren thèm thuồng mấy quả trái cây được Mai An Tiêm triệu hồi, mặc dù chúng được triệu hồi bằng một cách vội vã, nhưng chất lượng không phải chê nha, không những trái cây mà còn những bông hoa mà ông ta triệu hồi, chúng cũng rất thích hợp để làm nước hoa, đây thật sự đúng là một đống lợi nhuận cao mà vốn thấp nha.

Mà lòng ông ta cũng khá là rỉ máu, vì phải thấy Tú cùng đám zombie và seleton của mình, đang nhiệt tình đập phá mấy quả trái cây cùng những bông hoa này.

Một cái thì làm mỹ phẩm từ thiên nhiên, một cái thì làm nước hoa, mà tất cả điều bị dẫm đạp đập phá không thương tiếc a, tuy là đau lòng, nhưng ông ta vẫn nghiêm túc bán bình MP cho Điệp Vân Tú, rồi cũng phải đứng quá một bên xem cậu đập chém những quả trái cây này.

Tú đang mong rằng sau cuộc chiến này, thì bản thân cậu có thể hết bị âm cấp, thì cuộc chiến của Ma Vương ở trên bầu trời, bắt đầu xuất hiện tình huống bất ngờ...

Khi Ma Vương vừa dùng kỹ năng của mình, để đẩy năm người vây mình ra, thì bất ngờ là con ngựa sắt mà Thánh Gióng đang cưỡi, lại lao đến Ma Vương mà p·hát n·ổ.

“Ầmm!!!”

Bị trúng một đòn này, Ma Vương bị choáng váng không thôi.

Hành động này của Thánh Gióng làm cho Ma Vương, Mã Diện cùng Hắc Bạch Vô Thường cảm thấy khó hiểu, vì con ngựa sắt này có vẻ như là một con chiến mã của Tháng Gióng,mà đối với một kỵ binh, chiến mã và người cưỡi là không thể tách rời, nhưng không hiểu sao ngài ấy lại làm như vậy?

Nhưng có vẻ như việc hi sinh con chiến mã đầy bất ngờ này, cũng có một chút hiệu quả, Ma Vương bị đẩy lùi về sau, cùng với cái khiên ma thuật của ông ta cũng bị giảm đi hiệu quả phòng thủ, có vài chỗ thậm chí bị vỡ ra.

Lúc này Thánh Gióng mặt không cảm xúc, cầm thanh tre của mình lao lên t·ấn c·ông, nói ra thì chậm nhưng hành động của Thánh Gióng trải qua thật nhanh, khi thấy ngài ấy áp sát t·ấn c·ông Ma Vương, ba tên Diêm Vương Điện cũng lao lên t·ấn c·ông.



Không như mọi người nghĩ rằng tên Dương Quản cũng sẽ cùng lên t·ấn c·ông, thì hắn lại bay ngược trở lại lao thẳng xuống hướng về nơi Công Chúa đang đứng.

Điệp Vân Tú mặc dù chiến đấu với Mai An Tiêm, nhưng vẫn quan sát cuộc chiến của bọn họ từ đầu tới cuối, khi thấy Dương Quản bay xuống về hướng Công Chúa, cậu cũng hiểu được ý đồ của ông ta là gì, nên đã lao lên chặn ông ta lại.

“Ngươi cút ra ngay cho ta!!”

Dương Quản quát lên một tiếng phẩn nộ.

“Ta không đi đấy ngươi làm gì ta”

Tú trả lời một cách trêu tức với Dương quản, càng làm hắn phẫn nộ thêm.

Vì Dương Quản xúc thế đã lâu chờ cơ hội để bắt Công Chúa, khi cơ hội đã đến hắn đang lao tới định bắt người, rồi dùng cô ấy chèn ép người của Ma Vương buộc cuộc chiến này ngừng lại.

Ai ngờ tên Ma Tướng kiến hôi này lại ngăn cản mình, làm ông ta tức đến bốc lửa, việc này không khác gì một quả bóng được bơm căng chờ p·hát n·ổ, thì lại bị tên này xì hơi ra hết vậy, ông ta liền quyết định tiễn cậu đi trước tiên.

“Nghịch Vương Thiên Bạo”

“-4350 HP”

“-6211 HP”

“-5329 HP”

“-3795 HP”

Đòn t·ấn c·ông này của Dương Quản, làm cậu mất đi hai phần ba lượng máu, may mắn là cậu được sự giúp đỡ của Mai An Tiêm, nên cấp độ của cậu tăng lên rất nhiều và máu cùng các chỉ số của cậu cũng được tăng lên, nên khi đính đòn t·ấn c·ông này của Dương Quản, thì máu của cậu cũng gần cạn đáy.

Tú định phản công lại tên Dương Quản, thì bất ngờ lại tiếp tục xảy ra, sau lưng cậu tự dưng có một bóng nước hình người xuất hiện, đó chính là tên sát thủ No.01 của Thập Điện Diêm La ẩn mình đã lâu, hắn liền đâm sau lưng cậu bằng hai cây truỷ thủ.

“-3351 HP”

“-4425 HP”

“3683 HP”

“5310 HP”

Thế là máu của cậu cạn đáy, trước khi cậu chuyển sang màu xám và biến mất, cậu chỉ kịp la lên một tiếng.

“kren đưa cho Công Chúa những đồ phòng hộ tốt nhất, tôi sẽ thanh toán hết và không cần ông chiết khấu mấy món này...”



*Ting*

“Bạn đ·ã c·hết, cấp độ của bạn bị giảm -1 LV”

Khi Tú hồi sinh ở sảnh chờ, cậu không biết Rose đã đi đâu, nhưng cậu lúc này cậu cũng không có tâm trạng để quan tâm lắm, Tú mong rằng cậu có thể hồi sinh ở khu vực nào đó trong thành, gần khu vực mình vừa c·hết, có như vậy cậu có thể cầu cứu chi viện và tiếp tục tiếp ứng bọn họ.

Sau mười giây đã trôi qua, cậu liền lao vào cổng dịch chuyển, trong lòng Tự bây giờ cầu nguyện rằng Công Chúa sẽ không sao, sẽ không phải rơi vào ma trảo của tên Dương Quản, cậu không sợ h·ình p·hạt của nhiệm vụ khi mình thất bại, cậu không muốn Công Chúa bị chuyện gì không hay mà thôi.

Khi bước vào cổng cậu nghe được tiếng hệ thống thông báo.

*Ting*

“Vì bạn đ·ã c·hết ở trong khu vực có không gian tỏa, bạn không thể hồi sinh ở điểm lưu trữ nào khác, đến khi khu vực này được hóa giải”

Cậu không biết rằng cái không gian tỏa này, nó còn có công dụng này luôn ấy chứ, nhưng vấn đề bất ngờ là khi cậu hồi sinh trước mặt cậu là hai tên, Dương Quản và No.01 đang t·ấn c·ông vòng phòng hộ của Công Chúa, cô đang bị ép dần tới cuối màn sáng của không gian tỏa.

May mắn là lão Kren này nghe được lời Điệp Vân Tú, và cũng bán cho cậu trước những vật phẩm phòng hộ cho Công Chúa, chứ không đòi tiền trao cháo múc như bình thường, chắc là do công dụng của câu không cần triết khấu đây mà.

Tú lúc này không suy nghĩ nhiều, liền cầm tiệt tử tiệt tôn muỗng t·ấn c·ông tên No.01 ở gần mình nhất.

“kẻ hủy diệt trứng"

“Bốpp... Rốppp!!”

Một tiếng vang trứng vỡ vang lên, đó là tiếng động bình thường đối với mọi người, nhưng những người đàn ông ở đây khi nhìn thấy chỗ tạo ra tiếng động này, lại không rét mà run.

Tên Dương Quản sát bên nghe được tiếng động đó, tâm thần hắn run lên, mắt trái hắn cũng giật giật liên hồi, hắn cảm thấy điều gì đó khủng kh·iếp sắp xảy ra với mình, khi hắn quay qua nhìn về hướng tên No.01, thì một cái muỗng to lớn nhắm chuẩn về hướng hắn.

“Kẻ hủy diệt trứng”

“Bốppp... Rốppp”

Cái muỗng nhắm chuẩn vào vật ở giửa hai chân hắn, làm tên Dương Quản này đau đến b·ất t·ỉnh.

Và từ đây, một vị vua đầu tiên của thế giới Ragnarok, cùng với một tên sát thủ danh tiếng lẫy lừng bị triệt sản.

Còn tên Hắc Long đang chạy trốn khỏi tên Ngưu Đầu ở trên không, lại hưng phấn vô cùng và luôn miệng nói.

“Đấy chính nó, đúng rồi chính là nó, cuối cùng cũng có kẻ hiểu được cảm giác của ta lúc này e... He... He... A... Ui da... Tên đầu trâu này từ từ thôi ngươi đâm mông ta đau quá”

Hắn rất vui vẻ khi thấy người gặp họa giống mình, còn những người khác bất giác lấy tay che vật quan trọng ở giửa hai chân mình...