Chương 62: Triệu hồi
Sau khi tốn hết hai triệu vàng mua vật phẩm từ thương nhân thần bí, Điệp Vân Tú đưa cho Công Chúa và Kaiser những lá bùa để tự bảo hộ bản thân.
Kaiser nhìn ba lá bùa mà Tú đưa cho anh, rồi nhìn đá·m s·át thủ của Diêm La Điện cùng Dương Quản, kaiser im lặng một lúc rồi nói với Tú.
“Này nhóc, tuy là ngươi yếu đuối làm ta thấy không thuận mắt thật, nhưng ngươi cũng có những khả năng mà ta không ngờ tới. Bảo hộ em gái ta thật tốt, nếu có thể trải qua được ngày hôm nay, ta sẽ suy nghĩ lại việc cho em gái mình quen ngươi hay không?”
Trong lúc này, tiếng hệ thống cũng vang lên.
*Ting*
____________________________________________________
Nhiệm vụ cấp S+: Bảo vệ Công Chúa an toàn khỏi sát thủ.
Phần thưởng: 42000 exp, 32000 điểm danh vọng, 250 điểm công danh, 280 điểm thân thiện với gia đình Ma Vương và các Tướng Quỷ, 300 điểm thân thiện với Ma Tộc.
Bạn sẽ trở thành kẻ thù của tổ chức sát thủ Diêm La Điện, vua của tộc người xem bạn là kẻ thù, lệnh truy nã bạn sẽ được treo thưởng khắp lãnh thổ của con người.
Thời gian: không giới hạn
Hình phạt : Bạn sẽ bị giảm đi 4 LV, điểm thân thiện với Ma Tộc giảm 500 điểm, chức vụ Ma Tướng và Bá Tước của bạn sẽ bị thu hồi, điểm thân thiện của bạn với gia đình Ma Vương giảm 500 điểm.
______________________________________________________
Lại một nhiệm vụ cấp S, Tú cầm thấy bản thân mình, toàn dấn thân vào những nơi khó khăn hơn người khác rất nhiều, đang yên đang lành chỉ đi dạo thôi, mà bản thân cũng dính nguyên cái nhiệm vụ cấp cao, cậu không biết mình nên vui hay nên buồn đây nữa.
Nói đi cũng nói lại, nếu như không có cái nhiệm vụ này, thì bản thân cậu cũng sẽ liều mình bảo vệ Công Chúa an toàn.
Bốn tên sát thủ im lặng từ đầu tới bây giờ là, Ngưu Đầu Mã Diện và Hắc Bạch Vô Thường, bắt đầu mất kiêng nhẫn, Ngưu đầu bắt đầu nói.
“Các ngươi chơi đùa đã đủ chưa? Chỉ có hai tên nhãi con, và một con bé trói gà không chặt, cùng với tên thương nhân mà các ngươi vẫn giải quyết không xong? Tôn chỉ của sát thủ các ngươi quên rồi sao? Nhất kích tất sát, thất bại thì rút lui, chờ thời cơ tiếp theo để ra tay, nhưng nãy giờ bọn ta chỉ thấy các ngươi chỉ đùa giỡn mà không ra tay đứt khoát là gì”
Mã Diện cũng đồng ý nói.
“Ta thấy các ngươi muốn vị đại nhân kia, tìm người thay thế các ngươi rồi, nên mới có hành động đùa bỡn như vậy, mặc dù đó là ý của khách hàng đi nữa, cho dù hắn có ở đây đi nữa, thì Diêm La Điện vẫn làm đúng việc của mình, đó là nhận tiền, g·iết người, rồi trở về!!!”
Hắc Bạch Vô Thường không nói gì nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
Mặc dù Dương Quản khó chịu với lời nói hai tên đầu trâu mặt ngựa này, nhưng dâm uy của tổ chức Diêm La Điện vẫn còn đó, nên hắn không dám nói gì hơn.
Còn mấy tên No.05 đến No.02 rùng mình khi nghĩ đến vị đại nhân đó, nếu để bốn tên này không vừa ý, mà trở về bẩm báo, chắc chắn rằng kết quả đang chờ đón chúng chỉ là c·ái c·hết.
Mấy tên này không thể đùa giỡn nữa, bắt đầu nghiêm túc t·ấn c·ông.
Không hổ danh là sát thủ hàng đầu của Diêm La Điện, khi bọn họ nghiêm túc, thì mục tiêu phải ngậm đắng nuốt cay.
Hai tên No.05 và No.02 chia ra t·ấn c·ông bên trái và phải ba người, còn tên No.04 thì t·ấn c·ông trực diện cùng tên No.03, cũng chính là tên tạo ra cổng dịch chuyển cho tên Dương Quản.
Bây giờ cả ba người Tú cùng Kaiser và Kren, đang đứng với nhau xếp lại thành hình tam giác, còn Công Chúa được ba người cho vào giửa để che chở cho cô ấy.
Kren lúc này cũng bất đắc dĩ phải chiến đấu cùng với Tú và Kaiser, ông ta là thương nhân thì chiến đấu cái gì.
Mà cũng may mắn là ông ta có nhiều đạo cụ và vật phẩm phòng hộ, đó là lý do ông ta có thể đi khắp nơi mà không bị gì, nhưng có lẽ hôm nay ông ta chạy mưa không khỏi nắng rồi.
Vì lúc bọn sát thủ đang nói chuyện nên không chú ý, ông ta liền lấy thử vật phẩm đào đường hầm của ông ta, là cỗ máy hình con chuột chũi, mà ông ta đã sử dụng ở sa mạc c·hết.
Nhưng kết quả là nó chỉ đào sâu xuống được hai mét rồi bị chặn lại, bên dưới cũng có màn chắn màu xám, có vẻ như tất cả khu vực này, đã bị bọn họ động tay động chân hết cả rồi.
Hành động của Kren cũng bị Tú thu hết vào mắt, nhìn những chuyện lúc đầu đến giờ, cậu bắt đầu có kế hoạch để thoát khỏi nơi này rồi, nhưng trước mắt phải vượt qua đợt t·ấn c·ông của mấy tên này đã.
Tên No.05 xoay tròn cây thương của mình thật nhanh, rồi hắn hô lên t·ấn c·ông về hướng nhóm người của Tú.
“Thương thiên nhất kích”
No.02 thì tích tụ một nguồn năng lượng ở đầu búa, rồi hắn cũng lao lên.
“Búa động càn khôn”
No.04 lấy ra mười mũi tên nhắm vào nhóm Điệp Liên Tú, rồi thả ra t·ấn c·ông.
“Thập tiễn tất sát”
No.03 Thì tích tụ năng lượng, triệu hồi ra một mảnh thiên thạch bên trên, xong rồi hắn thả mảnh thiên thạch xuống.
“Thiên hạ lưu tình”
“Ầm... Ầmm... Ầmmm...”
Sau khi những đòn t·ấn c·ông của những thành viên Thập Điện Diêm La, lúc này đây ở khu vực mà bốn người Tú đang đứng, xung quanh xuất hiện toàn là khói bụi mịt mù, nhiều cái hố to nhỏ khác nhau cũng xuất hiện.
Cả bốn tên này tự tin rằng, với đòn t·ấn c·ông tổng lực của bốn người, thì đám người của Điệp Vân Tú sẽ không sống nổi, cho dù họ có được vòng bảo hộ đi nữa.
Mặc dù ý nghĩ của họ là đúng, nhưng kết quả lại không như họ tưởng tượng, khi khói bụi tan đi, đá·m s·át thủ và Dưong Quản thấy được đám người của Tú đang lui dần về phía bức màng.
Dù tự tin với khả năng của bức màn do bọn chúng tạo ra, đến Vua Bất Bại còn không thể thoát khỏi được bức màn này, thì mấy tên nhóc này làm sao mà thoát được, nhưng bốn tên Ngưu Đầu Mã Diện và Hắc Bạch Vô Thường, cảm thấy có gì không đúng lắm.
Nhưng lại không biết điều đó là gì, chỉ đơn giản là trực giác của bọn hắn cảnh báo rằng, chỉ cần để bốn người này tới gần bức màn, thì nhiệm vụ này có khả năng thất bại, nên lúc này bốn tên này la lên, rồi lao về hướng bốn người.
“Ngăn chúng lại, không cho chúng lại gần Không gian tỏa” (tên bức màn ngăn cách này)
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Nếu như bình thường, bọn họ nếu không phải vướng bận vì che chắn bảo vệ cho Công Chúa, thì ba người đều có cách tránh né được đòn t·ấn c·ông này rồi.
Sau khi đòn t·ấn c·ông của bọn sát thủ rơi xuống, Điệp Vân Tú nói nhỏ với tất cả mọi người là lui về sát bức màn, vì cậu đã có cách phá vỡ cục diện vây g·iết này rồi.
Khi đá·m s·át thủ cùng nhau lao lên, thì thấy được ba đồng tiền từ trên trời rơi xuống.
“Leng kengg... Leng kengg... Xoẻngg...”
Mặt đồng tiền khi rơi xuống nổi lên một sấp hai ngửa
*Ting*
“Hắc Long Vương được bạn triệu hồi”
*Ting*
“Ma Hậu được bạn triệu hồi”
*Ting*
“Ma Vương được bạn triệu hồi”
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Tuy cả bốn người bọn họ chưa lui lại tới màn chắn, nhưng cũng giống như Tú suy đoán, cái màn chắn này ngăn cách liên lạc của người bên trong với bên ngoài.
Họ chỉ có thể tiến vào bên trong mà không thể quay trở lại, việc Dương Quản xuất hiện là do tên No.03 mở cổng dịch chuyển rồi triệu hồi.
Còn về thuật triệu hồi này đối với người chơi khác còn xa lạ, chứ cậu thấy quá nhiều lần rồi.
Từ lúc hai con Hắc Long Vương và Thủy Long Vương đuổi g·iết, tới cuộc t·ấn c·ông ở quản trường ma tộc mà cậu xem được, thông qua con mắt của ba chị e Graea, và cái cổng cổng lần này cũng giống như lần trước, nên Tú đã đánh cược và cậu đã cược đúng.
Và Tú triệu hồi Elena thông qua vòng kim cô, rồi cậu dùng luôn cả còi triệu hồi chó của Curberus A cho mình.
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Tại phòng riêng của Hắc Long Vương và Thủy Long Vương, tuy rằng khả năng đàn ông của mình, nhưng Hắc Long Vương vẫn biết cách chiều chuộng tình nhân của mình, cả hai đang vui vẻ và hắn đang nhắm mắt chuẩn bị hôn Thủy Long Vương thì lại biến mất.
Ả ta chờ cả buổi lại không thấy động tĩnh gì, liền mở mắt ra nhìn thì không thấy Hắc Long Vương đâu, mà tình trạng này đã xảy ra một lần rồi.
Chắc chắn Hắc Long Vương đã bị Tú lôi đi đâu đó rồi, vì lần trước cả hai đã từng bị cậu đưa đi một lần. Nên ả ta đã có kinh nghiệm về việc này, lúc này đây ả ta phẫn nộ không thôi mà chửi bới lên.
“Tên con n·gười c·hết tiệt!!! Trả người đàn ông của ta lại cho ta...”
Cơ mà Hắc Long Vương bây giờ còn tính là đàn ông nữa hay không? Thì không ai biết được nhà, có vẻ như đối với một số người thì hắn bây giờ chỉ là một tên nhân yêu mà thôi...
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Ba con chó đang nằm canh cổng tự nhiên biến mất, làm cho Macus đang sửa cánh cửa gần đó nhìn thấy hết hồn.
Ông ta cứ tưởng rằng mấy tên chạy Exciter, chạy ngang qua bắt đi ba con chó của Ma Tộc rồi, mà những quái vật họ chó xung quanh Ma Tộc, như bán thú nhân, người sói, rồi những con chó và sói khắp nơi biến mất.
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Tại thao trường của binh sĩ Ma Tộc, Elena đang đi kiểm tra từng binh sĩ xem có tập luyện nghiêm túc hay không.
Mỗi lần nàng Sucubus này ve vẩy ngọn roi của mình đi qua từng binh sĩ, thì họ tập luyện rất tập trung.
Tuy tất cả bọn họ đều tập trung tập luyện, nhưng ánh mắt đều hướng về thân hình đầy đặn và bốc lửa của cô ta.
Khi cả đám đang vừa tập luyện, vừa ngắm nhìn thân hình ma quỷ hút hồn của Elena thì bỗng dưng, cái vòng trên cổ cô ta sáng lên, rồi Elena liền biến mất, làm cho mấy tên binh sĩ đang ngắm nhìn cô ta lúc này trợn mắt há hốc mồm.
Và rồi quân doanh của Ma Tướng Elena, loạn thành một đoàn, vì vị Ma Tướng của họ vô duyên vô cớ biến mất...
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Tại phòng riêng của Ma Hậu, một người hầu đang chải tóc cho cho Ma Hậu, thì bỗng dưng bà ấy biến mất làm cho người hầu này hoảng sợ không thôi...
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Tại hồ tắm dành cho vương tộc, đại quản gia K-rick đang mang một khay nước uống và thức ăn nhẹ vào cho Ma Vương.
“Loảng... Xoảng”
Tiếng những đồ vật trên khay do K-rick mang vào rơi xuống đất, vì ông ấy khi được lệnh của Ma Vương mang đồ uống và thức ăn nhẹ vào, khi mang tới nơi thì Ma Vương không thấy đâu, chỉ còn mỗi chiếc khăn đang trôi nổi ở giửa hồ tắm, mà quần áo của Ma Vương vẫn còn xếp ngay ngắn ở tủ để đồ.
Ông ấy vội vàng chạy ra ngoài mà la lên.
“Có thích khách...”
Lúc này đây cả thành Ma Tộc loạn thành một đoàn, tất cả đều túa ra cùng nhau tìm những người bị biến mất này...