Chương 57: Theo dõi
Hai người khá là buồn bực, khi cả bọn định bỏ đi, thì không hiểu sao cọng lông đó, sau khi rơi vào cái bát cửu Long liền hoàn thành thề ước.
Đã thế nó còn có thể đặt thêm quy tắc, đó là phải tôn trọng và nghe lời người lớn tuổi hơn, sau khi đã hoàn thành thệ ước, những người tham gia không được từ chối kêu đối phương là sư huynh hay sư tỷ.
Nếu vì phạm sẽ bị thiên lôi đánh liên tục đến khi kêu ra mới thôi, tuy thiên lôi này đánh vào người họ không gây sát thương là bao nhiêu, nhưng lúc nào cũng b·ị đ·ánh sẽ làm lòng người phiền muộn.
Còn chưa nói là khi giao đấu với kẻ thù, mà gặp thiên lôi đánh xuống làm phiền, thì trận chiến đó rất có thể trở nên nguy hiểm.
Mặc dù điều kiện là thế, nhưng lại không cấm mọi người bỏ đi, thế nên mấy tên kia đã trực tiếp viện cớ mà bỏ chạy...
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Khi bốn người đi lại gần Tú và Kaiser, lúc này đây cả hai không thể nào bỏ chạy được nữa, vì cô bé Phượng Hoàng đã lại gần.
Cả hai lúc này không thể nào từ chối không kêu cô bé là đại tỷ được nữa rồi, nếu không h·ình p·hạt của cái bát cửu Long sẽ bị kích hoạt.
Tú bị cô bé áp sát trước tiên, có vẻ như việc cậu đạp đầu của con bé, làm cô bé Phượng Hoàng này ghi thù không thể bỏ qua cho cậu.
Lúc này đây Tú không kêu thì không được mà, khi cậu cắn răng chuẩn bị mở miệng kêu cô bé này hai tiếng là đại tỷ, thì công chúa lại lên tiếng ngăn lại.
“Này tiểu Hoàng, muội bắt huynh ấy kêu muội là đại tỷ, mà huynh ấy... Huynh ấy... Là bạn trai của ta, còn kia lại là huynh trưởng của ta, vậy sau này ta phải kêu muội là đại tỷ hay sao? Nếu như vậy ta sẽ không chơi và dỗ cho muội ngủ nữa đâu"
Nghe tới đây Tiểu Hoàng lại gấp lên rồi, cô bé bị mất ngủ rất lâu rồi, mãi có thể ngủ ngon được nhờ ở bên cạnh Công Chúa, mà bây giờ cô ấy mà giận lên, thì chẳng phải bản thân lại phải chạy đông chạy tây tìm cách để ngủ nữa hay sao?
Sau khi đắn đo suy nghĩ một hồi lâu, cô bé cắn răng làm ra quyết định.
“Vậy thì hai người này, một người sẽ làm đại ca, còn người kia sẽ làm nhị ca, còn ta sẽ làm tam sư tỷ như vậy tỷ tỷ ngươi vừa lòng không?”
Công Chúa mỉm cười cưng chiều liền, mò mẫm vuốt nhẹ lên làn tóc cô bé và nói.
“Ưm vậy chị cảm ơn em tiểu Hoàng”
Nghe được lời đó Tú và Kaiser thở dài nhẹ nhõm, nhưng đối với bốn tên bỏ chạy, lại trở thành bi kịch, tự dưng lại rớt xuống hai hạng.
Mà hai tên nhỏ nhất lại lên làm đại ca và nhị ca, còn con bé nhỏ nhắn như thế này lại trở thành tam sư tỷ, đây đúng là càng làm lòng người khó chịu mà.
Cả hai nhìn Công Chúa như muốn nói lời cảm tạ, nhưng mà ở đây còn có Mia và Elena, nên vì bảo tồn chút sĩ diện cuối cùng còn xót lại, nên cả hai để lại vào trong lòng cả hai sẽ cảm tạ cô sau vậy.
Lúc này đây tim Công Chúa cũng đang đập thình thịch, vì đã mạnh dạn nói Tú là bạn trai cô để bảo vệ cậu, mà đã thế anh trai còn ở đây nữa chứ, cô biết là anh chàng này là do anh mình giới thiệu, nhưng lại đứng giữa mọi người nói vậy làm cô xấu hổ và thẹn thùng vô cùng.
Nếu Kaiser biết cô ấy nghĩ như vậy chắc chắn sẽ tức học máu, quả trứng Hydra của anh ta tặng cô không hiểu sao lại biến mất, đổi lại là tên nhóc này xuất hiện, có ai muốn cải trắng nhà mình trồng lại cho heo ăn như vậy đâu...
Elena muốn tiến lên trêu chọc Tú một vài câu, vì cô vẫn nhớ như in cái tát của Điệp Vân Tú, đã đánh vào mông mình.
Nó vẫn còn hiện hữu trong tâm trí của cô, mà tên này còn là kẻ đầu tiên thấy cô k·hỏa t·hân nữa chứ, đã thế hắn còn thắng cô bằng một cách khốn kiếp như vậy.
Cô ta nghĩ rằng Tú đã sử dụng chiến thuật bẩn thỉu để chiến thắng cô ta, bằng cách dùng Lich Solomon chiến đấu với cô ta, đến khi cô ấy cùng Lich Solomon chiến đấu sức cùng lực kiệt, thì Tú lại xuất hiện nhận lấy chiến thắng.
Mặc dù cô ấy nhận mình là chỉ thích con gái, nhưng lại không biết rằng Tú lại vô tình gieo mầm, một loại tình cảm khác lạ vào lòng cô, rồi Elena cũng lên tiếng nói một cách mỉa mai.
“Ui chao, đường đường là một Ma Tướng còn là trụ thứ tám, lại phải để Công Chúa chân yếu tay mềm giải vây cho, ngươi thật là...”
Không đợi cô nói hết câu, Điệp Vân Tú nhìn Elena liền nói.
“Chạy quanh thành hai vòng, rồi trở về thành của cô ngay cho tôi”
Lời Tú nói làm mọi người thấy khó hiểu, nhưng điều tiếp theo lại làm mọi người ngạc nhiên hơn, là khi Tú vừa dứt lời Elena thật sự lại làm như vậy.
Do tác dụng của vòng kim cô, cô ấy phải làm theo lệnh của Tú, mặc dù tiếng chửi bới của cô ấy không ngừng, nhưng bóng dáng của Elena càng ngày càng xa dần khỏi ánh mắt của mọi người.
Mia lúc đó cũng tính tiến lên tham gia trêu chọc Tú cùng với Elena, nhưng khi thấy thảm cảnh của Elena lại làm cô ấy im bặt, mà lùi lại sau lưng Công Chúa rồi nghĩ.
“Ma Tướng đúng là Ma Tướng a, ai cũng nghĩ là hắn yếu đuối mà lại được nhận chức vụ Ma Tướng, mặc dù không ai nói ra mà thôi, nhưng ai nghĩ hắn yếu thì sai lầm to rồi đó nha"
Mia thề với lòng là sẽ không trêu chọc Điệp Vân Tú nữa, mà nên tránh tên này ra thật xa thì hơn.
Kaiser và Công Chúa ngạc nhiên, không biết cậu làm cánh nào mà Elena nghe lời như vậy? nhưng chuyện này sẽ tìm hiểu sau.
Công Chúa không biết suy nghĩ chuyện gì, nhưng nàng lại quay qua nói với Mia, cùng Kaiser và Tiểu Hoàng.
“Muội muốn nói chuyện với ngài trụ thứ tám một chút, dù sao... dù sao thì ngài ấy đã là bạn trai của muội rồi, Đại huynh và mọi người có thể rời đi một lúc được không?”
Mia khá lo lắng nhưng vẫn nghe theo lời Công Chúa rời đi, còn tiểu Hoàng sợ Công Chúa giận sẽ không dỗ mình ngủ nữa, liền vội vàng chạy đi chơi ngay.
Còn Kaiser mặc dù không muốn lắm, nhưng em gái anh ta đã mở lời như vậy nên cũng đành phải rời đi.
Khi mọi người đã đi hết, Công Chúa liền nói với Tú.
“Chàng có thể dẫn ta đi dạo một lúc được không?”
Tú im lặng nhìn Công Chúa một lúc rồi đồng ý.
Công Chúa và Tú rời đi không lâu, Kaiser lại ló đầu ra nhìn, anh ta giả vờ rời đi nhưng rồi liền vòng lại theo dõi, khi thấy hai người đi anh ta liền đuổi theo sau hai người.
Kaiser vừa đi thì một góc tối sau lưng anh ta, lại có một người đàn ông bước ra, ông ta nhìn theo hướng ba người vừa đi, rồi ông ta liền cất bước đi theo bọn họ.