Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Chơi Game Bằng Cách Gọi Huynh Đệ

Chương 56: Tiểu Phượng Hoàng khoe khoang




Chương 56: Tiểu Phượng Hoàng khoe khoang

Sau khi cả bọn kết nghĩa huynh đệ trở về quản trường, hai người, một chó, một mèo, một xương và rồng rầu rĩ không thôi.

Tính theo số tuổi tác, thì cả bọn phải kêu cô bé Phượng Hoàng là đại tỷ, như vậy mà ai có thể chấp nhận nổi a, cũng may là sau khi kết nghĩa huynh đệ đi trở về, con bé mãi chơi chẳng thèm để ý mọi người.

Cả đám thở phào nhẹ nhõm, mình cứ im lặng thì tim sẽ không đau, cả bọn nghĩ như vậy.

Lúc này đây Công Chúa đang được Mia dẫn đi dạo, từ sau ngày sinh nhật của mình cô khá là bối rối, sau khi nói những lời to gan như vậy với một người đàn ông, mà cô chỉ mới gặp được hai lần, cô ấy cảm thấy mình lúc đó thật là điên rồ mà.

Vì quá xấu hổ và không biết bản thân phải làm thế nào khi gặp lại Tú, nên cô ấy đã trốn ở trong phòng không ra ngoài mấy ngày nay.

Thấy cô như vậy nên Mia phải lôi kéo mãi, nên Công Chúa đành phải đi cùng Mia ra ngoài dạo, trên đường đi cả hai bắt gặp Elena đang từ lâu đài của cô ta đi ra, mà cô ấy cũng đang đi ra thành ngoài, thế là cả ba liền đi cùng nhau.

Trên đường đi Elena rất hồ hởi nắm tay, bóp vai lôi kéo cô đi, làm cho Công Chúa không biết phải làm sao.

Còn Mia mãi nói chuyện nên chẳng để ý hành xử kỳ lạ của Elena, nếu cô ta thấy được vẻ mặt của cô nàng Sucubus này, thì bản thân sẽ hết hồn vì khuôn mặt hiện tại của cô ta là đang thèm thuồng, khoái khoái chảy cả nước miếng.

Đối với một bách hợp như Elena, Công Chúa khác nào món ăn thơm ngon đang đứng trước mặt cô ta vậy, lúc ba người đang đi mỗi người một tâm tình khác nhau lúc này, nhóm của Tú cũng đã đi tới gần.

Elena đang vui vẻ trêu ghẹo Công Chúa, thì cô ta thấy Tú đang đi tới, cô ta có cảm giác bản thân như nuốt phải ruồi vô bụng vậy, mà cũng lúc đó sâu thẳm bên trong cô ấy, lại có cái gì đó trỗi dậy, cái cảm giác đó quá xa lạ và lạ lẫm nên Elena liền trực tiếp bỏ qua.



Còn Công Chúa khi nghe được tiếng Tú trong đám người liền bối rối, cô như con nai vàng ngơ ngác hoảng sợ khi gặp phải thợ săn, nào có còn lớn mật như ngày sinh nhật của mình đâu.

Cô bé Phượng Hoàng thấy Công Chúa liền mừng rỡ chạy lại chỗ cô, rồi cô bé khoe một chuyện, mà cả đám người lại không muốn người khác biết a.

“A Công Chúa tỷ tỷ, ngươi có biết không, hôm nay ta mới có được mấy tên đệ đệ đó”

Khi nghe cô bé nói Công Chúa tò mò, liền hỏi những đệ đệ của cô bé là ai, thì lúc này cả đám người Tú liền quay lưng lại tính bỏ đi, thì lại bị cô bé gọi giật lại.

“Ơ mấy đệ đệ đi đâu đó, qua đây với đại tỷ nào, lại chào hỏi tỷ tỷ của ta nào”

Cả bọn khi nghe cô bé Phượng Hoàng nói, giống như bị dính phép định thân nên cả đám người không ai dám nhúc nhích, nhưng cũng không dám quay mặt lại.

Mia và Elena dường như phát hiện được một chuyện gì rất lý thú đang xảy ra, có vẻ như cả đám người này có điều gì kiêng kỵ gì đó với cô bé này.

Elena nhìn thấy trong đám người này, có ba kẻ là ma tướng, một tên đã đánh nhau ngang tay với cô cũng không thua kém ma tướng, còn một tên Long tộc còn mạnh hơn cô nữa, mà trong đám người này còn lấp ló bóng hình ai giống như Hoàng Tử Kaiser thì phải?

Không đợi cô bé Phượng Hoàng lên tiếng nữa, Elena liền kêu với tới mọi người.

“Này ba người đã là Ma Tướng của Ma Tộc, sao thấy Công Chúa mà lại không đến chào nàng? Còn hai vị kia mặc dù là khách, nhưng thấy chủ nhà đến cũng chào hỏi cho lịch sự đi chứ”



Nghe Elena nói vậy sáu người trong lòng đều nghiến răng ken két, họ cũng hiểu nếu cả bọn đi lại, thì chắc chắn cô bé Phượng Hoàng này sẽ giới thiệu từng tên tiểu đệ của mình là họ, với Công Chúa thôi thì không nói đi.

Nếu Mia hay Elena mà biết chuyện này, chắc chắn là cả Ma Tộc điều biết, vì những giây phút quan trọng như thế này, thì đàn ông chúng ta nên ít tin vào phụ nữ hơn.

Tú có xung động muốn logout ngay, nhưng mà cậu đang không ở gần khu vực để logout, nên cậu đành đứng chịu trận cùng mọi người.

Vì phải chờ sáu người trả lời quá lâu, cô bé Phượng Hoàng bực tức, liền lên tiếng chỉ từng người nói.

“Nhị đệ xương khô, tam đệ thằn lằn lớn, Tứ đệ mèo nhỏ, ngũ đệ chó lắm đầu, lục đệ áo đỏ mặt lạnh, còn tên thất đệ là tên đáng ghét nhất, hắn luôn đạp đầu ta mà sao mọi người không quay lại hả?”

Khi bị chỉ đích danh từng người, thì cả bọn cả người đương như mất tự nhiên, bọn họ hiểu rằng là đã chạy không khỏi, thế là tất cả mọi người từ từ quay lại.

Mà người cũng luôn thắc mắc lai lịch của con bé Phượng Hoàng này, không biết con nhóc này vì sao lại tới Ma Tộc, chỉ biết trong người cô bé có một nguồn năng lượng kì lạ làm người ta kiêng kỵ, nhưng lực chiến đấu lại không ra đâu vào đâu, mà dường như lại có liên quan đến Tú là Ma Tướng trụ thứ tám.

Ai cũng nhìn về hướng Điệp Vân Tú làm cậu khó chịu, cậu cũng chẳng biết vì sao cô bé lại tăng điểm phẫn nộ với mình, cứ mỗi lần cậu bị hai tên rồng kia đuổi tới ngọn núi lửa liền nhảy vào đó t·ự s·át, mà mỗi lần như thế thì điểm phẫn nộ của cô bé tăng lên...

Khi cậu nghĩ tới đây thì sực nhớ lại rằng, lúc triệu hồi cô bé bằng đồng bạc của Judas, khi con bé đánh nhau với Hoả Long Hoàng hình như không sợ lửa, kết hợp với thuộc tính và chủng tộc của con bé, bây giờ cậu cũng hiểu vì sao con bé lại phẫn nộ với mình như vậy rồi.

Tú nhớ lại mỗi lần cậu chọn t·ự s·át trong ngọn núi lửa, mỗi khi cậu nhảy xuống để c·hết, chắc chắn là rơi trúng đầu con nhóc này nên mới như vậy, thế là cậu vô tình gây thù chuốc oán mà không hay, đúng là đi c·hết mà cũng tự tạo ra kẻ thù.



Khi ngộ ra mọi chuyện Tú chỉ biết chửi mình ngu ngốc, biết trước như vậy thì cậu đã không chọn cách t·ự s·át này, để bây giờ khác nào tự lấy đá đập chân mình, mà giờ mình phải kêu con nhóc là đại tỷ hay sao? Không thể được nào nha.

Nếu là một lão thái thái thì cậu còn miễn cưỡng kêu, đằng này nhìn thế nào cũng là một con nhóc, kêu một tiếng đại sư tỷ ai mà mở miệng được a.

Lich Solomon lắc lắc cái đầu lâu của mình, không biết bên trong có não hay gì không, mà chỉ nghe được tiếng lọc cà lọc cọc một hồi, rồi ông ta liền la lên.

“À ta quên mất là mình có chút việc, để lúc khác ta nói chuyện với mọi người sau, ta đi gấp đây"

Không đợi mọi người kịp phản ứng, ông ta mở ra một cổng dịch chuyển rồi chạy đi mất.

Không hổ là cáo già thành tinh, ông ta tuy chỉ còn là bộ xương, nhưng cũng nhanh tay lẹ chân chuồn đi mất rồi.

Có Lich Solomon dẫn đầu, cả bọn liền lấy cớ chạy đi luôn, chó thì lấy cớ chạy đi giữ cổng, mèo thì đi nghiên cứu ma pháp, rồng thì liên hệ với tộc của mình hỏi thăm tình hình, chỉ còn lại mỗi Tú và Kaiser là ở lại chịu trận.

Vì Tú chẳng có công việc gì cụ thể ở Ma Tộc, nên cậu cũng chẳng có lý do nào để rời đi, còn em gái của Kaiser là Công Chúa còn ở đây, thì anh ta lại không thể rời đi được, khi có Tú ở đây với Công Chúa.

Thấy cả bọn đã bỏ chạy, làm cho cô bé Phượng Hoàng bực tức, mà phùng mang trợn má, cũng may cũng còn lại hai người, mà thôi cũng đủ để cô bé khoe với Công Chúa rồi.

Dường như rút được kinh nghiệm với mấy người kia, cô bé Phượng Hoàng kéo Công Chúa lại hai người, chứ không đợi hai người đi lại, sợ rằng cả hai lại sẽ bỏ chạy như mấy tên kia.

“Tỷ tỷ ta giới thiệu với tỷ, đây là lục đệ với thất đệ mà ta mới kết nghĩa nè”

Tú và Kaiser không hẹn mà lại suy nghĩ giống nhau.

“Ta kết nghĩa với ngươi cái cọng lông a, mà hình như sự thật là vậy nha”