Chương 53 : Cảm xúc của Rose
Rose đang bay về khu đấu giá vật phẩm, cô ấy nghĩ rằng vật phẩm của Tú đưa cô mang đi đấu giá, sẽ chẳng được bao nhiêu vàng, vì cô cũng động tay động chân vào bảng ghi tên và ghi chú của người bán của Tú.
Phụ nữ là loài động vật thù dai, chúng ta sẽ không biết khi nào mà họ sẽ trả thù mình đâu, vì khi đưa vật phẩm cho cô mang đi đấu giá ở sảnh chờ, ngoài giá tiền cậu đưa ra thì Tú nói Rose ghi sao cũng được.
Vì trả đũa lần trước cậu vô tình nắn bóp ngực của mình, nên cô ghi phần ghi tên và ghi chú của người bán, khiêu khích người mua cô nghĩ như vậy họ sẽ không mua vật phẩm của cậu.
Tại sảnh chờ đấu giá vật phẩm của NPC hỗ trợ, những NPC hỗ trợ sẽ lấy lại vật phẩm đấu giá trả lại, hay số tiền bán hàng thành công, NPC hỗ trợ của mỗi người chơi sẽ nhận được 4% tiền hoa hồng, từ vật phẩm mà người chơi bán thành công. Còn nhà sản xuất trò chơi sẽ nhận 4% còn lại, mà số tiền NPC hỗ trợ nhận được, họ sẽ sử dụng để mua những vật phẩm như áo quần, trang trí lại sảnh chờ, vì nơi đó giống như nhà của NPC đó vậy.
Thậm chí có hẳn nhiều nhóm được tạo ra trên các trang mạng xã hội, hay trên những bản tin của trang chủ Trò Chơi Thế Kỷ, sẽ có những người chơi, họ thường khoe về sắc đẹp trang phục của NPC hỗ trợ, và deacon của sảnh chờ của mình với mọi người.
Việc NPC hỗ trợ của bạn càng xinh đẹp lộng lẫy, cũng tạo thành sức hút cho người chơi cạnh tranh so sánh, thậm chí người chơi họ tạo ra hẳn bảng xếp hạng sắc đẹp và deacon đẹp của những người chơi.
Chỉ cần bạn đăng video hay hình chụp về NPC hoặc sảnh chờ của mình lên, họ sẽ bỏ phiếu bằng cách like hay tim cho người đó, sau khi xem số lượng người like và tim đã đủ nhiều. Họ sẽ cho tên người chơi và NPC đó vào bảng xếp hạng sắc đẹp của NPC hỗ trợ, bảng xếp hạng này có khoảng một ngàn NPC đang tại vị.
Lúc này đây ở nhiều quầy nhận vật phẩm, trả lại vật phẩm hay thanh toán tiền chi phí cho các NPC hỗ trợ. Khá đông NPC đang xếp hàng chờ ở đây, phía trên các quầy này có một cái màn hình thật to, trên đó có bảng điểm xếp hạng hỗ trợ của các NPC hỗ trợ.
Rose vô tình liếc nhìn cái bảng nhưng rồi lại thở dài, cô đi tới đây cũng vài lần, nhưng chủ yếu là dạo chơi khi người chơi không ở sảnh chờ, vì việc cô bị đổi chủ liên tục đến hơn sáu mươi người, mà cô mỗi lần gặp họ không bao lâu nên cũng chẳng hỗ trợ được gì, cũng vì việc này mà cô bị những NPC khác cười nhạo.
Rose cũng mong ước là mình cũng sẽ được nằm trên bảng xếp hạng đó, nhưng cô không hiểu vì sao những người được các vị thần lựa chọn đó, khi gặp cô một thời gian rồi biến mất, rồi chẳng bao lâu lại có người khác xuất hiện.
Lúc đầu cô không để ý lắm, càng về sau thì thành thường xuyên, cho đến nỗi cô chẳng còn dám mơ ước về chuyện đó nữa, cho đến khi Rose gặp Tú.
Người thanh niên này có sức hút kỳ lạ với cô, mặc dù anh ta khá là dở hơi và biến thái, nhưng vô hình chung thì anh ta khá là vui vẻ, luôn chịu ngồi nói chuyện với cô chọc cười cô rất nhiều lần, mà anh ta không giống như những người đến trước đó, ánh mắt của họ nhìn cô giống như mình không tồn tại vậy, còn anh chàng này lại vui vẻ quan tâm cô rất nhiều.
Mà những người kia thường sẽ nhờ cô hỗ trợ nhiều thứ, mặc dù chỉ là những điều cơ bản, nhưng lại chưa có ai nhờ cô mang vật phẩm đi đâu giá, mà Tú là người đầu tiên nhờ cô làm chuyện ấy, nên cô cũng không mong chờ lắm vào việc làm đầu tiên này, vì Rose thấy rằng cậu khá yếu (NPC cho rằng người chơi mạnh yếu thông qua cấp độ)
Khi Rose đang xếp hàng chờ tới lượt mình, thì từ xa có nhóm ba người xuất hiện, đi đầu là một người phụ nữ có đôi cánh chim màu trắng thật lộng lẫy, bên trên cánh có gắn nhiều loại đá quý đắt tiền.
Trên người mang một bộ váy màu trắng, đính nhiều loại đá phản chiếu ánh sáng làm người ta nhìn thấy khá là chói mắt. Trên người đeo rất nhiều trang sức đính đá, trên tay cầm theo một cái quạt cũng đính đá nốt, mặc dù trên người cô ta mang nhiều loại đá quý đắt tiền, nhưng khi nhìn vào lại làm cho người khác có cảm giác lòe loẹt hơn là sang trọng.
Đi hai bên cô ta là một người đàn ông và một người phụ nữ, người đàn ông thì có đôi cánh như cánh chuồn chuồn, nhìn rất là lạ mắt, anh ta mặc một bộ giáp màu xanh dương, làm tôn lên vẻ đẹp của đôi cánh của anh ta. Trên tay cầm theo một cây thương bằng vàng, răng thì đính đá, cổ đeo thêm một sợi dây chuyền vàng khá là to, tuy khuôn mặt anh ta nhìn rất đẹp trai, nhưng lại mang đến cho người nhìn cảm giác khá là âm nhu.
Còn cô gái còn lại có một đôi cánh màu đỏ, ở trên cánh có những chấm đen và bầu lại giống như đôi cánh của loài bọ rùa, cô ta mặc một chiếc váy màu vàng và mang một đôi giày cao gót màu xanh lá. Trên tay cô ta đeo rất nhiều vòng ngọc và vòng ximen, nếu mà Điệp Vân Tú nhìn thấy cô ta, cậu sẽ liên tưởng đến một cây đèn tín hiệu ở ngã tư, mà cái đèn này khá là diêm dúa.
Đây là ba NPC có xếp hạng từ một nghìn chín trăm chín mươi bảy đến hai ngàn, họ đi đến sảnh đấu giá để lấy hoa hồng và vàng đấu giá về cho người chơi.
NPC hỗ trợ mà vào được bảng này, thì có thể thấy được người chơi mà họ hỗ trợ, với số lượng người chơi hơn một tỷ trong thế giới Nagnarock, họ có xếp hạng cũng khá là cao.
ba người này cũng chính là kẻ mà Rose không muốn gặp nhất, vì mỗi lần cô đến đây chơi và nhìn bảng xếp hạng hỗ trợ. Thì họ luôn đem cô ra làm trò cười, mà ba người này thì lại nằm trong bảng xếp hạng. Mặc dù là ở chót bảng xếp hạng, có rất nhiều người khó chịu với họ, nhưng vì bọn họ lại nằm trong bảng xếp hạng, nên ai cũng khó chịu nhưng chẳng ai nói gì, chỉ cần được vào bảng xếp hạng cũng đủ vốn luyến cho họ kêu căng rồi.
Người phụ nữ có đôi cánh màu trắng, khi thấy Rose liền lên tiếng.
“Ây yo, ai kia? Không phải là Rose xúi quẩy hay sao, cơn gió nào lại đưa kẻ xúi quẩy như cô, hôm nay đến sảnh đấu giá cho những người, được các vị thần từ thế giới khác gọi đến vậy?”
“Chặc... Chặc... Cái mùi nghèo hèn, kém cỏi của cô vẫn như mọi lần ấy nhỉ, chẳng thấy thay đổi chút nào, ôi cái mùi này thật là khó chịu”
Người đàn ông kia hùa theo nói.
“Không biết lần này thì người xui xẻo nào được cô ta hỗ trợ nữa? Sợ rằng cô ta muốn mang xui xẻo của mình đến cho người khác ở đây hay sao vậy? Hừ hừ”
Người phụ nữ có đôi cánh màu đỏ phụ họa.
“Chắc cô ta muốn vô đây để xem bảng xếp hạng, của những người hỗ trợ xuất sắc như chúng ta, để hưởng lây chút ánh hào quang của chúng ta, mà xua bớt cái sự xui xẻo của mình đây mà haha”
Ba người miệng năm miệng mười ồn ào, làm cho những NPC khác chú ý, sau khi thấy Rose thì ai cũng hiểu là chuyện gì, vì cô ấy quá nổi tiếng ở đây rồi.
Ở đây hầu hết những NPC có lượt phục vụ, có lượng người thay đổi nhiều nhất là ba người, hầu như ở thế giới thật, những người chủ của quá trứng trò chơi này họ sẽ bán lại khi gặp khó khăn tài chính, hay sang tay hay trao đổi với người chơi khác quả trứng của mình.
Hầu như không có ai giống như cô vậy, đổi đã hơn sáu mươi người để hỗ trợ rồi, nên họ cho rằng cô là một kẻ xui xẻo mặc dù tính tình của Rose rất tốt. Nên họ sẽ không nói ra nhưng ai cũng đều nghĩ trong lòng, chứ không nói thẳng ra miệng như ba người đáng ghét này.
Ba người này ỷ mình nằm trong top hai ngàn người hỗ trợ tốt nhất, nên rất Khinh thường những người không lọt vào bảng xếp hạng, còn người như Rose họ càng khinh thường và châm chọc nhiều hơn.
Lúc này đây Rose rất uất ức và muốn khóc, nếu như không phải lấy vàng hay vật phẩm trả về cho Tú, thì cô đã không ở lại đây chịu đựng ba người này sỉ nhục mình.
Khi mọi người đang hóng hớt, còn Rose như sắp bật khóc, thì trên bảng xếp hạng bỗng dưng có sự thay đổi đột ngột.
Cô gái có đôi cánh màu cam, đang hiện tại ở hạng hai ngàn bỗng dưng biến mất, còn hai người kia bị đẩy xuống một hạng.
Rồi một người NPC quản lý bảng xếp hạng thông báo, điểm xếp hạng hỗ trợ hôm nay xuất hiện một tân binh, người này từ không có hạng gì mà vượt thẳng lên hạng một ngàn.
Khi nghe thông báo mọi người tò mò không biết là ai, mà một phát lên được hạng một ngàn như vậy.
Khi thấy được tên người đó, mọi người không thể tin được chuyện này, tất cả NPC ở sảnh chờ này đều cho là mình bị ảo giác.
Ba người NPC hỗ trợ đang trêu chọc sỉ nhục Rose, thì họ lại há hốc cả miệng to đến nỗi nhét đủ cả một quả trứng gà vào trong đó.
Tên của Rose đang nằm chễnh chệ ở hạng một ngàn, tức là vật phẩm mà cô ta hỗ trợ mang đi đấu giá, đạt được ít nhất là bốn triệu vàng, cũng có thể nói số vàng này hơn hai trăm ngàn đôla.
Rose khi thấy tên mình ở trên bảng xếp hạng, cô không thể nào tin được, cô cứ nghĩ là mình đang nằm mơ, Rose không thể nào nghĩ được là, vật phẩm của Tú đưa cô, lại được những người mà các vị thần chọn lại mua với giá cao như vậy.
Sau khi chiết khấu hoa hồng, cô sẽ có được gần năm ngàn vàng, số tiền mà cô từ lúc làm người hỗ trợ với biết bao nhiêu người, mà lần này là lần đầu tiên cô cầm được đến trên tay mình, làm cho cô có cảm giác không được chân thực cho lắm.
Có một ý nghĩ xẹt qua đầu Rose, có khi nào nhờ ghi chú mang tính chất cà khịa của cô, lại thu hút người mua như vậy. Từ lúc này Rose bắt đầu xung động muốn tìm Tú, kêu cậu đưa thêm đồ cho cô, để cô ta đem bán thêm rồi ghi chú với nội dung giống như vậy.
Nhưng trước mắt phải đi nhận tiền về trước đã, cô bắt đầu đi qua ba người NPC trêu chọc cô và nói.
“Cười người chớ vội cười lâu, cười người hôm trước hôm sau người cười, ba người nên nhớ như vậy nhé”
Rose vui vẻ mà đi ngang qua ba người mà đến quầy thu tiền, để lại sau lưng ba người này xấu hổ vô cùng, họ đâu ngờ rằng người mà họ coi thường, xem như trò hề bấy lâu, lại có một ngày và chỉ đúng một ngày, mà cô ta đã vượt lên trên rất cao, đủ để họ chỉ biết ngước nhìn.
Khi Rose cầm số vàng trong tay, lúc này đây cô mới tin đó là sự thật, lúc này đây cô hứa với lòng là lần sau, nếu Tú có nhờ cô bán vật phẩm, thì cô sẽ tiếp tục viết những lời như vậy để bán đồ cho cậu ta.
Đến lúc đó cô có thể giúp đỡ Tú, mà bản thân lại có tiền sắm đồ, lần đầu tiên cầm được nhiều tiền thật là thích thú.
Cô ấy muốn mua nhiều bộ đồ mới thật đẹp, để khi cậu đến sảnh chờ sẽ làm cho Tú bất ngờ, vì từ lúc cậu gặp Rose tới bây giờ, mà cô ấy chỉ mặc đúng một bộ đồ duy nhất.
Còn cái sảnh chờ đấu trường của Tú, ngoài những bông hoa được cô trồng từ lúc người chơi đầu tiên bước vào tới bây giờ ra, thì nơi đó hầu như không có gì, lần này thì có thể mua thêm bàn ghế ngồi rồi.
Việc mà Rose muốn sau này sẽ ghi chú thay cho Tú, lại vô tình làm cho những người mua vật phẩm của cậu sau này, họ mua được vật phẩm mình muốn nhưng lại không được thích thú cho lắm, mặc dù trong thâm tâm họ không muốn mua, vì những ghi chú đầy mùi đá đểu đó, nhưng họ không mua lại không được.
Và cô ấy lại vô tình tìm cho Tú thêm nhiều kẻ thù là các nhà tài phiệt,mà đến bản thân cậu không hề hay biết...