Chương 52: Đừng vậy a
Vườn hoa Bỉ Ngạn nằm ở sát vách núi dựng thẳng đứng, tạo thành bức tường thành tự nhiên của thành nội Ma Tộc, nơi này sẽ được cấp cho Ma Tướng thứ tám là Điệp Vân Tú.
Khi đi tới đây làm cho Ma Tộc có cảm giác bước xuống hoàng tuyền, vì Bỉ Ngạn chỉ thích hợp cho vùng đất cho n·gười c·hết, nhưng Bỉ Ngạn mọc ở vùng đất này chỉ có mang lại sự ưu sầu, như câu chuyện tình yêu của nó vậy.
Bỉ Ngạn ra hoa thì không có lá, có lá thì sẽ không nở hoa, như mối tình bị chia cắt, biết đến khi nào mới gặp được nhau...
Miu Miu vừa dắt mọi người đi vừa giải thích, nhưng nó vô tình lại nói cho Tú biết nơi này sẽ chia cho trụ thứ tám, như vậy chỗ này sẽ trở thành khu vực bất động sản của cậu, làm cho Tú ngạc nhiên, vì cậu chỉ nghĩ rằng Ma Tướng chỉ là cái phong hào mà thôi, ngoài hiệu ứng dẫn dắt tăng 20% sức chiến đấu cho cấp dưới ra, thì cậu không thấy nó có công dụng gì hơn.
Vì Tú có phong hào Bá Tước tăng 15% điểm thu hoạch cho lãnh địa và quản lý quân sự, còn thêm chức vụ Ma Tướng nữa, nên việc cậu có một lãnh địa riêng ở trong thành của Ma Tộc là tất nhiên, nhưng vì chuyện Công Chúa nói với cậu lúc sinh nhật.
Chuyện đó làm đám Ma Tộc cấp cao nhốn nháo, mà Ma Vương lại không đề cập tới, nên không ai dám cho cậu biết, vì suy nghĩ của Ma Vương lúc đó là.
“Cho ngươi lãnh địa, để ngươi có nhiều thời gian tiếp cận con gái cưng của ta à, không có cửa đâu”
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Khi cả bọn đi tới một bãi cỏ dưới một cây cổ thụ, bọn họ ngồi xuống nhìn những cây Bỉ Ngạn đỏ xung quanh, không hiểu sao cả bọn đều im lặng, dường như loài hoa này gợi nhớ cho họ tâm sự ở trong lòng.
Bầu không khí im lặng không được bao lâu, thì đã bị cô bé Phượng Hoàng phá vỡ.
“Các người đến đây làm gì a? Cái gì mà kết bái huynh đệ gì ấy, sao không bắt đầu luôn đi, nếu như không có gì thì ta đi tìm Công Chúa chơi à, ở đây hoài thật là vô vị”
Nhóc con vẫn là nhóc con, không biết gì về thưởng thức cả, cả đám người lấy lại tâm trạng, tên Hoả Long Hoàng đưa tay vào hư không, rồi lấy ra một cái bàn và một cái bát bằng vàng rồi nói.
“Đây là bát cửu Long, nó là bảo vật của chín tộc trưởng của Long tộc đời đầu, họ dùng nó để thề ước với nhau, không ai được x·âm p·hạm lẫn nhau, hay g·iết hại tộc nhân đối phương và đoàn kết chín tộc lại. Tất cả tộc trưởng đều thề nguyện như vậy, nhưng họ không ngờ rằng cái bát này chỉ áp dụng trên người sử dụng, còn hậu nhân của họ lại không bị ảnh hưởng, nên có một lần tộc nhân hai tộc Phong và Lôi đánh nhau. Con của tộc trưởng Phong tộc c·hết trong tay tên kia, làm ông ta nổi giận g·iết con trai của Lôi tộc, kết quả là ông ta bị các sứ giả của thần xuống tiêu diệt, mà linh hồn bị đưa xuống luyện ngục chịu dày vò của lời thề, nên chúng ta sử dụng nó thì đảm bảo trong số chúng ta sẽ không có người phản bội, chỉ cần truyền năng lượng vào đọc câu thề ước là hoàn thành”
Khi nghe tên Hoả Long Hoàng giải thích công dụng của cái bát xong, làm Tú khá là hụt hẫng.
Vì từ nhỏ cậu thích nghe mấy cụ ông kể truyện xưa, về truyện Tam Quốc Chí, có ba anh em Lưu, Quan, Trương kết nghĩa vườn đào, rồi cắt máu ăn thề, việc kết nghĩa với mấy con chó, con mèo này thì cũng thôi đi. Còn vườn đào của ta đâu? Thay vào đó lại là hoa Bỉ Ngạn, còn cái bát này không dùng để cắt máu ăn thề, mà lại dùng MP không biết có công dụng hay không ta?
Khi Tú đang thắc mắc thì tiếng hệ thống vang lên.
*Ting*
“Bạn được Hoả Long Hoàng đang sử dụng bát cửu Long mời bạn tham gia nghi thức thệ ước”
_______________________________________________________
Bát Cửu Long cấp: S
Công dụng: Đối tượng thệ ước phải tuân thủ quy tắt đã đưa ra, không thể phản bội không thể phá vỡ, những người sử dụng sẽ được tăng 15% khả năng chiến đấu, cùng hồi phục, có tỷ lệ tăng gấp đôi sức mạnh cho một thành viên trong nhóm, khi chiến đấu cùng nhau.
Bạn có thể biết tình trạng của đối phương bất cứ lúc nào.
Bạn có thể biết được đối phương đang ở đâu.
Hình phạt: khi bạn vi phạm lời thề ước, vị thần cai quản sự công bằng Ma’at sẽ cho sứ giả đến trừng phạt bạn, đến khi bạn thực hiện lời thề ước của mình.
Cấp độ yêu cầu: không hạn chế
Tiêu hao 200MP cho một lần sử dụng duy nhất.
Thời gian sử dụng: không hạn chế
_______________________________________________________
Sau khi đọc xong phần giới thiệu của cái bát, Tú nổi lên thắc mắc là, tên này lấy món này từ đâu ra, chẳng phải hắn nói là tất cả tiền vàng, đồ đạc của hắn đã đưa hết cho Phan Kim Thủy Long rồi mà nhỉ
Coi bộ mặc dù hắn không phải là một người chồng hợp cách, nhưng bản năng giấu quỹ đen, thì người đàn ông nào cũng phải có nhỉ.
Cơ mà phần giới thiệu của Hoả Long Hoàng, khác xa với câu chuyện mà hắn kể a, không riêng gì Tú, mà mọi người cũng đổ dồn ánh mắt về nhìn hắn.
“Các ngươi đừng nhìn ta a, cái đó là chuyện cổ tích của người xưa thôi, ta chỉ kể lại thôi hề hề, còn công dụng thì cũng đâu khác gì mấy đâu”
Curberus A lên tiếng chỉ trích.
“Nhà ngươi lúc nào cũng không nghiêm túc thế... Gâu... Làm huynh đệ của ngươi mất mặt quá đi à”
Hoả Hoàng gãi đầu nhận lỗi, thì Curberus A lại bật cười.
“Haha... Gâu... Nhà ngươi cũng có lúc có bản mặt này ư, ta chỉ nói đùa một chút thôi ngươi liền tưởng thật à haha”
Hai tên này náo loạn một hồi, làm Lich Solomon cùng Kaiser muốn chuồn êm khỏi nơi này, kết bái với đám trẻ trâu này hả? Thôi bỏ đi.
Khi cả hai định rút đi trong êm đẹp, thì một cái tay mèo khổng lồ bằng mà thuật xuất hiện, nắm vai hai người kéo lại.
Pháp sư hắc ám Miu Miu lên tiếng.
“Các ngươi làm mất thời gian quá, đến hai người họ nôn nóng vì đợi quá lâu, mà bỏ đi kia kìa, thôi mọi thứ để ta làm cho nhanh meow...”
Hai người Kaiser muốn la lên là, ta không hề muốn kết bái huynh đệ a, lấy cái quái gì mà nôn nóng cơ chứ...
Pháp sư Miu Miu kẹp cây trượng của mình trong tay, quơ quơ lên trời triệu hồi ra những quả bong bóng, có màu bảy sắc cầu vồng, chúng bay lên đừng ngay đỉnh đầu của mọi người.
Mỗi bong bóng hiện lên một hàng số hiện thị số tuổi của mọi người.
Trên đầu Tú nổi lên số hai mươi lăm, còn Kaiser là ba mươi, Curberrus A là một ngàn rưỡi, còn Miu Miu là một ngàn sáu trăm. Hoả Long Hoàng là hai ngàn ba trăm bảy mươi, Lich Solomon là ba ngàn một trăm linh sáu.
Điều ngạc nhiên nhất lại là cô bé Phượng Hoàng, trên đầu cô bé lại nổi lên số một trăm vạn chẳn.
Thấy mỗi con số ở trên đầu mình, ai cũng biết đó là số tuổi của bản thân, nói ra số tuổi ai cũng đúng, vậy mà số tuổi của của con bé này là thế nào, thế này thì quá ảo diệu rồi.
Pháp sư hắc ám Miu Miu cũng ngớ ra, nghĩ là pháp thuật của mình gặp vấn đề, liền vỗ vỗ cây trượng của mình, rồi làm lại.
Một lần, hai lần, ba lần... Hai trăm lần... Năm trăm lần, đến khi nó muốn hết MP mà ngồi xuống thở phì phò, nhưng con số trên đầu cả bảy người không thay đổi.
Mặc dù nó không muốn tin, là cô bé Phượng Hoàng này có tuổi lớn hơn nó, nhưng làm đến thế này rồi nó không muốn tin cũng không được.
Nó cuối cùng cũng phải chấp nhận rằng, cô bé có số tuổi lớn nhất trong bảy người, mà ánh mắt của cả bọn cũng đỗ dồn về cô bé này, làm cho cô nhóc khó chịu nói.
“Các ngươi nhìn ta làm gì? Bộ mặt ta dính gì hay sao?”
Nói xong cô bé chùi chùi hai bên mặt mình, sợ rằng mặt dính đồ dơ không chùi ra được.
Cả bọn bây giờ ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, chẳng lẽ cả bọn lại kêu một con bé là đại tỷ hay sao? Cái này cũng khó tiếp thu nổi a.
Pháp sư hắc ám Miu Miu lúc này nắm chặt lấy bàn tay đệm thịt của mình, giống như liệt sĩ chuẩn bị ra trận, dù sao người khơi gợi việc kết nghĩa huynh đệ này là nó.
Mà nó chỉ muốn đứng trên đầu con Curberus kia mà thôi, nó tự tin rằng tuổi nó lớn hơn tên Curberus A nhiều, sẽ làm sư tỷ với tên chó đó, ai ngờ rằng con chim nhỏ này lại lớn tuổi nhất trong bọn, phép thuật nó sử dụng nhiều lần chắc chắn không sai rồi, mọi thứ bắt đầu từ nó bây giờ từ chối cũng không được rồi, chỉ cần hơn con chó kia là nó vui vẻ rồi và nó lên tiếng.
“Vậy ta bắt đầu trước a Meow”
“Ta pháp sư hắc ám Miu Miu Ma Tướng thứ năm thề ước, chỉ cần ngươi luôn tuân thủ quy tắt, ta mãi mãi là người thân của ngươi, ta có cá sẽ chia cho ngươi ăn, có khó khăn chúng ta cùng san sẻ... Meow”
Thấy Miu Miu đã thề ước, cả bọn bây giờ không còn đường lui nữa rồi, thế là Lich Solomon đành lên tiếng.
“Ta Lich Solomon vị vua vĩ đại của quá khứ ta thề ước, chỉ cần ngươi là kẻ thủ tín, tuân thủ lời thề, tri thức, đất đai vương quốc của ta sẽ san sẻ cho ngươi, khi ngươi gặp nguy khó ta sẽ đến giúp đỡ ngươi”
“Ta Võ Đại Hoả Long kẻ trị vì của tộc Hoả Long phương tây thề ước, chỉ cần ngươi giữ vững nguyên tắc, không phản bội lại lời thề ước, sức mạnh chiến lực của ta sẽ san sẻ cho ngươi, khi ngươi cần giúp đỡ nấm đấm ta sẽ là thứ đến đầu tiên giúp ngươi”
“Ta Curberus A kẻ canh cửa hoàng cung Ma Tộc, Ma Tướng thứ sáu của Ma Tộc thề ước, chỉ cần ta có miếng thịt to, thì mi sẽ không sợ không có phần mình, chỉ cần ngươi tuân thủ theo lời thề ước không phản bội ta, thì cho dù ngươi có rơi vào hố phân, ta vẫn sẽ dùng cái mũi của ta tìm đến giúp ngươi... Gâu...”
“Ta Kaiser Hoàng Tử của Ma Tộc, chiến binh không bao giờ lùi bước thề ước, chỉ cần ngươi hoàn thành nghĩa vụ của mình, tuân thủ lời thề ước, ta và thanh đao của mình luôn chắn ở phía trước cho ngươi”
Thấy cả đám đã thề ước, Tú đành thở dài rồi đặt tay lên cái bát Cửu Long này, rồi sử dụng MP của mình rồi nói.
“-200MP”
“Ta... Bá Tước Con Gián, Ma Tướng trụ thứ tám của Ma Tộc thề ước, mặc dù không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng nguyện c·hết cùng ngày cùng tháng cùng năm, có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, chỉ cần ngươi tuân thủ lời thề ước chúng ta mãi mãi là anh em”
Sau khi Tú liều mạng đọc lại lời thoại của mấy Hảo Hán, trong mấy câu chuyện mà mấy ông lão kể, rồi cậu thở ra một hơi.
Cuối cùng cũng nói ra được lời mình muốn nói rồi, nhưng mà cậu lại chẳng nghe được tiếng hệ thống thông báo đã hoàn thành lời thệ ước, Tú quay qua nhìn mấy tên kia, bọn họ đang nhìn cậu như một tên khùng vậy.
Lich Solomon lên tiếng giải thích.
“Nhà ngươi thề ước khôn hết cả phần thiên hạ rồi, nhà ngươi là kẻ được các vị thần đưa đến, cho dù ngươi c·hết thì ngươi cũng sẽ được hồi sinh. Còn bọn ta c·hết tất nghĩa là chấm dứt, mà ngươi thì c·hết biết bao nhiêu lần thì không sao, chứ chẳng phải mỗi lần ngươi c·hết là bọn ta phải c·hết theo sao?”
Nghe xong lời Lich Solomon giải thích, Tú mới gãi đầu ngượng ngùng, cậu quá nhập tâm vào thế giới của trò chơi này, mà bản thân cậu quên rằng mình là một người chơi, còn bọn họ lại là NPC, chỉ cần họ c·hết đi thì tất cả là chấm dứt, nghĩ tới đây cậu lại buồn.
Nếu những NPC này không may bị c·hết đi, lúc đó cậu không biết cảm giác của bản thân mình sẽ ra sao, vì những ngày qua cậu đã thân thuộc với những NPC này rất nhiều rồi. Bọn họ mang đến cho cậu cảm giác như tiếp xúc với một con người, chứ không phải là một trí tuệ nhân tạo.
Tú đành thở dài, dù sao bản thân cậu vẫn còn yếu, chỉ có lúc bản thân mạnh lên, cậu sẽ bảo vệ cho những NPC này, Tú có cảm giác sẽ không bao lâu nữa, những NPC này cùng những người chơi sẽ nổ ra một trận chiến, đến lúc đó ai còn ai mất, thì cậu cũng không biết được, trước mắt phát triển bản bản thân trước tiên đã.
Sau khi suy nghĩ một lúc, Tú nghiêm túc đọc lại lời thề ước của mình.
“Ta Bá Tước Con Gián, Ma Tướng trụ thứ tám của Ma Tộc thề ước, chỉ cần mọi người tuân thủ lời thề ước của mình, cho dù mọi thứ bị tận diệt, thế giới này có sụp đổ, ta sẽ dùng hết sức của bản thân ta để bảo vệ mọi người”
*Ting*
“Bạn đã hoàn thành lời thệ ước của Bát Cửu Long”
Khi hệ thống thông báo vang lên, Tú cảm nhận được mối liên kết với bọn họ, cậu thấy các chỉ số của mình tăng lên khi ở gần mọi người nhờ vào hiệu ứng của bát cửu Long.
Khi Tú nói xong lời thề ước, làm mọi người có cảm giác nặng nề không lời, nhưng lời thề ước của cậu rất nặng trách nhiệm, chứ không phải là một lời thề san sẻ như Miu Miu và Curberrus A.
Khi mọi người đã thề ước xong, chỉ còn có cô bé Phượng Hoàng, mà khi biết tuổi của cô nhóc Phượng Hoàng này, mọi người không biết kêu làm sao, nhưng tất cả xong xuôi rồi chỉ còn tới lượt cô bé này thôi.
Mọi người thấy cô bé thờ ơ không để ý, làm tất cả mọi người nghĩ rằng con bé sẽ không tham gia vào, làm cả bọn thở phào nhẹ nhõm, để cả đám to đầu kêu một cô nhóc là đại tỷ, khó mở miệng lắm a.
Tất cả tính âm thầm giải tán, thì trên cái bát của Hoả Long Hoàng chưa kịp thu hồi, xuất hiện một sợi lông màu vàng cam bao quanh là ngọn lửa, nó rơi vào chiếc bát làm mọi người không kịp phản ứng là, nghi thức thệ ước của bé con Phượng Hoàng cũng đã hoàn thành xong, làm cả đám ngu cả người.
“Đừng vậy a!!!”
Cả bọn cùng la lên.