Chương 26: Chợ Đen.
Thành Raffel.
Doanh Thiên xuất hiện trước cửa thành, hắn làm thủ tục sau đó đi thẳng vào bên trong một cách vội vàng.
Hai bên đường bày bán các loại hoa quả và trang sức, thậm chí chúng còn được điêu khắc trên cả những viên đá quý nhìn cực kỳ bắt mắt. Đáng tiếc những tác phẩm nghệ thuật không có một chút tác dụng nào mặc dù người thợ đã đặt hết tâm huyết vào nó, có lẽ chỉ ít ỏi vài người mua để làm kỷ niệm.
Hắn nhanh chóng vượt qua đoàn người, bước chân dừng lại ở một quán rượu bên lề và ngồi xuống chờ đợi.
Thành Raffel khá lớn nên muốn tìm thấy những hình bóng quen thuộc cũng cần một chút thời gian, hắn tranh thủ mở túi đồ của mình ra và bắt đầu xem xét kỹ lưỡng hơn những vật phẩm còn lại.
[Đá Dưỡng Tinh*8.]
[Sách Thiên Phú*1.]
[Sách Kỹ Năng*1.]
[Đá Tăng Cấp Thiên Phú*1.]
[Trứng Tinh Linh*1.]
[Sách Thăng Cấp Kỹ Năng*1.]
Gold: 370876.
Doanh Thiên khá sửng sốt, hắn không ngờ lượng Gold của mình đã đạt đến con số ba mươi vạn.
[Sử dụng sách kỹ năng.]
[Bạn nhận được Ảo Ảnh.]
[Ảo Ảnh (không thể tăng cấp): Tạo ra một phân thân không thể di chuyển tồn tại trong 24 tiếng. Tất cả chỉ số được thừa hưởng 50% từ nhân vật, lượng HP gấp đôi. Không thể sử dụng kỹ năng, chỉ có thể t·ấn c·ông vật lý. Thời gian chờ: 3 tiếng, mỗi lần sử dụng mất 1000MP. Số lượng phân thân: 0/2.]
“Ồ, phân thân sao?” Doanh Thiên có chút vui mừng, bây giờ hắn không cần đến một tên chiến sĩ để ôm quái cũng có thể dễ dàng thông quan phó bản, điều này thật là điên rồ đối với một chức nghiệp phụ thuộc khá nhiều như sát thủ.
Nếu như đánh PK giữa các người chơi với nhau, Sát Thủ tuyệt đối là sự lựa chọn hàng đầu. Thế nhưng về farm quái đánh Boss thì Sát Thủ trở thành một class bị động, phụ thuộc quá nhiều vào tổ đội.
[Sử dụng Sách Thăng Cấp Kỹ Năng – Ảo Ảnh.]
[Tiến giai thành công.]
[Huyễn Ảnh Phân Thân: Tạo ra một phân thân không thể di chuyển tồn tại trong 24 tiếng, chỉ số thừa hưởng 50% từ nhân vật, lượng HP gấp đôi. Không thể sử dụng kỹ năng, chỉ có thể t·ấn c·ông vật lý. Nếu phân thân c·hết đi sẽ tạo ra một v·ụ n·ổ trong phạm vi 5m gây 100% HP tối đa. Thời gian chờ: 3 tiếng, mỗi lần sử dụng mất 1000MP. Số lượng phân thân: 0/5.]
“Khủng bố, đây chẳng phải cảm tử quân hay sao?” Hắn chỉ có thể hô to một câu ngưu bức, chẳng những tạo ra phân thân tồn tại trong 24 tiếng lại còn có thể p·hát n·ổ.
Đáng tiếc phân thân không thể di chuyển, nếu không càng thêm khủng bố.
Lúc này từ đằng xa đi tới mấy hình bóng quen thuộc, Tôn Đại Lực, Lữ Vi Vi, Mộ Linh cùng với Tô Mặc sóng vai bước đều, bên cạnh còn có một hai người lạ mặt khiến cho Doanh Thiên tò mò nhìn lại.
“Huynh đệ, lâu rồi không gặp.” Tôn Đại Lực thân hình vẫn vạm vỡ như ngày nào, hình như đối phương đổi một thân chiến giáp khác nên Doanh Thiên cảm giác được sự bá khí đập thẳng vào mặt.
“Lâu rồi không gặp.” Doanh Thiên đứng dậy chào hỏi, mặc cho đối phương ôm lấy mình và vỗ vỗ vai tỏ vẻ thân mật. Dù sao người bạn này hắn không nhận cũng phải nhận.
Sau đó nhiều người cũng lên tiếng bắt chuyện, đối với mọi người tra hỏi Doanh Thiên chỉ biết cười cười ứng phó cho qua, dù sao việc này là hắn không đúng.
“Giới thiệu một chút, vị này là Takumi – class chiến sĩ. Bậc thầy dùng kiếm đồng hành cùng với chúng ta.” Tôn Đại Lực chỉ vào một người lạ mặt đi cùng và giới thiệu, Doanh Thiên cũng thuận thế nhìn lại.
Vóc dáng khá cao, khuôn mặt hơi gầy và thân hình mảnh khảnh. Tuy nhiên con mắt lại vô cùng sắc bén và lạnh lùng, tay trái lúc nào cũng ôm lấy thân kiếm giống như sợ bị người khác đánh cắp.
“Vị này là Nakano – class chiến sĩ, cũng sử dụng kiếm giống như Takumi.”
Người còn lại cũng được Tôn Đại Lực giới thiệu, người này vóc dáng cũng khá cao nhưng gương mặt lại hiền hòa hơn không ít, đôi mắt trong suốt như thu thủy cùng nụ cười tiếu dung.
Nếu như nói Takumi là kiếm sĩ với những đường kiếm c·hết chóc, sát khí và sự lạnh lùng lúc nào cũng tỏa ra ở trên thân thì Nakano lại ngược lại, trên người của vị kiếm này Doanh Thiên cảm nhận được sự phiêu dật và vô tư.
“Xin chào, hân hạnh được gặp mặt.” Doanh Thiên đối với hai người bắt tay, thật hiếm có khi một người nước ngoài lại chơi cùng khu vực với bọn hắn.
“Xin chào.” Hai vị kiếm sĩ khẽ gật đầu đáp lại, phát âm có vẻ chưa rõ lắm nhưng đại khái có thể nghe ra ý tứ ở bên trong.
“Đi đến chợ đen thôi, chúng ta cần một tấm bản đồ chi tiết của khu vực này.” Tô Mặc đề xuất ra ý kiến của mình, gã nhanh chân dẫn đầu đoàn người tiến về một khu hẻm vắng vẻ với sự canh gác của hai người.
“Các ngươi muốn làm gì?” Hai tên canh gác cũng là người chơi nên bọn hắn phi thường cảnh giác khi đoàn người tiến đến.
“Chợ Đen.” Tô Mặc vào thẳng vấn đề sau đó vứt cho hai người một lượng Gold không nhỏ, đoàn người tiến thẳng về phía bức tường và tách ra thành từng nhóm nhỏ.
Xoạt!
Thì ra ở đằng sau tấm vải kia là một đường hầm thông dưới lòng đất, nơi Chợ Đen được diễn ra.
Doanh Thiên đã từng nghe thấy Chợ Đen nhưng đây mới là lần đầu hắn biết cách hoạt động của nó, ngang tàn và hống hách. Nhưng cũng dễ hiểu, người đủ tầm để thao túng Chợ Đen không phải Hoàng Tộc thì là những người có máu mặt, thậm chí đức vua đứng ở đằng sau cũng chẳng đáng để ngạc nhiên.
Bởi vì sao ư? Bởi vì những vật phẩm xuất hiện ở đây đều có nguồn gốc mờ ám, bẩn thỉu, giá thành rẻ, nhu cầu cung cấp lại cao vượt trội nên một số thương nhân sẽ cực kỳ ưa thích tìm mối liên hệ hợp tác để bán hàng hóa ra ngoài một cách nhanh nhất.
Chợ Đen rất nhỏ nhưng hàng hóa cực kỳ đa dạng, thậm chí có mấy thanh v·ũ k·hí khiến cho Doanh Thiên cũng phải dừng lại để kiểm tra vì độ tinh xảo và sắc bén.
Doanh Thiên là một người chơi ‘khá lười’ quan tâm đến đống trang bị của mình, nhìn vào những trang bị thô sơ hắn đang mặc ở trên người là đủ hiểu. Chính vì vậy hắn muốn nhân cơ hội này mua sắm một chút trang bị vừa ý, nếu có những sách kỹ năng thì cũng là sự lựa chọn không tồi.
“Nô lệ?” Đột nhiên hắn nhìn thấy ở phía đằng xa có hai ba chiếc cũi sắt của một vị thương nhân đang trông coi, trong cũi sắt là những nô lệ đang được rao bán. Bọn họ cao to và trông có vẻ khỏe mạnh, thế nhưng trên người lại chồng chất các v·ết t·hương và ánh mắt mang vẻ ưu sầu.
Việc buôn nô lệ đối với Doanh Thiên cùng những chơi chân chính chẳng khác nào một thứ bẩn thỉu và tanh hôi, nhưng xác thực việc buôn nô lệ đem lại nguồn tài chính cực kỳ dồi dào, đây là lý do những người chơi từ bỏ việc khám phá hành trình và trở thành thương nhân.
Tất nhiên mỗi người đều có sự lựa chọn của mình, những nô lệ đều là NPC được game tạo ra nên tất nhiên việc này không hề sai trái. Hắn thu lại tầm mắt của mình, tiếp tục nhìn ngắm các loại hàng hóa được trưng bày trong chợ đen.
Không biết trải qua bao lâu.
Doanh Thiên dạo chơi một vòng chợ đen, với lượng Gold không nhỏ của mình hắn mua được rất nhiều vật phẩm hữu ích, có cả những tấm bản đồ chi tiết cùng vị trí của phó bản.
Vị trí của phó bản cũng là một loại giao dịch đặc thù tại Chợ Đen, những vị trí này nếu nhanh chân có thể độc chiếm, nhưng nếu chậm chân thì bạn sẽ phải san sẻ với những người chơi khác. Vì vậy mà giá của bản đồ chỉ có 5000 – 20000 Gold tùy vào độ khó.
Bước chân của hắn dừng lại và nhìn chằm chằm vào một quầy nhỏ của thương nhân bên trái. Một quyển sách kỹ năng dạng bị động để Doanh Thiên động tâm.
“Sách kỹ năng này bán thế nào?” Hắn hỏi với một giọng chẳng mấy quan tâm, nhưng thực chất trong lòng đã không giữ được bình tĩnh.
“50000 Gold.” Thương nhân nhiệt tình trả lời, nụ cười của gã có chút gian xảo.
50000 Gold đối với Doanh Thiên không là vấn đề, nhưng hắn không chắc quyển sách kỹ năng này đối với hắn hữu dụng.
Sách Kỹ Năng hoàn toàn ngẫu nhiên, một quyển sách kỹ năng dạng bị động có thể bán với giá 20000 Gold đã là kỳ tích chứ đừng nói 50000 Gold.
Huống chi phẩm chất lại không cao nên tỉ lệ xuất hiện những kỹ năng hiếm có cũng cực kỳ khó khăn.
“20000 Gold.” Doanh Thiên trả giá, hắn dứt khoát đến mức chỉ cần thương nhân nói một câu không bán thì sẽ quay người rời đi.
Hàng hóa của Chợ Đen có giá trung bình rẻ hơn bên ngoài nhưng đa số những người chơi đều sẽ chọn nó bởi tính tiện nghi và thông dụng, cơ hồ vật phẩm nào người chơi cần đều xuất hiện ở đây.
“Thành giao.” Thương nhân tỏ vẻ tiếc nuối, trong mắt của Doanh Thiên gã giống như đang tiếc nuối vì không lừa được nhiều Gold hơn chứ chẳng phải thua lỗ gì.
“Sử dụng.”
[Kháng độc lv1: Mỗi một cấp sẽ tăng khả năng kháng độc thêm 2%.]
Doanh Thiên thở phào một hơi, may mắn kỹ năng này về sau còn có chút hữu dụng. Điểm kỹ năng ngoại trừ việc lên cấp còn có thể kiếm được qua nhiều cách khác nhau nên không cần lo lắng về khoản này.
Rời khỏi Chợ Đen, Doanh Thiên đã thấy đoàn người tụ tập ở khu hẻm đông đủ nên vội vàng tiến đến.