Chương 25: Giấc mơ kỳ quái, Elf tan rã.
Doanh Thiên về đến nhà đã là lúc trời tờ mờ sáng, hắn nằm trên chiếc ghế sofa cũ và tiến vào giấc ngủ một cách ngon lành.
“Ửm? Nơi này là nơi nào?” Doanh Thiên cảm giác được cơ thể của mình trôi bồng bềnh nên không khỏi mở mắt.
Vũ trụ… mênh mông… huyền bí và đáng sợ.
Một mảnh không gian cực kỳ khổng lồ với những vì sao đang di chuyển xung quanh, bên ngoài là tấm màn đen dày đặc bao phủ khiến cho những vì sao cũng không thể toát lên ánh sáng vốn có của nó.
Ùng…ùng…ùng.
Đột nhiên một cái hố đen xuất hiện, vòng xoáy năng lượng xung quanh nó chuyển động chậm rãi rồi tăng dần theo thời gian, lực hút ngày càng mạnh hơn khiến cho không gian xung quanh vặn vẹo như bị bóp nát.
Doanh Thiên cảm giác cơ thể mình giống như một linh hồn ngao du giữa tinh không rộng lớn, hắn hiếu kỳ tiến về phía trước để xem rốt cuộc ẩn giấu dưới lớp màn đen kia là thứ gì.
Không biết trải qua bao lâu, Doanh Thiên cảm giác được kích thước của mình đứng trước hố đen giống như một hạt nguyên tử nhỏ bé, ánh mắt co rụt khi chứng kiến kỳ quan trước mắt.
Một sinh vật khổng lồ với chiếc đầu không gắn liền với cơ thể, không có gương mặt mà chỉ có hai chiếc xúc tu kéo dài ra bên cạnh và hàm răng trắng muốt sắc bén. Kể cũng lạ, cơ thể của nó hoàn toàn gầy trơ xương theo đúng nghĩa đen mặc dù kích cỡ cực kỳ to lớn, những chiếc xương ngực được bao bọc bởi hoàng kim và đá quý nhìn có vẻ không hợp.
Trong tay của sinh vật này cầm lấy một chiếc loan liêm màu đen kịt, lưỡi liêm có màu đỏ như máu khiến cho linh hồn của Doanh Thiên đang run rẩy, hắn mơ hồ nghe được tiếng than khóc của những linh hồn bị chiếc loan liêm kia chém g·iết. Số lượng chỉ có thể đong đếm bằng cấp số nhân.
Nhưng những điều này cũng không khiến cho Doanh Thiên sợ hãi, thứ khiến hắn không thể tưởng tượng được là loan liêm được cầm ở tay phải, còn tay trái của sinh vật này… cầm lấy hố đen!
Kích thước của hắn đứng trước hố đen giống hệt một hạt nguyên tử, vậy mà sinh vật to lớn kia lại cầm hố đen ở trong tay như một chiếc đèn lồng không hơn không kém, rốt cuộc kích cỡ của sinh vật này to lớn đến mức nào?
Ực!
Doanh Thiên cảm giác được thế giới này quá mức huyền bí, từ lúc bước chân vào Vĩnh Hằng Chi Môn cho đến bây giờ không ngày nào là ngày yên bình như trước đây. Thậm chí trước đây nó vốn dĩ đã như vậy, chỉ là hắn quá mức nhỏ bé nên không có cơ hội gặp phải.
Không gian vẫn là một mảnh đen kịt, ngoài trừ sinh vật khổng lồ kia Doanh Thiên cũng không cảm nhận được thêm điều gì khác nên định quay người định rời đi, đột nhiên khí tức t·ử v·ong từ phía sau điên cuồng bao phủ lấy cơ thể của hắn, chưa bao giờ hắn cảm thấy mạng sống của mình nhỏ bé đến như vậy.
“আমার আসার জন্য অপেক্ষা করুন, মৃত্যু আপনার জন্য অপেক্ষা করবে। দরিদ্র ও দরিদ্র আত্মা!”
“(Hãy chờ đợi ta giáng lâm, c·ái c·hết sẽ chờ đợi các ngươi. Những linh hồn nhỏ bé và đáng thương!”
Một âm thanh giống như cổ ngữ vang vọng từ nơi đáy sâu của vũ trụ, hai cái xúc tu của sinh vật khổng lồ đánh thẳng về phía của Doanh Thiên.
“Không!” Cảm giác được cơ thể của mình không nghe theo hiệu lệnh, hắn hét to một tiếng rồi ôm đầu theo bản năng.
Phụt!
---
Hộc… hộc… hộc.
“May quá, chỉ là một cơn ác mộng.” Doanh Thiên tỉnh lại với ánh nắng chói chang chiếu vào trên mặt và cơ thể ướt đẫm mồ hôi.
Một cơn ác mộng… nhưng cảm giác cực kỳ chân thật, nhất là những câu cổ ngữ vang lên ở tận cùng của vũ trụ - nơi bị tấm màn đen che phủ khiến cho hắn cảm nhận được sự bi thương và phẫn nộ, tuyệt vọng và hưng phấn đan xen vào nhau.
“Nếu như hôm qua không phải là Chuột Đen mà là quái vật có linh trí cao hơn một chút thì mọi chuyện sẽ không dễ dàng như vậy.”
Doanh Thiên suy nghĩ về việc tối hôm qua, hắn không hề nhận ra bản thân đã dần dần thích nghi với những chuyện khó tin và những con quái vật gớm giếc từ lúc nào không hay.
Mọi chuyện càng ngày càng tồi tệ, có lẽ Doanh Thiên phải tìm một người bạn đồng hành là Mục Sư để đề phòng khi cần thiết. Trong đầu của hắn hiện ra hình ảnh của một Mục Sư từng gặp trước đây – Lữ Vi Vi.
“Quên béng mất, bọn họ sẽ không giận mình chứ?”
…
[Đăng nhập thành công, kiểm trắc đến bạn đ·ã c·hết trước khi log out, có phục sinh tại chỗ hay không?] Âm thanh của hệ thống vang lên.
[Có!]
Doanh Thiên xuất hiện ở khu rừng Laura, hắn di chuyển một cách nhanh chóng về phía trước nhằm tìm kiếm những kiến trúc quen thuộc, những Elf quen thuộc và cả Luna.
Nhưng không có, tất cả đã bị thay thế hoàn toàn bằng đ·ống đ·ổ n·át hoang tàn. Những kiến trúc đã trở thành đống phế liệu nằm la liệt trên mặt đất, tường thành bị phá vỡ, ngay cả quốc kỳ dưới sự thống trị của đức vua Aubrey cũng đã rách nát mất một nửa.
“Chẳng nhẽ bọn họ bị cuốn vào cuộc chiến của thần rừng?” Doanh Thiên bước chân nhanh chóng đi về phía trước, hắn thấy một Elf đang từ trong đống phế tích bới móc thứ gì đó.
“Này, chuyện gì đã xảy ra thế?” Hắn tiến đến và bắt đầu hỏi chuyện, sẽ không khó vì độ thân thiện với tộc Elf vẫn trên 60%.
“Mất rồi, mất hết rồi.” Elf dừng lại việc bới móc, hai con mắt của gã hiện lên vẻ hồi ức và lẩm bẩm: “Thần rừng Laura đã đến, đức vua Aubrey và Laura quen biết nhau nên chúng tôi đã nghĩ cuộc chiến có vẻ đã đi đến hồi kết. Mặc dù vương quốc bị tàn phá nặng nề nhưng chỉ cần một đoạn thời gian là có thể khôi phục.”
“Nhưng sự xuất hiện của Thần rừng Moro đã phát nát tất cả, đám Goblin và những con Orc hung tàn dưới sự chỉ huy của Moro đã tiếp tục chiếm đánh vương quốc. Thần rừng Laura tuy nhỉnh hơn về địa bàn nhưng ngài không thể nào dốc tất cả sức lực để trợ giúp chúng tôi, chẳng may nếu ngài b·ị t·hương thì Moro và những thần rừng khác sẽ nhìn chằm chằm. Đức vua Aubrey đã tuyên bố thoái vị, cuốn sách về sự khởi nguyên đã thuộc về tay của ngài Moro và ngài Laura, tộc Elf cũng di chuyển sang nơi khác bằng cánh cổng mà hai vị thần rừng tạo ra.”
“Chờ chút? Cuốn sách về sự khởi nguyên rơi vào tay của Moro và Laura? Không phải Laura và Moro là địch nhân sao?” Doanh Thiên cảm thấy việc này không đơn giản, hắn nghe từ đầu đến cuối với sự nghiêm túc và chăm chú.
“Không sai, cả ngài Laura và Moro cũng tò mò về sự khởi nguyên của chúng tôi. Nếu như không có sự đồng ý của ngài Laura ngươi nghĩ đám Goblin và lũ Orc sẽ được dẫm chân lên rừng rậm Laura sao?” Ngữ khí nói chuyện của Elf tuy rất bình thường nhưng Doanh Thiên có thể nghe rõ sự khinh bỉ và bất lực.
Đúng vậy, thần thì sao chứ?
Chẳng nhẽ thần không ham muốn sự bất tử của Elf hay sao?
Chẳng nhẽ thần không cảm thấy bất công khi một chủng tộc nhỏ bé lại sở hữu sự khởi nguyên tối thượng như vậy sao?
Giờ thì Doanh Thiên đã hiểu tại sao Laura lại đột nhiên ra tay với Moro, đây chỉ là một mánh khóe đơn giản nhằm che mắt mà thôi, và quan trọng hơn là có thể gạt bỏ một tên ‘dị tộc’ như hắn.
Có lẽ thần rừng chịu sự quản thúc bởi giới luật nào đó, nếu không bằng sức mạnh của gã cần gì phải thúc đẩy đám Orc và Goblin làm pháo hôi, trực tiếp g·iết rồi lấy chẳng phải nhanh hơn sao?
Lúc này Doanh Thiên sực nhớ đến nhiệm vụ của mình, hắn thở phào một hơi bởi vì nhiệm vụ đã hoàn thành.
[Nhiệm vụ ẩn: Trợ giúp Elf.]
[Độ khó: S.]
[Đánh giá: Giết c·hết Goblin: 370, g·iết c·hết Orc: 2, trợ giúp Elf g·iết địch: 76, đánh giá hạng S.]
[Đinh! Bởi vì bạn m·ất m·ạng trong khi làm nhiệm vụ ẩn, hệ thống đánh giá bạn cực kỳ nhiệt tình. Đánh giá nhiệm vụ S+.]
[Bạn nhận được Sách Kỹ Năng*1.]
[Bạn nhận được Đá Tăng Cấp Thiên Phú*1.]
[Bạn nhận được Đá Dưỡng Tinh*5.]
[Bạn nhận được Trứng Tinh Linh*1.]
[Phần thưởng đã được cấp vào túi đồ, mời kiểm tra.]
---
[Đá Tăng Cấp Thiên Phú: Viên đá thần bí được tạo ra bởi một vị thần nào đó. Sử dụng xong có thể tăng cấp thiên phú lên mức nhất định.]
---
[Trứng Tinh Linh: Có thể nở ra một tinh linh Elf với chỉ số ngẫu nhiên, độ trung thành 100%.]
---
Doanh Thiên kiểm tra qua phần thưởng của mình sau đó ấn vào mục tin nhắn chờ, mấy ngày hôm nay không kiểm tra nên hắn cũng quên béng việc Tôn Đại Lực cùng Lữ Vi Vi.
Hai người là bạn bè nên có thể biết được vị trí đứng của nhau thông qua bản đồ. Nhưng Doanh Thiên lại đi vào vương quốc Laura nên tín hiệu đã biết mất, lúc kết giới tan vỡ tín hiệu có trở lại thì không lâu sau hắn bị g·iết nên tín hiệu lại lần nữa kết thúc. Tôn Đại Lực tưởng rằng Doanh Thiên đang né tránh bọn hắn nên những tin nhắn mang theo khuynh hướng b·ạo l·ực và cục súc…
Đối với chuyện này, Doanh Thiên cũng có chút áy náy nên dùng tốc độ nhanh nhất để di chuyển đến nơi gặp mặt.
Địa điểm gặp mặt là Thành Raffel, một trong những tòa thành lớn nhất ở vương quốc Viking.