Chương 18: Vương Quốc Laura.
[Chúc mừng bạn lên Lv11.]
[Bạn nhận được Soul.]
[Bạn nhận được Mật Thư*1.]
[Bạn nhận được Da Thằn Lằn*20.]
[Bạn nhận được Vũ Điệu C·hết Chóc*1.]
Cuối cùng con thằn lằn chúa Soul cũng ngã xuống với một lỗ máu ở giữa ngực, tim của nó đã b·ị đ·âm nát bởi m·ũi d·ao găm.
[Mật Thư: “Hãy gia nhập cùng ta, ta sẽ đưa ngươi sự vĩnh hằng.”]
[Giới thiệu: Bức thư mà Soul nhận được từ một kẻ bí ẩn, Soul khá tò mò về nó nhưng hắn khinh thường trở thành một tên tay sai nên đã bỏ qua.]
---
[Đinh! Nhiệm vụ ẩn phát động.]
[Kẻ Thần Bí: Một kẻ thần bí đã nhúng tay vào những cuộc ẩ·u đ·ả giữa các giống loài và những trận quốc chiến. Hãy tìm kiếm tung tích của hắn…]
[Độ khó: ???]
[Phần thưởng: ???]
---
[Soul: Tốc độ đánh +25% delay kỹ năng -25% sắc bén +50. Những đòn t·ấn c·ông có thể gây cho đối thủ hiệu ứng Hoang Mang kéo dài trong suốt trận chiến.]
[Hoang Mang: Những đòn đánh có tỉ lệ bị hụt, nếu trúng đích -15% dame.]
[Giới thiệu: Thanh loan đao mà Soul cực kỳ ưa thích khi hắn đạt được trong một trận chiến sống còn. Hắn đã đặt tên mình cho thanh đao với ý nghĩ cả hai sẽ luôn chiến đấu bên nhau. (Có thể trang bị cùng v·ũ k·hí, sử dụng một lần.)]
---
[Vũ Điệu C·hết Chóc Lv1: Tiến vào trạng thái khát máu trong 60s, tất cả chỉ số +10% -15% tốc độ di chuyển, +25% chính xác khi ra đòn. Trong thời gian hiệu ứng có 15% tỉ lệ né tránh đòn công kích vật lý của đối thủ. Thời gian delay 180s, mỗi lần sử dụng mất 500MP.]
---
Một thanh v·ũ k·hí… một quyển sách kỹ năng và một bức thư.
“Không, không phải v·ũ k·hí.” Doanh Thiên lấy ra Soul đặt trên lòng bàn tay và quan sát.
Nếu như có một tên gọi đúng cho Soul thì Doanh Thiên sẽ đặt tên nó là huyết nhãn. Soul có hình dạng như một con mắt, toàn thân màu đỏ như máu, kích thước vừa lòng bàn tay.
Quan trọng hơn hết Soul có thể trang bị cùng với v·ũ k·hí, hắn cũng không biết mình may mắn đến nhường nào khi liên tục tuôn ra những vật phẩm đặc thù như thế này.
Vũ Điệu C·hết Chóc.
Quyển sách kỹ năng mà hắn đã khao khát có được nó ngay sau khi Soul sử dụng, một kỹ năng quá mức kinh khủng và bá đạo.
+10% chỉ số trong 60s.
Đây là khái niệm gì? Đừng nói một người chơi, cho dù một con quái vật mạnh hơn Soul biết được nó đang nắm giữ một kỹ năng như vậy cũng sẽ thèm khát đến phát điên, vì một kẻ yếu đuối không xứng đáng để nắm giữ kỹ năng tối thượng như thế này!
Về phần Mật Thư, Doanh Thiên cũng không biết kẻ thần bí có liên quan đến Slayder hay không, việc của hắn cần làm bây giờ là thu dọn đống chiến trường và rời đi ngay tức khắc.
Đám Lizardman chẳng mấy chốc sẽ tỉnh lại khi cơn men tan biến, hơn một ngàn con thằn lằn truy đuổi cho dù hắn mọc cánh cũng khó chạy thoát.
“Dũng sĩ, ngài không sao chứ?” Luna lập tức tiến lại gần Doanh Thiên, bàn tay của cô hiện lên một tia sáng màu xanh lam nhu hòa giống như kỹ năng trị thương của Mục Sư nhưng có chút khác biệt.
“Ta không sao, chúng ta rời khỏi đây thôi.” Doanh Thiên bỏ lại xác của Soul, mặc dù nó rất đáng tiền nhưng bây giờ không phải lúc. Về sau có cơ hội hắn sẽ mua sắm một không gian rộng lớn hơn.
Những vật phẩm rơi ra từ đám quái vật sẽ có thể dễ dàng bỏ vào Túi Đồ, nhưng xác của bọn chúng thuộc loại khuyến mãi thêm nên người chơi phải tự xự lý hoặc mua sắm một không gian riêng.
“Mời theo em, em nhớ được đường về vương quốc…” Luna rất ít khi chủ động lên tiếng, trong lòng cô vẫn còn hoảng sợ về những chuyện xảy ra trước mắt nên khá rụt rè. Có lẽ đường về nhà là một liều thuốc an thần xua tan nỗi hoảng sợ đó trong lòng của cô.
…
Luna và Doanh Thiên đi đường mất khoảng nửa ngày, hắn cũng không nhớ chính xác lộ tuyến nhưng có bản đồ trên hệ thống nên biết nơi này thuộc vùng phía đông rừng rậm Laura.
Elf là một tộc quần có số lượng cá thể rất lớn, dường như khắp các ngóc ngách trên đại lục đều có dấu chân của bọn họ. Không giống như con người, cho dù nhân số đông đúc nhưng Elf không thích chiến đấu để mở rộng lãnh thổ, bọn họ sống cạnh rìa những khu rừng rậm nguyên thủy, yêu hòa bình và có chút ngây thơ.
Ong!
Một cánh cổng từ trong không trung hiện ra, Luna nhắm mắt lại và bắt đầu dùng tay phải của mình để câu thông với cánh cổng.
“Truyền ngôn quả nhiên không sai, nếu như không có Elf dẫn bạn vào vương quốc thì cho dù bạn có tìm một trăm năm cũng không thấy được hình bóng.” Doanh Thiên khẽ thì thầm, hắn đã nghe rất nhiều câu chuyện thần kỳ về tộc quần có vóc dáng nhỏ bé nhưng thần kỳ này.
“Xong rồi, chúng ta vào thôi.” Trên gương mặt của Luna xuất hiện những giọt mồ hôi nhưng cô không hề than vãn, tương phản còn có chút vui vẻ vì sắp được nhìn thấy nhà của mình.
Ong!
Cánh cổng lập tức dịch chuyển hai người đến một vùng không gian khác, trước mặt của Doanh Thiên lúc này không phải một thung lũng khổng lồ với những tảng đá xung quanh mà là một thảo nguyên rộng lớn với những lâu đài to lớn tráng lệ.
Hít!
Hít một hơi thật sâu, hắn cảm nhận được luồng không khí trong lành đang chảy xuôi trong cơ thể mình, gột rửa từng lỗ chân lông, cảm giác thoải mái đến khó tả.
“Có kẻ đột nhập, lập tức phòng thủ.” Một âm thanh vang lên đánh vỡ sự yên bình này, từ đằng xa có mấy chấm đen đang dùng tốc độ đáng kinh ngạc bay đến.
Không, không phải chấm đen mà là những Elf sống trong vương quốc. Cánh cổng mà Luna mở ra đã gây chú ý đến phía hoàng thất, cũng dễ hiểu nếu như không có sự đồng ý thì người ngoài tuyệt đối không thể đi vào.
Tai nhọn, mắt xanh cùng làn da trắng mịn không thể lẫn đi đâu được. Bộ giáp được bao phủ bởi ma pháp khoác lên vóc dáng nhỏ bé, đó chính là Elf hộ vệ của vương quốc này!
Tên cầm đầu đám hộ vệ là một Elf nam có dáng người hơi mập mạp nhưng nguồn ma lực mạnh đáng kể, chỉ một cái liếc mắt đã khiến cho Luna muốn nói lại thôi.
“Kẻ xâm nhập, xưng tên ra.” Tên Elf cầm đầu lập tức tra hỏi, những Elf hộ vệ còn lại thì xếp thành vòng tròn bao phủ hai người vào phía trung tâm.
“Thần… thần là Luna, trước đây không lâu ra ngoài dạo chơi bị đám thằn lằn bắt giữ. May mắn có vị dũng sĩ này cứu giúp nên thần cả gan mời hắn đến làm khách, mong ngài thông cảm.” Luna lên tiếng với giọng hơi rụt rè, dù sao cô cũng chỉ là một thần dân bình thường còn đứng trước mặt cô là Ling – đại tướng.
“Ngươi sống tại khu vực nào?” Ling đại tướng ánh mắt có vẻ hòa hoãn hơn nhưng trong lòng vẫn chưa hết đề phòng.
Bọn hắn đối với nhân loại cùng những tộc quần khác không ác cảm gì, nhưng nhiều lần trở thành n·ạn n·hân khiến cho Elf không thể không đề phòng.
“Thần sống ở làng Barroc, phía đông vương quốc thưa ngài.” Luna có chút gấp gáp, dù sao đây là lần đầu tiên nàng dẫn một người từ bên ngoài đến vương quốc, lo sợ là điều không thể tránh khỏi.
[Đinh! Nhiệm vụ hộ tống Elf về nhà đã hoàn thành.]
[Phần thưởng đã được cấp vào túi đồ.]
[Hảo cảm với Elf + 25%.]
“Được rồi, nhớ cẩn thận. Đừng quên những điều mà đức vua đã nói!” Ling đại tướng để lại một câu rồi biến mất cùng những tên hộ vệ, thái độ của hắn dường như thay đổi rất nhiều.
Nhờ vào Nhẫn Tinh Linh cùng với phần thưởng nhiệm vụ, hảo cảm của Elf đối với Doanh Thiên đã đạt đến 40% nên vấn đề này hoàn toàn có thể dễ dàng giải quyết.
…
Ngôi làng Barroc nằm ở phía đông của vương quốc Laura, nó khá thô sơ và nghèo nàn so với một vẻ bề ngoài tráng lệ của những cung điện.
“Luna, là con sao?” Angel từ phía đằng xa bước tới, hai con mắt có chút ẩm ướt, giọng nói nghi ngờ như không tin vào chính mình.
“Là con đây, mẹ có khỏe không?” Luna nhào vào trong ngực của Angel thút thít, nụ cười hạnh phúc được phác họa một cách hoàn mỹ trên gương mặt hơi ửng hồng.
“Nữ thần ban phước cho con, về nhà là tốt rồi, về nhà là tốt rồi.” Angel xoa mái tóc dài của Luna, ánh mắt tràn ngập yêu thương cùng nhu hòa.
Doanh Thiên đứng ở một bên nhìn xem cảnh tượng như vậy cũng có chút nhói lòng, nếu như có thể hắn cũng muốn nhào vào lòng của mẹ mình và khóc lớn một lần ngay bây giờ.
Phải mất đến một lúc hai mẹ con Luna mới trở lại bình thường, Angel đã nghe về câu chuyện của con gái mình nên đối với Doanh Thiên bà phi thường cảm kích, thậm chí còn ngỏ lời mời tá túc mấy ngày để tận tình địa chủ.
Doanh Thiên cũng muốn nhìn xem cuộc sống của những Elf có gì thú vị nên hắn đã không từ chối, bắt đầu dọn dẹp lại căn gác xếp để ở lại.