Chu Diệu Ly gật đầu nhẹ đến mức không thể thấy, mục đích lần này nàng đi ra ngoài là vì tìm kiếm một luyện đan sư dạy mình luyện đan.
Vốn chuyện này không cần nàng tự đi làm, trước kia Tư Hồng thị xếp rất nhiều ám tử vào Lưu Lam hoàng triều cũng có thể giải quyết.
Nhưng trước đó vài ngày, thành chủ phu nhân của Cừ thành nằm dưới sự quản lý quận thành suýt chút người ta nấu ngay trước mặt mọi người!
Đến nay tên ma đầu dám hung hăng xông tới phủ thành chủ giữa ban ngày ban mặt vẫn không rõ tung tích.
Hiện tại toàn bộ Mi Dương quận đều tăng cường đề phòng, trình độ canh phòng nghiêm ngặt ở các nơi đều tăng lên gấp mấy lần!
Đến mức luyện đan sư mà Tư Hồng thị sắp xếp cho nàng còn không vào được quận thành.
Bởi vậy, Chu Diệu Ly chỉ có thể tạm thời tìm một luyện đan sư có sẵn trong thành để chỉ dạy.
Nàng cũng không cần luyện đan thuật của đối phương cao minh đến mức nào, có thể chỉ điểm một vài kiến thức cơ bản nhất, không đến mức vừa mở miệng đã lộ ra sơ hở là được. Còn những tâm đắc đan đạo sâu xa kia, dù sao có thể thông qua 【 Thôn Hồn Dung Mệnh thuật 】 để đền bù.
Đặt một bình son phấn trong tay xuống, Chu Diệu Ly ngọt ngào hỏi vú già cửa hàng cách đó không xa: "Có hương phấn mới đến không? Là cái loại mà gần đây Bách Công nha mới ra."
Chợt truyền âm với Phiền Đức Xương: "Ngụy trang tu vi tìm một mục tiêu không đáng chú ý. Như thế dù để lộ thân phận, cũng thuận tiện giải quyết tốt hậu quả."
Phiền Đức Xương hòa ái nói: "Có mấy loại hương phấn mới ra? Đều lấy hết đi, gói toàn bộ mấy cái mà nữ nhi của ta vừa xem qua đi."
Cùng lúc đó, hắn ta nghiêm nghị truyền âm nói: "Hiểu rõ!"
Lúc đang nói chuyện, thị nữ đã tiến lên tính tiền, gã sai vặt phụ trách thu hồi một đống đồ trang điểm. Hai cha con vui vẻ đi ra cửa, sau đó rất tự nhiên đi vào một cửa hàng thợ may cách đó không xa.
Đây là sản nghiệp do Tư Hồng thị âm thầm đặt mua, có tất cả ba tầng lầu, tầng thứ nhất bán các loại váy sam cho nữ quyến phú quý phàm nhân, tầng thứ hai thì bán pháp bào cho nữ tu, mặc dù giá cả không rẻ nhưng có rất nhiều kiểu dáng, vú già phụ trách tiếp đón khách lại có cách dạy dỗ, khiến người mua đều coi đây như nhà mình, có danh tiếng rất tốt ở Mi Dương thành.
Trên thực tế, sự tồn tại của cửa hàng này là vì thuận tiện quan sát đan sư tham gia hội giao dịch.
Sau khi phụ tử và nữ nhi đi vào bên trong chỉ nói hai câu, đã được đưa lên tầng hai.
Trong tầm mắt là một địa phương đã được mở ra thành không gian rộng rãi, treo đủ loại pháp bào xinh đẹp, còn có khôi lỗi không khác gì người thật, vẻ ngoài dáng người không giống nhau, mặc đủ loại áo đi tới đi lui để khách đến thưởng thức chọn lựa.
Trong một góc vắng vẻ ngay đối diện Cát Viên dùng bình phong chạm rỗng ngăn cách ra từng nhã gian, lúc này trong nhã gian không có một ai.
Vú già đưa một đoàn người Phiền Đức Xương vào nhã gian ngồi xuống, chợt nhẹ nhàng lay động linh đang ở trong góc, khôi lỗi đang tùy ý đi lại trên lầu lập tức sắp xếp thành đội, nối đuôi nhau tiến vào sau tấm bình phong để biểu diễn.
Vẻ mặt Chu Diệu Ly vô cùng chuyên tâm, thỉnh thoảng còn nhận xét vài câu về những pháp bào này, dặn dò mua lại, tất cả tinh thần lại tập trung vào cửa chính Cát Viên cách đó không xa.
Không lâu sau thấy có mấy tên luyện đan sư vừa trò chuyện vừa đi ra, Phiền Đức Xương lập tức truyền âm nhắc nhở: "Ra rồi!"
Lúc này trong Cát Viên, hội giao dịch đan sư đã chuẩn bị kết thúc.
Phần lớn luyện đan sư đều đã giao dịch được tài nguyên mà mình cần hoặc là vội vã đi gom góp một loại vật liệu nào đó, lục tục rời đi.
Khang Thừa Chí cũng ở trong số đó.
Sau khi một mình đi ra cửa lớn Cát Viên, Khang Thừa Chí không khống chế nổi lộ ra vẻ mặt giận dữ.
Hắn ta hao tốn rất nhiều sức lực mới lấy được tin tức của hội giao dịch này, nhưng chuyến này lại không đổi được cái gì!
Đều là vì tên Vương Cao kia!
Đối phương vạch trần tàn phương của hắn ta là giả ở ngay trước mặt mọi người, mặc dù hắn ta không thừa nhận, đối phương cũng không quấn lấy, nhưng trước mắt bao người, những luyện đan sư khác vẫn nhớ kỹ hắn ta.
Nếu chỉ như vậy thì cũng thôi.
Chỉ cần tiếp theo Khang Thừa Chí bán đồ không có vấn đề, ra giá lại thấp hơn chút, dù thế nào cũng có thể đổi được chút tài nguyên cần thiết trong phần tự do giao dịch nửa hiệp sau.
Nhưng sau đó Vương Cao kia lấy ra nhiều Trúc Cơ Đan cực phẩm và Bồi Nguyên Đan cực phẩm như vậy, ngay cả chủ nhân hội giao dịch là Đồ Hòa đại sư cũng tự mình bán cho đối phương một phần đan phương Kết Đan kỳ, còn là chiêu bài độc môn của Đồ Hòa đại sư, Khước Tử Nghịch Mệnh Đan!
Việc hắn ta muốn lừa gạt Vương Cao ngay trước mặt các luyện đan sư đã dẫn đến tình cảnh mặc kệ lúc bán đồ giá rẻ đến mức nào, giá cả thu mua nâng lên cao bao nhiêu cũng không có ai chịu giao dịch với hắn ta.
Bởi vì không ai muốn chiếm chút lợi lộc lại đi đắc tội Vương Cao có được rất nhiều đan dược cực phẩm, còn được Đồ Hòa đại sư nhìn bằng con mắt khác xưa như thế!