"Người tiếp theo." Một nữ tu Tố Chân Thiên mặc áo đỏ tươi gọi.
Lại một tán tu tiến lên.
Thấy thế, Bùi Lăng biết mình không thể kéo dài được nữa!
Lúc này còn có một vài tán tu chờ kiểm tra, nữ tu Tố Chân Thiên còn chưa đặt sự chú ý vào những người chưa từng tiến lên như bọn họ.
Thêm chút nữa, chỉ sợ mỗi một hành động của mình đều bị nhìn chằm chằm chặt chẽ!
Hắn nhanh chóng nhìn quanh, đang muốn ra tay, lúc này lão giả huyền bào đứng cách đó không xa đột nhiên nhích lại gần hắn, hình như muốn vượt qua hắn đi xếp hàng.
Bùi Lăng vô thức nhường một bước, nhưng ngay sau đó...
Xoạt!
Lão giả huyền bào đột nhiên túm lấy hắn!
Bùi Lăng nhanh chóng kịp phản ứng đang muốn tránh đi, trong đầu hơi suy nghĩ, cả người đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích như đã sợ ngây người.
Vù!
Lão giả huyền bào một phát giữ chặt cổ họng Bùi Lăng, kéo hắn che trước mặt mình, chợt quát lên: "Thả lão phu đi! Nếu không lão phu làm thịt tiểu tử này trước!"
"Ngươi dám!" Nghe vậy, đám nữ tu Tố Chân Thiên chưa mở miệng, Lâu chủ phân lâu Thiền Lâu đứng lơ lửng trên không đã giận tái mặt, trầm giọng quát trước, "Đây là khách nhân trên pháp chu thuộc sự quản lý của hoàng triều ta, ngươi dám động đến hắn là đối địch với luật pháp hoàng triều! Đừng có phạm sai lầm!"
"Bớt nói nhảm!" Lão giả huyền bào nhe răng cười một tiếng, ngón tay bóp chặt cổ Bùi Lăng đột nhiên siết lại, trầm giọng quát, "Ta không muốn đối địch với đại phái các ngươi nhưng các ngươi nhiều lần chèn ép truy đuổi, thật sự coi lão tổ là quả hồng mềm, sẽ bó tay chịu trói mặc cho các ngươi bóp nghiến xoa tròn sao?"
Thấy thế, Kiều Từ Quang vung tay để các sư muội đang kích động yên tâm đừng vội, nhìn chằm chằm khuôn mặt hắn ta bình tĩnh hỏi: "Ngươi là Côn Vũ lão quái?"
"Không sai!" Vẻ mặt Côn Vũ lão quái dữ tợn, ánh mắt hung ác.
Lúc này hắn ta đang chửi ầm lên ở trong lòng!
Quá xui xẻo!
Xuất thân tán tu vất vả tu luyện tới Kết Đan trung kỳ, thật sự khó có thể miêu tả những khó khăn trong đó!
Khó khăn lắm mới chiếm được một chỗ cắm dùi ở Vạn Hủy hải, sống được mấy năm tốt lành, kết quả vừa xuất quan đã nghe nói Hỏa Thiệt đảo ở gần đó xuất hiện một gốc Bích Linh thảo, hắn ta đã rất khiêm tốn, chỉ nghĩ bụi linh thảo này gần như sinh ra ở trước cổng động phủ của mình, không phải là đồ của hắn ta sao?
Ai biết, hào hứng ra tay nhưng còn chưa kịp thấy rõ ràng dáng vẻ của linh thảo, đã bị hai tên nữ tu đánh cho chạy trối chết.
Chỗ chết người nhất là, vừa mới giao thủ, hắn ta đã biết chắc chắn hai tên nữ tu kia xuất thân đại phái, đừng nói đánh không lại, dù đánh thắng được thì hắn ta cũng không dám ra tay!
Thế là, chưa nói đến thất bại tan tác quay trở về, còn kéo theo cơ thể bị trọng thương đi khắp nơi cầu y hỏi thuốc, gần như tiêu hết tích lũy nhiều năm.
Việc đến đây, Côn Vũ lão quái đã quyết định tự nhận xui xẻo, kết quả không lâu sau hắn ta lại gặp phải tu sĩ Ma môn!
Thật sự đúng là gặp năm hạn, việc mà Ma môn làm ra lại để một tên tán tu như hắn chịu tội thay.
Nữ tu Kết Đan Tố Chân Thiên kia chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp, không có chút đầu óc nào!
Cũng không nghĩ thử xem, nếu hắn ta có năng lực bắt sư tỷ của nàng đi, lúc ở Hỏa Thiệt đảo còn chắp tay nhường Bích Linh thảo sao?!
Điều muốn chết hơn là, bây giờ Côn Vũ lão quái đã bị Ma môn hạ đủ loại thủ đoạn cấm chế, dù lúc này đang đứng ở trước mặt khổ chủ, căn bản cũng không dám giải thích.
Chỉ có thể ngậm bồ hòn, làm bia đỡ đạn cho Ma môn một lần.
Cũng may, phần lớn đệ tử chính đạo đếu nói đến lễ nghĩa liêm sỉ, không phải kiểu không chút kiêng dè như Ma môn, còn dễ đối phó hơn nhiều!
Nếu bây giờ đối phương không cho hắn ta đi, vậy hắn ta giết tiểu tử trong tay trước, lại lấy tự bạo uy hiếp kéo toàn bộ tán tu trên pháp chu chôn cùng!
"Ngươi không đi nổi." Kiều Từ Quang nhìn Côn Vũ lão quái, giọng điệu bình tĩnh.
Quả nhiên, mặc dù đệ tử chính đạo nho nhã lễ độ nhưng không hề bảo thủ.
Chỉ là một tán tu không liên quan, căn bản không đủ trọng lượng!
Trong lòng Côn Vũ lão quái căng thẳng, Bùi Lăng cũng không tốt hơn hắn ta là bao.
Vừa rồi lão giả huyền bào này ra tay, khí tức lập tức tràn đầy để lộ ra khí tức Kết Đan, hắn đã đoán được thân phận của đối phương.
Dù sao Vạn Hủy hải không chỉ có một tán tu Kết Đan, nhưng lúc này đối mặt với việc Lưu Lam hoàng triều và Tố Chân Thiên chặn đường pháp chu lại sợ hãi như thế, hơn phân nửa là Côn Vũ lão quái!
Bởi vậy, Bùi Lăng cố ý để đối phương bắt cóc.
Vốn còn tưởng có thể nhân cơ hội này bị đối phương dẫn theo bỏ chạy.
Dù sau đó Côn Vũ lão quái muốn giết người diệt khẩu, với thực lực của Bùi Lăng cũng không e ngại đối phương.
Nhưng hình như bây giờ Tố Chân Thiên không muốn để ý tới sự sống chết của hắn, vậy còn diễn thế nào?
Nghĩ tới đây, Bùi Lăng vội vàng mở miệng: "Tiên tử cứu mạng! Lâu chủ cứu mạng! Ta là luyện đan sư! Lần này đặc biệt đến hoàng triều tham gia đại điển luận đan... Ta có thể luyện chế đan dược cực phẩm!"
Luyện đan sư có thể luyện chế đan dược cực phẩm, còn là luyện đan sư tuổi trẻ trong vòng trăm tuổi, chắc chắn là người vô cùng hiếm có trong cả thiên hạ này!