Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 539: Tiếng bước chân (2)




Hơn nữa, chưa chắc món pháp bảo này đã nguyên bộ với công pháp và thuật pháp của bản thân.

Dù là như thế, đứng trong số tán tu cũng đủ để khiến người ta hâm mộ.

Vì vậy, tuy Tử Mai lão tổ đã tiến vào Kết Đan đã nhiều năm, lúc đấu pháp vẫn không thể không dùng đến pháp khí Trúc Cơ kỳ.

Lúc này, hắn ta thôi động Thiên Xuyên châu, trong châu lấp lóe ánh sáng, quanh người lập tức ngưng tụ ra một màn nước thật mỏng.

Phốc phốc!

Kiếm giấy đâm vào nước màn như rơi vào vũng bùn, tốc độ lập tức trở nên vô cùng chậm chạp.

Một kiếm này bị Tử Mai lão tổ nhẹ nhàng né tránh.

Nhưng trong lòng hắn ta cũng không vui sướng, lại ngầm oán giận, ánh mắt lướt qua chuôi kiếm giấy này, thoạt nhìn chỉ là một trang giấy bình thường xếp thành nhưng có thể đâm xuyên lớp phòng hộ mà hắn ta lấy pháp lực Kết Đan kỳ thúc giục pháp khí tạo ra, còn là dưới sự thúc giục của một tiểu bối Trúc Cơ, có thể thấy vật liệu của thanh kiếm giấy này vô cùng trân quý!

Đây chỉ là một món trong rất nhiều người giấy giáp giấy binh khí giấy của Lệ Yến Lăng mà thôi.

Mặc dù tiểu bối này mới Trúc Cơ, bàn về tài sản, chỉ sợ cộng cả mình lẫn Tang phu nhân cũng theo không kịp!

Trong lòng thầm mắng chín môn phái lớn không phải là người, trấn áp thiên hạ vài vạn năm để cung cấp nuôi dưỡng bản thân, căn bản không quan tâm sự sống chết của đám tán tu bọn họ!

Khuôn mặt Tử Mai lão tổ trầm như nước, trong Thiên Xuyên châu lóe lên ánh sáng, mấy thanh thủy tiễn đột nhiên sinh ra, nhanh chóng lao về phía Lệ Yến Lăng!

Cùng lúc đó, một thanh thương giấy cũng đâm vào trong màn nước!

Đây chỉ là mở đầu, ngay sau đó vô số đao thương kiếm kích bằng giấy rối rít cùng nhau tiến lên...

...

Bồng Doanh quan, từ trước đến sau có tất cả ba tòa đại điện.

Vào lúc này, trung điện ở giữa.

Vân Nương ôm Khấu Tam Lang chưa tỉnh lại, nghiêm túc kiểm tra tình hình của tình lang.

Nửa ngày sau, nàng thầm thở phào.

Cũng may Tam Lang không có gì đáng ngại.

Chợt vẻ mặt nàng căng thẳng, ôm Khấu Tam Lang đứng lên.

Trong đạo quán này đã xuất hiện ba tên tu sĩ thực lực không tầm thường, phải nhanh chóng rời đi!

Đang nghĩ như vậy, phương hướng tiền điện đột nhiên vang lên tiếng đấu pháp.

Vân Nương ngẩn người, chợt cười lạnh một tiếng.

Chắc chắn là Nhân tu Kết Đan vừa rồi gặp hai tên Trúc Cơ gian xảo ở trong tiền điện, không biết đấu thế nào.

Hai bên đều là tu sĩ Nhân tộc, việc bọn họ xảy ra xung đột, là kết quả mà Vân Nương muốn thấy nhất.

Tốt nhất là đấu đến đôi bên đều bị thương!

Nếu vậy, nàng cũng không cần né tránh, còn có thể nhân cơ hội ăn một bữa huyết thực tươi mới!

Nhưng ngay lúc Vân Nương nghĩ như vậy, trong điện đột nhiên quanh quẩn một tràng tiếng bước chân như có như không.

Sau khi lắng nghe, tiếng bước chân trầm ổn lại lộ ra sự do dự, dường như là võ phu phàm tục cẩn thận tới gần.

Nhưng Vân Nương tập trung nhìn lại chỉ thấy trong đại điện liếc qua là thấy ngay, trống rỗng không có cái gì...

Vị trí truyền đến tiếng bước chân không có vật gì!

"Là ai?!" Trong lòng Vân Nương hơi trầm xuống, cảnh giác quát hỏi.

Không có ai trả lời.

Sau một lát, tiếng bước chân dần biến mất không thấy gì nữa.

Vân Nương nhíu mày, lấy thần niệm nhanh chóng liếc nhìn toàn bộ đại điện, điều tra từng tấc một, ngay cả lòng đất cũng không buông tha.

Nhưng liên tục dò xét nhiều lần cũng không thu hoạch được gì.

Tiếng bước chân vừa rồi như là nàng quá căng thẳng nên nghe nhầm.

Không thích hợp...

Toà trung điện này có vấn đề!

Không, không đúng!

Là cả tòa đạo quan này đều không bình thường!

Nhận ra điểm ấy, Vân Nương lập tức muốn dẫn lang nhanh chóng rời khỏi nơi đây.

Nhưng lúc này lại có tiếng bước chân truyền đến...

Lần này tiếng bước chân yếu ớt đến cực điểm gần như không có.

Nếu không phải nàng có tu vi Kết Đan, chỉ sợ căn bản không phát hiện được.

Hơn nữa vị trí xuất hiện ở sau lưng nàng!

Không do dự chút nào, Vân Nương quay đầu lại phun ra một ngụm sương độc!

Một ngụm sương độc bao trùm toàn bộ không trung, viên gạch trong điện lập tức bị ăn mòn đến mấp mô, toàn bộ trong điện tràn ngập mùi tanh hôi xen lẫn với thơm ngọt vô cùng khác thường.

Thần niệm của Vân Nương trải rộng ra, nhưng vẫn không cảm ứng được cái gì hết.

Ngay lúc nàng đang nghi ngờ không xác định, một đạo bóng người hư ảo chậm rãi hiện ra ở trước mặt nàng.

Sắc mặt Xà Yêu hóa hình lập tức thay đổi, lại là một tu sĩ Nhân tộc!

Hơn nữa còn là Kết Đan kỳ!

Tiền điện.

Gạch xanh trong đình nứt nẻ như mạng nhện, gần như tràn ngập toàn bộ đình viện.

Xung quanh có vô số cỏ cây đổ rạp, lá rụng đầy đình, vô số hoa tươi mềm mại bị đánh rơi khỏi đầu cành, rơi vào trong bùn, thậm chí tường viện cách đó không xa cũng bị hư hỏng vài chỗ.

Cơn mưa to còn đang rầm rầm rơi xuống.

Giọt mưa lớn như hạt đậu rơi xuống, khói xanh tràn ngập, hơi nước làm nhòe tầm mắt.

Trên đỉnh đầu, vô số điện xà màu tím đang di chuyển gào thét trong tầng mây, tiếng sấm ù ù thỉnh thoảng chấn động cả tòa đạo quan.

Rầm rầm rầm...

Tóc tai Tử Mai lão tổ bù xù, sắc mặt dữ tợn, điên cuồng ra tay.

Nhưng hắn ta đã hoàn toàn rơi vào thế yếu!

Chẳng những mỗi lần công kích đều tốn công vô ích, hơn nữa khuôn mặt hồng nhuận đã bắt đầu mơ hồ hiện ra màu xanh đậm.