Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 537: Đây không phải ngày đầu tiên!




Cùng lúc đó, đôi mắt dọc của Vân Nương như một sợi dây lạnh lùng nhìn về phía Tử Mai lão tổ.

Nàng thầm nghĩ trong lòng thật xui xẻo.

Khó khăn lắm mới hẹn hò với tình lang đi ra ngoài, vốn muốn giả vờ lạc đường để ở cạnh đối phương lâu hơn, kết quả lúc đi ngang qua Bồng Doanh quan lại gặp cơn mưa to.

Vốn tưởng dã ngoại hoang vu bị tình lang kéo vào tránh mưa cũng có tình thú khác.

Ai biết vừa vào trong điện đã gặp phải hai tên tu sĩ Nhân tộc không có ý tốt.

Tu vi của hai người kia không bằng nàng, nhưng âm thầm giao thủ một hiệp, trong chốc lát nàng cũng không thể làm gì đối phương.

Chỉ sợ, sư thừa của hai Nhân tu gian trá kia cũng có chút lai lịch.

Nếu thật sự ra tay, dù nàng là Xà Yêu Kết Đan kỳ, cũng chưa chắc đã tất thắng.

Sau khi rời khỏi điện, khó khăn lắm mới giải quyết xong chiếc đèn lồng sẽ mang tới tai hoạ ngầm cho tình lang, mãi mới được vuốt ve an ủi một lát, kết quả nhảy ra một tên Nhân tộc Kết Đan!

Đây là sự tồn tại cùng một cấp độ với nàng!

Rốt cuộc cái đạo quan quỷ quái này đã xảy ra chuyện gì, liên tục xuất hiện Nhân tu thì cũng thôi đi, mấu chốt không có một ai là kẻ dễ chơi.

"Ta không muốn giết người, đừng ép ta!" Vân Nương âm thầm nghiến răng, khàn giọng uy hiếp.

Nàng vẫn giữ nguyên dáng vẻ xinh đẹp hoa nhường nguyệt thẹn, trong miệng anh đào chợt lóe lên lưỡi rắn đỏ tươi rồi biến mất, ý uy hiếp lộ rõ trên mặt.

Tử Mai lão tổ thầm thở phào nhẹ nhõm, hắn ta đột nhiên đi đến nơi này, trong đầu hỗn độn còn chưa hiểu rõ tình hình, tất nhiên cũng không muốn tùy tiện ra tay với một con Xà Yêu hóa hình.

Lập tức nói: "Đã vậy, chúng ta tự mình lùi lại?"

"Tốt! Chúng ta đi ra phía sau." Vân Nương lập tức gật đầu, chỉ về phía trung điện của đạo quan.

Tiền điện của đạo quan này là chỗ của hai tên bụng dạ ác độc vừa rồi.

Nàng không muốn thấy chút nữa tình lang lại bị đối phương lấy danh nghĩa Tiên sư lừa gạt đến xoay quanh, bởi vậy đương nhiên sẽ không lựa chọn quay về.

Tử Mai lão tổ khẽ gật đầu, hắn ta đột nhiên xuất hiện ở đây, vốn cũng không muốn đi sâu hơn.

Xà Yêu kia chủ động lựa chọn đi vào trong đạo quan, cũng không xung đột với dự định tiếp theo của hắn ta.

Thế là, Tử Mai lão tổ lùi về phía cửa lớn.

Đôi phương đề phòng lẫn nhau, lùi lại từng bước một.

Lúc này mưa vẫn đang rơi, mưa to như trút nước vẩy ra hơi khói tràn ngập cả đình.

Dù lấy thị lực tu sĩ cũng không nhìn được bao xa.

Tử Mai lão tổ phát hiện được, trong lòng càng thêm nghiêm nghị.

Hắn ta dùng thần niệm cảm ứng xa xa, xác nhận Xà Yêu hóa hình kia đã mang theo thiếu niên phàm nhân nhanh chóng chạy tới trung điện, lúc này mới thầm thở phào muốn tăng tốc độ rời khỏi đạo quan trước rồi lại nói. Vào lúc này, có hai bóng dáng chậm rãi đi ra từ trong màn mưa sau lưng.

"Ai?!" Tử Mai lão tổ đột nhiên quay đầu nhìn hai bóng người kia.

Trong màn mưa, ban chỉ trong tay Lệ Yến Lăng lấp lóe ánh sáng nhạt dâng lên một đạo bình chướng vô hình, hất ra hạt mưa đập vào mặt cho mình và Bùi Lăng đi tụt lại nửa bước.

Hắn ta vừa nhanh chân đi về phía Tử Mai lão tổ, vừa nói: "Đợi chút nữa vi huynh Kết Đan, ngươi hộ pháp thay vi huynh."

"Đợi vi huynh kết thành Kim Đan, không thể thiếu chỗ tốt của ngươi!"

Kết Đan?

Bùi Lăng hơi ngạc nhiên, còn chưa mở miệng lại nghe Lệ Yến Lăng mang theo hưng phấn nói: "Thật không ngờ, lúc này chưa đến một ngày đã tìm được một đầu 'Pháp'!"

"Xà Yêu và phàm nhân kia cũng còn sống, xem ra đầu 'Pháp' này không quá nguy hiểm, như thế lại hợp cho ta dùng!"

Pháp?

Suy nghĩ Bùi Lăng đảo quanh, chỉ nghe chứ không nói tiếng nào.

Thập Ngũ thúc Lệ thị không nhắc đến việc này với hắn, vì vậy hắn không rõ "Pháp" mà Lệ Yến Lăng đang nói tới là vật gì.

Nhưng nghĩ cũng biết, nhất định có liên quan đến Kim Đan đại đạo!

Chẳng lẽ là ngộ đạo chi pháp?

Nghĩ đến đây, Bùi Lăng lập tức bình tĩnh lại thả chậm bước chân một chút, từ đi sau Lệ Yến Lăng nửa bước, chuyển thành đi sau một bước, nhìn chằm chằm sau lưng Lệ Yến Lăng.

Ngộ đạo chi pháp là đề kiểm tra mà Cửu A Lệ thị cho hắn.

Dù hiện tại phải đối mặt với con cháu Lệ thị, hắn sẽ không nhường, cũng không thể nhường!

Dù sao, chỉ đối mặt với con cháu Lệ thị đã lo trước lo sau, sợ ném chuột vỡ bình, tâm tính này sao có thể để Lệ thị yên tâm ủng hộ hắn?

Lệ thị hy vọng hắn tranh đoạt vị trí Thánh Tử với đích tử của Chẩm Thạch Tô thị, chân truyền đương nhiệm Tô Chấn Hòa!

Nếu hắn không đủ dũng khí, tranh được một nửa trong lòng đã lùi bước hối hận, chẳng phải tất cả sự đầu tư của Lệ thị sẽ uổng phí hết, còn đột nhiên trở mặt với Tô thị sao?

Hơn nữa, từ việc Lệ Yến Lăng căn bản không biết hắn, cũng không biết có đối thủ cạnh tranh, đây cũng là đám cao tầng Lệ thị cố ý sắp xếp sự cạnh tranh công bằng!

Hắn chỉ cần chú ý chừng mực không đánh chết là được.

Thế nhưng, nếu lần này mình thành công cướp đoạt cơ duyên Kim Đan, về sau cũng phải tìm một cơ hội cho Lệ Yến Lăng này chút chỗ tốt.

Dù sao Lệ thị nâng đỡ một người ngoài là mình đi giành vị trí Thánh Tử, tất nhiên trong lòng con cháu bản tộc Lệ thị sẽ thấy không vui.