Nhưng hai người này có năng lực dự báo nguy hiểm cực mạnh, liên tục né tránh rất nhiều chiêu thức trí mạng của ba người, thoạt nhìn thương thế thê thảm đáng sợ, thật ra đều là vết thương da thịt.
Đánh qua đánh lại, theo thời gian trôi qua nguyền rủa trên thân hai người Thiên Sinh giáo không ngừng yếu bớt.
Dường như đang từ từ ngoi lên sau khi bị cưỡng ép kéo xuống đáy vũng bùn, một lần nữa trở lại khu vực bình thường.
Cảm nhận được lực lượng trở về, hai người Thiên Sinh giáo đồng thời cười lạnh, đột nhiên bộc phát ra khí thế cường đại.
Bên trong lồng, Ngọc Tuyết Chiếu hừ một tiếng.
Huyễn thuật suýt nữa bị phá, nhưng Hồ Yêu Thanh Yếu dùng huyễn thuật để đặt chân ở thế giới này, lực lượng huyết mạch không hề tầm thường!
Trong mắt nó lấp lóe huỳnh quang màu hồng nhạt, ngay sau đó...
Lữ Yến Nê và Thuần Vu Khang bên Thiên Sinh giáo lập tức thấy bóng tối xung quanh bị xé vỡ nát, bọn họ đã tránh thoát huyễn tượng!
Tuy nhiên, dù tránh thoát huyễn tượng nhưng vẫn không thấy bóng dáng một người đồng bạn khác, lúc này một đệ tử Trọng Minh tông xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.
Ba người Kim Tố Miên vừa bị khí thế cường đại của hai người Thiên Sinh giáo ép lui, đang chuẩn bị tiếp tục ra tay, đã thấy hai người này không quan tâm đến ba người bọn họ, dưới chân xoay tròn chuyển sang đối phương, trên mặt lộ ra sát khí, bắt đầu chém giết lẫn nhau!
Ba người khẽ giật mình, sau đó nhanh chóng kịp phản ứng, nhìn về phía Ngọc Tuyết Chiếu.
"Đừng lên vội." Ngọc Tuyết Chiếu miệng nói tiếng người, nếu bây giờ ba người Kim Tố Miên xen vào, hai người Thiên Sinh giáo chắc chắn cảm giác được sát ý khác, tình thế hiện tại sẽ khác biệt hoàn toàn.
"Được!" Kim Tố Miên ba người lập tức gật đầu, huyễn thuật của Tuyết Hồ Thanh Yếu thật sự lợi hại!
Rầm rầm rầm...
Trong huyễn tượng, Lữ Yến Nê và Thuần Vu Khang càng đánh càng cảm thấy không thích hợp, chiêu thức và động tác của đối phương quá quen thuộc!
Đây không phải người Trọng Minh tông, bọn họ vẫn ở trong huyễn tượng!
Nhận ra điểm này, Lữ Yến Nê lùi lại trước tiên.
Thuần Vu Khang cũng rất ăn ý dừng tay.
"Đây không phải huyễn thuật bình thường, bây giờ chúng ta thoát khỏi hoàn cảnh này trước đã, mới có thể mưu đồ việc khác." Lữ Yến Nê lập tức truyền âm nói.
Huyễn thuật này kiềm chế nàng ta gắt gao, nàng ta chủ tu thuật mị hoặc, căn bản không thể thi triển được!
Cùng lúc đó, Thuần Vu Khang cũng truyền âm nói: "Ngoại trừ người sử dụng huyễn thuật này, còn có người dùng đao bên ngoài, những người khác của Trọng Minh tông đều rất bình thường."
Dù sao, bọn họ vừa tới gần hòm xiểng đã trúng thủ đoạn của đệ tử dùng đao kia khiến trạng thái giảm mạnh.
Về sau lại bị kéo vào huyễn cảnh, nhưng qua lâu như vậy, những người khác của Trọng Minh tông vẫn không thể giết bọn họ.
Có thể thấy được trong đám người đối phương chỉ có hai người lợi hại như thế.
Còn lại đều không chịu nổi một kích.
Nhưng hai người chia ra truyền âm, bên tai chỉ nghe được một tràng tiếng gào thét không có chút ý nghĩa nào!
Sắc mặt Lữ Yến Nê và Thuần Vu Khang đều trầm xuống, huyễn thuật này còn rắc rối hơn sự tưởng tượng của bọn họ!
Vù vù vù...
Thấy hai người dừng tay, đương nhiên ba người Kim Tố Miên sẽ không ngồi nhìn, lập tức tiếp tục ra tay, thuật pháp bắn nhanh, quyền phong như rồng, vô số Trành Quỷ cười gằn nhào tới...
...
Oanh!!!
Cự phủ và cự thuẫn ầm vang vỡ nát, hai phần thân thể của Đậu Vãn đồng thời bị đao khí huyết sắc như dải lụa xuyên qua!
Sau khi thân thể bên trái vặn vẹo một trận, không cam lòng hóa thành hư ảnh, trong nháy mắt tan thành mây khói; thân thể bên phải lại đột nhiên tràn ra một vòng sáng màu đỏ thắm, thoáng cái đã ngăn cản thế đao.
Chỉ là lúc đao khí rơi xuống, đột nhiên phát ra một tiếng rít gào thê lương!
Trong khoảnh khắc vòng sáng màu đỏ thắm như tấm gương bị đánh vỡ nát, đao thế tiếp tục chém giống, gần như chém nó thành hai!
Đá quý màu đỏ trên mi tâm Đậu Vãn không chịu nổi gánh nặng, theo một tiếng vang giòn, chậm rãi xuất hiện một vết nứt.
Trên áo bào trắng của hắn ta xuất hiện vệt màu đỏ, vết thương ở eo sâu đủ thấy xương, một phần nội tạng đã lộ ra ngoài, trong miệng tràn ra máu tươi, khí tức nhanh chóng lụi bại, trong nháy mắt đã mất đi sức chiến đấu!
Xoạt xoạt xoạt...
Bùi Lăng lập tức độn đến trước người Đậu Vãn, giơ tay chém xuống hai chân hai tay hắn ta.
Đặt Cửu Phách Đao ở trên cổ của đối phương, Bùi Lăng lạnh lùng hỏi: "Lần này trong Thiên Sinh giáo chỉ có ba người các ngươi tới?"
Vẻ mặt Đậu Vãn bình thản: "Khụ khụ khụ... Ta lại thua... Khụ khụ... Xem ra ta vẫn quá lười biếng... Khụ khụ khụ khụ... Thiên ý muốn cho ta càng nhiều thử thách..."
Còn chưa nói hết câu, thân thể hắn ta nhanh chóng suy bại khô héo!
Như một gốc cây cối bị ngọn lửa thiêu đốt, trong thời gian hít thở ngắn ngủi đã như cái xác khô.
Bùi Lăng khẽ giật mình, vào lúc này, đá quý màu đỏ ở mi tâm Đậu Vãn bộc phát ra một vòng hào quang chói mắt, trong nháy mắt đã cắn nuốt một thân huyết nhục tinh hoa thậm chí cả hồn phách của chủ nhân gần như không còn, sau đó còn hóa thành một mũi tên nhỏ huyết sắc đâm vào đầu Bùi Lăng!
Mũi tên nhỏ huyết sắc nhanh như tia chớp, lại im ắng xé rách không gian.