Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 3060: Người gõ cửa (2)




Sau một tràng tiếng xột xoạt, áo của Bùi Lăng bị cởi ra, gió núi lạnh thấu xương mang theo mùi trong trẻo của cỏ cây, không hề bị ngăn cản thổi qua bộ ngực của hắn.

Bùi Lăng rất quen thuộc với tình cảnh này!

Sắc mặt hắn bình tĩnh, kiên nhẫn chờ đợi... Ngay lúc hắn tưởng Tế muốn đặc biệt tiếp đón hắn ở trong huyễn cảnh, chín cái đuôi cáo to lớn đột nhiên hiện ra!

Cửu Vĩ giăng khắp nơi như trong nháy mắt hóa thành một tòa lồng giam khổng lồ, bao vây Bùi Lăng từng vòng!

Chín cái đuôi cáo này tái nhợt như chết, thoạt nhìn phiêu dật xoã tung, cẩn thận quan sát sẽ phát hiện mỗi một phần da lông đều đang không ngừng nhúc nhích, như ngàn vạn trùng vụ ngưng tụ thành, có sương mù màu xám nhạt quanh quẩn bên cạnh đuôi cáo.

Trong sương mù có vô số bạo động, gào thét, nguyền rủa quỷ mị như nước chảy...

Khí tức u lãnh, ảm đạm, sa đọa, bạo ngược... Như hồng thủy vỡ đê sôi trào mãnh liệt. Một cái hồ thủ vô cùng dữ tợn, cũng vô cùng vặn vẹo trồi lên từng chút một từ âm ảnh sau lưng Bùi Lăng.

Hồ đầu thuần trắng, hai mắt đỏ hồng có vết máu thâm đen thoải mái lưu chuyển trong đó.

Hắn chậm rãi mở miệng ra, răng nanh sắc nhọn lóe ra ánh sáng lạnh khiếp người.

Tí tách... Tí tách...

Nước bọt lạnh lẽo như băng nhỏ xuống từ trong miệng hồ, nhanh chóng rơi vào đầu vai Bùi Lăng.

Nơi nước bọt chảy đến, mảng lớn nấm mốc nhanh chóng sinh ra. Nấm mốc rậm rì như rêu xanh dày đặc, nhanh chóng lan tràn dọc theo vai cánh tay Bùi Lăng.

Dường như cả người hắn đều hứng chịu sự ăn mòn lớn lao, đang không ngừng hư thối, hủ phôi. Không biết ngọc thụ trong góc hẻo lánh đã dừng lay động từ khi nào, lan can vàng ròng khảm bảo vây quanh giếng cổ cũng lặng yên ảm đạm.

Toàn bộ đình viện, tính cả thần miếu nguy nga như bị lực lượng gì đó xóa đi tất cả sinh cơ, hóa thành một mảnh ảm đạm âm u đầy tử khí.

Sắc mặt Bùi Lăng bình tĩnh không lay động, không hề bị lay động chút nào.

Nước bọt vẫn còn tiếp tục nhỏ xuống đầu vai hắn, dấu vết hư thối đã từ vai cánh tay của hắn lan tràn đến phần lớn thân thể.

Phần hư thối sinh ra từng cái mụn nhọn, bên trong không ngừng ngọ nguậy như có vật sống gì đó muốn phá thể mà ra.

Chẳng mấy chốc, một cái mụn nhọt trong đó vỡ ra, theo mủ dịch tanh hôi, một cây xúc tu màu xanh đen nhô ra, trên đó mọc đầy con mắt lít nha lít nhít, tràn ngập ác ý nhìn về phía bốn phương tám hướng.

Tiếng bọc mủ liên tiếp nổ tung vang lên trong đình.

Dịch mủ bắn tung toé trên mặt Bùi Lăng, thuận theo hai gò má của hắn chậm rãi nhỏ xuống. Hồ ly sau lưng như không sốt ruột, một đôi bàn tay như ngọc trắng khi sương tái tuyết khiến sinh linh nghĩ đến vô số từ ngữ ca ngợi, tiếp tục chậm rãi cởi bào phục của Bùi Lăng.

Trong cái miệng hồ há to, nước bọt tích táp, dinh dính ẩm ướt dần thẩm thấu toàn bộ thể xác Bùi Lăng.

Cuối cùng, tất cả quần áo của Bùi Lăng đều bị cởi đến không còn một mảnh.

Hồ ly sau người cũng mở miệng càng lúc càng lớn...

Trong cái miệng hồ mở lớn có vòng xoáy đen nhánh hiện ra.

Trong vòng xoáy, khuôn mặt oán độc của vô số sinh linh đan xen lấp lóe, tơ máu tinh mịn điên cuồng bay múa.

Vô tận bóng tối u lãnh như vận sức chờ phát động.

Ngay sau đó, miệng hồ há đến một mức độ khó mà tin nổi, một ngụm cắn xé Bùi Lăng...

Thanh Khâu.

Đình viện trong thần miếu.

Thuật pháp, thần thông, pháp tắc... khó mà tính toán tung hoành trời cao, cơn gió mãnh liệt tàn phá ngọc thụ.

Uy áp như sóng lặp đi lặp lại chấn động, tiếng rít liên tiếp.

Công kích Hồ tộc che ngợp bầu trời, nhao nhao đánh về phía "Không Mông" và "Mặc Côi", nhưng lúc tất cả công kích tới gần hai người lập tức tan thành mây khói, hóa thành nhẹ nhàng không có chút lực sát thương nào. Đây là Tố Chân Thiên [Vô Pháp Thiên Ấn) !

Thấy đủ loại thủ đoạn thuật pháp và thần thông đều không thể đến gần hai tên nhân tộc này, bốn tên Cửu Vĩ Hồ trưởng lão hình người đuôi cáo lập tức thân hình khẽ động, hóa thành một đạo tàn ảnh lao về phía hai người!

Bốn tên Cửu Vĩ Hồ này vừa xông đến gần phạm vi (Vô Pháp Thiên Ấn] của hai người, tốc độ lập tức giảm nhanh, khí tức cũng nhanh chóng rơi xuống.

Trong bất thình lình tu vi diệt hết, hóa thành bốn tên sinh linh nhục thân phàm thai.

Phát hiện tu vi trôi qua, bốn tên Cửu Vĩ không có bất kỳ dừng lại gì, phương hướng không thay đổi, tiếp tục phóng tới "Không Mông" và "Mặc Côi".

Đôi bên vừa mới tiếp cận, một Cửu Vĩ Hồ trưởng lão đi đầu ra tay, hắn ta trực tiếp một quyền phá không, đánh về phía đầu "Không Mông", quyền phong gào thét như có thể làm đá rắn vỡ vụn; Cửu Vĩ thứ hai đưa tay ra, lợi trảo như đao sâm nhiên đáng sợ, hung hăng chụp vào tim "Mặc Côi"; tên Cửu Vĩ thứ ba thì nhảy lên thật cao trong lúc chạy, hai chân liên tục đá vào bên hông "Mặc Côi", hoàn toàn phong bế chỗ trống để nàng né tránh; một tên Cửu Vĩ sau cùng há to miệng, răng nhọn như đao, khí thế hung hăng cắn về phía cái cổ "Mặc Côi"... Bốn đầu Cửu Vĩ xông lên phối hợp ăn ý, phân công chính xác, một đầu Cửu Vĩ ngăn chặn "Không Mông", ba đầu liên thủ vây giết "Mặc Côi"!

Đây cũng là điều mà những trưởng lão Cửu Vĩ tộc này vừa quyết định, hai tên nhân tộc giữ một giết một!

1097 chữ