Cửu Vĩ Hồ khí thế hung hăng, vẻ mặt "Không Mông" và "Mặc Côi" lại không có chút thay đổi nào.
"Không Mông" nhìn qua hồ quyền đập vào mặt, không tránh không né, tay trái vừa nhấc, nắm lấy nắm đấm đánh về phía mình; tay phải nửa nắm thành quyền, mang theo khí thế phong lôi đánh về phía cổ họng Cửu Vĩ trước mặt!
Ầm. !
Trong cổ tên Cửu Vĩ kia cứng lại, toàn bộ thân thể không tự chủ được lùi lại mấy bước, không rảnh ngạc nhiên vì tên huyết thực này thành thạo võ nghệ, đang muốn tiếp tục ra tay, tay "Không Mông" bắt vào bên hông một cái, lại lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai rút ra một thanh nhuyễn kiếm ánh sáng lạnh trong vắt, nhẹ nhàng lắc một cái thẳng tắp như thương, chợt như rắn độc ra khỏi động đâm thẳng vào điểm yếu hại của đầu Cửu Vĩ kia!
Xoạt xoạt xoạt...
Phốc phốc phốc...
Nhục thân yêu tộc sinh ra cường đại, Cửu Vĩ Hồ là cường tộc được chư thiên vạn giới công nhận, bẩm sinh cường tráng, nhưng ở trong [Vô Pháp Thiên Ấn] tất cả hóa phàm!
Tố Chân Thiên có kinh nghiệm và cải tiến trong vô số năm tháng với lĩnh vực tranh đấu phàm tục. Kỹ xảo của đôi bên có sự chênh lệch quá lớn, cho dù đầu Cửu Vĩ Hồ kia dốc hết toàn lực, vẫn nhanh chóng trở nên vết thương chồng chất, vết máu bay tứ tung.
Cùng lúc đó, đối mặt với ba đầu Cửu Vĩ liên thủ vây công, cổ tay trắng của "Mặc Côi" lật một cái, trên cổ tay có một đôi vòng tay vàng ròng, cơ quan mới giải, trong chớp mắt hóa thành một đôi đoản kiếm ánh sáng vàng lấp lóe như cá bơi khéo léo nhảy vào lòng bàn tay nàng.
Một kiếm chém ngang ra, kiếm phong rét lạnh vẽ về phía Cửu Vĩ Hồ về xuống lợi trảo, nhanh chóng ép nó lùi lại; mồm cắn xuống.
sau đó kiếm trái đâm về Cửu Vĩ ở giữa không trung, liên tục đá về phía nàng; kiếm phải thì cắt về phía Cửu Vĩ há Vẻ mặt "Mặc Côi" thản nhiên, váy màu mực tung bay như mẫu đơn nở rộ, song kiếm trong tay lưu chuyển tự nhiên như nước chảy mây trôi, vô cùng thoả đáng như liền thành một khối với nàng. Ba đầu Cửu Vĩ chưa thích ứng nhục thân không có tu vi, đều không kịp phản ứng.
Phốc phốc!
Một tiếng vang nặng nề, huyết hoa bắn tung toé.
Ba đầu Cửu Vĩ, một đầu chân bị cắt ra một lỗ hổng dài cả thước; một đầu thêm ra một vết thương nhỏ xiêu xiêu vẹo vẹo trên mặt.
Không cho bọn họ thời gian hồi sức, hai kiếm của "Mặc Côi" như gió, vung lên liên tục, đắc thế không tha người đánh thẳng về phía ba đầu Cửu Vĩ.
Xoạt xoạt xoạt...
Lưỡi đao tung bay, hồ trảo ngang trời, lông trắng chợt tránh, bóng hình xinh đẹp lật bay... "Không Mông" và "Mặc Côi" có kiếm pháp lô hỏa thuần thanh, biến ảo vô tận, trong chốc lát đánh bốn đầu Cửu Vĩ liên tục bại lui, một đám máu hồ không ngừng phiêu tán rơi xuống, toàn bộ đình viện đã đầy mùi máu tươi dày đặc.
Lúc này, một Cửu Vĩ Hồ trưởng lão bên ngoài (Vô Pháp Thiên Ấn) ngửa đầu phát ra tiếng gầm lên giận dữ, toàn bộ thể xác hắn ta nhanh chóng bành trướng, trong nháy mắt từ thân người đuôi cáo khôi phục thành nguyên hình, trong mắt lộ ra vẻ hung dữ, đánh về phía "Không Mông" và "Mặc Côi".
Chỉ một khoảnh khắc, trưởng lão này cũng xông vào [Vô Pháp Thiên Ấn], tốc độ của hắn ta giảm nhanh, dường như trong nháy mắt đã từ một đầu hung thú kinh thiên động địa, thoái hóa thành một đầu dã thú thường gặp trong sơn dã.
Nhưng đầu Cửu Vĩ này chỉ hơi dừng lại, chẳng mấy chốc đã làm quen, bốn trảo bay lên không nhảy vọt ra, tiếp tục lao về phía "Không Mông" và "Mặc Côi", hồ trảo vung lên đồng thời chụp xuống hai người!
Đồng tộc đến giúp, bốn đầu Cửu Vĩ trước đó lập tức nhân cơ hội lùi lại.
"Không Mông" và "Mặc Côi" không lui lại, đồng thời vọt lên, làn váy bồng bềnh đã tránh đi một trảo ở trước mặt. Ngay sau đó, nhuyễn kiếm như nước và đoản kiếm vàng ròng từ hai phương hướng, đồng thời đâm vào đầu Cửu Vĩ này!
Xoạt xoạt xoạt...
Đầu Cửu Vĩ này da lông phiêu dật như mây, trông như mềm mại lại cứng như cương châm, cứng rắn chịu ba kiếm cũng chỉ rơi mất một chút lông tóc.
Chợt cúi đầu xuống, trong cái miệng to như chậu máu có răng nhọn dày đặc, hung hăng cắn xuống "Không Mông"!
Vẻ mặt "Không Mông" bình thản, lúc này năm ngón tay buông lỏng, quăng kiếm hóa chưởng, bàn tay trắng nõn như ngọc trực tiếp đập xuống đỉnh đầu Cửu Vĩ.
Cùng lúc đó, "Mặc Côi" vô cùng ăn ý đánh ra một pháp quyết, chớp mắt đã giải trừ [Vô Pháp Thiên Ấn 1!
Oanh!
Ngay sau đó, đầu Cửu Vĩ kia như một cái cúc cầu bị toàn lực đá đi, ầm vang bay ngược ra, đập mạnh vào vách tường trong thần miếu!
[Vô Pháp Thiên Ấn] giải trừ, khí tức của "Không Mông" và "Mặc Côi" lập tức liên tục tăng lên, trong chớp mắt quanh thân hai người đã toát ra ý hoàn mỹ, mờ mịt cao xa rõ ràng.
"Không Mông" đang muốn tiếp tục ra tay, cảnh tượng xung quanh lại thay đổi.
Huyết hải cuồn cuộn gào thét mà tới, như muốn hoàn toàn nuốt hết nàng.
Trong huyết hải có ngàn vạn oan hồn chìm chìm nổi nổi, bạch cốt như thương, trong lúc mọc lên như rừng có tiếng giết chấn động càn khôn.
Là huyễn thuật!
"Không Mông" không do dự chút nào, khí cơ cả người lập tức không giữ lại chút nào bộc phát, trong hai con ngươi có ánh sáng lưu chuyển, vô số cánh hoa bay lả tả, đan xen như lưỡi dao cắt chém vạn vật.
1106 chữ