"Dựa theo lệ cũ của tông môn, sau khi bốn vực tuyển chọn sư huynh sư tỷ ra trận, sẽ lấy trận pháp hội tụ thủy kính trên khoảng không Thứ Vụ phong, chiếu lại toàn bộ quá trình thi đấu ở cả ngoại môn. Để chúng ta tận mắt nhìn thấy phong thái của các sư huynh sư tỷ do ngoại môn từng bước một tuyển chọn ra, cũng là động viên chúng ta lấy sư huynh sư tỷ làm tấm gương, anh dũng tiến lên!"
"Ngươi cũng nhanh chóng tìm một góc để xem đi."
"Đừng ngây ngốc đi theo ta, ta Luyện Khí tầng tám, ngươi mới Luyện Khí tầng năm, đi theo ta tìm vị trí xong, đợi lát nữa đồng môn Luyện Khí tầng tám khác tới, ngươi giữ được không?"
Đệ tử Luyện Khí tầng năm kia nghe vậy giật mình, hiểu ra, vội nói: "Vâng."
Một lát sau, hắn ta leo lên gốc đại thụ che trời ở một khe núi, ngửa đầu nhìn lên phía trên Thứ Vụ phong, đúng vào lúc này mây mù hình tròn kia đột nhiên nhoáng một cái, biến thành một mặt thủy kính to lớn, trong kính vô cùng rõ ràng, không thiếu cái gì.
Lúc này đang chiếu rọi tình cảnh hai mươi tên đệ tử bị sóng nước bao vây, kéo vào Kính Trung Thiên.
Hai mươi tên đệ tử này không thể trông thấy nhau, bên ngoài lại thấy rõ ràng, lập tức phát ra rất nhiều tiếng nghị luận.
"Mau nhìn! Kia là Bắc Vực Nhĩ Chu Không sư huynh, nghe đồn năm ngoái Nhĩ Chu sư huynh đã Trúc Cơ, vẫn không nhận nhiệm vụ tấn thăng nội môn đệ tử, cũng vì muốn thể hiện rõ tài năng trong Thi Đấu Ngoại Môn, hạng nhất lần Thi Đấu Ngoại Môn này chắc chắn là Nhĩ Chu sư huynh!"
"Nhanh như cầu vồng, uyển chuyển tựa du long... Tây Vực Nguyễn Thốc Thốc sư tỷ có thuật mị hoặc vượt bậc ở ngoại môn, ngày trước cũng đã Trúc Cơ, lấy thực lực của Nguyễn sư tỷ, sau khi những người còn lại đều tiến vào Kính Trung Thiên, chỉ là bề tôi dưới váy của nàng thôi."
"Kia là Nam Vực Công Trị Ngôn sư huynh! Công Trị Ngôn sư huynh là đại sư huynh Nhược Tú phong, đệ tử hàng đầu Nam Vực ta, lần Thi Đấu Ngoại Môn này, chắc chắn..."
"Chờ chút, ta nhớ không nhầm hình như Công Trị Ngôn sư huynh không tham gia vòng tuyển chọn Nam Vực thứ ba?"
"Này! Không phải nói người đứng đầu tuyển chọn Nam Vực năm nay được Vực Chủ đặc cách miễn thi đấu sao? Chắc là Công Trị Ngôn sư huynh."
"Cũng đúng... Lại khiến Vực Chủ tự mình mở miệng miễn thi đấu, xem ra thực lực của Công Trị Ngôn sư huynh tuyệt đối không đơn giản như những gì đã thể hiện khi tuyển chọn, lần bị thua vào thời khắc cuối cùng trong vòng thứ hai, hơn phân nửa là giả vờ."
"Không sai, chắc chắn là giả vờ, nếu không Vực Chủ còn cho Công Trị sư huynh được miễn thi đấu vào vòng trong sao? Thi Đấu Ngoại Môn liên quan đến tài nguyên trong mười năm tiếp theo, việc lớn như thế, từ Vực Chủ đến trưởng lão các phong, không ai coi đó là trò đùa."
Bắc Vực, Tây Vực và Nam Vực đều nhảy cẫng hoan hô, rất tin tưởng thiên kiêu của phe mình.
Đông Vực lại yên lặng.
Nguyên nhân rất đơn giản, trong năm vị thiên kiêu từng tầng tuyển chọn ra của bọn họ, ngoại trừ Lư Huyền đứng đầu tránh thoát một kiếp, bốn người còn lại đều bị hóa thân của Vực Chủ Nam Vực một kích lấy mạng, chết không còn hài cốt!
Vốn Đông Vực chắc chắn phải giành tham gia lần Thi Đấu Ngoại Môn này, cho nên lúc tuyển chọn đều không nương tay, chém giết cực kỳ thảm khốc.
Bây giờ bốn người dự bị, hoặc là thân chịu trọng thương vội vàng chữa trị, nguyên khí chưa hồi phục; hoặc là thực lực không được tính là đỉnh phong ở Đông Vực, rõ ràng kém một đoạn.
Về phần Lư Huyền...
Nói thẳng ra, đám cao tầng Đông Vực thì cũng thôi.
Thật ra rất nhiều ngoại môn đệ tử không có ấn tượng tốt với Lư Huyền.
Cũng không phải bọn họ phỉ nhổ kẻ phản bội giống Nam Vực, mà là với ngoại môn đệ tử bình thường, Lư Huyền là người lạ mới đến, điều này khiến bọn họ bài xích người ngoài theo bản năng; đối với thiên kiêu sinh trưởng ở Đông Vực, đột nhiên có một tên thiên kiêu Nam Vực đến đè ép lợi ích và không gian của bọn họ, chia mất sự chú ý của cao tầng với bọn họ... Ở trong Thánh tông, những lý do này đã đủ để bọn họ chém chết Lư Huyền mười tám lần.
Cho nên bây giờ toàn bộ Đông Vực sa sút tới mức chỉ có thể dựa vào Lư Huyền, không ai có thể lạc quan.
"Dù sao họ Lư cũng là Trúc Cơ kỳ, xưa nay luôn âm hiểm xảo trá." Trong sự im lặng ngột ngạt, một đệ tử giơ vò rượu lên uống một hớp, trầm giọng nói, "Bằng không hắn đến Đông Vực lâu như vậy, chúng ta cũng không đến mức đã bắt tay lại còn không thể khiến hắn hôi phi yên diệt... Lại có bốn người dự bị giúp đỡ, nếu cố gắng thì Đông Vực ta còn có cơ hội."
Mặc dù không thích Lư Huyền, nhưng một khi Đông Vực xếp hạng chót trong Thi Đấu Ngoại Môn, theo đó tài nguyên cũng bị cắt giảm, mỗi người đều phải chịu tổn thất.
Cho nên, bây giờ bọn họ chỉ có thể cầu nguyện Lư Huyền đủ mạnh!
"Nhưng xem đi." Đồng bạn của hắn ta nản lòng thoái chí, không ôm hy vọng nói, "Họ Lư là Trúc Cơ, Nam Vực thì cũng thôi, Bắc Vực Tây Vực đều có Trúc Cơ... Hy vọng lần thi đấu này, ít nhất Đông Vực ta không phải cuối cùng."
...
Bên tai Bùi Lăng truyền đến tiếng nước thật lớn, tường nước trước mắt đột nhiên tách ra, hung hăng ném hắn ra ngoài!
Sau một trận trời đất quay cuồng, hắn phát hiện mình đứng giữa không trung, đang rơi xuống một khu rừng trúc màu mực ở phía dưới.