Quanh thân lóe lên huyết quang, Bùi Lăng vội vàng vận khởi Huyết Quỷ độn pháp rơi xuống đất.
Nhìn quanh một vòng không phát hiện Nam Vực đệ tử khác, chắc đã phân tán địa điểm tiến vào.
Hắn tiện tay lấy ra kính thủy tinh nhìn, ánh mắt lập tức khựng lại: Trên mặt kính có một điểm xanh một điểm đỏ, điểm xanh trong gương không nhúc nhích, điểm đỏ lại đang nhanh chóng tới gần điểm xanh!
Chắc chắn điểm xanh là mình, điểm đỏ này là tu sĩ khác... Bùi Lăng khẽ nhíu mày, nhưng lại không biết người tới là đồng môn Nam Vực, hay là đệ tử vực khác?
Nghĩ như vậy, đột nhiên có mấy điểm sáng xanh bay đến từ phía chếch bên cạnh!
Bùi Lăng không nói hai lời, trở tay rút Yếm Sinh Đao ra, ánh đao màu đỏ ngòm ngang nhiên chém ra!
Oanh!
Đao khí vỡ vụn, đao ý tản ra cắt đứt một mảng lớn rừng trúc xung quanh, trên thân trúc trần trụi chảy ra máu đen cuồn cuộn, điểm sáng xanh bị dập tắt hơn phân nửa, còn lại tiếp tục đánh úp về phía Bùi Lăng.
Trong lòng Bùi Lăng giật mình, vội vàng chém ra đao thứ hai.
Phốc.
Điểm sáng xanh còn lại và đao khí đều tán loạn.
Ở giữa rừng trúc màu mực, một thiêu niên hoa phục ngọc quan chân đạp hư không xuất hiện, trong tay cầm một đóa Mạn Đồ La năm màu, dáng vẻ thanh tao lịch sự như công tử quý tộc nơi thế tục, đang như cười mà không phải cười nhìn Bùi Lăng.
Phùng hư ngự phong, tu sĩ Trúc Cơ!
Sắc mặt Bùi Lăng trầm xuống, hắn có thể cảm nhận Mạn Đồ La năm màu trong tay đối phương trông thì mảnh mai, không lạnh bằng gió, lại tản mát ra một luồng sức mạnh cực lớn, hơn nữa tràn đầy cảm giác tối nghĩa, truyền đến từng cảm giác uy hiếp.
Đây là một món pháp khí!
Trúc Cơ kỳ mới có thể hoàn toàn phát huy tác dụng của pháp khí!
Hơn nữa phẩm chất tuyệt đối không thấp.
"Sư đệ Nam Vực?" Thiếu niên kia đánh giá Bùi Lăng, đột nhiên nhếch miệng, mỉm cười từ đáy lòng, "Đây là duyên phận đến mức nào..."
Chưa nói xong, Mạn Đồ La ngũ sắc trong tay thiếu niên kia như đang tùy ý lượt nhẹ ra.
Trong chốc lát, một luồng sương mù màu trắng sữa tản ra từ nhụy hoa, nhào về phía Bùi Lăng.
Cùng lúc đó, mùi thơm ngát như lan như xạ nhanh chóng lan tỏa.
Bùi Lăng phản ứng nhanh chóng, không chờ sương mù tới gần đã vận khởi Huyết Quỷ độn pháp, nhanh chóng vòng qua phạm vi sương trắng bao phủ.
Tình hình hiện tại cực kỳ nghiêm trọng, Bùi Lăng vừa ra tay đã dốc hết sức, đao ý bốc lên quanh người, huyết vụ thấm ra, ngoại sát lộ rõ, trong lúc huyết quang lấp lóe đã nhanh chóng lách qua sương độc như điện quang hỏa thạch, cổ tay xoay chuyển, Yếm Sinh Đao chém ra một trảm xen lẫn tiếng kêu rên thảm thiết loáng thoáng, huyết sắc đao khí to lớn gào thét chém về phía thiếu niên kia!
Thiếu niên kia hơi híp mắt lại, đang muốn hành động, nào biết đao khí tới gần, thế giới trong mắt đột nhiên biến đổi, trong tầm mắt là sông núi sụp đổ, núi thây biển máu, dường như ngay sau đó hắn ta cũng bước vào trong đó!
Thiếu niên lập tức giật mình, trong lòng biết mình bị đao ý của đối phương chấn nhiếp, vội vàng nín thở tập trung, lấy tu vi Trúc Cơ kỳ cưỡng ép phá vỡ loạn tượng nặng nề trước mắt!
Vèo!
Đao khí đã chém tới mặt thiếu niên!
Vào lúc mấu chốt, thiếu niên hừ lạnh một tiếng, quanh người phun trào linh lực, đột ngột nhảy lên từ mặt đất, bay lên không trung tránh một đao kia!
Rầm rầm...
Một mảng lớn rừng trúc sau lưng thiếu niên đổ xuống, chất lỏng màu đen tràn ngập mùi hôi thối như huyết thủy bắn ra khắp nơi, rơi vãi đầy đất.
Bùi Lăng đã cướp được cơ hội không hề dừng lại, Yếm Sinh Đao quét ngang, khí thế toàn thân biến ảo, từ sắc bén đánh đâu thắng đó chuyển thành sát cơ dày đặc giết sạch thương sinh!
Huyết vụ trên thân Yếm Sinh Đao lập tức sôi trào.
Lúc này tiếng oan hồn kêu rên trên thân đao lập tức đột phá tiếng thì thầm ngày xưa, phát ra một tiếng rít gào bén nhọn!
Xoạt xoạt xoạt xoạt...
Hai mươi đạo đao khí đột nhiên chém về phía thiếu niên!
Sắc mặt thiếu niên lạnh lẽo, Mạn Đồ La ngũ sắc trong tay nhẹ nhàng lay động, trong nháy mắt tất cả cánh hoa rời khỏi đài hoa bay ra, hóa thành một cự thuẫn che ở trước người hắn ta.
Cùng lúc đó, hai tay áo hắn ta giơ lên, mười mấy độc mâu lập tức bay ra từ trong tay áo như độc long xuất động, trong chớp mắt đã bắn về phía Bùi Lăng.
Keng keng keng...
Liên tiếp mười mấy đao khí chém lên cự thuẫn, bắn ra một hàng lửa nhỏ và sương mù, cự thuẫn lại ngăn cản không nổi không ngừng bị đao ý thúc ép, ầm vang vỡ nát, đao khí còn lại tiếp tục chém về phía thiếu niên!
Sắc mặt thiếu niên thay đổi, đang muốn né tránh nhưng cũng giống vừa rồi, hắn ta không kịp làm ra bất kỳ động tác gì, tâm thần đã bị đao ý chém đến chiếm đoạt.
Phốc phốc phốc...
Liên tục chịu vài đao, linh lực quanh người thiếu niên hoa phục trì trệ, rơi xuống từ trên không trung, độc mâu mà hắn ta vừa bắn về phía Bùi Lăng cũng mất đi khống chế, bị đối phương thoải mái tránh thoát.
Bùi Lăng ngẩn ngơ, đây là Nhân Đạo Trúc Cơ? Kém Hàn Tư Cổ rất xa!
Nhưng lúc này hắn không rảnh nghi ngờ, thừa dịp hắn ta bệnh để lấy mạng hắn ta, nhanh chóng chém thêm một đao!
Trong lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh, Bùi Lăng hóa thành trường hồng, lập tức lướt qua khoảng cách vài chục trượng, xuất hiện bên cạnh thiếu niên, Yếm Sinh Đao tạo ra một vòng đao quang xinh đẹp ở giữa không trung, chém về phía cổ đối phương!