Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 297: Trả mạng cho đệ tử vực ta!!! (2)




"Ngươi đường đường là chủ nhân một vực lại lấy lớn hiếp nhỏ, tự mình phân ra hóa thân chui vào vực ta, đánh giết thiên kiêu đệ tử được tuyển chọn từng tầng!" Trong thủy tạ kia, tu sĩ tên Đạt Hề Toản tức giận quát, "Thật sự không biết xấu hổ!"

"Cái gì? Lại có việc này?" Nghe vậy, trong thủy tạ xung quanh đều phát ra tiếng kêu.

Hình như có cao tầng trong Thánh tông mở miệng trách nói: "Mạc Chấn Y, ngươi thân là Vực Chủ, không thể làm việc quá đáng!"

"Không sai." Một tên cao tầng khác cũng nói, "Đệ tử tầm thường thì cũng thôi, dù sao cũng không có giá trị gì. Nhưng đã có thể thông qua sự tuyển chọn từng tầng, chưa hẳn không phải nhân tài của Thánh tông ta, sao có thể ra tay giết hại?"

"Mạc Chấn Y, nếu không có lý do hợp lý, lần thi đấu này kết thúc, ngươi tự đến chỗ tông chủ nhận hình phạt đi!"

Mạc Chấn Y lạnh lùng nghe những lời này, đột nhiên nói: "Thánh tông không định cho Nam Vực ta đường sống sao?"

Không đợi những người này tiếp lời, hắn ta đột nhiên cất cao giọng, nổi giận nói, "Có người nào trong số các ngươi không biết tình hình Nam Vực ta như thế nào?! Trong Thi Đấu Ngoại Môn mấy chục năm qua, thiên kiêu đều là người trong môn hạ La Tiều! Con người La Tiều này, không nói đến những thứ khác, bàn về tầm mắt nhìn người, cùng với năng lực dạy bảo đệ tử, là người có một không hai ở Nam Vực ta!"

"Kết quả La Tiều vẫn lạc ngay trước khi diễn ra Thi Đấu Ngoại Môn, đệ tử dưới gối tử thương gần như không còn, chỉ có một tên phản đồ là Lư Huyền nhân lúc hỗn loạn chạy đến Đông Vực."

"Từ đó năm mươi bốn phong có rất nhiều đệ tử, lại không có người kế tục."

"Khó khăn lắm mới tuyển chọn từng tầng tìm ra năm tên thiên kiêu, thậm chí ta còn không để ý công pháp phản phệ, cưỡng ép phá quan mà ra, dự định tự mình chỉ điểm mấy ngày, để bọn họ dốc hết sức trong lần Thi Đấu Ngoại Môn này."

"Kết quả vừa xuất quan, năm tên thiên kiêu đều bị tập kích!"

"Trong đó có hai tên thiên kiêu trọng thương ngã gục, ta tự mình ra tay mới bảo vệ được tính mạng của bọn họ."

"Hai tên bị thương nhẹ, đến nay khí tức bất ổn."

"Hạng nhất trong tuyển chọn Nam Vực ta..."

Hắn ta nói đến đây, quay lại nhìn về phía Bùi Lăng, cứ như nhìn nhi tử ruột thịt thất lạc nhiều năm, trong mắt chứa lệ nóng, giọng nói run rẩy, đau lòng nhức óc nói, "Trong vòng một đêm, chịu tất cả bảy lần ám sát, từ tử sĩ, khôi lỗi, cổ trùng, phù lục, yêu thú, nội gián... Nếu không phải ta đặc biệt coi trọng hắn, ra lệnh cho thân vệ dưới trướng đến đó bảo vệ, e rằng kẻ này đã không còn hài cốt!"

Vừa nãy Bùi Lăng đã có suy đoán ở Trưởng Lão các Nhược Tú phong, lúc này không chút do dự, lập tức phối hợp tỏ vẻ căm phẫn, cứ như đã phải chịu sự thiệt thòi lớn bằng trời.

Thấy thế, bên ngoài trầm mặc, sau đó rối rít xì xào bàn tán.

Phía sau một bức rèm che rủ xuống cách thủy tạ Nam Vực không xa, một U Hồn thị nữ đang loay hoay bày biện ngẩn người, không khỏi nói: "Thi Đấu Ngoại Môn của bốn vực đã tranh đấu đến tình trạng này rồi sao? Mưu hại những người khác thì cũng thôi, còn dám động đến Bùi Lăng, tưởng chủ nhân dễ bị bắt nạt sao!"

"Ngươi lại tin tưởng lời nói của Mạc Chấn Y?" Vụ Liễu đang cầm một cái bình sứ cân nhắc nên bày ở nơi nào mới hợp với sở thích của chủ nhân nghe vậy cười lạnh một tiếng, tùy ý đặt bình sứ xuống, nói, "Những ngày qua Hiểu Nghê tỷ tỷ vẫn đi theo Bùi Lăng, ai dám liên tiếp ám sát như thế, Hiểu Nghê tỷ tỷ còn không bẩm báo đến trước mặt chủ nhân sao?"

"Hiểu Nghê tỷ tỷ đã không có động tĩnh, nói rõ Mạc Chấn Y này đang nói bậy."

"Dù thật sự có việc đó, cũng là Nam Vực tự biên tự diễn."

Nàng thản nhiên nói, "Thi Đấu Ngoại Môn liên quan đến tài nguyên của bốn vực trong mười năm tiếp theo, từ trước đến nay là việc quan trọng nhất của bốn vực. Nếu không phải La Tiều phạm phải việc quá lớn, kể cả đã chết đi, dù sao Nam Vực cũng phải bảo vệ đệ tử của hắn, ít nhất đám người Ngô Đình Hi sẽ không chết trước Thi Đấu Ngoại Môn."

"Còn không bảo vệ được mấy sư đồ này, khi đó Mạc Chấn Y cũng không biết Bùi Lăng sẽ xuất hiện ở Hòe m phong, sao có thể không chuẩn bị sẵn để bảo đảm Nam Vực lấy được một chỗ trong mười vị trí đầu Thi Đấu Ngoại Môn?"

U Hồn thị nữ ngơ ngác nói: "Cho nên hắn không cần mặt mũi, vận dụng hóa thân đi ám sát đệ tử Đông Vực?"

"Cho nên hắn đã chuẩn bị từ trước." Vụ Liễu hừ cười nói, "Lần này Nam Vực tuyển chọn ra năm tên đệ tử, có ít nhất hai tên được định sẵn là vật hy sinh. Chỉ chờ tuyển chọn kết thúc sẽ xảy ra chuyện, không chết cũng phải trọng thương! Cứ vậy, Mạc Chấn Y thân là Vực Chủ mới có lý do tự mình giết hại đệ tử vực khác, hơn nữa sau khi giết hại, còn có thể cây ngay không sợ chết đứng giải vây cho mình..."

Nàng hất cằm ra ngoài.

Lúc này, Mạc Chấn Y còn đang hùng hồn giải thích: "Ám hại trưởng lão vực ta, ép chết thiên kiêu do vực ta bồi dưỡng nhiều năm, thậm chí ngay cả thiên kiêu mà vực ta vừa tuyển chọn ra cũng không chịu buông tha... Đuổi tận giết tuyệt như thế, căn bản đang muốn dồn Nam Vực ta vào chỗ chết!"