Sư Tôn Của Ta Là Một Tiểu Hài Tử??

Chương 102: Ma khí tràn lan




Tại những vùng lân cận Ma giới, một tháng nay đã xuất hiện hiện tượng bị nhiễm ma khí. Người dân tại đây bị ma khí nhiễm vào người, ăn mòn lục phủ ngũ tạng, tâm trí, trở thành những cái xác khô héo mòn nằm la liệt khắp nơi.

Tu sĩ của các môn phái đều đã tới đây kiểm tra, tất cả đều mất tích một cách bí mật, không ai biết tại sao họ lại mất tích.

Ma giới từ 300 năm trước đã bị phong ấn lại, không phải chỉ một người là có thể phong ấn được, mà cần rất nhiều người. Nhưng tiền đề phải là những tu sĩ cấp cao, có mắt trận. Mắt trận lại là một nửa thần hồn của một trong số các tu sĩ bày ra trận phong ấn. Mà mắt trận này phải là người tình nguyện. Chứ không ai lại tự nhiên đem một nửa thần hồn mà mình mất công hàng mấy thế kỉ mới tạo thành được đem đi dâng cho người khác.

Còn người tình nguyện đó là ai thì ngoại trừ những người năm đó biết, còn lại tất cả đều không biết gì cả.

Bây giờ phong ấn suy yếu, cần người tu bổ lại phong ấn. Nhưng mà ai chịu đây, thế nên có người mới nói: ‘’ nay không bằng xưa ‘’.

Một khi phong ấn bị phá, người ma giới sẽ tràn ra nhân gian làm hại sinh linh đồ thán.

Hai vị ma quân ma giới chắc chắn sẽ không chịu để mình bị nhốt cả đời trong cái ma giới tăm tối kia.

Mà nói đến hai vị ma quân thì thứ nhất phải nói tới ma quân Thất Sát. Ma quân Thất Sát mang dòng máu thuần ma chính thống, sống hơn mấy nghìn năm. Tính tình tàn bạo, lãnh khốc, vô tình. Thi thoảng điên điên dồ dồ, tính cách thay đổi xoèn xoẹt, sáng nắng chiều mưa, thất thường đến không thể thất thường hơn.

Thất Sát rất mạnh, từ khi vẫn còn trên đỉnh cao thì chưa từng ai đánh bại được y. Nhưng 300 năm trước, Thất Sát bị người ‘’ vô danh ‘’ nào đó đánh cho trọng thương, phải ngủ đông để chữa trị. Bây giờ phong ấn suy yếu, có lẽ phần lớn là Thất Sát đã thức dậy. Nguy cơ mà tu chân giới và nhân gian sắp gặp phải liệu có ai có thể cứu đây.

Còn vị ma quân thứ hai thì vẫn là một ẩn số. Người ta chỉ biết hắn xuất thân nhân gian, đi tu tiên sau đó đọa ma. Tới ma giới lập nên cho mình một lãnh thổ riêng, làm vị ma quân thứ hai sau Thất Sát. Người đời không biết tên thật của hắn, nên gọi hắn mà Mặc Nhật ma quân.

Hai vị ma tưởng chừng như nước với lửa nhưng lại chưa từng xung đột, còn rất hợp tác với nhau tạo nên một ma giới phồn hoa không khác gì nhân gian. Có lẽ là do tịch mịch mịch quá lâu nên muốn có người uống rượu nói chuyện bầu bạn cùng, hoặc tính cách hợp nhau, sở thích hợp nhau… Hai người trở thành bằng hữu chi giao.

300 năm trước ma quân Thất Sát ngủ đông, Mặc Nhật ma quân tuyên bố sẽ không động đến bất cứ thứ gì của y, lãnh thổ của y cùng thuộc hạ con dân của y. Hơn 20 năm trước, Mặc Nhật ma quân vì lí do gì đó mà mất tích. Ma giới trở nên vô chủ.

Nhưng may mắn là Thất Sát đã tỉnh, ma giới sẽ lại quật khởi.

Đó chính là điều mà tu chân giới lo sợ nhất.

Thiên Thanh sơn, phái Thiên Kỉ.

Thiên Kỉ là một trong ba môn phái đứng đầu tu chân giới, tại đây đang tổ chức ‘’ cuộc họp khẩn ‘’. Các chưởng môn của các phái đều được mời tới để bàn bạc, cùng nhau đưa ra ý kiến để tránh mối họa đang sắp ập tới giới tu chân.

Các phái Hoa Sơn, Na Mi, Võ Đang, Kiếm phái, Phù tông, Thú tông, Thiền tông, Âm phái,… ngay cả Lục Sơn cũng tham gia vào ‘’ hội nghị ‘’ này.

Vấn đề tu chân giới, phải do tu chân giới giải quyết.

Ai nấy mặt cũng đầy nét lo lắng, nhăn thành một đoàn. Họ bàn bạc đối sách, có người muốn trực tiếp nghênh chiến, có người muốn hòa hoãn, có người không đứng về phe nào, chỉ như kịch mà xem.

Giả sử,

- Lão nạp cho rằng, chiến tranh sẽ càng làm cho sinh linh đồ thán, sẽ có rất nhiều người chết. Lão nạp không muốn nhìn thấy nhiều sinh linh vô tội như vậy chết đi, kể cả ma tộc. Nhưng hòa hoãn thì sẽ không thể lâu dài được. Chận chiến này, lão nạp cùng Thiền tông sẽ không tham gia.

Huyền Tích đại sư của Thiền Tông không muốn theo phe chủ chiến. Cũng không muốn theo phe hòa hoãn.

Khi lão nói xong, mẫy người kia chỉ tặc lưỡi nghĩ trong bụng ‘’ kẻ sợ chết ‘’.

Đương nhiên, Thiền tông chưa từng tham gia bất kì sự tích gì của tu chân giới, chỉ ngày ngày gõ mõ tụng kinh. Được mời đi họp thì cũng chỉ là đi cho có mặt. Là một phe trung lập hoàn hảo.

Cũng còn một lí do khác, Thiền tông không có huyết hải thâm thù gì với người của ma tộc, có thì cũng chỉ hận người ma tộc quá đáng, gϊếŧ người vô cớ. Chưa từng đánh gϊếŧ bất cứ ma tộc nào, cảm thấy mình không chọc vào người ma tộc thì sẽ không gặp phải chuyện gì to tát.

Các môn phái khác thì không như thế, tổ tiên họ chưa ai là chưa từng trải qua chiến tranh với ma tộc cả, rất nhiều người đã bỏ mạng. Hết thế hệ này tới thế hệ khác, tất cả đều phải dấn thân vào cuộc chiến tiên ma không có hồi kết.

Hơn 300 năm hòa bình đã kết thúc, đây là đợt hòa bình dài nhất từ xưa tới nay. Cũng phải cảm ơn ai đó đã làm cho ma quân Thất Sát ngủ đông lâu như vậy.

Lăng Hải Minh bị cả phe lôi kéo, y cũng giống như Thiền tông, không vào bất cứ phe nào. Y không muốn vì quyết định của mình hôm nay mà làm hại tới Lăng Xuyên đang ở nơi xa xôi kia. Tốt nhất không nên gặp mặt, nếu không sự tình đi đến bước nào y cũng không lường trước được.



Tại hoàng cung Thánh quốc,

Hôm nay Cơ Hàn đi thượng triều sơm, Tần Thiên cũng không biết lủi đi đâu.

Lăng Xuyên ngơ ngác ngồi trong căn phòng rộng rãi xa hoa nhưng xa lạ. Mấy hôm nay y ở đây không quen chút nào, có người xấu, có người lạ mặt, họ cho y ăn ngon nhưng y đều thấy thật tủi thân nha.

Y muốn gặp anh hai, anh hai đã hứa sẽ không rời khỏi y rồi. Nhưng y nhìn mãi, ngóng mãi cũng chả thấy anh hai tới đón mình về.

Ba mẹ thì suốt ngày bận việc không ở nhà, chỉ có anh hai chơi với y. Bác quản gia cũng hay dẫn hai anh em đi chơi khắp nơi, cũng sắp tới sinh nhật của y và anh hai, y rất rất muốn ba mẹ cùng nhau đón sinh nhật cùng hai anh em.

Nhưng lần nào nói thì ba mẹ cũng bảo ‘’ bận việc không ở nhà được, các con tự chơi đi ‘’.

Hai anh em còn nhỏ tuổi đã biết cái gì đâu, y thì khóc nháo đòi ba mẹ phải ở nhà ngày hôm đó cho bằng được. Anh hai cũng vô cùng tủi thân nhưng không hề lên tiếng, y biết anh hai cũng mong muốn như vậy lắm.

Từ nhỏ đến lớn cũng chỉ có hai anh em như hình với bóng, học cùng nhau, chơi cùng nhau, ăn cùng nhau, ngủ cùng nhau, tắm cùng nhau…

Y không nhớ ngày sinh nhật mình cùng anh hai làm những gì. Sinh nhật tròn 5 tuổi của hai anh em chắc cũng giống như các năm trước thôi. Cùng nhau ước nguyện, thổi nến rồi cắt bánh, ăn bánh rồi chát bánh bung bét lên người đối phương. Quản gia thấy vậy cũng chỉ nhắc nhở vài câu rồi thôi, người hầu người nào người nấy cũng bị chét kem cho mấy cái lên mặt. Chắc là như vậy ha, chắc cũng như thế thôi, chỉ thế mà thôi…

Y buồn chán vuốt vuốt bụng, mấy hôm nay cái bụng này hình như to lên, y ăn nhiều lắm ư ? Hình như không, y ăn rất ít. Tưd hôm thấy bụng mình có một cục cục y nghĩ mình sắp bị béo phì rồi, quản gia bảo béo sẽ sinh bệnh. Nên y ăn ít lại, mỗi tội món ăn toàn món ngon thid biết làm sao. Hình như món ngon toàn là do ‘’ người xấu ‘’ làm, y mà không ăn thì ‘’ người xấu ‘’ sẽ lại đánh y mất. Lăng Xuyên chả muốn nhớ lại cảm giác đấy tí nào, rất đau rất đau nên không nghĩ nữa.

Lăng Xuyên thấy buồn ngủ, đành lăn ra giường ngủ ngay lập tức. Không hỏi thế sự bên ngoài, không biết bên ngoài có những bão táp gì, cũng không biết mình sắp gặp phải nguy hiểm…