Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 3828




Dương Bách Xuyên lạnh giọng nói, không chút khách khí, sự khinh thường của trâu thần Ngũ Sắc đối với Dương Tinh Phó đã vượt quá giới hạn của hắn.

Dương Bách Xuyên vốn cảm thấy mắc nợ con trai nên mới hạ thấp mình đến đây thương lượng vơi trâu thần Ngũ Sắc, hẳn cũng cho rẵng trâu thần Ngũ Sắc là tiên súng, muốn nó trở thành linh sủng của con trai mình không quá thực tế, chỉ cần con trâu này đồng ý đi theo con trai hẳn suốt ngàn năm là được.

Nào ngờ mọi chuyện lại ra nông nỗi này.

Con trâu này mở miệng là khinh thường cha con hẳn, còn dám hạ thấp con trai hẳn như vậy.

Điều này khiến Dương Bách Xuyên vô cùng tức giận.

Thế nào gọi là ngông nghênh, chính là trâu thần Ngũ Sắc.

Thế nào là không biết xấu hổ, chính là tên cà lăm này.

Đối với Dương Bách Xuyên mà nói, lúc trước trâu Thần Ngũ Sắc đi theo hắn, cũng là vì nhìn trúng tu vĩ và thực lực của hẳn, thân là tiên sủng, hắn ta cũng đã ra sức trong trận đại chiến ở Vân Môn, cho nên Dương Bách Xuyên đã cung cấp cho hắn ta đầy đủ, linh đan linh quả gì đó không thiếu.

Ngược lại khiến cho trâu thần Ngũ Sắc nghĩ rằng bản thân vô cùng lợi hại không ai sánh bắng.

Có thể nói sự kiêu ngạo không coi ai ra gì của trâu thần Ngũ Sắc hoàn toàn phá hủy hình tượng của hắn ta trong lòng Dương Bách Xuyên.

Như vậy những lời thuyết phục mà hẳn đã chuẩn bị cũng trở nên vô dụng,

Trong thế giới của người tu luyện, vũ lực là ưu tiên hàng đầu, ai có thực lực thì người đó được tôn trọng.

Dương Bách Xuyên nhìn trâu thăn Ngũ Sắc, nói tiếp: "Ngươi chắng qua chỉ là một con nghiệt súc bị Lam Tâm Tiên Vương vứt bỏ mà thôi, có phải linh súng thật sự của Lam Tâm Tiên Vương hay không, e là chỉ có ngươi biết.

Mà Dương Bách Xuyên ta đã nhận được truyền thừa thần hồn của Lam Tâm Tiên Vương, cũng giống như người kế vị, gọi là chủ nhân của ngươi cũng không quá, trước kia ta quả thực xem trọng thực lực của ngươi, muốn ngươi đi theo giúp ta, nhưng cho đến bây giờ ta chưa dùng sức mạnh để cưỡng ép ngươi phục vụ ta.

Dương Bách Xuyên ta bình thường đều nói lý, công bằng, nhưng hôm nay ngươi đã tự tay hất đổ phần công bằng của ta đối với ngươi, vậy thì ta cũng không cần cho ngươi công bằng.

Ta cho ngươi ăn cho ngươi uống, cho ngươi hưởng phúc hưởng lạc ở Vân Môn Tiên Cảnh, cũng không yêu cầu ngươi phải làm gì, kỳ thật cũng không ép ngươi làm linh sủng cho con trai ta, cùng lảm chỉ là bảo vệ nó một ngàn năm, nhưng hiện giờ xem ra, trong mắt Ngũ Sắc đại nhân không có ánh sáng, chỉ có nước.

Nêu đã như vậy thì hôm nay ta sẽ cho ngươi biết thế nào là quy củ, thế nào là ăn nhờ ở đậu, thế nào là có ơn tất bảo, lão tử thu nhận ngươi, ngươi không cảm ơn thì thôi đi, còn khinh thường con trai ta, một con súc sinh như ngươi có tư cách gì khinh thường con trai của Dương Bách Xuyên.

Xem xét sự cống hiến của ngươi đối với Vân Môn, hôm nay ta cho ngươi một cơ hội, chủ động ký khế ước thần hồn với con trai ta, nếu không hôm nay lão tử sẽ cho ngươi biết thế nào là đồ mặt dày."

Dương Bách Xuyên lớn tiếng nói, giọng điệu nghe có vẻ bình tĩnh nhưng lại tràn ngập sát ý và vô cùng bá đạo.

Mà trâu thần Ngũ Sắc lúc này cũng giận dữ, nó đường đường là tiên thú, sao có thể so sánh với các sinh linh ở Hạ Giới chứ?

Nghe Dương Bách Xuyên nói chuyện, trâu thần Ngũ Sắc giống như nghe một câu chuyện cười, cười lạnh đáp: "Hừ... Dương Bách Xuyên ngươi mới Phi Thăng Cảnh mà thôi, bổn tiên đường đường là tiên thú còn phải sợ ngươi sao?

Tiểu tử ngươi điên rồi sao, chênh lệch giữa tiên nhân và tu sĩ hoàn toàn vượt xa tưởng tưởng của ngươi, còn muốn dùng vũ lực với bổn tiên, ngươi thử xem?”

Lời nói của trâu thần Ngũ Sắc tràn đầy cảm giác về sự ưu việt.

Lúc này tất cả đại yêu của Vân Môn đều đã tới phủ Thanh Ngưu, nghe thấy cuộc đối thoại của Dương Bách Xuyên và trâu thàn Ngũ Sắc.

Bọn họ đã hiếu chuyện gì đang xảy ra.

Dương Tinh Phó cũng theo các ca ca tỷ tỷ tới đây, sau khi nghe thấy cuộc đối thoại của phụ thân và trâu thần Ngũ Sắc, hai mắt đỏ lên, hóa ra phụ thân vì hắn mà trở mặt với trâu thần Ngũ Sắc.