Dương Bách Xuyên nhìn thấy sau khi Nhãn Kính Xà xuất hiện thì bộ lông cả người Hồ Ly dựng đứng hắn lên.
Ngay sau đó hán nghe thấy Hồ Ly run rẩy nói: "Nhãn Kính Xà, ngươi... chẳng phải ngươi đã bị Miêu Yêu Vương đánh chết rồi sao? Sao... sao lại.." Hồ Ly không đám tin mở to mắt.
“Khả khả khả... Ta cồn phải đa tạ con mèo chết tiệt đó đấy, không chỉ không chết mả trong họa còn được phúc, công, lực tăng mạnh, hôm nay đúng lúc có thể luyện tay từ con hồ ly như người trước..”
Trong tiếng cười nham hiểm của Nhãn Kính Xà tràn ngập sự oán giận, Dương Bách Xuyên nghe xong cảm thấy rất khó chịu
“Đừng nói nhắm nữa, mau chóng giết con hồ ly chết tiệt này rồi rời khỏi đây đi, nếu lát nữa Miêu Yêu Vương đuối đến đây thì chúng ta không phải đối thủ đâu” Bạch Hùng nói với Nhãn Kính Xả xong thì gào thế nhào tới Hồ Ly.
Nhãn Kính Xã cũng há to miệng phun một luồng khí độc đen xi về phía Hồ Ly, sau đỏ đột nhiên nhào tới cần xé cô bé.
Trong mắt Dương Bách Xuyên, đạo hạnh của Nhãn Kính Xã là Kim Đan trung kỷ, cộng thêm Kim Đan trung kỹ của Bạch Hùng, tiếu Hồ Ly chắc chắn sẽ toi mạng.
Lúc này Ngũ Sắc Thần Ngưu nói: "Tiếu Hồ Ly sáp tiêu đời rồi ~"
"Đi giải quyết bọn chúng và cứu Tiểu Hồ Ly đi” Dương Bách Xuyên híp mắt nói với y.
“Bản tiên biết ngay ngươi sẽ không mặc kệ mà, cứ xem bản tiên đây” Ngũ Sắc Thần Ngưu mỉm cười, cũng không để ý đến việc Dương Bách Xuyên ra lệnh cho y. Thật ra sau khi đi với hắn, mối quan hệ giữa hai người bọn họ không tồi, cũng không còn cảnh giác và đề phòng như trước nữa, trái lại rất hòa hợp như bạn bè với nhau, y rất thích cảm giác này.
Hồng Hồ trúng phải khí độc của Nhãn Kính Xã lập tức. cảm thấy choáng váng, cô bé mở to mắt nhìn móng vuốt của Bạch Hùng đánh về phía ồng ngực của minh, còn Nhãn Kính Xã nhào tới muốn cân xế đầu minh, Hồ Ly biết bản thân sáp. tiêu đời tồi
Nhưng ngay sau đó, Hồ Ly chỉ nghe thấy hai tiếng “ầm ầm" trầm đục vang lên, cô bẻ lập tức nhìn thấy cơ thế của Bạch Hùng và Nhãn Kính Xã đã biến thành lân sương máu và biến mất ngay giữa không trung, thậm chỉ còn chưa kịp kêu lên tiếng nào.
Hồ Ly mở to mắt, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng không lâu sau, cô bé đã nhìn thấy một con vật mập mạp như con heo nhưng lại có cặp sừng và một con người tóc trâng xuất hiện trước mặt.
Hồ Ly trúng phải độc của Nhãn Kính Xã nên đầu óc vẫn còn choáng váng, ngay sau đó cô bé nhìn thấy con vật vừa giống trâu vừa giống heo thối một hơi về phía mình, cô bé lập tức cảm thấy đầu óc tỉnh táo hán lên.
Lúc này Hồ Ly biết một người một thú trước mặt đã cứu mình một mạng.
Hồ Ly không nhìn thấy đối phương ra tay như thế nào mà đã nhanh chóng xử lý Bạch Hùng và Nhãn Kinh Xả, biến bọn chúng thành tro bụi. Cô bé không thể tưởng tượng ra chiêu pháp này, chỉ biết bản thân đã gặp được cao nhân, sau khi lấy lại tỉnh thần thì trở lại bản thế, biến thành một con hồ ly nhỏ. Cô bẻ cong hai chân trước và quỷ xuống, nói tiếng người: “Tiểu Hồ cảm tạ ơn cứu mạng của hai vị tiền bối.”
“Đứng dậy đi, Tiểu Hồ Ly ngươi cũng khá lanh lợi đấy, dẫn ta đi tìm Miêu Yêu Vương đi, ta khá hứng thú muốn xem thử con mèo như thế nào lại có được kiến thức, còn không cho giết nhân tộc, chỉ riêng điều này đã không tệ rồi”
Dương Bách Xuyên mỉm cười nói, thật ra hắn cũng chỉ nhất thời hứng thú thôi, lại gặp được Tiểu Hồ Ly thông minh, còn có Miêu Yêu trông có vẻ không tồi. Những sinh vật trên Trái Đất đều có thiên phú tu luyện rất tốt, không ngờ có thể gặp được tiểu yêu khai phá linh trí tu luyện ở đây. Hắn muốn mang theo vài con đến Tu Chân Giới huấn luyện, không chừng thiên phú còn tốt hơn yêu tộc của Tu Chân Giới, dĩ nhiên hân cảng cảm thấy vui vẻ hơn khi yêu tộc có thế xuất hiện trên Trái Đất
Về phần Bạch Hùng và Nhãn Kính Xã thỉ bỏ đi, hai loài yêu thú này đều là những thứ hẳn vô cùng chán ghét
Năm xưa Hồng Phật đoạt xá một con Bạch Hùng, sau đó làm hại Liễu Linh Linh, kể từ đó hân cực kỳ căm ghét loài này.
Còn loài yêu trùng máu lạnh như Nhãn Kính Xà thì hắn đã ghét bỏ từ lâu, vì vậy dứt khoát bảo Ngũ Sắc Thần Trâu giải quyết sạch sẽ.
Hồ Ly biết hôm nay bản thân đã gặp được cao nhãn tiền bối thực sự, cảng biết có lẽ đối phương không có ác ý, cũng không nhất thiết phải làm khó một con hồ ly bé nhỏ như cô bé, hơn nữa cô bé cũng không dám từ chối, đành gật đầu nói “Mời hai vị tiền bối đi theo tiểu yêu”
“Dẫn đường đi..."
....
Cả hai đi theo Tiểu Hồ Ly ra ngoài, bọn họ đi xuyên qua núi băng và đi khoảng vài chục dặm, sau đó xuất hiện tại một khu rừng ẩm ướt
Dương Bách Xuyên biết nơi này là khu vực phía Nam của Everest, nơi đồ có một khu rừng nguyên sinh, nhưng rất hẻo lánh.
Nửa tiếng đồng hồ sau, bọn họ đi đến trước một hang động, Tiếu Hồ Ly nói vọng vào hang động: “Yêu Vương đại nhân, có cao nhân nhân tộc đến tìm ạ.
Thần thức của Dương Bách Xuyên khẽ động, sau đó lấm bấm: “Ồ ~ Vậy mà lại là một con miễu yêu đạt đến Nguyên Anh, nhưng sao lại cảm nhận được khí tức của mèo nhà vậy?"
Thần thức của hắn quét quanh một vòng, sau đó đã hiểu rõ tình hình bên trong hang động.
Quả thật có một con mèo trong hang động, hơn nữa còn có đạo hạnh Nguyên Anh sơ kỳ, đúng là hiếm thấy.
Trong thần thức, hắn nhìn thấy một cô gái nửa người nửa yêu, sau khi biến hình lại không hoàn chỉnh, để lại đuôi và tai mèo, mái tóc màu trắng.
Hiển nhiên năng ta vẫn chưa hoàn toàn biến hình thành công.
Nhưng như vậy đã vô cùng tốt rồi, hơn nữa thần thức của tên họ Dương nào đó quét tới cũng thấy hơi lúng túng. Hắn nhìn thấy con mèo yêu này là một cô gái trẻ tuổi, đôi chân dài trâng nõn để lộ ra ngoài, bộ ngực vô cùng đầy đặn, trên người mặc đồ nữ thời thượng của nhân tộc, trông rất quyến rũ.
Ngay sau đó, miêu yêu đang nằm trên giường đá đột nhiên mở to mắt, kêu lên một tiếng: “Meo ~”
“Vút" một tiếng, nàng ta biến thành một tàn ảnh mà rời khỏi giường đá, ra khỏi hang động
Dương Bách Xuyên nhìn thấy miêu nữ biến thành một con mèo nhà màu trắng bình thường và ra ngoài nhanh như chớp.
Tại cửa hang.
"Meo ~
Mèo yêu mở to đôi mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm vào Dương Bách Xuyên, lúc nhìn hắn lại khẽ run rẩy.